Daddy, Mami Lại Bỏ Chạy Rồi

Chương 23: Chap-23




Daddy, Mami Lại Bỏ Chạy Rồi - Chương 23​

Âm thanh xe cứu hỏa chạy tới càng lúc càng gần, Diệp Như Hề vất vả đem Tạ Trì Thành kéo tới bên cạnh Tần Hải .

Trong lúc suy nghĩ rời đi, cô có do dự một chút, sau đó cắn môi một cái rồi xoay người, lại một lần nữa đi lục tìm túi tiền của Tạ Trì Thành, thấp giọng nói: “Coi như anh dùng tiền mua mạng sống, không cần thấy thiếu nợ tôi.”

Cầm lấy túi tiền của anh, Diệp Như Hề khập khiễng rời đi.

Lúc Diệp Như Hề trở về nhà họ Diệp, phát hiện Vu Bình không có ở nhà, trong nhà tối đen như mực, cô thở dài nhẹ nhõm một hơi, vội vàng trở về phòng mình.

Thời điểm cứu người dùng sức quá mạnh, trên tay chân đều bị xây xát không nhẹ, chỉ có thể tự mình xử lý một chút.

......

Loading... Giờ phút này, ở một nơi khác.

Bệnh viện chen chúc người, một đám nhón chân ngóng đợi, ngay cả Diệp Như Mạn cùng Vu Bình cũng vội vàng chạy tới nơi, một nhóm người chen chúng nhốn nháo thành cả một hàng dài.

Tin tức Tạ Trì Thành xảy ra tai nạn xe cộ bị tiết lộ ra ngoài, gần như tất cả mọi đều lao đầu hướng về phía bệnh viện, ngay cả cánh truyền thông nghe được tin liền lập tức chạy tới, mà ngoài dự kiến, đám vệ sĩ lại không đem đám phóng viên kia đuổi đi.

Diệp Như Mạn còn đang muốn lấy danh phận Tạ phu nhân mà đi vào, nhưng đám vệ sĩ ở cửa lại không hề nể mặt, đừng nói đến hiện tại cô ta đầu tóc tán loạn, quần áo xộc xệch, đúng là không hề có chút hình tượng nào đáng để vào mắt.

Trong phòng bệnh Vip.

Tạ Trì Thành đã sớm tỉnh lại, trên đầu còn quấn một vòng băng vải, nhưng trừ cái này ra thì chẳng còn vết thương nào nữa cả.

Không hề có liên quan tới tin tức bệnh tình nguy kịch đang đồn đại bên ngoài.

Người bị thương nghiêm trọng hơn chính là Tần Hải, giờ phút này còn đang ngây ngốc ở trong phòng chăm sóc đặc biệt nữa.

Sắc mặt Tạ Trì Thành mười phần âm trầm, trên mặt như bao phủ mưa gió bão bùng, bị người khác hãm hại thiếu chút nữa mất đã đi tính mạng như vậy, sao anh có thể bình thản như không được chứ?

Ngay cả Tần Phong và Lâm Tử Ngang vẫn luôn đang âm thầm xử lý mọi chuyện trong bí mật cũng bị Tạ Trì Thành gọi tới để điều tra.

Tần Phong là anh trai của Tần Hải, một người trong sáng và một người trong bóng tối, Tần Hải là thư ký ở mặt sáng, nhưng Tần Phong lại chuyên giải quyết những việc không thể đưa ra ánh sáng, còn có thêm cả một Lâm Tử Ngang nữa.

Tạ Trì Thành rất hiếm khi phải dùng tới bọn họ, nhưng hôm nay anh thật sự nổi giận.

“Điều tra được rồi sao ?”

Tần Phong trầm giọng nói: “Phanh xe đã bị người động tay động chân, nhưng cũng không rõ ràng, kỹ thuật thật sự rất cao, lần thứ hai khởi động xe mới xảy ra tình trạng đó”

Tính cách Lâm Tử Ngang tương đối tùy tiện, lúc này cũng khó có dịp trở nên đứng đắn một chút, nói: “Ông chủ, những con chó nhà có tang đó lại bắt đầu rục rịch rồi, xem ra còn dạy dỗ chúng chưa đủ đô đâu.”

Ánh mắt Tạ Trì Thành càng âm trầm, nói: “Tiến hành kế hoạch.”

Tần Phong luôn có tác phong ổn thỏa, rõ ràng biết này ý nghĩa của bốn chữ này có nghĩa là không thể tránh khỏi một hồi “gió tanh mưa máu”.

“Trì Thành, nếu như theo kế hoạch đã định trước, tôi lo rằng bọn chúng sẽ càng mất khống chế hơn.”

Tần Phong hô lên hai chữ Trì Thành, có nghĩa là anh ấy đang đứng trên cấp độ bạn bè nói chuyện, mà không phải là cấp dưới.

Tạ Trì Thành cười lạnh một tiếng, “Đám chó đó chắc chắn sẽ cắn người, tất nhiên phải xử lý. Tần Hải còn đang nằm trong phòng chăm sóc đặc biệt đấy.”

Nhắc đến em trai đang bị thương nặng, ánh mắt Tần Phong tối sầm lại, nói: “Được, tôi sẽ đi sắp xếp.”

Sau khi quyết định xong một chuyện lớn, Lâm Tử Ngang lại khôi phục dáng vẻ tùy tiện như thường, nhìn nhìn vết thương của Tạ Trì Thành, lại nhớ tới một chuyện khác, anh nói: “Đúng rồi, ông chủ, dựa theo hiện trường xem được, vị trí của anh đã bị kẹt lại rất chặt, lúc ấy anh lại hôn mê, hẳn là bò không ra nổi, là ai đã cứu anh thế?”

Nghe vậy, vẻ mặt Tạ Trì Thành mới dịu đi một chút, nhắm mắt trầm tư.

Lúc ấy trong lúc hôn mê anh vẫn còn có một tia lý trí, chỉ cảm thấy đã có một đôi tay nhỏ bé liều mình kéo lấy anh, không hề buông tay liên tục kéo anh ra ngoài, còn có, giọng nói sốt ruột lại dễ nghe kia cũng có chút quen thuộc.

Nhưng mà anh không nhìn thấy người kia, xong việc muốn đi tìm kiếm, nhưng camera theo dõi xung quanh đều bị hủy, căn bản không ghi lại được gì cả.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.