Quyển 2: Bách Luyện Thành Tiên
Chương 226: Khai linh tiên thuật
Sự đáng sợ người đã siêu thoát linh hậu, trở thành chân tiên kỳ thực không hề đơn giản như vậy. Nghe Xích Dương đạo nhân ngữ điệu sát phạt nghiêm túc, Dương Thiên Quân nhnf gương mặt có chút trông chờ.
Chỉ thấy Xích Dương đạo nhân song thủ kết lại thành ấn, gương mặt trầm xuống đáng sợ, trong ánh mắt lập lòe sát ý, tiên lực lưu động bao phủ toàn thân, ngọn lửa bao bọc bên ngoài nhiệt độ càng lúc càng tăng, trong không gian vang lên những âm thanh tí tách, tựa hồ đang muốn thiêu rụi cả mảnh không gian này.
Trông thấy Xích Dương đạo nhân hành động kỳ lạ, Đỗ Tư trưởng lão nhanh chóng hiểu ra chuyện gì, gương mặt kinh biến lập tức hô lớn:
- Mau bảo vệ các đệ tử.
Những người khác ngầm hiểu được ý tứ của Đỗ Tư trưởng lão, một nhóm thì đứng bảo vệ thông lộ vừa mới được tạo thành, một nhóm khác thì phụ trách bảo vệ an toàn cho các đệ tử.
Vạn ánh chú mục lúc này đều tập trung lên Xích Dương đạo nhân đang lăng không đứng trên bầu trời. Chỉ thấy Xích Dương đạo nhân gân xanh trên trán nổi lên, một cỗ tiên uy bá đạo nhiếp nhân đột nhiên xuất hiện, khí thế mạnh mẽ không gì sáng được.
- Khai linh tiên thuật! Xích Dương Điểu!
Xích Dương đạo nhân hô lớn một tiếng, ngay sau đó, đằng sau lưng Xích Dương đạo nhân xuất hiện một đầu đại điểu khổng lồ, so với Thiết Ưng Trảo mà Dương Thiên Quân cưỡi đến còn muốn to lớn hơn phân nửa.
Đầu đại điểu này toàn thân bao bọc bởi một ngọn lửa đỏ hừng, thân thể tản ra những luồng nhiệt khí nóng rát vô cùng khó chịu, một lần vẫy cánh là không gian lại tràn ra từng đợt sóng nhiệt khô rát.
Khai linh, đây mới là bản lĩnh chân chính của tiên giả Linh Tiên cảnh.
Linh Hậu kỳ tam cảnh: Phàm Tiên thoát thai hoán cốt, Phù Tiên ngưng kết tiên phù, Địa Tiên lĩnh ngộ pháp tắc, cuối cùng trong thế giới tiên phù biến hóa linh vật dựa vào pháp tắc lĩnh ngộ. Tiên phù hóa linh, nên mới được gọi là Linh Tiên.
Xích Dương đạo nhân lĩnh hội chính là Ngũ Hành Pháp Tắc – hỏa chi pháp tắc, rồi từ hỏa chi pháp tắc biến hóa thành Xích Dương Điểu.
- Đã lâu rồi mới có người ép buộc ta phải khai linh, triệu hồi ra Xích Dương Điểu. Dương Thiên Quân, ngươi chính là tên hậu bối đầu tiên.
Xích Dương đạo nhân nhìn chằm chằm Dương Thiên Quân, trầm giọng nói từng chữ một, rồi sau đó song thủ kết ấn, miệng niệm chú.
- Hỏa Vũ Phong Thiên.
Đằng sau lưng Xích Dương đạo nhân, Xích Dương Điểu đôi mắt rực sáng, miệng gáy lên một tiếng thanh minh, rồi sau đó vỗ cánh một cái, trong không gian chợt hóa thành một biển lửa, bao vây lấy Dương Thiên Quân vào bên trong.
Đứng bên dưới nhìn lên, ánh mắt Thượng Quan Lãnh không giấu được sự lo lắng. Mặc dù tin tưởng Dương Thiên Quân rất mạnh, thế nhưng một gã thành danh amays ngàn năm như Xích Dương đạo nhân tuyệt đối không thể khinh thường.
- Chúng ta cùng lên chứ?
Thượng Quan Lãnh nhìn sang Tinh Hồn hỏi.
