Đã Kết Hôn Sau Khi Tỉnh Dậy

Chương 44: Đọc sách




Giang tổng không hổ là người 'làm ăn', vài ba lời liền đem một lần hẹn thành ba lần hẹn

Chỉ mong sau này bị 'lộ tẩy', anh sẽ không bị đánh chết đi 

Giang tiên sinh nhàn rỗi thì Hạ tiểu thư lại vùi đầu vào, khua chiêng gõ trống bận rộn

Tiến độ so với trong tưởng tượng còn nhanh hơn một chút, Hạ Sở cảm thấy Dante so với tưởng tượng của cô còn muốn lợi hại hơn nhiều

Cô nhìn bộ phận mà anh phụ trách một chút, tán thành nói "Thật dễ nhìn nha*"

(*Có ý là dễ hiểu nha mấy bạn) 

Dante nói "Sao cơ ??"

Hạ Sở nói "Code viết thật dễ nhìn"

Đầu kia máy tính Giang Hành Mặc trầm mặc một chút, lời này thật sự rất quen tai 

Càng quen tai chính là - "Nhìn anh viết code so với code còn dễ nhìn hơn"

Không sai, chính là câu nói của Hạ Sở khi lần đầu tiên gặp anh khi làm việc

Giang Hành Mặc sinh ra đã có khuôn mặt như thế, từ nhỏ đã người khác khen vô số lần, nhưng mà được khen quái dị như thế là lần đầu. Anh cũng thích lời khen đó

Dante nói "Tôi cho là em muốn nói tôi đẹp trai sao ??"

Hạ Sở mới không để lộ ra "Em cũng không biết dáng dấp của anh ra sao"

Gong còn chưa tới, trong tổ liền chỉ còn hai người, Giang Hành Mặc nói "Mở video lên đi, nhìn nhau liền biết thôi"

Hạ Sở giật mình, chặn lại nói "Không... không cần đâu"

Dante nói "Không có gì đâu, sau này cũng phải gặp mặt"

Gặp mặt ?? Hạ Sở cũng không muốn gặp mặt với anh 

Hạ Sở cười khan nói "Ký túc xá của em có bạn cùng phòng, không tiện"

Dante cười nhẹ một tiếng "Cũng đúng"

Hạ Sở bị anh cười trong lòng có chút chột dạ, dù sao cũng có tật giật mình

Dante lại nói "Có bạn cùng phòng, vậy em nói chuyện có được không ??" Nói xong anh bổ sung một chút "Tôi nhớ vài ngày trước, chúng ta thảo luận tới mười một giờ đêm lận"

Hạ Sở một mặt xấu hổ, chỉ có thể cưỡng ép giải thích "Cái kia... lúc trước là mấy bạn ấy đều không ở đây" Không còn cách nào, Hạ Sở chỉ có thể cưỡng ép thiết lập cuộc sống của những bạn cùng phòng không có tồn tại "Các bạn ấy thường đi ra ngoài chơi game"

"Còn phải đi ra ngoài chơi game suốt đêm sao ??"

Hạ Sở lúc này mới ý thức được suy nghĩ của mình có chút lạc hậu, cô đến cùng cũng là người đến từ năm 08, khi đó mỗi học sinh không phải đều có máy tính, bất quá bây giờ... nhất là khi bọn họ đang học chuyên ngành này, sao có thể lại không có máy tính chứ ??

Cô chỉ có thể kiên trì nói "Bên ngoài tự tại một chút, còn rất... náo nhiệt"

Cũng may Dante cũng không tiếp tục truy vấn, anh ứng tiếng "Thì ra là vậy"

Gong tới, anh ta nói "Có chút chuyện nên vào trễ"

Hạ Sở nhìn thấy anh ta giống như nhìn thấy cứu tinh, vô cùng nhiệt tình hoan nghênh 

Gong dừng một chút, nói một câu "Xin lỗi"

Hạ Sở một mặt dấu chấm hỏi

Gong nói "Tôi đã có người thích, xin đừng có bất kỳ suy nghĩ gì với tôi"

Hạ Sở "!"

