Đại Đường Đạo Soái

Chương 550




Đối với sự kiện Cao Dương cùng Biện Cơ tư thông trong lịch sử, cái nhìn của Đỗ Hà cũng như rất nhiều người đều cho rằng là Cao Dương làm chủ. Biện Cơ là cao tăng, Cao Dương quyến rũ Biện Cơ không được mới gây nên chuyện. Trong phim [Đại Đường tình sử] ở thời sau đi theo cái nhìn này, trong đó Nhiếp Xa diễn vai Biện Cơ thành một người bị động nhưng hiện giờ hết thảy không phù hợp Logic.

Nam nữ tư thông thì áp lực trong lòng nữ tử hơn xa nam tử, thực tế Cao Dương chẳng những là phụ nữ có chồng, hơn nữa địa vị cao quý, là con gái Lý Thế Dân, con dâu Tể tướng Phòng Huyền Linh. Cho dù bởi vì hôn nhân chính trị mà Cao Dương không có tình cảm với Phòng Di Ái thì cũng không thể oanh oanh liệt liệt tìm người tư thông.

Huống chi trong lịch sử, Cao Dương quả thật phóng túng nhưng tuyệt không phải là loại phụ nữ lẳng lơ.

Biện Cơ với tư cách hòa thượng cũng không có cơ hội tiếp xúc nhiều với Cao Dương. Cao Dương thân là công chúa, có cao quý cùng tôn nghiêm của mình còn Biện Cơ với tư cách cao tăng, lục căn thanh tịnh. Trong tình huống chỉ gặp mặt vài lần, Cao Dương tuyệt không đến mức buông hết thảy tôn nghiêm quyến rũ một hòa thượng: Chẳng lẽ nàng sẽ không sợ cao tăng Biện Cơ sẽ không bị quyến rũ mà mất hết mặt mũi, thậm chí vì vậy mà thân bại danh liệt?

Cho nên trong tình huống như vậy, rất không có khả năng xảy ra chuyện.

Trừ phi Cao Dương có mười phần nắm chắc, về phần tại sao có mười phần nắm chắc thì phải hỏi ở Biện Cơ.

Biện Cơ nếu là cao tăng lục căn thanh tịnh thì trong lịch sử cũng sẽ không xảy ra sự kiện tư thông, Phòng Di Ái cũng không uất ức đeo nón xanh.

Một tay vỗ không kêu, quan hệ của hai người cũng là ngươi tình ta nguyện, tuyệt không phải chỉ ở Cao Dương, trong lòng Đỗ Hà thủy chung cảm thấy trách nhiệm chủ yếu ở chỗ Biện Cơ.

Bởi vì Phòng Di Ái mềm yếu vô năng còn Cao Dương phóng túng, ưa thích mẫu trượng phu anh hùng nên không thèm ngó tới. Biện Cơ mặc dù không phải là anh hùng, nhưng tài trí Phật hiệu, đã có chỗ hơn người, tuổi còn trẻ đã là Thanh y cao tăng. Huyền Trang pháp sư sau khi sang Thiên Trúc lấy kinh, trở về Đại Đường được phong đệ nhất cao tăng đã thu hắn làm đệ tử trợ giúp dịch kinh, cũng là nhân vật được ngàn vạn tín đồ kính ngưỡng. Tuy so ra còn kém những nhân vật anh hùng hiển hách trong lịch sử nhưng cũng đủ vượt xa Phòng Di Ái.

Hai người gặp nhau bên ngoài. Cao Dương xinh đẹp còn Biện Cơ tuấn tú, hai bên đều có ấn tượng.

Biện Cơ tâm động, hắn với tư cách là một hòa thượng, tự nhiên không dám quyến rũ Đại Đường công chúa, nhưng mà ý dâm lại không phạm pháp, trong nội tâm không tĩnh ánh mắt thỉnh thoảng liếc Cao Dương. Cao Dương cảm nhận được, sau đó tự nhiên dẫn tới bước này.

Đương nhiên đây hết thảy đều là Đỗ Hà căn cứ một số chi tiết trong lịch sử phán đoán, trên thực tế thế nào cũng không ai rõ ràng lắm.

Dù sao đây là chuyện lưu truyền của Hoàng thất, trên sử sách cũng không có khả năng ghi lại chi tiết.

Đáp án duy nhất cũng chỉ có thể dựa theo suy nghĩ từng người.

Đỗ Hà cũng có vài phần tự tin đối với năng lực phân tích của mình.

Nhất là hôm nay, sau khi hắn gặp Biện Cơ thì càng khẳng định. Ánh mắt gian tà tuy ẩn giấu rất sâu nhưng giác quan thứ sáu của hắn vẫn cảm nhận được đôi mắt Biện Cơ thỉnh thoảng liếc về Trường Nhạc.

- Đỗ lang biết Biện Cơ đại sư?

Vợ chồng tâm ý tương thông, ngay cả Trường Nhạc cũng phát giác vẻ khác thường của Đỗ Hà.

Đỗ Hà ncười nói:

- Đại danh của Biện Cơ đại sư như sét đánh bên tai.

