Cứu Vớt Thần Tượng Hết Thời

Chương 46




    Đường Na không thèm nhìn, trong lòng đã biết rõ khoản chi này: "Có người bôi đen anh, không phải tôi còn mời thuỷ quân rửa lại cho anh à? Số tiền kia anh nên bỏ ra từ lâu rồi ấy!"

Lý do anh có thể chấp nhận, nhưng mà...

"Tại sao tôi lại có tám triệu?"

Ngu Trạch nhìn số dư tài khoản, số dư tài khoản của anh còn chưa tới năm trăm nghìn...

"Tôi cho anh vay, dựa theo lãi suất ngân hàng." Đường Na nói: "Khóc cảm ơn thì không cần, đây là lòng từ bi của ma nữ."

Ngu Trạch: "..."

Đường Na nhét điện thoại vào túi ngỗng trắng trên người, nhảy từ trên ghế xuống, nói: "Tôi đi dạo gần đây."

"Một mình cô muốn đi đâu?"

Ngu Trạch gần như không tự chủ hỏi vấn đề này.

Một cô bé còn không cao bằng chân mình, dù cho biết tâm hồn bên trong không phải cô bé thật, nhưng anh vẫn không nhịn được đối xử với cô như trẻ con.

"Trì Linh Âm đang quay phim ở gần đây." Đường Na nói: "Tôi đi điều tra tình báo."

Điều tra tình báo.

Nói đơn giản thế.

Cơ thể ốm yếu của ma nữ sau khi đi bộ mười lăm phút thì cảm thấy mệt nhọc.

Cô quay đầu nhìn thoáng qua.

Muốn trở lại chỗ Ngu Trạch có nghĩa là cô còn phải tiếp tục đi mười lăm phút, mà đoàn làm phim "Nhật nguyệt sóng vai" của Trì Linh Âm còn cách hai ngã rẽ nữa.

Tại sao cô phải bỏ lại cỗ kiệu sức người một mình đi ra ngoài?

Còn không phải cô sợ bị phát hiện trong tám triệu có bảy triệu rưỡi đều cầm đi đầu tư một trò chơi dưỡng thành về thế giới ma pháp sao.

Trong thế giới này, cô có thể làm ma pháp sư, cũng có thể làm thầy thuốc, cô có thể đánh ma thú, cũng có thể nuôi ma thú, cô còn có thể thay rất nhiều bộ váy xinh đẹp.

Bây giờ suy nghĩ một chút, tại sao cô phải sợ?

Cô chỉ là thấy vật nhớ nhà thôi mà, cô chỉ hi vọng có đồ vật có thể làm cô nhớ lại cố hương, nguyện vọng chất phác cỡ nào.

Lại nói...

Chủ nô bóc lột nô lệ không phải là chuyện đương nhiên ư?

Haiz.

Đường Na do dự.

Đường Na ưu sầu.

Đường Na hối hận.

Một chiếc xe điện giao đồ ăn nhanh chạy qua trước mặt cô mang theo một cơn gió mát, huyết tinh ma nữ vĩ đại và cơ trí nhìn bóng lưng anh chàng giao đồ ăn như có điều suy nghĩ.

Đoàn làm phim "Nhật nguyệt sóng vay" bao vây toàn bộ phim trường.

Một chàng trai giao đồ ăn mặc áo may ô màu vàng dừng xe điện trước cửa, người đẹp mặc đồ cổ trang, tóc đen bồng bềnh đầy tiên khí đi về phía anh ta.

"Cô Trì Linh Âm, đồ ăn của cô."

Anh chàng đưa một túi bánh gatô nghìn tầng vị xoài cho cô ta.

"Tôi không gọi..."

Trì Linh Âm còn chưa dứt lời, phía sau anh chàng truyền tới một giọng nói: "Em gọi."

Một đôi tay nhỏ mũm mĩm từ phía sau đưa ra ngoài.

"Giúp em một tay."

Đường Na nhô đầu từ sau lưng anh chàng giao đồ ăn, cô thử tự xuống xe nhưng thất bại, không thể không xin giúp đỡ từ Trì Linh Âm đang giật mình.

Sau khi Trì Linh Âm giúp cô xuống xe, Đường Na nhận bánh gatô nghìn tầng từ anh chàng giao đồ ăn.

"Khen ngợi năm sao, cảm ơn anh trai!"

Trì Linh Âm nhìn nhân vật nguy hiểm làm cho cả phòng quản lý chủng loại đều kiêng dè không thôi, mặt mũi đầy nụ cười ngọt ngào vẫy tay tạm biệt anh chàng giao đồ ăn.

"Sao một mình em tới đây?"

"Một mình tôi thì sao? Tôi độc lập!"

Cô bé tóc vàng đeo túi ngỗng trắng, xách theo bánh gatô nghìn tầng đi vào trong đoàn làm phim.