Cái quỷ gì đây !! Đàn ông nào cũng có một mặt không biết xấu hổ sao 

Dante không nhịn được, cười một tiếng

Hạ tiểu thư tức giận đến nỗi muốn thoát khỏi group

Dante sợ cô thẹn quá thành giận "Được rồi, không đùa nữa, tới giờ làm việc rồi"

Vì vậy liền bận rộn

Gong nói một câu này xong thật đúng là để Hạ Sở đối với anh ta cách xa ra, một người tự luyến như vậy, nhất định phải kéo dài khoảng cách ra

GIang Hành Mặc thấy thế liền mừng rỡ, ước gì từng câu chữ mà Hạ Sở nói ra đều nói với anh 

Mặc dù Gong có chiều sâu khuynh hướng tự luyến, nhưng bản thân cũng rất tài giỏi, làm cái gì đều thoạt nhìn thành thạo điêu luyện, phảng phất an bài công việc cho anh ta, với anh ta mà nói chỉ là trò trẻ con

Hạ Sở trong âm thầm cùng Dante thảo luận "Em thấy Gong rất lợi hại"

"Ừm" Dante thanh âm nhẹ nhàng chậm chạp "Cậu ta đối vơi Python có chút không thích ứng, nhưng rất rõ ràng là về ngôn ngữ máy tính thì là cao thủ"

"Em cảm thấy lấy thực lực này của anh ấy thì không cần thiết phải tham gia loại thi đua này"

"Có lẽ còn có sự việc khó nói"

"Chỗ làm việc là vũng nước sâu, lòng người phức tạp ??" Cô nói lại lời Dante nói khi trước

Dante trầm ngâm một tiếng, chuyển chủ đề "Em quan tâm đến cậu ấy như vậy, sẽ không thật sự đối với cậu ta..."

"Làm sao có thể !!" Hạ Sở nói "Não các anh nói một cái hai cái chỉ đều nghĩ tới yêu đương thế ??"

"Dù sao em cũng rất ưu tú, còn là một con gái"

"Vậy thì sao ??"

"Không phải đều nói giữa đàn ông và phụ nữ đều không có tình bạn chân thực sao ??"

"Không muốn vơ đũa cả nắm"

"Xem ra em cũng có bạn nam giới rất đơn thuần ??"

Đương nhiên là có, chính là cậu ấy

Hạ Sở tất nhiên không nói ra, cô hàm hồ nói "Dù sao thì cũng có, bạn bè chính là bằng hữu, không phân biệt nam nữ"

"Được thôi" Không biết vì cái gì, Hạ Sở cảm thấy bên trong câu trả lời của Dante còn có chút ý từ khác

Ngày thứ hai Giang Hành Mặc nhắc tới sự việc xem phim

Hạ Sở ăn bữa sáng còn đang đọc sách, cô nói "Chờ một chút nha, hiện tại cũng không có bộ phim gì hay"

Thật không nên để cho cô bận rộn, đúng là cô bé cuồng công việc

Giang Hành Mặc tịch thu sách của cô "Nghiêm túc ăn cơm:

Hạ Sở nhanh chóng nói "Tôi ăn no rồi"

Giang Hành Mặc liếc cô một cái "Uống một ngụm cháo liền đã no ??"

Hạ Sở mở miệng "Tôi giảm béo"

"Em giảm nữa thì xương cốt cũng mất"

Đúng rồi... cô 'xưa đầu bằng nay', đã gầy đến độ không thể nào dùng cách nói giảm béo để lý do không ăn cơm 

Hạ Sở múc một muỗng uống cháo, Giang Hành Mặc thấy cô dạng này, liền hỏi "Đang nghiên cứu Tensorflow* sao ??" Sách cô đang đọc chính là cái này

* Thư viện Tensorflow :  thư viện mã nguồn mở dùng cho tính toán số học sử dụng đồ thị luồng dữ liệu. Có khả năng tương thích và mở rộng tốt. Được Google phát triển cho machine learning phục vụ cả nghiên cứu lẫn xây dựng các ứng dụng thực tế

Hạ Sở gật đầu một cái "Ừm, cũng nên nhìn một chút"

"Tác phẩm của các người là lãnh vực trí năng sao ??"

"Không hoàn toàn đúng" Hạ Sở nói "Nhưng có chút liên quan"

Giang Hành Mặc nói "Không cần đọc sách, hỏi anh là được rồi"

Hạ Sở nói "Lại bật đèn xanh cho tôi sao ??"

