Đại La Thiên Tôn 2: Vĩnh Hằng Chi Mộng

Quyển 2 - Chương 180: Huyết luyện chi bảo




(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq"); Hồng Uyên kiếm dĩ nhiên cũng là một trong những kiện đồ vật mà Điền Thanh giao cho Đoạn Hải dùng để đối phó với Tinh Hồn. Lai lịch của Hồng Uyên kiếm, cơ hồ chỉ có một vài người biết được mà thôi. Tài liệu tạo thành Hồng Uyên Kiếm chính là từ xương của Hồng Uyên Xà, một đầu hậu thiên hoang thú cấp ba chí tôn, toàn thân kịch độc, đặc biệt nhất là phần xương cốt. 

Khi chế tạo Hồng Uyên kiếm, Điền Thanh còn bỏ ra thêm hai mươi bốn loại tài liệu khác, mà hai mươi bốn loại tài liệu này đều là loại toàn thân kịch độc, chủ yếu khiến cho chất độc của Hồng Uyên kiếm đạt đến mức kinh khủng nhất. 

Tiên giả dưới Linh Tiên Cảnh, chỉ cần bị Hồng Uyên kiếm tạo thành vết thương, dù chỉ là một vết xước nhỏ cũng đủ khiến cái mạng nhỏ mất đi. 

Do quy tắc Thiên Kiếm Tông ngăn cấm đệ tử chém giết lẫn nhau, thế nên Điền Thanh mới chưa bao giờ để lộ Hồng Uyên kiếm cả. Chỉ dùng nó như một con bài tẩy mà thôi. 

Nhưng hôm nay, vì biểu muội Điền Diệp, Điền Thanh liền không tiếc đem Hồng Uyên kiếm đưa cho Đoạn Hải. 

- Biểu ca, Hồng Uyên kiếm toàn thân kịch độc, như vậy nếu như tên tạp chủng đó chết đi, đám trưởng lão điều tra, chẳng phải biểu ca sẽ gặp bất lợi?

Trông thấy Hồng Uyên kiếm, Điền Diệp nghi hoặc hỏi. 

- Muội đừng lo lắng, trước đây khi chế tác Hồng Uyên kiếm, ta đã đồng thời nhờ các Trận Đạo Sư tạo ra vật có thể khống chế độc của Hồng Uyên kiếm. 

Vừa nói, Điền Thanh vừa lấy ra một khối lục giác huyết ngọc, từ bên trong huyết ngọc toát ra một cỗ hơi thở âm tà quái dị, vừa mới nhìn thấy đã khiến cho sắc mặt Điền Diệp thoáng chốc tái nhợt, trong lòng ngực trái tim đập thình thịch, huyết khí như muốn phá toái xông ra ngoài vậy, kỳ dị vô cùng. 

Thấy vậy, Điền Thanh vội truyền một đạo lương khí vào cơ thể Điền Diệp, đồng thời áp chế lại lục giác huyết học, nhờ vậy mà Điền Diệp mới trở lại như bình thường. 

- Huyết Tâm Bảo cần phải dùng huyết mạch kế ước thì mới sử dụng được. Hiện tại Huyết Tâm Bảo do ta khống chế, đợi sau khi Đoạn Hải dùng Hồng Uyên kiếm đả thương tên tạp chủng đó, ta sẽ dùng Huyết Tâm Bảo khống chế độc tố trong người hắn lại. Như vậy, sau này hắn sẽ ngoan ngoãn trở thành một con chó tùy muội chém giết, ha ha…

Nghe Điền Thanh giải thích, gương mặt xinh đẹp câu hồn của Điền Thanh vui mừng, không ngừng cảm tạ Điền Thanh. 

Trở lại trên lôi đài, khi Đoạn Hải triệu hồi Hồng Uyên kiếm thì Tinh Hồn ngay lập tức phát hiện ra một cỗ độc khí kinh người, mặc dù đã bị những đạo cấm chế vô cùng tinh tế che giấu đi, thế nhưng với tạo nghệ cấm chế của hắn, làm sao không nhìn thấu được những cấm chế đó chứ. 

Người tạo ra Hồng Uyên kiếm cũng quá mức độc ác rồi, nếu không phải chủ nhân của Hồng Uyên kiếm, người khác sử dụng liền hóa thành kiếm nô ngay. 

“Huyết Luyện Chi Bảo bán thành phẩm?” Tinh Hồn linh quang trong đầu lóe lên. 

Để chế tạo ra bảo vật huyết luyện cần phải hiến tế tâm huyết của bản thân, nếu như trong quá trình huyết luyện xảy ra một chút sơ sót là liền xảy ra phản phệ, nhẹ thì phế bỏ tu vi, trở thành phế nhân, nặng thì mất mạng lập tức. 