Giọng nói của cô cực kỳ kiêu ngạo, giống như người mọc hai chân trên người Ngu Trạch không phải cô.

Trì Linh Âm nói: "Chị sắp có cảnh quay rồi, em ở studio chờ chị hay chờ trong xe bảo mẫu?"

Đường Na nói: "Tôi muốn lên xe ăn đồ ăn."

Trì Linh Âm khẽ gật đầu, tự đưa cô lên xe bảo mẫu, bàn giao trợ lý trong xe chăm sóc cô cẩn thận.

Trì Linh Âm nhìn Đường Na: "Vậy chị tới phim trường đây?"

Đường Na thoải mái ngồi xuống ghế da, cố gắng bóc hộp nilong của bánh gatô nghìn tầng.

Cô không ngẩng đầu, nói: "Chị đi đi." Trong xe còn có trợ lý của Trì Linh Âm, cô lại nói thêm một câu: "Na Na ở đây chờ chị Linh Âm."

Trì Linh Âm mỉm cười, đóng cửa xe.

Đường Na cầm cái dĩa, xiên một miếng bánh gatô nghìn tầng nhỏ đưa cho nữ trợ lý trong xe trước: "Chị gái xinh đẹp, chị muốn ăn bánh gatô của Na Na không?"

Nữ trợ lý ngạc nhiên tươi cười như một đoá hoa: "Không cần không cần, cảm ơn, Na Na ăn là được."

Đường Na rút lại dĩa, hài lòng cắn một miếng.

Có bắt đầu tốt đẹp, nữ trợ lý bắt đầu chủ động nói chuyện phiếm với cô

"Sao hôm nay một mình Na Na tới đây?"

"Đản Đản quay phim ở sát vách, em tới thăm chị Linh Âm."

"Lần sau vẫn nên để người lớn đi cùng em, nơi này nhiều người xa lạ lắm, nếu như Na Na gặp người xấu thì làm sao?"

"Na Na là ninja, người xấu không dám bắt nạt em!"

Lời nói trẻ con của Đường Na làm nữ trợ lý bật cười "xuỳ" một tiếng, một giây sau, cô ấy bỗng nhiên đổi sắc mặt.

"Cẩn thận!"

Đường Na cắn dĩa nhựa, vô tội nhìn cô ấy.

Nữ trợ lý vội vàng rút mấy tờ khăn giấy, cẩn thận lau miếng bơ rơi xuống ghế da.

"Na Na ăn cái gì phải cẩn thận một chút, chị Linh Âm rất thích sạch sẽ."

Đường Na nhìn nữ trợ lý dùng khăn giấy lau xong còn lấy khăn ướt lau lại, hỏi: "Chị Linh Âm rất thích sạch sẽ ạ?"

"Đúng vậy." Nữ trợ lý không hề cảnh giác, thân thiết nói: "Cho nên Na Na phải chú ý một chút, đừng làm bẩn, làm rối loạn đồ của chị Linh Âm."

Ánh mắt Đường Na đảo qua đồ vật trong xe.

Sạch sẽ gọn gàng, tất cả mọi thứ đều đặt ngay ngắn trật tự.

Ánh mắt của cô rơi trên chiếc túi trong xe, thừa dịp nữ trợ lý không chú ý, cô rút kịch bản của "Nhật nguyện sóng vai" ra.

Cô tùy ý lật vài tờ, quan sát bút tích ghi lại trên kịch bản.

Giống bút tích cô thấy ở nhà họ Trì.

Nhìn qua không có chỗ nào đáng hoài nghi.

Nữ trợ lý vứt khăn ướt đã dùng đi, ngẩng đầu thấy cô bé tóc vàng đang xem kịch bản, cười nói: "Na Na cũng cảm thấy hứng thú với đóng phim à? Về sau có muốn vào ngành giải trí làm ngôi sao lớn giống như Đản Đản không?"

Đường Na để kịch bản vào túi lại như cũ, đang định nói chuyện, bỗng nhiên cửa xe bảo mẫu bị mở ra.

Một người đàn ông râu quai nón còn có mấy nam nữ xa lạ đứng ở trước cửa, mặt mũi tràn đầy lo lắng.

Mặt mũi nữ trợ lý tràn đầy ngoài ý muốn: "Quản lý mọi mặt Lý..."

Tiêu điểm của những người không mời mà tới đều là Đường Na.

"Đây chính là cô bé Trì Linh Âm dẫn tới? Đây không phải Đường Na sao?"

Quản lý mọi mặt Lý không hề ngắc nghíu gọi tên Đường Na, giọng điệu của anh ra rất bất ngờ.

Nữ trợ lý ngây ngốc nhìn mấy người: "Xảy ra chuyện gì hả?"

Quản lý mọi mặt Lý nói: "Có một diễn viên nhỏ đột nhiên bị bệnh, nhân vật của nó phải tìm người thay thế gấp!"