Biện Cơ sau khi thấy Đỗ Hà xuất hiện sau lưng Trường Nhạc thì cặp mắt thủy chung vẫn nhìn vào hắn, trong lòng bất giác phiền não, cảm giác đóa hoa nhài cắm bãi cứt trâu. Kỳ thật luận tướng mạo Đỗ Hà cũng không kém hơn Biện Cơ, tuy hắn không tuấn mỹ như Biện Cơ có ngũ quan như nữ tử nhưng cũng là nam tử oai hùng ít có trên thế gian, hào khí trải qua chiến trường bốc lên càng át đi vẻ ẻo lả của Biện Cơ.

Bất quá lòng người đố kỵ tự nhiên chỉ thấy khuyết điểm của đối phương.

Đỗ Hà dĩ nhiên trở thành mục tiêu xem thường của Biện Cơ đại tăng.

Biện Cơ thủy chung không thay đổi biểu tình, khiêm cung hữu lễ, đáp lời nói:

- Tiểu tăng không đảm đương nổi danh xưng đại sư, Phật dạy chúng sinh ngang hàng, hôm nay cùng thí chủ gặp nhau tức là duyên phận, kính xin dời bước hậu viện, tiểu tăng pha trà đối đãi chư vị......

Trường Nhạc cũng không đáp lời, nhìn sang Đỗ, hết thảy do hắn làm chủ.

Về phần Cao Dương căn bản không nghe bọn họ nói chuyện, trong đầu thỉnh thoảng hiển hiện phong thái Đỗ Hà dùng ít địch nhiều, tựa như thiếu nữ tình hoài.

- Cũng tốt, ta cũng có tâm hướng Phật, có chút vấn đề thỉnh giáo đại sư.

Đỗ Hà sao không biết hàm ý của Biện Cơ nhưng hắn có rất nhiều nghi vấn với Phật giáo, đối với Hoằng Phúc tự nên Biện Cơ vừa mới mở lời thì cũng thuận theo đồng ý, đồng thời nảy ý sửa trị vị cao tăng nhưng lục căn chưa thanh tịnh này.

Biện Cơ đại hỷ, dẫn ba người vào một biệt viện của hậu viện Hoằng Phúc tự.

Đỗ Hà không thể tưởng được thủ vệ của Hoằng Phúc nho nhỏ lại không tệ, sau khi tiến vào hậu viện thì luôn luôn có thể phát hiện tăng lữ tuần tra, hiển nhiên hậu viện không cho phép du khách tiến vào.

Nhìn ra Biện Cơ tại Trường An rất có danh vọng, dù thân đang ở Hội Xương tự nhưng cũng có quan hệ rất sâu ở Hoằng Phúc tự, dọc đường đi tới tăng lữ đều nhận ra Biện Cơ, cung kính hành lễ vấn an. Biện Cơ cũng tức thời đáp lễ, hiện ra phong phạm khí độ rất tốt.

Nếu không có Biện Cơ dẫn đường, cả đoàn bọn họ nếu không bộc lộ danh phận chắc sẽ không có khả năng đi vào hậu viện.

Trên đường đi vào hậu viện, một sa di trẻ tuổi đi tới trước mặt Biện Cơ, thi lễ nói:

- Biện Cơ đại sư, Nạp Ngôn pháp sư phân phó, đem Dưỡng Tâm đường mà đại sư ở chuyển thành Kính Phật đường, thỉnh hướng bên này......

Biện Cơ vẫn điềm đạm, cung kính đáp lễ nhưng hàng lông mày hơi nhướng lên, có chút tự đắc.

Hậu viện Hoằng Phúc tự có tám biệt viện, từng biệt viện mỗi cái mỗi vẻ, đều dùng để tiếp đãi khách quý cùng cao tăng.

Trong đó ưu mỹ nhất là Kính Phật đường.

Ngạn ngữ có một câu, người tranh giành nhau một câu nói, Phật tranh nhau một nén hương.

Phật đã không ngoại lệ, huống chi là người, là tăng lữ?

Chùa miếu có đông khách hành hương hay không không quan hệ trực tiếp tới quy mô mà mấu chốt có cao tăng phật pháp vô biên hay không.

Cũng tỷ như nói Trang Nghiêm tự, Trang Nghiêm tự là một ngôi chùa rất bình thường ở Trường An, hương khói bình thản không có gì lạ, nhưng từ khi Đại Đường đệ nhất cao tăng Huyền Trang pháp sư vào ở thì trở thành di tích Trường An, đây cũng chính là cái gọi là hiệu ứng minh tinh.

Biện Cơ tại Trường An rất có danh vọng, hắn không tính là đệ nhất cao tăng, nhưng là Thanh y pháp sư trẻ tuổi nhất Trường An, đồng dạng có hiệu ứng minh tinh. Vào mấy tháng trước, chủ trì Hoằng Phúc tự nói pháp sư từng đề nghị Biện Cơ trú ở Hoằng Phúc tự nhưng chưa được đồng ý.

Hôm nay Nạp Ngôn nói đem Dưỡng Tâm đường mà Biện Cơ thường ở an bài vào Kính Phật đường, có ý lôi kéo rõ ràng.

