Đại La Thiên Tôn 2: Vĩnh Hằng Chi Mộng

Quyển 2 - Chương 245: Nhàm chán…




Tinh Hồn nhướng mày, còn chưa kịp thu lại công pháp thì bỗng nhiên từ trên bầu trời xuất hiện một bàn tay khổng lồ, khí thế như thiên quân vạn mã từ trên cao giáng xuống, uy thế mãnh liệt. Chỉ thấy thiên địa linh khí xung quanh ba động dữ dội, cuồng phong gào thét, bàn tay kia uy lực càng lúc càng mạnh, muốn đè hắn thành một đống thịt vậy. 

Xem ra là Chu Kình căn bản không muốn cho Tinh Hồn cơ hội nào để giải thích hay hoàn thủ cả. 

Vừa mới xuất hiện đã tung ra sát chiêu, uy thế vũ bão, dồn Tinh Hồn vào chỗ chết. 

Dù là ai, đang chìm đắm trong tu luyện, đột ngột bị người ngoài phá đám, tâm trạng như thế nào dễ chịu được?

Cũng may là Tinh Hồn vừa mới vượt qua giai đoạn nguy hiểm, nếu như Chu Kình xông vào sớm hơn vài giây, chỉ sợ Tinh Hồn thực sự gặp nguy hiểm đến tính mạng. 

Nhưng dù vậy, hắn vẫn rất tức giận. 

Chỉ thấy bàn tay từ trên cao giáng lâm, khiến cho thiên địa linh khí xung quanh Vân Vụ Linh Tuyền bạo động dữ đội, từ trong vụ khí huyền ảo lộ ra thân hình của Tinh Hồn. 

Uy lực chưởng pháp quỷ dị, nếu trúng vào người, hậu quả có thể tưởng tượng ra được. 

Bất quá, Tinh Hồn nào ngồi im một chỗ chờ đợi một chưởng của Chu Kình đánh vào đầu?

Dĩ nhiên là không. 

Đã không đụng vào thì thôi, một khi đã uy hiếp tính mạng, vậy thì đừng mong hắn bỏ qua, bất kể đối phương có lai lịch như thế nào đi nữa. 

Tinh Hồn nguyên lực vận chuyển, bàn tay siết lại thành quyền, hai chân nhún lên phóng thẳng lên trời. 

- Cái tên kia có phải bị điên rồi không? Lại dám lao thẳng vào lôi chưởng khủng bố kia?

- Chu Kình tuy rằng chủ yếu luyện kiếm đạo, nhưng chưởng này của hắn, uy lực không hề tầm thường, ẩn ẩn có lôi điện chi lực, uy lực khó có thể tưởng tượng.

Đột ngột bay lên giữa không trung đầy bão táp do Chu Kình một chưởng tạo thành, trong suy nghĩ của đại đa số chúng nhân, Tinh Hồn chẳng khác gì một con thiêu thân ngu dốt. 

Trong suy nghĩ của bọn họ, một chưởng này, Tinh Hồn tất chết. 

Nhưng nào có thể đơn giản như vậy?

Uy lực lôi điện chưởng này rất mạnh, uy thế khó lường, nhưng muốn diệt sát Tinh Hồn thì vẫn chưa đủ lực lượng. 

Chỉ thấy Tinh Hồn một quyền đơn giản xuất ra, trong lôi điện ba động mạnh mẽ, vậy mà bị một quyền đơn giản phá nát. 

Một tiếng nổ vang giữa bầu trời, tạo thành dư chấn lan truyền ra xung quanh, một trận cuồng phong thổi lên. Chỉ thấy bàn tay lôi điện kia không ngờ lại vỡ nát hoàn toàn, chợt trong vụ chấn động, một bóng người từ trên cao đáp xuống mặt đất, chính là Tinh Hồn. 

Tiếp một chưởng, Tinh Hồn không bị hao tổn dù chỉ một sợi tóc. 

Chúng nhân trố mắt ngạc nhiên, Tinh Hồn, vậy mà không bị làm sao cả. 

