Đại La Thiên Tôn 2: Vĩnh Hằng Chi Mộng

Quyển 2 - Chương 260: Vô Cực kiếm tiên đáng thương




Có điều, muốn sử dụng Âm Minh Trảm thì phải đặt bản thân vào trong thế cực kỳ nguy hiểm thì Âm Minh Trảm mới có thể sử dụng được, bởi tuyệt chiêu này hắn không chân chính nắm giữ tùy tiện sử dụng. 

Nếu chân chính nắm giữ thì hắn đã chém bỏ Vô Cực kiếm tiên từ lúc trước chứ không đến nỗi chật vật điên cuồng bỏ chạy như vầy, có lẽ đoán được điểm này, thế nên trong lòng mặc dù vẫn rất úy kỵ, thế nhưng Vô Cực kiếm tiên vẫn quyết truy sát Tinh Hồn đến cùng. 

Trong lòng thầ mắng Vô Cực kiếm tiên một tiếng, bất quá vẫn tiếp tục trốn chạy đến Loạn Tiên Hải càng sớm càng tốt. 

- Tiểu súc sinh, ngươi không chạy thoát nổi. 

Đằng sau lưng, Vô Cực kiếm tiên ngữ điệu lạnh lẽo, tiên nguyên huy động, ngón tay khép lại, chỉ thẳng vào Tinh Hồn, chỉ thấy xung quanh Vô Cực kiếm tiên xuất hiện hơn chục đạo hoàng sắc kiếm khí phá không công kích Tinh Hồn. 

Hơn chục đạo hoàng sắc kiếm khí này uy lực so với lúc trước không bằng, dĩ nhiên là bởi Vô Cực kiếm tiên bản thân trọng thương nặng, thế nhưng không vì thế mà xem thường được, nếu như không chống đỡ, khẳng định không chết cũng biến thành phế nhân. 

Muốn phá vỡ hoàng sắc kiếm khí, bằng vào thực lực của Tinh Hồn hiện tại khẳng định không thể. 

“Tinh Hồn tiểu quỷ, đã đến lúc bổn long tỏa sáng.” 

Giọng nói Tiểu Ứng Long vang lên, mà trong lòng Tinh Hồn đồng dạng cũng có suy nghĩ này. 

Ý niệm khẽ động, từ trong không gian động thiên, Tiểu Ứng Long xuất hiện, đồng thời Tinh Hồn cũng giải phóng bầy Quỷ Diện Trùng ra bên ngoài. 

Bầy Quỷ Diện Trùng sau khi tiến hóa năng lực phi thường cường đại, ý niệm điểu khiển bầy Quỷ Diện Trùng, chỉ thấy bọn chúng liên hợp phát ra một loại công kích tinh thần hướng thẳng đến Vô Cực kiếm tiên.

Không gian bị nhiễu loạn bởi thứ công kích sóng âm kỳ dị, chỉ thấy hơn chục đạo hoàng sắc kiếm khí cơ hồ có dấu hiệu suy yếu dần, mơ hồ như muốn sụp đổ. 

Trông thấy công kích của mình yếu dần đi, Vô Cực kiếm tiên nhướng mày nhìn bầy Quỷ Diện Trùng. 

“Linh trùng? Súc sinh này còn có bản lĩnh điều khiển linh trùng, không lẽ là một tên Ngự Thú sư?”

Những tưởng Tinh Hồn bao nhiêu con bài tẩy đều đã giở ra hết, nguyên lai Vô Cực kiếm tiên vẫn còn hơi đáng giá thấp hắn. Chỉ là, trừ phi Tinh Hồn bộc lộ ra được Âm Minh Trảm, còn lại đều không khiến cho Vô Cực kiếm tiên tính mạng lâm vào nguy cơ. 

Đột nhiên, từ phía trước truyền đến một luồng dao động mãnh liệt. 

Một ánh hào quang chợt lóe lên, khi hào quang biến mất, chỉ thấy Tinh Hồn một lần nữa biến đổi. 

Thân thể được bao phủ bởi một tầng long lân, mái tóc chuyển sang màu vàng, sau lưng không còn là đôi cánh tạo thành bởi hỏa diễm màu đen nữa, mà đó là một đôi cánh thịt từ giữa lưng mọc ra, hình dạng đôi cánh rất giống với đôi cánh của ứng long. 

