Đại La Thiên Tôn 2: Vĩnh Hằng Chi Mộng

Quyển 2 - Chương 328: Lệnh bài màu đỏ




Cơ hồ chuyến cổ mộ tiên nhân này sẽ hấp dẫn rất nhiều thiên kiêu chi tử, cường giả khắp nơi kéo đến, chiếc bánh vừa to vừa béo bở này, làm gì có người chịu bỏ qua được? Có điều, cái giá phải trả, ắt hẳn là không nhỏ. 

Trên đường đi, mặc dù chỉ là đệ tử vừa mới vào Địa Ngục giáo vài ngày, thế nhưng Tinh Hồn bị rất nhiều người phát hiện, người trở thành tân Tinh Vương, làm sao không hấp dẫn sự chú ý cho được.

Có người vì hắn mà hết lời khen ngợi, có người thì ngưỡng mộ, và dĩ nhiên cũng không thiếu những người ghen ghét, vì cái gì mà một tên ngay cả Địa Tiên cảnh cũng chưa bước vào lại nở rộ phong quang như vậy?

“Trong Địa Ngục giáo tình hình khá hỗn loạn, thường xuyên xảy ra giao chiến, chỉ cần không vượt qua giới hạn cho phép, chính là giết hoặc phế bỏ đối phương thì trưởng bối trong bản giáo sẽ không để ý đến.” Lục Phong nói một chút qua quy tắc ngầm tồn tại bên trong Địa Ngục giáo cho Tinh Hồn biết. 

Quy tắc này hoàn toàn trái ngược so với Thiên Kiếm tông, tại Thiên Kiếm tông ngăn cấm các đệ tử tư đấu với nhau, trừ khi là quyết chiến trên sinh tử đài, tính mệnh cho trời định, còn nếu bộc phát chiến đấu thì chiếu theo tông quy trừng phạt rất nghiêm khắc, thậm chí là bị phế bỏ tu vi và khai trừ khỏi Thiên Kiếm tông. 

Còn Địa Ngục giáo thì khắc biệt, môi trường rất khắc nghiệt, gần như là mô phỏng lại hoàn cảnh tại Loạn Tiên Hải này, chỉ khác biệt là không cho phép phế bỏ hoặc giết đối thủ mà thôi. 

Chẳng trách nhìn ai cũng có cảm giác huyết sát lăng lệ, Tinh Hồn nhìn ra đám đệ tử này, mặc dù là đồng môn nhưng ẩn ẩn trong mắt giấu một tia không tin tưởng. Bây giờ mới nhận ra vì sao mà Lục Phong từ một tên hiền lành nhút nhát biến thành một gã tinh quái như thế này. 

Đi một lúc, cả hai tiến về một tòa lầu khác khá lớn, nằm sừng sững ở một góc Địa Ngục giáo, từ tòa lầu các này ẩn chứa khí tức cổ kính, phía trên cổng ra vào ghi hai chữ Thánh Các. 

“Phía trước là Thánh Các, nơi các đệ tử Địa Ngục giáo mượn công pháp, vũ kỹ… giống như Thiên Kiếm tông, muốn mượn công pháp, vũ kỹ tại Thánh Các thì cần có điểm cống hiến. Huynh ở trên Tinh Vương chiến giành vị trí đệ nhất khiến cho chưởng giáo rất cao hứng, cho phép huynh lựa chọn hai quyển hoàng cấp tiên vũ kỹ tại tầng thứ năm Thánh Các.” 

Thánh Các chia ra làm bảy tầng, mỗi một tầng chứa cấp bậc công pháp khác nhau. Nghe nói công pháp mà giáo chủ Địa Ngục giáo Chu Thiên Tử tu hành nằm ở tầng thứ bảy, tầng này chỉ có chưởng giáo hoặc những vị trưởng bối thân phận cực kỳ cao mới tiến vào được. 

“Hai điều kiện còn lại của giáo chủ, nếu muốn thì huynh bẩm báo với sư tôn, để ông ấy bàn luận với chưởng giáo. Huynh muốn trước tiên lựa chọn công pháp hay đi nơi khác?” 

