Sau khi Mục Trần chiến thắng hai người Khương Nha, danh ngạch cuối cùng của Cửu U tộc đã hoàn toàn thuộc về hắn. Thời gian tới, hắn cũng ko cần rời khỏi Cửu U giới mà là ở lại bên trong, đợi Thần Thú Chi Nguyên mở ra.
Đoạn thời gian ở lại Cửu U giới này, dưới sự chỉ dẫn của Cửu U, Mục Trần tìm một nơi bế quan, điều chỉnh trạng thái bản thân. Hắn biết, dù mình đã bộc lộ tài năng, đánh bại Khương Nha, Tần Huyền, nhưng vẫn còn rất nhiều tộc nhân Cửu U tộc ko chấp nhận một người ngoài như Mục Trần.
Bởi vậy Mục Trần cũng lười lấy cái mặt nóng áp vào cái mông lạnh, còn ko bằng tu luyện thật tốt, tranh thủ khi tiến vào bí cảnh trợ giúp Cửu U nâng cao huyết mạch thành Bất Tử Điểu. Dù sao mục đích chính của hắn tới đây ko phải vì kết giao với Cửu U tộc, mà là trợ giúp Cửu U, ko hơn.
Cho nên trong mấy ngày ở Cửu U giới, hắn chưa từng chủ động tiếp xúc với người Cửu U tộc, chỉ có Cửu U ngày thường hay đến, cùng hắn thảo luận sự tình trong Thần Thú Chi Nguyên.
Thời gian nhanh chóng trôi qua, bất giác đã mười ngày...
Tại ngày thứ mười, một luồng ánh sáng xé rách tầng mây, chiếu rọi lên Cửu U sơn. Cùng lúc đó, Mục Trần đang ngồi xếp bằng đột nhiên mở mắt, trong con ngươi ánh lên sự lăng lệ ác liệt.
Ánh mắt hắn nhìn ra ngoài, lúc này Cửu U sơn dường như sôi trào, thanh âm xé gió phô thiên cái địa vang vọng, hiển nhiên, Thần Thú Chi nguyên mở ra, đối với Cửu U tộc là một việc trọng đại.
Chợt thần sắc Mục Trần khẽ động, thân ảnh trợt lóe, trực tiếp xuất hiện trong đình viện ngoài phòng, chỉ thấy cách đó ko xa, một thân ảnh thon dài xinh đẹp đang đi tới, tiến vào nội viên, thân ảnh này, tự nhiên là Cửu U.
“Đi thôi, Thần Thú Chi Nguyên sắp xuất hiện.” Thân ảnh Cửu U tới gần, nàng nhìn Mục Trần, khuân mặt xinh đẹp hiệnlên nét cười, vô cùng mĩ lệ. Lần này nếu có thể giải quyết việc huyết mạch khiếm khuyết, Cửu U hiển nhiên rất mong trờ, bằng ko trong lòng sẽ ko yên.
Mục Trần cười gật đầu, cũng ko nói nhảm, dưới sự dẫn rắt của Cửu U, trực tiếp hướng Cửu U sơn nguy nga lăng không đi tới.
Dọc đường, có thể thấy vô số quang ảnh gào thét, tộc nhân Cửu U tộc đều hướng đỉnh núi đi tới, tuy nói danh ngạch tiến vào Thần Thú Chi Nguyên rất ít, nhưng vẫn ko ảnh hưởng tới sự chuy cầu của những tộc nhân này.
Hai người Mục Trần chạy gấp, mười mấy phút sau đã tới khu vực đỉnh núi, trực tiếp rơi xuống nơi cao nhất.
Đỉnh núi lúc này có rất nhiều người tụ tập, ở trung ương quảng trường, Thiên Hoang tộc trưởng cùng các trưởng lão đứng chắp tay, bên cạnh hắn, còn có Mạn Đà La. Khác với Mục Trần, Cửu U tộc đối với Mạn Đà La vô cùng khách khí, dù sao cũng là Thượng Vị Địa Chí Tôn hàng thật giá thật, thực lực bực này đừng nói là Cửu U tộc, coi như là đến mấy Siêu cấp thế lực, cũng trở thành khách quý.
Mà ở phía trc Thiên Hoang tộc trưởng, hai người Mặc Phong Mặc Linh đã tiến vào.
Trong vô số ánh mắt, Mục Trần và Cửu U đã rơi xuống bên cạnh hai người. Mặc Phong mặt ko biểu tình, bộ dạng lãnh đạm ko quan tâm, mà Mặc Linh lại hướng Mục Trần lộ ra khuân mặt tươi cười xinh đẹp dào dạt thanh xuân.
Thiên Hoang tộc trưởng nhìn bốn người chào hỏi, khẽ gật đầu, sau đó nhìn lên khoảng không, thản nhiên nói: “Thần Thú Chi Nguyên rất nhanh sẽ xuất hiện, lúc đó ta và các vị trưởng lão sẽ xé rách ko gian, các ngươi liền thừa cơ tiến vào.”