Tự nhiên đây chính là hình dạng dung hợp giữa Tinh Hồn và Tiểu Ứng Long – Hóa Long Bí Thuật. 

Sau khi dung hợp, thực lực của Tinh Hồn một lần nữa biến mạnh, khả năng phòng ngự lẫn công kích đều bạo tăng, tốc độ nghiễm nhiên cũng giống như vậy, bất quá vẫn chưa thể so bì được với Vô Cực kiếm tiên đang ráo riết đuổi giết. 

- Trảm Long Thức. 

Khí tức cuồng bạo từ Tinh Hồn tản ra, chỉ thấy hắn đột nhiên chuyển người lại, kiếm trong tay huy động bất ngờ trảm ra một kiếm. 

Diệt Long tứ thức đệ nhị thứ - Trảm Long Thức. 

Một kiếm hình bán nguyệt xuất hiện, quang mang đầy trời, uy thế mãnh liệt, cho dù là long tộc nhục thân cường hãn cơ hồ cũng có khả năng bị kiếm này chém đôi.

Nơi kiếm quang hình bán nguyệt đi qua, tầng tầng không gian sụp đổ. Trước đó ý niệm điều khiển bầy Quỷ Diện Trùng, để cho bọn chúng bay tản ra không bị kiếm quang bán nguyệt trọng thương, mỗi một đầu Quỷ Diện Trùng đều phi thường trân quý, thế nên không thể để cho bọn chúng có việc gì được. 

Kiếm quang bán nguyệt khí thế mãnh liệt, một đường quét ngang hủy diệt hết thảy hoàng sắc kiếm khí, bất quá uy lực cũng vì vậy mà suy giảm đi đôi chút, bay đến trước mặt Vô Cực kiếm tiên. 

Hừ lạnh một tiếng, Vô Cực kiếm tiên tiên nguyên vận chuyển, hô lớn một tiếng:

- Vô Cực Kiếm Quyết – Kiếm Phi Kinh Thiên.

Vận hành Vô Cực Kiếm Quyết, chỉ thấy trăm đạo hoàng sắc kiếm khí xuất hiện, bất quá không giống như khi trước, trăm đạo hoàng sắc kiếm khí này sau khi xuất hiện thì hợp nhất thành một thanh phi kiếm khổng lồ, uy thế mãnh liệt không gì sánh được, ánh hào quang tỏa sáng rực rỡ. 

Hoàng sắc phi kiếm uy lực kinh thiên, hoành không xuất thế, uy như thiên quân vạn mã, dễ dàng đánh nát được bán nguyệt kiếm quang, cư nhiên uy lực không những không giảm, điên cuồng hấp thu thiên địa linh khí xung quanh khiến cho hoàng sắc phi kiếm mỗi một khắc đều trở nên phi thường cường đại. 

Tinh Hồn cảm giác tính mạng bị uy hiếp, tuy kinh nhưng không loạn, thời điểm đánh ra bán nguyệt kiếm quang, Tinh Hồn không những không chạy, trái lại còn tận dụng một khắc thời cơ lấy ra rất nhiều kiện pháp khí từ bảo khố Thần Thiết môn. 

- Kiếm Long Pháp Trận. 

Lấy ra bốn mươi chín thanh bảo kiếm, đẳng cấp đều từ linh khí trở lên, thần niệm khẽ động khiến cho khí linh của bốn mươi chín thanh bảo kiếm này bừng tỉnh. 

Tinh Hồn hắn tinh thần lực rất mạnh, dễ dàng điều động bốn mươi chín thanh kiếm này, chỉ trong một thời gian ngắn liền biến hóa thành một cái kiếm trận, đem long khí dung hợp vào kiếm trận, tạo thành một cái Kiếm Long Pháp Trận uy thế vô song. 

“Lại còn là một tên Trận Đạo sư?” 

Trông thấy thủ đoạn kết trận cực kỳ thuần thục, dĩ nhiên bản thân còn là một tên Trận Đạo Sư, không khỏi khiến cho sát tâm của Vô Cực kiếm tiên đối với Tinh Hồn ngày một lớn.