"Đây được coi là đèn xanh sao ??" Giang Hành Mặc nói "Nhiều lắm cũng chỉ thầy giáo chỉ điểm mà thôi"

Cũng đúng a, quy tắc dự thi cũng có viết có thể tìm thầy trợ giúp, cô cũng không cần anh trợ giúp, chỉ cần hỏi một số chỗ mình nhìn không hiểu là được

Hạ Sở hưng phấn nói "Vậy đưa sách cho tôi, có một phép tính..."

Giang Hành Mặc "Ăn cơm trước"

Hạ Sở lại ỉu xìu, nhưng 'có việc cần giúp', chỉ có thể nghe lời

Uống xong một bát cháo, Giang Hành Mặc lại nói "Ăn thêm một chiếc bánh bao đi"

Hạ Sở "..."

Giang Hành Mặc "Ngồi mài đao cũng không mất đi kỹ thuật đốn củi"

"Được thôi được thôi" Hạ Sở cầm lấy bánh bao trắng mập lên, cắn từng cái nuốt vào

Kỳ thật thì ăn rất ngon, mặt xốp, mùi xì dầu nhưng lại không ngán, cảm giác vô cùng tốt, chỉ là cô quá nóng vội, thật sự không lo nổi hương vị của mỹ thực này

Cuối cùng cũng đạt yêu cầu, Giang Hành Mặc vẫn không trả sách cho cô, bàn tay anh đặt trên bìa sách màu trắng bóng loáng kia, hỏi cô "Câu chuyện đạo sĩ xuống núi*, biết không ??"

*Đạo sĩ xuống núi : Nói về một người tu hành được sư phụ kêu xuống dưới núi bán phấn, bảo rằng để tu hành. Anh ta rất nghe lời mà xuống núi, lúc đầu bán gặp khó khăn, sau này anh ta nhắm vào đối tượng phụ nữ. Tuy gặp nhiều phụ nữ đẹp thậm chí có vài vị tiên giả dạng làm phụ nữ thử thách nhưng cũng phải thất vọng. Cuối cùng khi quay về thì sư phụ nói một câu "Con đã giữ tâm không bị lay động khi bán hàng, như thế là đủ để xây cung điện rồi"

Ý nghĩa: Trời sắp cho ai cái gì, trước tiên phải khiến họ khổ tâm trí, nhọc gân cốt, vạn sự trắc trở. Người thường coi đó là đày đọa, kẻ trí giả lại coi đây là cơ hội để rèn luyện. Có khổ tâm, có bế tắc thì sau mới làm nên chuyện lớn được. Kể cả khi phải dấn thân vào lĩnh vực mình chưa biết, biết vượt qua nỗi sợ, giữ cho mình trái tim thiện lương thì chẳng chuyện gì là không thể làm. Kinh doanh cũng chính là một loại bài học để tu thân dưỡng tính. 

Hạ Sở gật đầu "Biết, đó là hình tượng ví von nói về những bậc thang khó dễ phép tính"

"Bên trong cái phép tính Tensoflow, không phải chỉ là không ngừng tìm kiếm một phúc lợi phù hợp từ nơi nào đó trong một phạm vi thích hợp, còn thay mặt tính toán..."

Giang Hành Mặc không có dùng giọng nói điện tử, mà dùng cuống họng âm câm chậm chạp nói, giọng nói này rất kỳ diệu 

- Khàn khàn trầm thấp, mang theo một chút khó khăn nhưng vẫn cảm giác được quen thuộc

Cuống họng của anh hẳn đã tốt hơn nhiều, cái này cũng có thể coi là âm thanh ban đầu của anh 

Tinh thần của Hạ Sở tập trung vào nội dung giảng dạy của anh, những thứ này cũng không phải thô sơ nghe giải lược một chút liền có thể hiểu, cần những câu chữ vừa nghe bản thân mình bắt đầu tiến hành tiêu hóa cùng lý giải

Mà cô chính xác là có thiên phú, sau khi nói xong Giang Hành Mặc lo lắng "Có thể hiểu được không ?? Đây là cái bậc thang phép tính hạ xuống lúc sinh ra đã thiếu hụt, tạp âm khá nhiều, không có cách nào định hướng về chỉnh thể tối ưu giải phương ưu hóa"

Hạ Sở lập tức nói ra "Tăng số liệu về số lượng, không ngừng thay đổi tiến hành xử lý khác nhau, có phải cứ như vậy liền giải thích chỗ thiếu hụt này đúng không ??"