Bốn người Mục Trần nghe vậy, cùng gật đầu.
Thiên Hoang tộc trưởng liếc nhìn Mục Trần, nói: “ Thần Thú Chi Nguyên nằm trong ko gian hư vô, trong đó có ko gian loạn lưu tàn sát bừa bãi, một khi bị quấn vào, tất tử vô sinh, mà ngươi thì chưa từng tiến vào, hiểu biết cực ít, khi vào trong, cần theo sát Cửu U.”
“Dạ.” Mục Trần gật đầu, những năm này hắn đã trải qua ko ít hiểm cảnh, hiểu rõ trong Thần Thú Chi Nguyên Nyaf có bao nhiêu nguy hiểm, tự nhiên sẽ ko thể hiện ngu ngốc.
Thiên Hoang tộc trưởng thấy vậy, cũng ko nhiều lời, chỉ nhìn lên bầu trời, cùng đợi thời khắc ra tay.
Mạn Đà La tới gần Mục Trần, cười nói: “Đợi ngươi tiến vào bí cảnh, ta sẽ về Đại La Thiên Vực, nếu ngươi thuận lợi đi ra, Cửu U tộc sẽ đưa ngươi về Bắc Giới.”
Nàng dừng một chút, lại nói: “Khingươi rời đi, ta sẽ dùng Tinh Thần Trấn Ma Tháp cảm ứng thượng cổ thiên cung, trc khi ngươi trở về tận lực tìm ra chút tin tức.”
Nàng biết rõ, Mục Trần sở dĩ tới Bắc giới, chính là vì thể tiến hóa của Đại Nhật Bất Diệt Thân dấu trong thượng cổ thiên cung. Nàng đc Mục Trần trợ giúp nhiều việc, cũng nên giúp hắn hoàn thành mục đích.
“Đa tạ.”
Đúng như nàng nghĩ, nghe đc chuyện này, tính tình như Mục Trần cũng ko nhịn đc lộ vẻ vui mừng. Vạn Cổ Bất Hủ Thân đối với hắn quá trọng yếu, bất luận thế nào, hắn cũng phải tìm ra thượng cổ thiên cung, hơn nữa đạt đc cách tu luyện thể tiến hóa Đại Nhật Bất Diệt Thân.
“Thu tiền của ngươi, thấy người tiêu tai.” Mạn Đà La cười một tiếng, chợt ngiêm túc nói: “Bất quá ta nói trc, nếu thượng cổ thiên cung thực sự xuất hiện, sẽ dẫn tới Thiên La Đại Lục chấn động, đến lúc đó ko biết sẽ hấp dẫn bao nhiêu thế lực tranh đoạt cái bảo tàng này?!”
“Hơn nữa, cái Vạn Cổ Bất Hủ Thân này, cũng ko chỉ có mình ngươi nhắm tới...”
Mục Trần nghe vần, cũng ngiêm mặt, hắn nhìn Mạn Đà La, chợt nhớ nàng đã nói,... Trên thế giới này, ko chỉ có hắn tu luyện Đại Nhật Bất Diệt Thân.
Đồng dạng cũng có người đạt đc đại cơ duyên, lấy đc phương pháp tu luyện Đại Nhật Bất Diệt Thân, những người này, ko ai ko phải thiên tài nhất đẳng, chính bọn họ sẽ là chướng ngại lớn nhất của Mục Trần để đạt đc Vạn Cổ Bất Hủ Thân.
Bởi vì mặc kệ có bao nhiêu người tu luyện Đại Nhật Bất Diệt Thân, đến cuối cùng, có thể trở thành Vạn Cổ Bất Hủ Thân, sẽ chỉ có duy nhất một người.
Con đường cạnh tranh này, sẽ tàn khốc vượt qua tưởng tượng của Mục Trần, khôn sống dại chết, mạnh đc yếu thua... Lấy đc Đại Nhật Bất Diệt Thân, đối với Mục Trần chính là thiên đại cơ duyên, nhưng đồng thời, cũng là thiên đại nguy cơ.
“Thực lực của ngươi lúc này, trong thế hệ trẻ Bắc giới đã là đỉnh phong, nhưng so với việc này vẫn còn xa lắm mới đủ.”Mạn Đà La nói.
Mục Trần gật đầu, Bắc giới chỉ là một góc Thiên La Đại Lục mà thôi, ko nói cái khác, ngay trong giới trẻ Cửu U tộc, thực lực Lục phẩm Chí Tôn của hắn vẫn chưa coi là j`, hắn minh bạch, hắn bây giờ còn chưa có tư cách tranh đoạt cơ duyên trong thượng cổ thiên cung.
“Ngươi lần này tiến vào Thần Thú Chi Nguyên, phải nắm chắc thời cơ, đem Long Phượng thể tu luyện đến tầng thứ hai.” Mạn Đà La nói.
“Ta Biết Rồi.”