Kiếm Long Pháp Trận cho bốn mươi chín thanh linh khí bảo kiếm tạo thành dung hợp thành một tôn kiếm long, chỉ thấy kiếm long gầm lớn một tiếng, âm thanh chấn động tứ phương bát hướng, thời điểm xuất hiện khiến thiên địa linh khí dao động mãnh liệt, điên cuồng hướng kiếm long tập trung lại. 

Kiếm long đôi mắt lóe sáng, hướng Vô Cực kiếm tiên há miệng muốn đớp một cái rồi nuốt trọn. 

- Vô Cực Kiếm Quyết – Kiếm Khí Tung Hoành. 

Kiếm chiêu biến đổi, khi kiếm long chuẩn bị cắn nuốt hoàng sắc phi kiếm thì bỗng nhiên hoàng sắc phi kiếm phân giải ra thành mấy trăm đạo kiếm khí, mỗi một thanh kiếm khí uy thế khó lường tung hoành trong không gian. 

- Bạo. 

Bỗng nhiên Tinh Hồn lại hô một tiếng, Kiếm Long Pháp Trận hình thành từ bốn mươi chín thanh bảo kiếm cư nhiên một lúc bạo tạc. 

Đều là bảo kiếm cấp linh khí, một khi bạo tạc sẽ tạo thành một vụ chấn động rất lớn, cho dù Vô Cực kiếm tiên thực lực bất phàm, nhưng ăn trọn vụ nổ này thì chắc chắn không dễ chịu gì. 

Tinh Hồn vô cùng quyết đoán khiến cho Vô Cực kiếm tiên trở tay không kịp, nhìn lão ta chẳng khác gì một con thiêu thân bay thẳng vào vụ nổ đó. 

Ầm ầm ầm…

Tiếng nổ vang lên không ngớt, khói bụi đầy trời, phong vân tán loạn, bóng dáng Vô Cực kiếm tiên biến mất trong vụ nổ, chỉ nghe âm thanh tiếng chửi mắng nguyền rủa Tinh Hồn là vẫn vang ra. 

Không dừng lại, Tinh Hồn trên người một kiện áo giáp cổ xưa hiện ra, chính là kiện bảo giáp mà hắn từng vô ý chiếm đoạt được tại Thần Thiết môn bảo khố, khoắc lên người chiến giáp này, nguyên lực lại điên cuồng mất nhiều hơn, bây giờ chín không gian động thiên mà chỉ còn duy nhất một không gian động thiên là còn sót lại nguyên lực mà thôi. 

Sau khi khoắc lên chiến giáp, một lần nữa thực lực bạo tăng, bất quá cái giá đánh đổi vô cùng gắt, thế nhưng vì sống sót, Tinh Hồn bất chấp. 

Hắn không có bỏ chạy, hai cánh sau lưng vỗ mạnh, tay cầm kiếm xông thẳng vào trong vụ nổ kia, hắn không cho rằng Vô Cực kiếm tiên này dễ dàng bị chết như vậy. 

- Trảm Tam Kiếm – Kiếm Trảm Tinh Thần. 

Kiếm quang từ trên bầu trời giáng xuống, khí thế lẫm liệt phá vỡ tinh thần thương khung. 

- Súc sinh cuồng vọng. 

- Vô Cực Kiếm Quyết – Thiên Địa Vô Cực. 

Bên trong đám khói bụi, nhìn Vô Cực kiếm tiên lúc này cực kỳ đáng thương. Áo bào trắng rách nát tinh tươm, đầu tóc tán loạn, bên ngoài cơ thể nhiều chỗ bị cháy xém, trông chật vật đến cực điểm, so với tên khất cái chẳng khác nhau bao nhiêu.

Sắc mặt của lão ta vô cùng khó coi, có lúc nào lão ta ăn thiệt thòi đến cỡ này cơ chứ? Đường đường là một nhân vật phong vân, thế mà lại ăn vô số thiệt thòi trong tay một tên tiểu bối. 

Thật đáng hận. 

Trong mắt sát cơ ngập trời, không tiếc tiêu hao tiên nguyên không còn sót lại bao nhiêu, vận chuyển Vô Cực Kiếm Quyết tuyệt chiêu mạnh nhất – Thiên Địa Vô Cực.

Chỉ thấy đằng sau lưng Vô Cực kiếm tiên xuất hiện một thanh linh kiếm màu vàng, đây chính là linh của Vô Cực kiếm tiên – Vô Cực Thiên Kiếm, bên trong dung hợp với bổn mạng pháp bảo, so với linh bình thường cơ hồ mạnh hơn gấp hai lần.