“Trước tiên ở lại đây đi.” Suy nghĩ một lúc, đầu tiên vẫn là nên tìm hiểu về tình hình ở Loạn Tiên Hải này. Tuy nói đối với một tiên giả thực lực là điều tối quan trọng, thế nhưng không có kiến thực lại càng thêm đáng sợ. Mà Loạn Tiên Hải loạn lạc khắp nơi, nguy hiểm trùng điệp, dù là Linh Tiên cảnh cũng vẫn lạc, Thiên Tiên cảnh muốn bị uy hiếp, nhận thức rõ tình huống một chút vẫn nên ưu tiên hơn. 

“Có cần ta giúp đỡ không?” Lục Phong lại hỏi. 

“Tạm thời không cần, có lẽ ta sẽ ở lại Thánh Các một đoạn thời gian ngắn, ngươi cứ đi làm việc của ngươi đi.”

Nghe Tinh Hồn nói, Lục Phong gật gật đầu, sau đó lấy ra một cái truyền âm phù, lại nói tiếp: “Nếu có việc cần ta giúp đỡ thì sử dụng nó. À còn một chuyện nữa, ở Địa Ngục giáo này huynh không cần phải thu liễm, nếu không sẽ nhận thiệt thòi. Tuy nói huynh là tân Tinh Vương, nhưng vẫn có không ít kẻ nhìn chằm chằm vào huynh đâu.”

Vừa nói, sắc mặt của hắn vừa hơi trầm xuống, dĩ nhiên chính là muốn nhắc nhở Tinh Hồn. 

Mà Tinh Hồn cũng có hơi nhận thức chuyện này, bên trong Địa Ngục giáo tùy thời bộc phát chiến đấu, dù hắn là Tinh Vương đệ nhất nhân, hay là đệ tử của Huyết Luân hộ pháp đi chăng nữa thì vẫn sẽ bị nhắm vào. 

Lục Phong rời đi, Tinh Hồn hướng về phía Thánh Các mà tiến vào. Xung quanh Thánh Các không gian khá trống trải, cũng không có người canh gác giống như ở Thiên Kiếm tông. 

Nghe Lục Phong nói, nhiệm vụ ở Địa Ngục giáo độ khó so với Thiên Kiếm tông cao hơn không biết bao nhiêu lần, nhiệm vụ đơn giản nhất cũng là đi chém giết hoang thú. 

Thành ra đa số các đệ tử thời gian rảnh nếu không bế quan tu hành thì cũng ra ngoài làm nhiệm vụ cả. 

Bước vào bên trong, Tinh Hồn chân mày nhướng lên, ở đây là tầng trệt của Thánh Các, tuy rằng không gian khá lớn, thế nhưng số lượng công pháp ít đến thảm hại, cơ hồ thua kém gấp bốn lần so với Thiên Kiếm tông, ước chừng có không quá một ngàn loại công pháp. 

Chẳng biết sáu tầng kế tiếp sẽ ít như thế nào đây. 

“Người đến là ai, báo danh, nộp lệnh bài thân phận ra đây.” Một giọng nói lười biến vang lên. 

Tinh Hồn xoay người nhìn qua, chỉ thấy ngồi trong quầy là một gã đàn ông trung niên, tu vi không ngờ chính là trung kỳ Linh Tiên cảnh. 

“Đệ tử Tinh Hồn, đến Thánh Các lựa chọn công pháp tu hành.” Tinh Hồn khách khí nói, đồng thời lấy ra một chiếc ngọc bài màu đỏ đưa cho người đàn ông kia. 

Nhìn thấy chiếc ngọc bài này, trong đôi mắt của gã ta sáng rực lên, lộ ra vẻ kinh ngạc. 

“Lệnh bài màu đỏ? Ngươi là đệ tử thân truyền của ai?” Ngữ điệu của gã ta biến đổi, không còn giữ dáng vẻ lười biến như trước đó nữa. 

“Lệnh bài thân phận cũng phân chia cấp bậc?” Tinh Hồn chân mày nhướng lên, lúc trước Lục Phong chưa nói qua với hắn điều này. 