Chu Lâm trưởng lão ánh mắt thoáng qua một tia ngạc nhiên, thực lực của Chu Kình, hắn ta nắm rất rõ. Đối phương dễ dàng phá vỡ chưởng lực, đủ biết Chu Đào bại dưới tay hắn cũng không quá khó hiểu. 

Nguyên Tử chân nhân nội tâm cũng hơi rung động. Y nhận ra được, so với lúc trước, Tinh Hồn cơ hồ đã muốn mạnh hơn. 

Thượng Quan Lãnh khóe miệng nhếch lên một nụ cười nhạt, gương mặt thản nhiên, tựa hồ biết rằng sự việc nó phải diễn ra như vậy. 

Dù sao thì hắn cũng khác biệt những người ở đây, hắn từng chứng kiến Tinh Hồn thực lực hoàn toàn bại lộ, một mình chiến đấu với hai tiên giả Linh Tiên cảnh mà chỉ bị thương nhẹ. 

Hắn tự nhận bản thân là một thiên tài, nhưng coi bộ, bản thân so với Tinh Hồn tựu chung có chút thua thiệt. 

Tại Thiên Kiếm tông này, người có thể trấn áp được Tinh Hồn, trong thế hệ cùng giai, có lẽ chỉ có mỗi Dương Thiên Quân mà thôi. 

Hạng Hạo quan sát Tinh Hồn chiến đấu, nhưng cũng không quan liếc mắt để ý đến Thượng Quan Lãnh. Trông thấy biểu hiện này của Thượng Quan Lãnh, nội tâm Hạng Hạo chợt xuất hiện một tia nghi hoặc. 

Người trực tiếp xuất thủ, chính là Chu Kình, trong ánh mắt của hắn ngạc nhiên. 

Chưởng này của hắn, tuy không phát huy hết thực lực, nhưng mà muốn phá giải dễ dàng như vậy, Thiên Kiếm tông ít có người làm được. 

Chẳng trách, em trai của hắn – Chu Đào lại bị người ta chặt xuống một tay. 

Thực lực của Tinh Hồn xem ra hơi nằm ngoài dự kiến. 

Đáp xuống mặt đất, ánh mắt Tinh Hồn lạnh băng, giọng nói khàn khàn lạnh lùng vang lên. 

- Kẻ nào đến làm phiền ta tu hành?

- Hừ, phế xuống một tay em trai của ta, giọng điệu vẫn phách lối ngạo mạn như vậy. 

Chu Kình hừ lạnh một tiếng. Mặc dù sức mạnh của Tinh Hồn khác biệt trong tưởng tượng, nhưng như vậy thì đã sao? Kết cục hôm nay cũng sẽ không có nhiều khác biệt. 

- Ta là Chu Kình, anh trai của Chu Đào, đến đây để lấy mạng chó của ngươi. 

Chu Kình căn bản không đặt Tinh Hồn vào trong mắt, trực tiếp nói thẳng.

Tinh Hồn ánh mắt liếc nhìn xung quanh, bây giờ mới phát hiện ra, nguyên lai trong lúc hắn tu hành, ở bên ngoài có nhiều người tụ tập đến như vậy. 

Một cánh tay của Chu Đào, dù đoán trước được rằng thế nào cũng có chuyện, nhưng không nghĩ đến lại dẫn động oanh tạc cỡ này. 

- Môn quy không cho phép chém giết? Ngươi không đặt môn quy vào trong mắt?

Tinh Hồn nhìn Chu Kình, hỏi. 

- Hừ, ngươi còn dám nói câu này? Trước đó xuất thủ với Chu Đào, ngươi có nghĩ đến hậu quả không?

- Em trai ngươi không được dạy dỗ tốt, chủ động tìm ta gây hấn, chặt xuống một tay chính là bài học cho hắn, sau này chớ cắn bậy, kẻo không chỉ mất một tay, mà cái mạng nhỏ cũng không giữ được. 

- Miệng lưỡi thật tốt, nhưng không có ý nghĩa. 

