Đại Boss Có Quyền Ngược Em

Chương 36




_Tại sao lại đuổi mỹ nữ đó đi, chẳng phải Hoa tổng rất thích thể loại đó sao? Tôi mừng vì anh có niềm vui mới

Lâm Tương Y nhỏ giọng, mọi ca từ đều lọt không sót một chữ vào lỗ tai hắn, cô chỉ là thật tình nói ra suy nghĩ, cô rất vui khi biết hắn có người phụ nữ khác làm ấm giường, nào ngờ nghe xong điều cô nói hắn càng bực tức hơn

_Lâm Tương Y, tôi còn dùng em để làm ấm giường, chưa hất hủi em đâu, đừng cuốn lên như thế

Hắn bá đạo đến sờ mông cô nói lời ngon ngọt vào tai, cô cứ tưởng hắn đã buông tha cho cô nào ngờ mỗi lúc một gia tăng sự quái đãng áp đặt

_Hoa tổng...

Cô lùi xa hắn ra, cẩn thận từ tốn giữ khoản cách an toàn, nữa đêm rồi cô cũng mệt mỏi muốn đi ngủ cho nên cần nói gấp một việc

_Chuyện gì?

_Ngày mai, ở trường có tiết ngoại khóa, tổ chức cho học sinh đi thực tế, địa điểm chưa rõ, cho nên tôi phải đi đến tối

_Cái gì?

Hắn hỏi lại, nghe là đã không thích rồi, làm sao hắn để cô đi học đến tận tối mịt được, cơ bản trong đầu hắn lúc nào cũng đa nghi về cô, hắn nghĩ nếu sơ hở một tí là con sóc ngang bướng này kiếm cớ chuồng ngay

_Xem như tôi nan nỉ Hoa tổng đi, làm ơn để tôi đi đến đó, nó rất quan trọng với tôi

Cô níu tay hắn nài nỉ, chỉ mong sao hắn cho cô đi, cô nghẹn ngào, hắn còn hơn cả phụ huynh của cô, suốt ngày kèm cặp giữ chặt cô đến ngao ngán

_Thể hiện làm sao để tôi cho em đi nhỉ?

Hắn kề sát cô hỏi, cặp mắt gian tà đã nhìn muốn xuyên thấu qua lớp vải áo của cô, cô đay nghiến nhẫn nhịn vì một điều, cô phải đi học vì vậy cần phải khôn ngoan một tí

_Hoa tổng, xin anh...

Cô chỉ là cô gái ngốc, cho nên cô nghĩ cần phải thành khẩn cầu xin hắn, nào ngờ cách cầu xin này lại làm tâm trạng hắn trở nên tệ hại

_Nhưng mà buổi tối sau khi đi học về tôi sẽ phục vụ anh mà

Vì là hắn có cuộc hội thảo quan trọng nên đã gấp rút đi xử lý công việc cho nên đã không nói đến chuyện cho cô đi hay không, cho nên cô cứ thế đi học

***

Buổi tối, đúng như lời cô hứa sẽ phục vụ hắn, vì thế hắn về nhà sớm hơn để xem sóc nhỏ có biết thân biết phận hay không, khi hắn về nhà mọi động tĩnh đều rất im lặng, hắn nhẹ nhàng vào phòng, vừa mở cửa đã nhìn thấy cái chăn nhô cao, nghĩ là cô đã ngủ cho nên hắn nhẹ nhàng đến gần

_Tiểu Y, hôm nay rất ngoan

Hắn mở lời khen ngợi, cô cứ phát huy thế này hắn sẽ rất hài lòng, hắn ngồi xuống giường, hai bàn tay ôm đống chăn cô đang đắp, gương mặt có chút khí sắc vui tươi nhưng không nở nụ cười

_Hoa tổng, em đợi ngài đã lâu

Lâm Tương An xuất hiện sau lớp chăn, cô ta cười nói ôm cổ hắn, hắn nhíu mày, khẽ không vui gương mặt biến sắc khó coi, liền đứng dậy hậm hực

_Lâm Tương Y đâu?

Hắn hướng mắt về phía cửa ra vào định bước ra đi tìm cô, nếu không phải là cô thì chẳng ai làm cho tâm trạng hắn khá lên nổi, lúc này đã rất đen tối còn kéo lữa quyện băng, nóng lạnh trộn lẫn rất khủng khiếp

_Hoa tổng em cũng có thể phục vụ ngài mà

Lâm Tương An vòng tay ôm eo hắn bày tỏ tình cảm, hắn tức giận hất tay một cái, thô bạo quát lên

_Tôi hỏi Lâm Tương Y đâu?

Hắn đã mất kiên nhẫn, từ tâm trạng phấn khởi chuyển sang u ám, chưa một ai dám cả gan lừa gạt hắn như cô, cô đúng là có bản lĩnh khi chọc vào đại boss quái đãng nhất thành phố, tâm trạng khủng bố bây giờ có thể tàn sát tất cả đấy, hắn nhất định lục tung cả thành phố để tìm cô, cô quá to gan dám bỏ trốn đến hai lần, lần này hắn thật sự rất phát điên, trong lòng lần đầu tiên sợ mất đi thứ gì đó mà một đại thiếu gia như hắn chưa hề sợ mất đi thứ gì

_Hoa tổng, em cũng có thể làm ngài vui vẻ mà, Tương Y con bé đâu có thích ngài

Lâm Tương An nài nỉ mong một lần được ở bên hắn, nhưng mà với hắn thì không phải là cô thì không ai có thể làm hắn có cảm xúc, vừa nghe đến mấy chữ Lâm Tương Y không thích hắn, hắn đã nổi máu ghen tuông, bàn tay nắm thành nấm đấm u ám hét to, trong giọng nói khàn đục như ma quỷ từ địa ngục kéo đến

_Nói mau Lâm Tương Y đâu?

Lâm Tương An bị hắn mạnh tay hất một cái ngã nằm dài ra đất, đau đớn cùng ôm cục tức to lớn ngẫm nghĩ, hắn ta bị làm sao vậy? Cô thế này không hơn em gái hay sao, đúng là Lâm Tương Y đã giúp cô bày ra chuyện này nhưng có làm sao thì cô vẫn không thể làm hắn hài lòng.

Tiếp theo Chap 37 Nơi không nhìn thấy hắn

By Thuytinh103


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.