Môi mỏng Giang Hành Mặc giương lên, nói "Đúng vậy"

Anh chưa bao giờ nói bất kỳ lời khen ngợi nào, nhưng một nụ cười cũng đã bao hàm khen thưởng đã vượt qua những lời khen nào

Hạ Sở trong lòng khó hiểu dâng lên một dòng nước ấm áp, cô nói "Anh giải thích so với sách vở còn dễ hiểu hơn"

"Nói chuyện là hai người bàn luận với nhau, mà đọc sách thì chỉ có mình một mình em thui"

"Ý muốn nói hai người so với một người mạnh hơn sao ??"

Giang Hành Mặc nói "Đa số nhiều tình huống chính là như vậy"

Hạ Sở lại nói "Anh rảnh rỗi thì có thể chỉ giảng một chút được không ??"

Giang Hành Mặc hỏi ngược lại cô "Anh cho là em không hứng thú với những thứ này ??"

Hạ Sở dừng lại nói "Tôi đối với những chuyện thú vị đều cảm thấy hứng thú"

Cảm thấy hứng thú, một năm sau có thể không đi được không ?? Dĩ nhiên Giang Hành Mặc sẽ không hỏi ra, thà hỏi, thì không bằng dùng hành động 

"Em bao giờ rảnh cũng có thể hỏi anh, anh cũng lúc rảnh rỗi sẽ trả lời em, bất quá..." Giang Hành Mặc nói "Một tuần cũng trôi nhanh quá, nói là đọc sách cho anh nghe, vậy mà anh ngay cả một chữ cũng không nghe được"

Hạ Sở gào thét một tiếng "Giang tổng, có thể đợi tôi làm xong đoạn này được không ??"

Giang Hành Mặc nói "Phim thì có sang ngày khác, nhưng sách thì hôm nay phải đọc"

Là do 'người vợ' như cô quá không đủ quan tâm, hay là 'người chồng' như anh lại quá đáng ghét ??

Bởi vì Giang Hành Mặc vinh dự trở thành thầy giáo Giang, cho nên Hạ Sở đối với anh cũng thay đổi, ước định buổi chiều sẽ đọc sách

Địa điểm hẹn nhau là tại văn phòng của Hạ Sở, Ethan còn tri kỷ mang theo hai ly cà phê vào

Không biết có phải ảo giác hay không, cô cảm thấy trợ lý co quắp của mình giống như tâm tình không tệệ ??

Phát sinh chuyện tốt gì sao ?? Chắc không phải cô và GIang Hành Mặc sẽ ngồi chung một phòng đi...

Ethan đúng là thật vì chuyện này mà cao hứng, tâm tình giống như thấy 'cha mẹ' sắp ly hôn cuối cùng cũng quay lại với nhau 

Giang Hành Mặc ngồi trên ghế sa lon, Hạ Sở ngồi đối diện anh, cầm sách lật ra trang sách đầu tiền

Giang Hành Mặc hỏi cô "Sớm đã nhìn qua ??"

Hạ Sở ngược lại rất muốn đọc, nhưng cô làm sao có thời gian chứ, cô nói "Chưa từng"

"Cũng tốt, vừa đọc vừa nhìn đi"

Hạ Sở hắng giọng, bây giờ bắt đầu đọc, thanh âm của cô rất êm tai, văn tự trong sách cũng đặc biệt hàm súc, phối hợp với âm thanh chậm rãi vang lên, có loại thời gian xung quanh ngưng lại, cảm giác muốn đi vào cuốn sách vậy 

Lúc này đọc đến trang thứ chín, Giang Hành Mặc nói "Câu nói này, đọc lại một lần nữa"

Anh không có chỉ rõ, nhưng Hạ Sở biét anh chỉ chính câu nào "... Sự vật thường thường không giống như bề ngoài"

GIang Hành Mặc nhìn về phía cô "Ví dụ như em, nhìn rất khôn khéo có thể đứng làm giám đốc điều hành, nhưng thật ra chỉ là một tiểu cô nương mười tám tuổi"

Hạ Sở không khách khí chút nào mà phản bác anh "Cũng tỉ như ngài vậy, nhìn là một cái bánh chưng, nhưng thật ra lại là người sáng lập ra Liên Tuyến"

"Em vẫn chỉ là thấy được bề ngoài" Giang Hành Mặc nói "Trọng yếu nhất chính là, anh là chồng của em"

Hạ Sở nói "Hôn nhân của chúng ta chẳng lẽ không phải chỉ là bề ngoài thui sao ??"