Mục Trần nhìn thần sắc ngiêm túc của Mạn Đà La, chậm rãi gật đầu. Nếu hắn cỏ thể đột phá Thất phẩm Chí tôn cùng với đạt tới tầng thứ hai Long Phượng thể ngay trong Thần Thú Chi Nguyên, như vậy hắn có đủ tự tin có thể so đấu với Bát phẩm Chí tôn. Bát phẩm Chí tôn, trong Thiên La Đại Lục mới có tư cách xưng là cường giả.
Hắn biết Mạn Đà La muốn nhắc hắn ko đc buông lỏng, tuy đến nay hắn vẫn chưa gặp đc người cùng tu luyện Đại Nhật Bất Diệt Thân, nhưng hắn hiểu đc, đó đều là những kẻ nổi bật trong cùng thế hệ, bằng ko cũng ko thể tu luyện Đại Nhật Bất Diệt Thân đến một bước này.
Mạn Đà La thấy thế, cũng ko nhiều lời, xoay người rời đi.
Mục Trần nhìn qua thân ảnh của Mạn Đà La, thần sắc biến thành ngưng trọng. Vốn hắn nghĩ, chỉ cần tìm ra thượng cổ thiên cung liền lấy đc phương pháp tu luyện Vạn Cổ Bất Hủ Thân, nhưng Mạn Đà La đã cảnh tỉnh hắn, nếu bản thân ko có đủ thực lực, dù có tìm đc bảo vật, cũng chỉ là làm gia áo cho kẻ khác mà thôi.
“Xem ra lần tiến vào Thần Thú Chi Nguyên này, ta cũng ko thể thả lỏng rồi.”
Bàn tay Mục Trần nắm chặt, ánh mắt chở nên sắc bén, tuy nghĩ vậy, hắn vẫn ko từ bỏ, dù khó khăn thế nào đi nữa, hắn vẫn đem hết toàn lực ra tranh đoạt Vạn Cổ Bất Hủ Thân.
Ông!
Ngay khi nội tâm Mục Trần còn đang tranh đấu, giữa phiên thiên địa đột ngột nổi lên phong bạo, hắn vội ngẩng đầu, liền thấy phía trên bầu trời xuất hiện ko gian gợn sóng, từng vòng rung động ko ngừng khuếch tán.
Trong rung động chập trùng, hiện ra vô số hư ảnh cổ xưa, khí tức Hông Hoang nồng đậm tỏa ra.
“Ra tay.”
Nhìn một màn này, Thiên Hoang tộc trưởng vốn trờ đợi đã lâu lập tức quát lên, một đạo quang cầu từ trên đỉnh đầu hắn bắn ra, bên trong quang cầu, ẩn hiện một đạo hư ảnh cự tước đỏ thẫm, hỏa diễm ngập trời như thiêu hủy thiên địa.
Hưu! Hưu!
Trong nháy mắt Thiên Hoang tộc trưởng ra tay, những trưởng lão Cửu U tộc cũng đồng loạt hành động, từng đạo quang cầu mãnh liệt oanh kích lên ko gian trùng động.
Theo mấy vị Địa Chí tôn ra tay, chỉ thấy ko gian chậm rãi vỡ ra. Bên kia khe nứt, chỉ thấy một mảng hắc ám, nhưng một cỗ khí tức Man Hoang cổ xưa lại ko ngừng tràn ra từ đó.
Bên trong khí tức tỏa ra, phảng phất như tồn tại vô số thanh âm cự thú rít gào truyền tới từ Viễn Cổ.
“Đi!”
Cánh tay Thiên Hoang tộc trưởng hiên lên gân xanh, ánh mắt chuyển hướng bốn người Mục Trần quát.
Mặc Phong tóm lấy Mặc Linh, thân ảnh vọt tới, Cửu U cũng bắt lấy Mục Trần hóa thành quang ảnh phóng lên, ko chút do dự tiến vào khe nứt.
Phanh!
Khi bốn người vừa tiến vào, bên trong khe nứt đột nhiên trào ra Không Gian Loạn Lưu khủng bố toàn sát bừa bãi, từng đạo quang cầu linh lực Địa Chí tôn cường giả ngư tụ phá toái.
“Ko Gian Loạn Lưu thật bá đạo.”
Bọn Thiên Hoang tộc trưởng cùng thu taylại, nhìn qua khe nứt ko gian đang biến mất, ko nhìn đc cảm khái, lấy thực lực bọn họ hợp lực ra tay, vậy mà chỉ có thể xé ra khe hở Thần Thú Chi Nguyên bé như vậy.
Tất cả cùng ngẩng đầu, nhìn hướng bọn Mục Trần biến mất, cũng chỉ thầm than. Trong địa phương tranh đấu tàn khốc đó, ko biết bọn Cửu U có thể đạt đc cơ duyên hay ko. Dù sao, trong dĩ vãng cũng ko phải chưa có lần Cửu U tộc tay trắng quay về.
“Kế tiếp, cũng chỉ có thể chờ đợi, chỉ mong bọn hắn có thể bình an trở về.”