“Chậc chậc, đừng nói với ta ngươi là đệ tử mới?” Nhìn biểu cảm của Tinh Hồn, hắn ta nghi hoặc hỏi.

Không ngần ngại gật đầu, điều này càng khiến cho hắn ta ngạc nhiên hơn. “Địa Ngục giáo phân chia thân phận rất rõ ràng, đệ tử bình thường sẽ có lệnh bài màu xám, chiếm số lượng đông nhất; thứ hai là tinh anh đệ tử, bọn chúng có lệnh bài màu xanh, số lượng chỉ có một ngàn lệnh bài mà thôi, tranh đoạt rất khốc liệt, bởi tài nguyên tu luyện của tinh anh đệ tử so với đệ tử bình thường gấp hai lần; thứ ba là thiên kiêu đệ tử, số lượng càng ít hơn, chỉ có một trăm lệnh bài màu vàng mà thôi, so với tinh anh đệ tử tài nguyên tu luyện gấp ba lần, so với tinh anh đệ tử ít hiếm khi xảy ra chiến đấu, bởi thiên kiêu đệ tử thực lực rất mạnh; cuối cùng là thân truyền đệ tử, lệnh bài màu đỏ, số lượng ít đến thảm thương, nghe nói số lượng chỉ có mười cái mà thôi, mỗi một đệ tử thân truyền thực khủng bố, hiếm khi xuất hiện, như thần long thấy đầu không thấy đuôi. Lão phu từ lúc làm việc trong Thánh Các này cũng chỉ gặp được ba người mà thôi.” 

Giải thích về cấp bậc lệnh bài cho Tinh Hồn hiểu, đồng thời ánh mắt của ông ta không ngừng dò xét, mà càng nhìn thì càng thêm hiếu kỳ. Ba gã đệ tử thân truyền có lệnh bài màu đỏ mà hắn ta gặp trước đây, ai nấy đều thực lực cực mạnh, gần như quét ngang một đời đệ tử, mà Tinh Hồn, tu vi thấp đến thảm thương, vì cái gì mà được cấp xuống cho cái lệnh bài màu đỏ này. 

“Ta nói, có khi nào ngươi lấy nhầm lệnh bài, hay là ăn trộm không vậy?” Gã ta nghi ngờ nói. 

Thánh Các ít người xuất hiện, làm ở Thánh Các thì ít khi ra ngoài, có lẽ gã ta vẫn chưa nghe được tin tức Tinh Hồn trở thành Tinh Vương đệ nhất nhân. 

Tinh Hồn chân mày nhướng lên, sau đó nói: “Đây là ta được trưởng bối cấp, nếu có vấn đề gì thì tiền bối tự điều tra.”

“Được, chuyện này ta sẽ tìm hiểu sau. Bên trong lệnh bài của ngươi có một vạn điểm cống hiến, lại có màu đỏ, ngươi được phép tiến lên tầng thứ năm, nếu tự ý tiến vào tầng thứ sáu mà không có sự cho phép, dù là thân truyền đệ tử cũng bị giết bất luận tội.” Ném trả lại lệnh bài cho Tinh Hồn, gã ta miệng vừa nhắc nhở, cũng không bởi vì sự nghi ngờ mà làm khó. 

“Đa tạ nhắc nhở. Phải rồi, muốn tìm hiểu thông tin tại Loạn Tiên Hải thì đến chỗ nào, có mất điểm cống hiến hay không?” 

“Ở phía bên kia, những thông tin đó hoàn toàn miễn phí, ngươi cứ tự nhiên.” 

Nghe gã ta giải đáp, Tinh Hồn ôm quyền rồi sau đó tiến về phía vừa mới được chỉ điểm. Những thông tin này hiện tại khá hữu dụng, chí ít biết được nơi nào tồn tại nhiều nguy hiểm để sau này còn có điểm cần dùng, đặc biệt nhất là những lúc bị người ta đuổi giết. 

Hắn cũng không có dự định ở lâu dài tại Địa Ngục giáo này, không biết chừng sau này sẽ bị cường giả trông giáo đuổi giết cũng nên, tại Thiên Kiếm tông là một bài học, Tinh Hồn không dám lơ là mất cảnh giác.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.