Một câu nói đâm phải trái tim liền đau đớn, Giang Hành Mặc không đấu lại vị thiếu nữ mười tám tuổi này

"Tiếp tục đọc đi" Giang Hành Mặc nói 

Hạ Sở liền đọc xuống dưới, đọc được câu kia "Đừng để bị bề ngoài mà mê hoặc, hiện thực vĩnh viễn chỉ có một", cô giật mình

Hiện thực chỉ có một, vậy hiện thực của cô là cái gì ??

Đến từ mười năm trước, hay mất trí nhớ về ký ức mười năm này

Cái nào là bề ngoài, cái nào là hiện thực ?? Cô không muốn suy nghĩ tới, có lẽ đang trốn tránh

Đọc xong chương một; thời gian mới trôi qua chưa tới hai mươi phút, ước định là ít nhất là nửa giờ

Giang Hành Mặc nói "Tiếp tục đọc đi" Nói xong anh nhắm lại, tựa vào ghế sô pha, bộ dáng rất thanh thản

Còn Hạ Sở thì đọc rất vui vẻ, cũng tò mò nội dung phía sau, cô uống một hớp, lật sang trang sách mới. "1Q84" là cuốn sách nói về hai tầm nhìn khác nhau. Chương một: Là tầm nhìn của nữ chính, Chương hai: Là tầm nhìn của nam chính

Hạ Sở đọc tới hàng thứ hai liền dừng lại 

GIang Hành Mặc đã đọc cuốn sách này, anh lại là đã gặp qua chắc chắn không quên, tự nhiên biết chỗ đó có cái gì, anh cố ý hỏi "Vì sao lại dừng lại ??"

Chương hai, hàng thứ hai có một câu nói như vậy - mẹ anh... để cho một người đàn ông không phải cha anh mút ngực

Làm sao có thể đọc ra ?? Câu nói này thì cô làm sao có thể đọc được chứ ??

Hơn nữa còn đọc cho một nam nhân nghe... Hạ Sở làm không được 

Giang Hành Mặc hỏi "Có phải không biết đọc không ??"

Hạ Sở nhìn chằm chằm hàng chữ này cả buổi, làm một vẻ mặt, trong lòng thầm xây dựng 'không muốn kinh nhờ tác phẩm của tác giả', nhưng đáng tiếc cuối cùng vẫn không phá nổi phòng tuyến, cô quyết định nhảy qua câu này, trực tiếp đọc đến phần tiếp theo 

Ai ngờ Giang Hành Mặc rất chi là nhạy cảm "Thiếu một câu"

Hạ Sở "..."

Giang Hành Mặc cánh tay dài, đưa tay liền với được sách, nhìn lướt qua, tự nhiên thấy được cô đã đọc qua cái gì

Hạ Sở một mặt xấu hổ

Giang Hành Mặc đem sách trả cho cô, nói "Đây là chi tiết quan trọng, không thể nhảy qua"

Hạ Sở nói tiếng vo ve "Anh đã thấy thì tôi tiếp tục đọc"

Giang Hành Mặc rất dễ nói chuyện "Được tiếp tục đi"

Ai ngờ suốt hai trang sách đều chỉ nói xung quanh về đề tài này, giống như một câu nói xuất hiện ba lần... một lần cuối cùng còn xuất hiện còn những từ diễn tả rất đáng sợ 

Chương thứ nhất đọc lưu loát như vậy, đến chương này thì giống như đã đổi một 'MC' khác, khó khăn, bị vấp mấy lần, không thành câu 

Giang Hành Mặc nhấc mí mắt lên nhìn cô "Một đoạn văn chương khỏe mạnh như vậy, bị em đọc giống như tràn đầy bệnh khí*"

Bệnh khí : Một loại bệnh bên Đông Y 

Lời của editor : :))) lúc đầu mình edit đến khúc Hạ Sở đọc sách cho Giang Hành Mặc nghe cũng gặp khó khăn, phải đi đọc sách "1Q84" mới hiểu được cái gì đang xảy ra, ai có hứng thú có thể đi đọc thử xem, mình cũng đọc thử mấy chương thấy nó rất okay, coi như giết thời gian. Còn về những đoạn mà chị Sở đọc không được, mình đã đọc được rồi, thấy tội chị ghê lắm luôn, mà thui cũng kệ ~~ thui chúc mọi người đọc vui vẻ 


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.