Thiên Tiên cảnh tiên giả, sử dụng khai linh tiên thuật uy lực rất cường, Linh Tiên cảnh tiên giả tuyệt đối không thể so bì. 

Dường như, Vô Cực kiếm tiên muốn chém giết Tinh Hồn, không bận tâm cái gì đến bí mật trên người Tinh Hồn nữa. 

Thời điểm Vô Cực Thiên Kiếm xuất hiện, thiên địa bạo động kịch liệt, phảng phát như thiên địa đang cộng minh với bảo kiếm màu vàng kia, trong không gian trăm trượng, tất cả đều lấy Vô Cực kiếm tiên làm chủ. 

Tinh Hồn chỉ cảm thấy bản thân bị áp chế phi thường nặng nề, cử động cực kỳ khó khăn, cho dù vận chuyển kiếm ý đệ tam trọng cũng vô dụng.

Bên kia, giọng nói lạnh lẽo âm trầm của Vô Cực kiếm tiên truyền đến:

- Tiểu súc sinh, khiến bản tông chủ phải dùng đến thủ đoạn này, ngươi chết liền cảm thấy vinh hạnh.

- Thiên Địa Vô Cực. 

Không gian trăm trượng như biến thành một tòa kiếm vực, muôn vạn thanh kiếm xuất hiện cộng minh với Vô Cực kiếm tiên, nhìn từ xa vô cùng lộng lẫy, vô cùng bá khí, phảng phất bên trong kiếm vực, hết thảy đều trở nên nhỏ bé tầm thường. 

- Tiểu súc sinh, chết đi!

Vô Cực kiếm tiên sát khí lên đến cực điểm, ngón tay chỉ điểm một cái, phảng phất giống như một vị quân chủ ban xuống cho phàm nhân cái chết vậy. 

Trong mắt Tinh Hồn một cỗ phản nghịch hiện ra, nhìn chằm chằm Vô Cực kiếm tiên bá đạo hoành không trên trời. 

Muốn hắn chết? Không có khả năng. 

Bên trong kiếm vực, Tinh Hồn bóng dáng nhỏ bé, tựa như một con kiến hôi, thế nhưng con kiến hôi này ý chí cầu sinh phi thường mãnh liệt, bởi nó còn rất nhiều chuyện phải làm, nó không cứ như vậy mà chết được. 

Chín không gian động thiên sau lưng lóe sáng, nguyên lực từ không gian động thiên cuối cùng rót vào thân thể, Không Gian Tiên Phù phát huy năng lực mượn trợ thiên địa chi lực. 

Tại đan điền, thần bí châu trong thời khắc Tinh Hồn chống đỡ cầu sinh bỗng nhiên rung động mãnh liệt, hạt châu vốn không có màu sắc gì đột nhiên biến thành màu trắng sữa, sâu bên trong hạt châu ẩn ẩn hiện ra hai chữ Hư Thần, một loại lực lượng kỳ bí từ hạt châu âm thầm dung nhập vào thân thể Tinh Hồn, khiến cho tiềm năng của hắn trong một giây toàn bộ phát huy ra. 

Hỗn Độn Tiên Phù bị thần bí châu kích thích, hỗn độn không gian một mảnh oanh động, khiến thiên địa chi lực hội tụ vào thân thể Tinh Hồn.

Thôn Phệ Tiên Phù bị thần bí châu kích thích, mở ra thôn phệ vòng xoáy, điên cuồng cắn nuốt thiên địa linh khí, khiến cho Tinh Hồn một mực chống đỡ bên trong kiếm vực. 

Không Gian Tiên Phù bị thần bí châu kích thích, năng lực vay mượn không gian chi lực đạt đến đỉnh điểm cực hạn hiện tại.

Một giây phút thần bí châu kích thích tiềm lực thân thể, phản phất như thiên địa thời khắc này dung nhập vào thân thể hắn, khiến cho sức mạnh của hắn trở nên vô cùng khủng khiếp. 

- Trảm Tam Kiếm – Kiếm Toái Hư Không. 

Đôi mắt của Tinh Hồn trở nên điên cuồng, sức mạnh vô cùng khủng bố, không ngờ lại có khả năng thoát ra khỏi sự khống chế của kiếm vực. 