Đứng cách đó không xa, ở sau lưng Chu Kình, Chu Lâm trưởng lão cười lạnh một tiếng, nhìn Tinh Hồn nói tiếp:

- Ngươi từ đầu đã không đặt môn quy vào trong mắt, vậy thì giải thích không có ý nghĩa. Chu Đào, giết hắn, thay Thiên Kiếm tông thanh lý môn hộ. 

- Chu Lâm, Thiên Kiếm tông còn có Hình Kiếm đường. 

Nguyên Tử chân nhân chen vào. 

- Không cần thiết cần đến Hình Kiếm đường. Chu Đào, xử lý đi. 

Căn bản không có đem ý tứ của Nguyên Tử chân nhân để ở trong lòng, Chu Lâm trực tiếp hạ mệnh lệnh. Dĩ nhiên, cái ý tứ môn quy chỉ là cái cớ để quy chụp, tóm lại, mục đích cuối cùng là không để cho Tinh Hồn sống sót. 

Là người thông minh, tự nhiên minh bạch.

Chu Đào dĩ nhiên hiểu rõ ý tứ, cũng không nhiều lời nữa, lập tức rút kiếm ra. 

Hắn ta là kiếm tu, kiếm tu trong tay có kiếm, khí thế trên người lập tức tay đổi.

- Ngươi là người đầu tiên được thử nghiệm Kinh Lôi Kiếm Pháp, chết dưới Kinh Lôi Kiếm Pháp, ngươi nên cảm thấy vinh dự. 

Chu Đào lạnh giọng nói, sau đó nguyên lực rót vào bảo kiếm. 

Chu Đào là thế gia đệ tử, bản thân là thiên tài số một trong gia tộc, bảo kiếm trong tay, tự nhiên bất phàm. 

Liếc mắt liền nhận ra cấp bậc, không ngờ lại là một thanh trung phẩm linh khí, bên trong gia cố rất nhiều cấm chế công kích. 

Nguyên lực rót vào, lưỡi kiếm xuất hiện những tia sáng màu tím, nhìn giống như những tia lôi điện vậy. 

- Kinh Lôi Kiếm Pháp. 

Giữa bầu trời, một thanh lôi kiếm đột ngột hiện ra. Lôi kiếm mang theo lực lượng lôi điện, không gian vang lên những tiếng nổ tí tách rợn người, bên trong ẩn chứa lực lượng hủy diệt khủng bố. 

Dù đứng ở rất xa, nhưng cuồng phong thổi đến, bên trong ẩn chứa lực lượng lôi điện khiến cho không ít đệ tử chấn kinh, bước chân theo bản năng lùi về phía sau một bước. 

Một kiếm này uy thế mạnh mẽ. 

Chu Kình bộ pháp lăng thiên, giữa bầu trời vận chuyển lôi điện lực lượng, phảng phất như một tôn lôi thần. 

Hai tay nắm chặt kiếm, rồi từ trên cao bổ thẳng xuống. 

Lôi kiếm khổng lồ, nhìn thì chậm, nhưng thực chất lại rất nhanh. 

Kiếm trong giây lát đã đến trước mặt Tinh Hồn, cuồng phong thổi đến khiến cho mái tóc bạch kim bay tán loạn. 

Nguy hiểm đến trước mặt, nhưng gương mặt Tinh Hồn biểu cảm bất biến, gương mặt lãnh đạm, phi thường bình tĩnh.

Bất quá, sự bình tĩnh này của hắn, trong mắt người khác thì lại giống như đang thủ túc chịu chết. 

- Chu Đào không hổ là thiên tài, không ngờ đã luyện được Kinh Lôi Kiếm Pháp uy lực mạnh bậc này. 

- Nhìn xem, hắn ta bị khí thế của Chu Đào áp chế đến nỗi không thể cử động được, ha ha.

- Chu Đào dù sao cũng thuộc về yêu nghiệt thiên tài Thiên Kiếm tông, thực lực vô cùng mạnh mẽ, so với đệ tử thiên tài bình thường cơ hồ mạnh mẽ hơn gấp mấy lần. Đệ tử nội môn Thiên Kiếm tông, số người so sánh được, cơ hồ đếm trên hai bàn tay. 

