Dạ Vũ Thương Khung

Chương 28: 28: Cứu Chữa




Trước mặt Dạ Tử Lương lúc này là hai ngọn sơn phong cao không thấy đỉnh ở dưới chân 2 ngọn sơn phong này là một lối đi nhỏ bé nếu ko để ý tuyệt không phát hiện, với tính cách tò mò của Dạ Tử Lương hắn cõng cô gái đi vào lối nhỏ, đi nửa canh giờ chỉ thấy lúc này hắn ngây ngẩn khi nhìn khung cảnh trước mặt, trước mặt hắn lúc này là 1 tòa sơn cốc có đầm nước, bên cạnh đầm nước có một cây đào to lớn , khắp nơi trong sơn cốc đều có các loại hoa thơm, cùng linh dược còn có các con thú nhỏ bé như thỏ, nai, lơn rừng các loại, xung quanh sơn cốc đều bao bọc bởi núi, Dạ Tử Lương hắn nhớ lại kiếp trước phải bon chen giữa xã hội mỏi mệt hắn luôn mơ ước đến một nơi yên bình sống qua ngày như vậy, hắn vui sướng cõng cô gái đến trước cây đào đặt cô gái xuống hắn chạy đi xây một căn nhà tranh cạnh đó, 2 canh giờ sau hắn đặt cô gái lên chiếc giường trong canh nhà tranh hắn vừa làm xong, nhìn cô gái nằm trên giường nhẹ nhàng thở hắn quay ra ngoài , Mở ra cửa hàng Hoàng Kim thấy số điểm Hoàng Kim đạt đến 30.

000 hắn vui vẻ xem các loại vật phẩm chỉ thấy đều là hàng cấp thấp hắn đổi mới hơn 5 lần mới thấy đồ tốt , là một Nhị phẩm pháp khí Huyền Hoàng Đỉnh , mua Huyền Hoàng Đỉnh hết 7000 điểm Hoàng Kim hắn quyết định đóng lại cửa hàng, chọn mua Huyền Hoàng Đỉnh vì hắn đã có được bí truyền Đế cấp Luyện Đan Đỉnh Pháp hắn muốn luyện chế đan dược , tế ra Huyền Hoàng Đỉnh chỉ thấy đây là một tôn đại đỉnh màu đen cao 3 tấc có 3 chân lớn xung quanh đều khắc các loại hoa văn kì dị , hắn muốn luyện chế Sinh Cơ Đan là nhị phẩm đan dược, bởi vì tu vi Luyện Khí của hắn chỉ có thể luyện chế ra nhị phẩm đan dược thì sẽ tiêu hao hết linh lực, nếu là người thường luyện ra nhất phẩm cũng đã rất tài rồi , Sinh Cơ Đan chủ dược là Song Diệp Sinh Cơ Thảo cùng một số loại linh dược cấp 1 khác, hắn trong tay hiện tại đã có chủ dược còn thiếu mấy loại khác hắn đi quanh sơn cốc 1 vòng đã thu được cả đống linh dược, linh dược nhị cấp cũng có đến 30 gốc còn lại đến mấy trăm gốc nhất cấp ngồi trước Huyền Hoàng Đỉnh hắn bỏ hết các loại dược liệu của Sinh Cơ Đan vào trong sau đó vận chuyển hoả Linh lực truyền vào Huyền Hoàng Đỉnh bắt đầu luyện hóa linh dược chỉ thấy quá trình này như nước chảy mây trôi ,1 canh giờ sau tất cả các loại linh dược đã được luyện hóa thành các đàn chất lỏng , lúc này hỏa linh lực hắn đã tiểu hao sắp hết, trên chán hắn xuất hiện lấm tấm mồ hôi, trong dược đỉnh các đoàn chất lỏng bắt đầu ngưng kết thành đan, tay hắn lúc này điên cuồng thi triển các loại thủ ấn lại 1 canh giờ qua đi trong Huyền Hoàng Đỉnh treo lơ lửng 1 viên đan dược màu xanh tỏa ra hương thơm ngát, Dạ Tử Lương đã nằm ra đất tay cầm linh thạch bổ xung lại hỏa linh lực , nếu lúc này có luyện đan đại sư nào chứng kiến quá trình luyện đan của hắn sẽ lập tức quỳ lạy hắn bái hắn làm sư phụ, sau khi hắn hồi phục lại 3 thành linh lực hắn lấy viên Sinh Cơ Đan đi vào căn nhà tranh, cô gái vẫn nằm trên giường thở yếu ớt, hắn tiến lại bỏ viên Đan dược vào miệng cô gái, khi tay hắn vừa tiếp xúc với miệng cô gái hắn cảm giác tay mình mát lạnh thoả mái, khi viên đan dược vừa tiến vào đã thấy khí sắc cô gái tốt hơn rất nhiều.