Vô Cực kiếm tiên tâm trạng kinh khủng, thi triển khai linh tiên thuật, biến mảnh không gian này thành lĩnh vực của bản thân, bên trong kiếm vực, lão ta chính là quân chủ.

Thế nhưng Tinh Hồn, bằng vào ý chí kinh người, không ngờ rằng có thể thoát khỏi sự khống chế của kiếm vực, thoát khỏi ý chí của Vô Cực kiếm tiên, làm sao không khiếp sợ được?

- Tiểu súc sinh, vùng vẫy vô dụng, chết đi cho bản tông chủ. 

Ngay cả Thiên Tiên cảnh cường giả, chẳng may bị vây khốn bên trong kiếm vực của Vô Cực kiếm tiên, cơ hồ muốn thoát khỏi cũng coi như mất nửa cái mạng, vậy mà Tinh Hồn lại có khả năng thoát khỏi khống chế, vậy nên Vô Cực kiếm tiên bất chấp tất cả muốn giết Tinh Hồn cho bằng được, bởi loại người như Tinh Hồn, nếu không giết chết, tương lai chính là tai họa rớt xuống đầu lão, rớt xuống đầu toàn bộ Thiên Kiếm tông.

Mang theo ý chí điên cuồng, Tinh Hồn một kiếm vung lên, kiếm chỉ thiên địa, phá toái hư vô, một kiếm mãnh liệt cuồng bạo, tầng tầng không gian sụp đổ, cho dù kiếm vực toàn bộ ngăn cản, thế nhưng vô dụng, kiếm thế hoành không, trên đường đi chẳng có gì có thể cẳn bước. 

- Khốn kiếp, khốn kiếp, khốn kiếp…

Vô Cực kiếm tiên điên cuồng huy động kiếm vực ngăn cản kiếm thế khủng bố kia, miệng không ngừng nguyền rủa chửi mắng, tinh thần của lão ta lúc này căng thẳng lên đến đỉnh điểm. 

Thế nhưng vô dụng, kiếm thế kia quá đỗi cuồng bạo, cuối cùng ầm một tiếng, Vô Cực Thiên Kiếm vỡ nát, kiếm vực sụp đổ, mà kiếm thế của Tinh Hồn không có dấu hiệu dừng lại, hướng thẳng Vô Cực kiếm tiên mà tấn công. 

Vô Cực kiếm tiên sắc mặt xám xịt, trong lòng sợ hãi, vội gia tốc thân thể muốn tránh né. 

Thế nhưng kiếm thế tốc độ không thể xem thường, phá toái hư không, tuy rằng tránh qua một bên, thế nhưng vẫn phải trả một cái giá cực đắt. 

Cánh tay phải của lão, bên trong kiếm thế bị hủy diệt không còn sót lại một mẫu xương. 

Vô Cực kiếm tiên, tông chủ Thiên Kiếm tông, đệ nhất nhân Phi Lan Châu, danh tiếng lẫy lừng, thế nhưng không ngờ bị phế xuống một tay. 

Truy sát một tên tiểu bối, không những không giết được hắn, ngược lại ngoại môn bị hủy diệt, bản thân trọng thương nặng, mất đi cơ duyên đặt chân vào Cửu Thiên Huyền Tiên cảnh giới, và bây giờ còn bị hủy diệt cánh tay phải. 

Vô Cực kiếm tiên triệt để thất bại, mà thất bị này vô cùng mất mặt. 

Tiếng hét thảm vang vọng, chính là tiếng hét của Vô Cực kiếm tiên, thân thể lão ta lão đảo bay ngược về phía sau, trên đường bay tiên huyết rơi xuống, trông vô cùng thế lương. 

Một đời phong vân, uy phong lẫm liệt, thật không ngờ lại thất bại thảm hại, đây có lẽ cũng là một dấu hiệu suy đoán Thiên Kiếm tông tai họa sắp đổ xuống. 

Thiên Kiếm tông cơ nghiệp vạn năm, khí thế vô song, nhân tài vô số, đứng đầu Phi Lan châu rộng lớn, rốt cuộc lại tự tạo thành một mối họa. 

Cổ nhân có câu, trời tạo nghiệp có thể tránh, tự tạo nghiệp chẳng còn đường sống.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.