- Vẫn chưa đến lúc. Ngươi không cần lo cho hắn, Xích Dương đạo nhân tuy mạnh, nhưng không đấu lại hắn ta đâu.
Thái độ Tinh Hồn vô cùng lãnh đạm, ánh mắt nhìn lên bầu trời, nơi diễn ra cuộc chiến giữa hai gã chân tiên.
Thượng Quan Lãnh hít vào một ngụm khí lạnh, thật chẳng biết hai người Tinh Hồn và Dương Thiên Quân lấy đâu ra cái bản lãnh lớn đến như vậy. Lại nói, hai tên này, nhìn thì đối địch, nhưng không hiểu sao lại nắm rất rõ thực lực của nhau.
Một Dương Thiên Quân đã thâm sâu khó lường, giờ lại xuất hiện thêm một gã âm trầm bất biến, càng muốn tìm hiểu thì càng sâu không thấy đáy.
Trên bầu trời, Dương Thiên Quân mỉm cười nhìn ngọn lửa nóng hổi đang bao vây lấy mình, khẽ lắc đầu.
- Vẫn không đủ lực.
Dứt lời, ánh mắt của hắn ta đột nhiên thay đổi, từ một người phong lưu ung dung tiêu sái chợt biến thành một người cực kỳ đáng sợ. Mái tóc đen bay ngược lên, tử y hoa bào cũng đồng dạng thổi phồng lên, trông úy thế của hắn ta ngày càng trở nên bá đạo kinh người.
- Già Thiên Đại Thủ Ấn.
Bàn tay đột nhiên xuất ra một chưởng, ngay lập tức bầu trời biến đổi, từ trên cao một bàn tay khổng lồ như muốn che lấp bầu trời đi, từ nơi bàn tay tán ra khí tức kinh đào lãng hải, khí thế báo đạo trấn xuống, nhìn tốc độ thì rất chậm, nhưng lại ẩn chứa hơi thở hủy diệt.
Gương mặt Xích Dương đạo nhân kịch biến, tiên lực lại khởi động, điều động Xích Dương Điểu vỗ ra những sợi lông vũ lửa bay thẳng lên trời.
- Các vị đạo hữu, mau giúp ta.
Thấy Dương Thiên Quân thực lực quá mạnh, Xích Dương đạo nhân lúc này không còn giữ cái gì mặt mũi nữa, lập tức hô hoáng những người khác tiến lên giúp đỡ hắn.
Ngay sau tiếng hô hoáng, Đỗ Tư trưởng lão và Phương Hòa trưởng lão của Linh Lôi tông và Tuyên Vũ môn lần lượt xông lên, cả hai người này cũng là tiên giả Linh Tiên cảnh, bất quá chỉ mới tiến nhập sơ kỳ bình cảnh mà thôi, thực lực vẫn còn kém xa Xích Dương đạo nhân.
Đỗ Tư trưởng lão xuất hiện liền không che giấu thực lực, lập tức sử dụng khai linh tiên thuật, triệu hoán ra một thanh lôi kiếm.
Phương Hòa trưởng lão cũng đồng dạng, kêu gọi linh vật của bản thân là Huyết Tri Chu, cùng nhau liên thủ chống lại một chiêu vô cùng lợi hại.
Tam đại chân tiên liên thủ, lực lượng công kích của bàn tay khổng lồ che lấp bầu trời tuy bá đạo, nhưng dưới sự liên thủ hợp lực phản công liền nổ ầm một tiếng, tan biến giữa bầu trời.
Xích Dương đạo nhân bị phản phệ mạnh mẽ nhất, miệng thổ ra một ngụm máu tươi, lão đảo thân thể, cũng may có Phương Hòa trưởng lão tiến lên đỡ đần, nhờ vậy mới không bị té ngã.
Dương Thiên Quân bị đánh lui về phía sau, sắc mặt hơi có chút biến đổi, nhưng chung quy vẫn không có gì đáng lo ngại.
- Dương sư điệt thực lực thâm hậu, trưởng bối chúng ta tự thẹn không bằng.
Nhìn Dương Thiên Quân sau khi hoàn thủ vẫn bình yên vô sự, nội tâm chúng nhân hít vào một ngụm khí lạnh. Là người đối đầu trực tiếp với hắn, Đỗ Tư trưởng lão thực quá sợ hãi.