Biện Cơ không tham tài, cũng không để ý ngoại cảnh, ngoại trừ có chút sắc tâm, hắn xác thực cũng coi là một hòa thượng Phật hiệu cao thâm nhưng chỉ vì một bước đi nhầm mà từng bước đều sai.

Bởi vì tâm động, Biện Cơ nổi lòng ganh đua với Đỗ Hà, hữu ý vô ý muốn chứng minh trước mặt Trường Nhạc là bản thân xuất sắc hơn Đỗ Hà.

Trong lúc bất tri bất giác, đã xúc phạm tham niệm, nổi lòng xằng bậy.

Đỗ Hà đi bên cũng biết mình quyết định không sai. Tăng lữ cổ đại thường thường đến chùa miếu lẫn nhau học tập giảng kinh, Biện Cơ thân mặc Thanh y cà sa, là một trong các cao tăng nên không ngoại lệ. Cùng tồn tại trong thành Trường An, chắc chắn sẽ có lui tới. Từ tin tức tìm hiểu trong Hoằng Phúc tự thì có sự mạo hiểm đánh rắn động cỏ nhưng nghe ngóng từ miệng Biện Cơ có thể bảo đảm vạn toàn.

Tiến vào trong nội đường Kính Phật đường chỉ thấy trước mắt là một hồ nhỏ, giữa hồ có trồng thủy trúc và hoa. Xa xa là hòn non bộ giống như tranh sơn thủy. Giữa sông có lương đình, một cây cầu nối hai bờ, trên cầu có rất nhiều lương đình, tạo hình phong cách cổ xưa thanh nhã, tinh mỹ rất khác biệt, cùng hoa trong hồ tạo thành một chốn thần tiên.

Phòng ốc xung quanh cũng trồng đầy hoa, càng thêm xảo diệu là trong vườn cũng không có đường lớn mà tất cả đều là đường mòn uốn lượn khúc chiết thông với nhau.

Đỗ Hà, Trường Nhạc, Cao Dương hai mặt nhìn nhau, không thể tưởng được một Hoằng Phúc tự nho nhỏ lại có cảnh sắc như thế.

Cao Dương cười nói:

- Thật xinh đẹp, xác thực là một chỗ tu hành tốt.

Nàng không biết tình hình thực tế, chỉ trông sao nói vậy.

Trường Nhạc lại nhíu mày, không nói một lời, thần sắc ẩn ẩn có chút không vui.

Đỗ Hà đọc được trong mắt nàng hai chữ “xa hoa”.

Trường Nhạc chịu ảnh hưởng sâu sắc của mẹ, tôn trọng liêm khiết, mặc dù thân là Trưởng công chúa nhưng không hề xa hoa lãng phí, một biệt viện nho nhỏ của hòa thượng lại có thể so với đình viện vương hầu quý tộc, thật làm lòng người khó chịu.

Biện Cơ đem Đỗ Hà, Trường Nhạc, Cao Dương vào ngồi trong lương đình giữa hồ.

- Ba vị thí chủ ngồi đây một lát, tiểu tăng ra ngoài pha trà.

Biện Cơ vẫn bảo trì phong phạm nhẹ nhàng, chậm rãi đi xa.

Trường Nhạc trầm mặt, liếc chung quanh, nói:

- Phòng ốc sơ sài, hay cho phòng ốc sơ sài...... Đỗ lang, Trường Nhạc cảm thấy nên điều tra Hoằng Phúc tự.

Đỗ Hà hiểu ý cười nói:

- Nói như thế nào?

Trường Nhạc liếc ái lang liếc, thấp giọng nói:

- Thu nhập chùa miểu đến tại hương khói. Hương khói do tín đồ dâng, trong đó dân chúng chiếm đa số. Tăng nhân thu tiền mồ hôi nước mắt của dân chúng, không sửa chữa Phật tượng, ngược lại dùng cho kiến thiết đình viện, cho cá nhân hưởng phúc, chẳng phải đáng hận? Có thể nào không tra?

Đỗ Hà kéo tay Trường Nhạc tay, thấp giọng nói:

- Nàng hiểu ta, phu nhân. Chẳng lẽ nàng không kỳ quái chúng ta đi mua hương nến lại tay không mà về?

Hắn thấy Biện Cơ vẫn đang ở trong lầu các chuẩn bị liền thấp giọng kể lại.

Trường Nhạc vào lúc đang đợi Đỗ Hà cũng phát hiện náo động, chỉ là người vây xem quá nhiều, nàng ở phía xa căn bản không biết chuyện gì xảy ra, lo lắng mình đi đến khi Đỗ Hà phản hồi tìm không thấy, hiện tại mới biết được nguyên do, trên khuôn mặt tuyệt sắc cũng lộ vẻ giận dữ.

Đỗ Hà lại hỏi Trường Nhạc có phải Biện Cơ đến tìm nàng trước hay không.

Đáp án như hắn đoán trước, xác thực là Biện Cơ khởi đầu.

Đỗ Hà đã nhận được đáp án xác thực, sờ chai thuốc trong ngực, cười âm hiểm.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.