- Không có chống lưng lại đi chọc vào Chu gia, đúng là một tên ngu ngốc.

- Chu Đào sư huynh uy vũ. 

- ………

Không ít người cho rằng, Tinh Hồn lần này chết chắc.

Nguyên Tử chân nhân gương mặt khó coi, thầm than không ngờ mọi chuyện lại diễn biến theo chiều hướng xấu. 

Hắn rất muốn ngăn cản Chu Kình lại, thế nhưng một bên Chu Lâm và những trưởng lão khác thuộc về Chu gia thế lực bất kỳ lúc nào cũng có thể xuất thủ cản đường hắn lại. 

Bọn họ muốn giết chết Tinh Hồn. 

Vừa trả thù cho Chu Đào, vừa để giết gà dọa khỉ. Kết cục đã định, Tinh Hồn nhất định phải chết. 

Có vẻ như đoán biết được ý định của Nguyên Tử chân nhân, thế nên Chu Lâm và những trưởng lão thuộc về Chu gia thế lực đều trong trạng thái sẵn sàn chiến đấu để cản đường.

Chu Lâm khóe miệng nở một nụ cười lạnh lẽo, ánh mắt nhìn Tinh Hồn chẳng khác gì trông thấy một cái xác chết vậy. 

Nhưng nụ cười này, vài giây sau đó liền phải cứng đờ lại.

Trong cơn bão táp phong ba, đối diện với một kiếm tàn bạo, Tinh Hồn đôi mắt lóe lên linh quang. 

Hắn thậm chí không buồn triệu hồi ra cổ kiếm Đồ Lục, bởi căn bản là không cần đến. 

Hư Không Chiến Thể khởi động gia trì lên Trấn Ngục Huyền Thể, khí thế của Tinh Hồn đột nhiên thay đổi, trở nên mạnh mẽ bá đạo, như một tôn chiến thần xuất thế. 

Thiên địa nguyên khí xung quanh Vân Vụ Linh Tuyền giống như bị kích thích, hướng Tinh Hồn điên cuồng tụ tập lại, ẩn ẩn trong không gian có một luồng lốc xoáy linh khí, làm cho không gian thoáng chốc hư huyễn vặn vẹo. 

Tinh Hồn bàn tay giơ ra, thiên địa nguyên khí tập trung vào lòng bàn tay, trong giây lát biến thành một quả cầu khổng lồ. 

- Phong Bộc Loa Toàn Qua.

Bên trong quả cầu màu xanh lam trông như một viên ngọc này có vô số đạo lốc xoáy điên cuồng xoay tròn, lực tàn phá từ bên trong chỉ chờ đợi thời cơ để bộc phá. 

Với vô số lốc xoáy với tốc độ cực kỳ khủng bố, một khi bạo tạc, uy lực khó có thể tưởng tượng nổi. 

Đây là tuyệt chiêu mà đệ tử thứ tư Long Ngọc Huyền sáng tạo ra, nhìn bên ngoài trông rất tầm thường, thế nhưng uy lực tàn phá lại rất khủng bố. 

Trong mắt những người đang quan sát, Tinh Hồn tế hội thiên địa nguyên khí tạo thành một quả cầu kia, hành động này bất quá giống như đang giẫy dụa. 

Không ai nghĩ rằng, quả cầu có thể chống cực lôi kiếm khổng lồ hủy diệt giáng lâm. 

Cũng không ai nghĩ rằng, Tinh Hồn lần này sống sót dưới một kiếm kinh lôi kia. 

Đứng từ rất xa, Thượng Quan Lãnh ánh mắt chăm chú nhìn vào Tinh Hồn, trong lòng cười lạnh. 

« Quả nhiên, cỡ như tên phế thải Chu Kình vẫn không khiến hắn chân chính bộc lộ sức mạnh thật sự. Nhàm chám! »


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.