Thế hệ tiên giả cùng lứa với Dương Thiên Quân, cơ hồ năm đại tông môn tại Phi Lan Châu này không một người nào có thể so sánh được với Dương Thiên Quân được nữa. Họa chăng, chỉ có vị Dung gia tam công tử tại Kim Lan thành kia mới có thể so bì được.
- Như vậy các vị có thể để chúng ta tiến vào thông lộ được chứ?
Dương Thiên Quân lãnh đạm hỏi.
Các vị trưởng lão nhìn nhau, thật không biết nên giải quyết thế nào. Nếu như Dương Thiên Quân thực lực như những đệ tử bình thường, được trưởng bối Thiên Kiếm tông yêu cầu, có lẽ bọn họ sẽ nể mặt để hắn thông qua.
Nhưng biểu hiện của Dương Thiên Quân quá cường hãn, để cho hắn tiến vào trong địa cung, như vậy chẳng khác nào đem toàn bộ kho báu dưới đó cho hắn cả. Bởi những vị trưởng lão ở đây còn không trấn áp được hắn, vậy thì mấy tên đệ tử bốn phái trong mắt hắn chẳng khác gì con sâu con kiến, tùy ý hắn ta bóp chết.
- Lão phu công nhận thực lực ngươi rất mạnh, nhưng đừng hòng si tâm vọng tưởng.
Xích Dương đạo nhân nuốt vào một viên đan dược, tiên lực trong cơ thể đang dần được khôi phục, vết thương cũng đã được cầm lại. Lão ta nhìn chằm chằm Dương Thiên Quân, ánh mắt vừa giận vừa sợ. Nội tâm lão đã thừa nhận thực lực của Dương Thiên Quân, nhưng muốn tay không dâng cả một tòa địa cung, như vậy là không thể.
Mà mấy vị trưởng lão khác cũng dần hiểu được dụng ý của Xích Dương đạo nhân.
- Chúng ta liên thủ ngăn cản, những người khác tiến hành đưa các đệ tử tiến vào địa cung.
Xích Dương đạo nhân truyền âm cho những vị trưởng lão khác.
Dương Thiên Quân đứng đối diện, hay tay đặt sau lưng, phảng phất một loại tư thái tiêu dao khoáng đãng.
- Nói vậy là các vị tiền bối không chịu thỏa hiệp?
- Tòa địa cung này, các ngươi đừng hòng muống chia phần.
- Đã vậy chỉ dành dùng biện pháp vũ lực thôi.
Dương Thiên Quân mỉm cười, hai ta đặt sau lưng đột nhiên thả lỏng ra, rồi sau đó giơ lên trước ngực, song thủ kết thành ấn. Nụ cười trên khuông mặt anh tuấn biến mất, thay vào đó là một sự nghiêm túc, tựa hồ bây giờ mới chân chính bắt đầu cuộc chiến vậy.
- Khai linh tiên thuật.
Dương Thiên Quân miệng hô một tiếng, ngay sau đó, đột nhiên một cơn cuồng phong lạ lẫm mạnh mẽ thổi lên, bầu trời mây tuyết đột nhiên tối sầm xuống, những đám mây đen chẳng biết từ lúc nào kéo đến, mang theo những cơn giông tố với tiếng sấm ầm ầm không ngừng rền vang.
Xích Dương đạo nhân con ngươi co rút kịch liệt, đại não nhói lên một cơn đau nhứt, ánh mắt sợ hãi nhìn lên bầu trời. “Không thể nào? Sao có thể giống đến như vậy?” Nội tâm Xích Dương đạo nhân tràn ngập sự sợ hãi, bởi cảnh tượng này lão ta dường như đang từng trải qua một lần.
Chỉ thấy sau lưng Dương Thiên Quân bất ngờ xuất hiện một cánh cổng không gian, một đôi song trảo nhọn hoắc xé rách không gian, để lộ bên trong mảnh không gian hỗn độn huyền bí đó là một sinh vật kỳ lạ hình dạng giống cổ long toàn thân được bọc bởi những tấm lân phiến màu đen huyền, cái đầu khổng lồ với đôi mắt màu tím như bao trùm cả một mảnh tinh không rộng lớn. Đằng sau lưng đôi cánh khổng lồ như được tạo nên bởi những thanh cổ kiếm huyền bí.