Bất quá, một khi luyện thành Huyết Luyện Chi Bảo thì pháp bảo đó cực kỳ lợi hại, theo tu vi của chủ nhân nó mà ngày càng trở nên lợi hại mạnh mẽ. Bất quá, Huyết Luyện Chi Bảo tồn tại trên đời đều là những cấm bảo nghịch thiên, được giới Luyện Khí Sư xếp vào tà vật chí hung. 

Sở dĩ Tinh Hồn biết được Huyết Luyện Chi Bảo là bởi vì cổ kiếm Đồ Lục cũng là một kiện Huyết Luyện Chi Bảo. Nhưng so với Hồng Uyên kiếm thì đẳng cấp của Đồ Lục cao cấp hơn không biết bao nhiêu lần mà kể. Hồng Uyên kiếm tuy rằng cũng là một kiện Huyết Luyện Chi Bảo, thế nhưng chỉ là một kiện bán thành phẩm cấp bậc thấp kém nhất mà thôi, chưa đủ tuổi để so sánh với Đồ Lục được. 

Ngạc nhiên cũng chỉ là bởi vì trên đời này dĩ nhiên vẫn tồn tại một kiện Huyết Luyện Chi Bảo khác. Nhưng sau đó hắn nghĩ đến Đại Thiên Thế Giới rộng lớn như vô cùng vô tận, còn sót lại những tài liệu ghi chép về Huyết Luyện Chi Bảo cũng là điều không quá khó hiểu. 

Tế ra hai kiện pháp bảo lợi hại nhất, Đoạn Hải gương mặt cười tà dị, nguyên lực toàn thân vận chuyển, tay cầm chặt Hồng Uyên kiếm hô lớn:

- Lôi Xà Chi Kiếm. 

Chỉ thấy Hồng Uyên kiếm thế kiếm liên tục huy động, xung quanh lóe lên những tia lôi điện phát ra âm thanh tí tách, cơ hồ như đang biến thành một đầu lôi xà xông thẳng đến chỗ Tinh Hồn. 

- Điêu trùng tiểu kỹ. 

Tinh Hồn lạnh nhạt khẽ nói, sau đó Đồ Lục cũng liền xuất hiện trên tay, kiếm ý tầng thứ nhất bừng lên xông thẳng đến, vô hình tạo thành một loại áp lực đè ép Đoạn Hải xuống. Mà chưa dừng lại tại đó, kiếm ý vô hình đả thương một số vị trí không được Hàn Lam Khải bảo vệ. 

Tuy rằng đó chỉ là những vết thương nhỏ, nhưng tổng thể vẫn khiến cho Đoạn Hải trong lòng cảm thấy khó chịu. Dù sao cảm giác bị những cây dao sắc nhọn cứa vào thân thể chẳng hề dễ chịu chút nào. 

Kiếm ý bộc phát khiến cho chiến lực của Đoạn Hải bị áp chế xuống, tuy nhiên thế công của hắn vẫn rất nhanh và quỷ dị. Nhưng chỉ trong mắt người khác thôi, những cái kiếm kỹ huyễn ảnh này, đối với người thức tỉnh Kiếm Tâm Thông Minh thì chẳng khác gì múa rìu qua mắt thợ. 

Đương nhiên, với trình độ cỡ này thì chưa cần sử dụng đến Kiếm Tâm Thông Minh cũng có thể dễ dàng ứng phó được. 

- Phân Linh Kiếm. 

Tinh Hồn đứng im một chỗ, mặc cho gió lớn không ngừng thổi qua gương mặt lãnh đạm vô sắc, khiến cho mái tóc trắng bay phiêu dật, nguyên lực toàn thân không ngừng vận chuyển, chỉ thấy hắn nhẹ nhàng nâng Đồ Lục lên rồi trảm xuống một đường. 

Chỉ thấy kiếm quang chớp mắt phân ra làm hai đạo, uy lực mỗi đạo đều tương đương như nhau, lần lượt trước sau phá không trảm đến. 

Hơi thở nguy hiểm như bủa vây Đoạn Hải kiến nội tâm của hắn rùng lên một cơn. Ầm một tiếng, đạo kiếm quang thứ nhất dễ dàng phá vỡ kiếm kỹ của Đoạn Hải, còn đạo kiếm quang thứ hai thì trực tiếp công kích đến. 

Đoạn Hải gương mặt cả kinh, vội đưa kiếm chắn lên trước ngực, đồng thời nguyên lực vận chuyển không ngừng thôi động Hàn Lam Khải để tạo thành một tầng phòng hộ. 