Màn đêm buông xuống hắn đang nướng một con thỏ trên đống lửa, thì cảm giác được một ánh mắt đang nhìn hắn, Dạ Tử Lương quay lại thì thấy cô gái kia đã tỉnh lại đang dựa vào cánh cửa nhìn hắn rồi nói :

" Là ngươi đã cứu ta sao "

Nghe dọng cô gái trong trẻo như đưa người ta vào cơn mê, hắn hơi thất thần rồi trả lời :

" Đúng vậy ta gặp cô ngất đi dưới gốc cây nên đã cõng cô về đây cứu chữa "

Cô gái nghe vậy nhìn lại y phục rách nát, những vết thương đều đã được băng bó, cô gái lại nói :

" Là ngươi băng bó cho ta sao "

Dạ Tử Lương nghe vậy liền thành thật đáp :

" Cô bị thương không tỉnh lại mà vết thương không băng bó sẽ mất máu quá nhiều nên ta đã giúp cô băng bó, cô yên tâm ta chỉ cởi y phục cô còn nội khố ta đều không có động vào "

Cô gái nghe vậy gương mặt đỏ lên nói lớn :

" Ngươi.

.

ngươi là tiểu dâm tặc ta giết ngươi "

Dạ Tử Lương nghe vậy đứng lên gãi gãi đầu, không biết hắn đã làm sai cái gì, không phải chỉ là băng bó vết thương thôi sao cái gì hắn cũng chưa thấy, chỉ thấy cô gái yếu ớt bước chân lảo đảo bước đến trước mặt Dạ Tử Lương hai nắm tay yếu ớt liên tục đánh vào người hắn, Dạ Tử Lương thấy vậy liền cười nói :

" Ta nói nè mỹ nữ ta cũng chưa có thấy cái gì sao cô lại kích động như vậy "

Cô gái nghe vậy mặt càng đỏ hơn, nàng biết hắn đã cứu mình 1 mạng nhưng hắn lại tiếp xúc với cơ thể nàng, nàng là một nữ nhân bị một nam nhân không quen biết lột xuống y phục, làm sao nàng tiếp nhận được chuyện như vậy ,Dạ Tử Lương thấy cô gai đấm từng cú đâm như gãi ngứa ,hắn chẳng thèm quan tâm rồi ngồi xuống, cô gái đang đấm thì bị hụt lao đao suýt ngã sau đó lại dùng 1 ánh mắt căm giận nhìn Dạ Tử Lương, Dạ Tử Lương thấy vậy nói :

" Cô có phải bị thương nên não có vấn đề không ta là người cứu cô đâu phải người làm bị thương cô "

Cô gái nghe vậy liền đáp :

" Hừ tiểu dâm tặc không cần nhiều lời, ngươi đã cứu ta nhưng ngươi lại nhìn thứ không nên thấy, sau khi ta khôi phục tu vi sẽ giết ngươi sau đó sẽ tự vẫn coi như bù đắp ân cứu mạng của ngươi "

Dạ Tử Lương nghe vậy liền á khẩu, theo khí tức của cô gái này hắn dùng tinh thần lực có thể nhận ra cô gái này có tu vi Luyện Nguyên nhị tinh, hắn thầm kêu khổ đúng là làm ơn mắc oán , nhưng muốn giết hắn cũng không rễ a, sơn cốc này là nơi ở 3 tháng thời gian săn thú rất tốt hắn cũng không muốn đi khỏi nơi này nên mặc kệ lời cô gái

Cô gái chứng kiến thái độ bất cần của Dạ Tử Lương chỉ hừ lạnh sau đó đi vào căn nhà tranh, Dạ Tử Lương hắn cũng chả buồn để ý lấy thịt thỏ nướng chín bỏ vào miệng ăn, sau đó đến bên gốc đào nằm nghỉ.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.