Đại Đạo Vô Thiên

Chương 83: Tắc




Chủ Thực giống như không có để ý Quỷ chủng lên giọng, nó quay qua nói với Lạc Khôi:

"Ta sẽ đáp ứng ngươi ba cái yêu cầu, sau đó chúng ta không còn bất cứ quan hệ gì."

Có thể lời của Chủ Thực trước mắt rất có lợi cho Lạc Khôi, nhưng tại sao cứ là trong vết nứt đi ra, tất cả đều không muốn liên quan gì với hắn?

Suy cho cùng, Lạc Khôi vẫn là ở thế yếu, nhưng nghĩ thấu một chút, hắn lại cười không rõ ý:

"Khá lắm, ngươi theo ta mười sáu năm đến khi ta thấy sáng, là bên nào dứt bỏ bên nào? Không có dứt bỏ, ngươi vĩnh viễn là bóng tối của ta."

Lạc Khôi cũng không ngốc, sợi ý thức bóng tối cùng khoảng tối này có thể hoà làm một, chỉ có thể là chung nguồn gốc bóng tối của hắn.

Lạc Khôi nói ra điều này đã là cân nhắc giữa hắn cùng Chủ Thực, Chủ Thực muốn đi, nhất định phải được sự đồng thuận của hắn.

Chủ Thực cảm khái nói:

"Ngươi rất thông minh, có thể từ trong lời nói của ta suy đoán ra một hai.

Đúng, ta muốn đi phải được ngươi chấp thuận.

Nhưng có thể ngươi không rõ một điều, cái nhìn không đến từ ánh mắt, bóng tối vì thế không vì ánh mắt mà xuất hiện."

Lạc Khôi như hiểu ý của Chủ Thực, hắn có chút giật mình, không có ánh mắt nào là vĩnh viễn, cũng không có cái nhìn nào chạm đến cực hạn, mà nơi cực hạn của ánh mắt không thể quét đến, chỉ có thể là cực hạn bóng tối.

— QUẢNG CÁO —

Hắn theo đuổi là gì? Là cực hạn? Là vô hạn?

Không, không có đồ vật nào không có điểm cuối, cũng không có đồ vật nào tìm không thấy điểm cuối.

Hắn Trúc Cơ vô hạn bản chất thì sao, cực hạn của hắn vẫn là sức chịu đựng, không có Trúc Cơ có thể chịu được Hư Tiên một kích, cũng không có ánh mắt nào nhìn khắp được bao là thế giới.

Nói đến cái này như càng nhắc cho Lạc Khôi, cực hạn là có đấy, quan trọng là hắn có tìm đến được hay không mà thôi.

Chiếu như ý tứ của Chủ Thực, bóng tối là vốn có, Lạc Khôi có dùng ánh mắt đi nhìn hay không, bản thân nó vẫn tồn tại.

Ý tứ hay lắm, đây là muốn khẳng định nó cùng Lạc Khôi là độc lập, là tự mình riêng lẻ.

Lạc Khôi đối lên cân nhắc, hồi lâu mới lại nói:

"Ngươi xác định đáp ứng ba cái yêu cầu?"

Chủ Thực ngay lập tức trả lời:

"Nếu ta làm được."

— QUẢNG CÁO —

Như vậy là đủ rồi, Lạc Khôi cũng không có khách sáo:

"Ta muốn cầm xuống tất cả kỹ năng của ngươi, kể cả bây giờ kỹ năng đã có cùng tương lai có thể phát triển kỹ năng."

Đây chẳng khác nào bỏ vỏ lấy chất, nhưng công bằng mà nói đây là phương án khả dĩ nhất, Chủ Thực muốn đi, cốt lõi vẫn phải để lại thứ mà Lạc Khôi cảm thấy đang còn thiếu.

Đừng nhìn Chủ Thực hào phóng ra ba cái điều kiện, suy cho cùng đó cũng là một dạng mua lấy tự do, mà trong rất nhiều trường hợp, tự do là thứ phải đánh đổi bằng máu cùng đau thương, chứ không đơn thuần là đi ngã giá.

Điểm ngờ là cái giá này, không phải Lạc Khôi nghi ngờ Chủ Thực bỏ ra đến cái gì, hắn nghi ngờ là Chủ Thực cũng giống như Tinh Lạc Quang Lạc, có vẻ bọn chúng biết đến quá nhiều thứ, đây là tồn tại vô số năm lắng xuống, hay là có người nói cho bọn chúng biết?

Là bên trong vết nứt?

Lạc Khôi thấy trước mắt không thể lật lên vấn đề này, Chủ Thực lại là rành mạch nói:

"Cái này đương nhiên, ngươi không nói, chính ta cũng sẽ để lại Ám tắc.

Có điều Ám tắc thuộc dạng quấn thân, hữu dụng thì lớn đấy, bi kịch hứng đến cũng không thể xem thường."

Chủ Thực chịu bỏ ra là được rồi, Lạc Khôi mới không thèm để ý cái gì bi kịch.

Nhân sinh bi kịch hết thảy là dàn dựng, nếu Thiên Đạo sắp xếp, diễn đến tốt cuối cùng cũng là người diễn người nhìn xem, hắn mới không lo lắng bi kịch đổ dồn về mình.

— QUẢNG CÁO —

Cầm đến một đạo giống như điểm cuối của tầm mắt, Lạc Khôi lập tức bắt được trong đó một chút không thấu, hỏi:

"Cái gì là Ám tắc?"

Chủ Thực mới không thèm để ý Lạc Khôi hỏi nhiều, rất ngắn gọn nói:

"Chiêu thức gọi là pháp, nội hàm dựng lên pháp gọi là tắc.

Ngươi nên nói điều kiện thứ hai."

Lạc Khôi bỗng ngộ ra, hoá ra pháp cùng tắc tưởng như đâu xa lại hiện hữu đâu đây, như Thuỷ độn của hắn là một dạng pháp, Thuỷ nguyên tố lại chính là tắc.

Chỉ là Lạc Khôi không cho rằng bất kể tu sĩ đều có thể hiểu pháp, tắc, giữa lợi dụng pháp tắc cùng nắm giữ pháp tắc là hai chuyện không giống, Chủ Thực đưa cho hắn Ám tắc, sâu xa vẫn là để hắn nắm giữ hắc ám là vậy.

Cái này cũng giải thích vì sao hắn cầm đến Ám tắc lại có chút không thấu, suy cho cùng bóng tối cũng chỉ là một dạng của hắc ám, muốn hiểu được hắc ám, rõ ràng một khoảng tối là không đủ..


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.