Đại Boss Có Quyền Ngược Em

Chương 17




Hoa Trạch Siêu đến gần kéo cô ngã xuống giường, ánh mắt cao trào độc chiếm

_Tôi muốn em phải cầu xin tôi muốn em

_Anh...

Cô sợ hãi tránh xa hắn, hắn đúng là quái đãng khó hiểu mà

_Hay là em muốn thấy tôi và tên thầy giáo đó vui vẻ đây?

Hắn lạnh nhạt nhìn sâu vào mắt cô, là khi chất gì đây, không giận không tức cũng không vui không cười, cơ mặt từ đầu đến cuối đều rất bình thường khó đoán

_Anh...Hoa tổng...anh đàng hoàng chút đi

Cô lắc đầu khán cự vì hắn giữ chặt hai tay cô, không ngờ boss lớn như hắn lại quái đãng như thế

_Tôi thích cái nam tính của thầy giáo đó, vì vậy...em tránh xa người đàng ông đó một chút thì tốt hơn

Hoa Trạch Siêu siết mạnh hai tay cô giữ chặt dưới giường đe doạ, những tưởng hắn không cho cô tiếp xúc với đàng ông nào ngờ...hắn bị làm sao vậy? Cô bị hắn mềm mỏng doạ sợ rồi

_Hay em muốn tranh giành với tôi?

Hắn khẩy ngón tay trước ngực cô làm cho cái chăn vạt qua một bên, hai mắt dán chặt vào cơ thể cô, hắn nhếch môi nhìn cô

_Tất nhiên tôi không để hắn ở trong tù rồi, người đàng ông đặt biệt

Hắn nháy mắt với cô, hắn nhỏm người, hai đầu gối chống giữa người cô thẳng lưng ngẩn người cởi từng cúc áo, gương mặt như thú dữ sắp ăn thịt con mồi, trong tròng mắt bị băng đóng kín trên tráng còn có mây đen kéo đến, nói hắn không tức giận mới lạ, nhưng con người này rất biết xoay chuyển tình hình

_Anh ta chính là người bày ra mọi chuyện, để mình mắc bẫy còn ung dung đợi mình ngốc nghếch rối trí chạy đến tìm...xảo huyệt...anh ta đúng là ác quỷ mất nhân tính...mình không phải đối thủ

Lâm Tương Y bây giờ nhận ra mọi chuyện, cô mím môi đau khổ, là hắn muốn cô thì cô phải ngoan ngoãn nghe theo, nếu cô không bỏ trốn thì có lẽ mọi chuyện không phức tạp đến vậy

_Nếu em ngoan ngoãn ngay từ đầu thì đã không cần hối tiếc rồi

Hắn cúi người hôn môi cô, cánh môi từ từ mút nhẹ thưởng thức mật ngọt, hắn bị cô gái bé nhỏ kích thích, một ánh mắt ngây thơ thoáng qua cũng làm hắn nóng rang, bây giờ có nước cũng không dập tắt được, chỉ hận nếu không là cô thì không ai khơi dậy trong lòng hắn xúc cảm này...

Hắn ngậm lấy môi cô, tha hồ dày vò, mút mạnh còn đẩy lưỡi tiến sâu một chút cử động cũng không cho phép, cắn mạnh ức hiếp, tất cả là để trừng trị cái tội ương bướng bỏ trốn của người nào đó

_Đừng...

Nghe khoé môi rát buốt cô đẩy hắn ra, hắn thô bạo cắn lên môi cô đến sắp chảy máu

_Có muốn truyền hình trực tiếp cho tên thầy giáo đó xem không?

Hán túm tóc cô đe doạ, lữa giận ùa đến, trong người phát tiết kêu gào...ông đây muốn cô sao cô bướng quá vậy?

_Đừng...Tôi hôn...Tôi hôn..huhu..

Cô ôm cổ hắn, vụng về ngậm lấy cánh môi hung hăng, thuận tay đẩy cô một cái để cô yên vị nằm xuống, hắn vẫn còn rất giận, trên khuôn mặt ửng đỏ kêu gào, chân mày nhíu lại bất mãn

_Em đang trả bài trên lớp đấy à? Không có cảm xúc?

Hắn cắn lên môi cô đe doạ, vì cô cứ thụ động, còn bày ra gương mặt thảm sầu, vừa nhìn đã mất hứng

_Cởi nó...

Hắn ra lệnh, mạnh tay kéo tay cô xuống dưới phía bụng, bảo cô cởi cho hắn

_Huhu...kinh tởm...

Cô lảm nhảm khóc ngất khó chịu cái sự điên cuồng của hắn

_Hừ...chết tiệt...

Hắn rủa chửi, khi mấy ngón tay thon dài vừa chạm đến bụng hắn đã muốn nổ tung mém tí đã không kìm chế được, cô còn hơn cả hỏa dược nữa, bụng dưới liên tục muốn ma sát chống đẩy với cô

_Xoẹt...

Lâm Tương Y cởi nút quần tây của hắn, cô kéo dây kéo sau đó hoảng sợ rụt tay về không muốn động đến cái vật to lớn đang cứng lên bên trong lớp quần mỏng

Một loạt động tác gấp rút diễn ra, hắn trút bỏ toàn bộ những thứ vướng víu trên người, sau đó ôm lấy cô hôn cuồng nhiệt, từ khoé môi hắn dịch chuyển xuống dưới một chút và dừng lại ở nơi đang nhô cao mời gọi, cô sợ quá liền dùng tay xấu hổ che đậy

_Đừng...xin anh..đừng...

Cô nước mắt ngắn dài van xin, cô khóc hai tay run rẩy cầu xin, thật sự rất sợ cô không muốn bị hắn đem ra ăn sạch đâu

_Chết tiệt...

Hắn hất hai tay cô ra, cúi người ngậm lấy thưởng thức, hắn rất thích cảm giác mềm mại này...thật tuyệt...

_Không...

Cô đẩy hắn ra, động tác yếu ớt chẳng làm gì được, cô càng khán cự hắn càng hung hãn ngậm lấy, đưa lưỡi một vòng hài lòng hắn hôn nhẹ lên trên đỉnh ngọc...

_Hức...

Cô nhỏm người về phía trước tìm cách tránh xa nào ngờ động tác này như ưỡn ra mời gọi làm hắn nghĩ cô muốn hắn tiến sâu hơn

_Kích thích đúng không?

Hắn tham lam đưa lưỡi vài vòng dạo chơi hai mắt ma mị nhìn cô gái phía dưới không kìm chế được phải cong người hưởng ứng, tâm tình hắn sẽ tốt nếu cô trở nên hiểu chuyện

_Không...Tôi không phải...loại...

Lâm Tương Y dùng hết sức lực cuối cùng thanh minh, cô không muốn hành động xấu xa che mờ lý trí muốn phản khán của mình, cô khó khăn lắm mới chống đối với hắn thành công không thể để hắn được nước làm tới


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.