Khi đạo kiếm quang thứ hai chạm vào Hồng Uyên kiếm, Đoạn Hải như có cảm giác bị một thanh cự chùy giáng vào người chứa không đơn giản là một đạo kiếm quang. Như vậy mới biết rằng, thực tế lúc Kim Đồng Phúc giao chiến với Tinh Hồn đã gặp phải áp lực to lớn đến mức như thế nào. 

Chỉ thấy Đoạn Hải mặc dù đã được Hàn Lam Khải phòng hộ, thế nhưng bởi vì lực phản chấn rất mạnh khiến huyết khí hỗn loạn, không cầm được mà thổ ra một ngụm máu tươi. 

Đoạn Hải bị đẩy lùi về phía sau, nếu không phải hắn cắm Hồng Uyên kiếm xuống để giảm lại lực đẩy lùi thì có lẽ đã bụi đá bay ra khỏi lôi đài rồi. 

Nhìn sắc mặt Đoạn Hải bất chợt tái đi, trong mắt tràn đầy vẻ kinh khủng, càng thêm một sự căm ghét oán hận. Một kẻ mà trước đây hắn không thèm nhìn bằng nữa con mắt, chỉ trong một thời gian ngắn ngủi lại kinh khủng đến như vậy, Đoạn Hải khó mà có thể chấp nhận sự thật này được. 

Đoạn Hải chống kiếm đứng dậy, hắn không muốn phải thất bại một cách nhục nhã như thế này thì bỗng phát hiện, cơ thể của mình không cách nào cử động nổi. Trên đầu giống như đang có một bàn tay vô hình cực đại đè hắn xuống, khiến cho hắn ngay cả ngóc đầu lên cũng không thể. 

“Chuyện gì thế này? Tại sao…” Đoạn Hải trong lòng triệt để sợ hãi, mồ hôi hột toát ra toàn thân. 

Bước chân Tinh Hồn chậm rãi truyền đến bên tai Đoạn Hải, bước chân rất chậm rãi tiêu sái, thế nhưng nó chẳng khác gì âm thanh tử vong đang kêu gọi hắn vậy. Đoạn Hải sợ đến mức quy tắc mới nghiêm cấm phế bỏ đối phương. 

Rốt cuộc không chịu nổi, Đoạn Hải dồn hết tất cả sức mạnh còn lại, không tiếc tổn hại đến thân thể để hét lên ba chữ:

- Ta nhận thua.

Đã cố gắng hết sức, nhưng âm thanh vẫn quá nhỏ bé. Cũng may cho hắn là trọng tài từ đầu đến cuối quan sát mọi diễn biến hành động, âm thanh tuy rất nhỏ, nhưng chỉ cần quan sát khẩu hình là phát hiện được ngay rằng Đoạn Hải muốn nhận thua. 

Nếu đã nhận thua thì trọng tài lập tức can thiệp vào ngay. 

- Ngươi đã chiến thắng, giành nửa tấm vé còn lại bước vào vòng loại trực tiếp.

Tu vi của trọng tài so với Tinh Hồn cao hơn một đại giai, thế nhưng khi đối diện với Tinh Hồn không hiểu sao hắn vẫn cảm thấy hơi bị áp lực.

Mặc dù rất muốn lấy đầu Đoạn Hải, nhưng quy tắc đề ra, dù là hắn cũng không thể làm trái được. Thu lại kiếm ý trên đầu Đoạn Hải, ngay lập tức Đoạn Hải phun ra một ngụm máu lớn nữa, bất quá trong lòng hắn thở phào nhẹ nhõm. Áp lực biến mất, thân thể nhẹ đi rất nhiều. 

Cũng may là bản thân quyết đoán, bằng không mặc dù không giống như Kim Đồng Phúc, nhưng chỉ sợ cũng sẽ rất thê thảm. 

- Ngoại môn đệ tử Tinh Hồn sau năm lần trấn thủ thành công đạt tư cách tiến vào vòng loại trực tiếp thứ hai. 

Đoạn Hải là người thứ năm thách đấu Tinh Hồn, Đoạn Hải thất bại đồng nghĩa với việc Tinh Hồn thành công đạt tư cách tiến vào vòng tiếp theo. 

Việc tiến vào vòng thứ hai thành công, nhìn gương mặt Tinh Hồn trông cứ như là một việc rất hiển nhiên vậy, ngoại trừ lãnh đạm thì chẳng có một biểu cảm nào khác. 

Đoạn Hải ngồi hai chân ngã quỳ trên đất, việc thất bại dưới kiếm của Tinh Hồn làm cho hắn vô cùng tủi nhục. Trong đôi mắt Đoạn Hải, sự sợ hãi thay thế bằng oán hận, tràn đầy sát khí. Khi Tinh Hồn quay người định bỏ đi thì đột nhiên Đoạn Hải siết chặt Hồng Uyên kiếm đột ngột đâm lén từ phía sau tới. 

(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq");


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.