"Chị Linh Âm nói thế nào? Đây là khách của chị ấy, tôi không thể..."

"Trì Linh Âm bảo chúng tôi trưng cầu ý kiến của chính người đó." Quản lý mọi mặt Lý khẩn cầu cô bé ngồi trên ghế da không nói một lời: "Na Na, chỗ bọn chú có một nhân vật nhỏ, cháu có thể làm giúp chú một chút không? Chú cam đoan không tốn bao nhiêu thời gian đâu!"

Đường Na hơi tò mò, hỏi: "Nhân vật gì ạ?"

"Nào, thời gian khẩn cấp, chúng ta vừa đi vừa nói."

Ngồi không cũng không chuyện làm, Đường Na nghĩ ngợi, ăn hết miếng bánh gatô nghìn tầng vị xoài cuối cùng.

"Được."

Mấy người ngoài cửa lập tức lộ ra vẻ mặt hớn hở.

Sau khi Đường Na xuống xe thì dừng bước, nhìn mặt trời sáng chói nhíu mày: "Ôi, mặt trời thật lớn."

Quản lý mọi mặt Lý lập tức quay đầu nhìn về phía đồng nghiệp: "Ô đâu?"

Không đến mấy giây, một cái ô lớn che đỉnh đầu Đường Na, quản lý mọi mặt Lý cưới lấy lòng với cô.

Thật thức thời. Đường Na thỏa mãn đi về phía trước.

"Là như vậy. Nhân vật cần cháu diễn rất đơn giản, cô ấy là tông chủ một tông môn lớn, cơ mà bởi vì luyện công tẩu hỏa nhập ma nên bề ngoài vẫn là trẻ con."

A? Đây không phải giống như huyết tinh ma nữ vĩ đại sao?

Đường Na thấy hứng thú: "Cô ấy là người tốt hay là người xấu ạ?"

"... Ừm, cô ấy... Cái này, không tốt lắm..."

Quản lý mọi mặt Lý cẩn thận quan sát phản ứng của Đường Na, sợ cô bé nghe thấy phải diễn người xấu thì bỏ đi.

Cảnh này sắp đến lượt rồi, chừng một trăm diễn viên đều đã đúng chỗ, nếu như Đường Na không diễn, anh ta phải đi đâu tìm một cô bé có điều kiện phù hợp đây?

Còn may, Đường Na không có phản ứng như anh ta lo lắng.

Cô hỏi: "Cháu có cát-sê không?"

Quản lý mọi mặt Lý vội nói: "Đương nhiên là có! Bọn chú sẽ dựa theo cát-sê mời riêng diễn viên trả cho cháu."

"Bao nhiêu ạ?"

"Hai triệu một trăm nghìn."

"Cháu không trang điểm, cháu bị dị ứng."

Quản lý mọi mặt Lý do dự một lát, cắn răng nói: "Có thể!"

Dù sao đây chỉ là nhân vật nhỏ cả bộ phim chỉ lộ mặt một lần, ai quy định tẩu hỏa nhập ma nhất định phải là tóc trắng?

Bắt đầu từ "Nhật nguyệt sóng vai", tẩu hỏa nhập ma có thể biến thành tóc vàng mắt tím!

Đường Na nói: "Đi thôi nào, coi như giúp chị Linh Âm một chuyện."

Rốt cuộc được sự đồng ý, quản lý mọi mặt Lý thở phào, trước tiên đưa cô lên trang điểm xe.

Tuy không cần trang điểm nhưng trang phục vẫn phải thay.

Trên xe trang điểm, nhân viên hoá trang nghe nói không cần trang điểm nhanh chóng thay đổi đồ hóa trang ban đầu của Đường Na để phù hợp ngoại hình vốn có của cô.

Đường Na cởi áo ngoài, dưới sự giúp đỡ của nhân viên công tác mặc bộ váy màu đỏ của đoàn làm phim, quản lý mọi mặt Lý vẫn luôn ở bên cạnh giới thiệu thế giới quan của thế giới huyền huyễn này và cô nên bày ra dáng vẻ nào dưới ống kính.

Nhân viên công tác giành giật từng giây mặc trang phục cho cô xong, quản lý mọi mặt Lý vẫn luôn thường xuyên nhìn đồng hồ lập tức từ trên ghế ôm lấy Đường Na, cấp tốc chạy tới phim trường chỉ chờ một mình cô.

Quản lý mọi mặt Lý không yên tâm xác nhận lần nữa: "Cháu nhớ lời kịch của cháu chưa?"

"Nhớ rồi ạ!" Đường Na hô to.

Quản lý mọi mặt Lý chạy như bay vào phim trường.

"Đến rồi đến rồi! Tông chủ Phi Thiên tông đến rồi!"

Quản lý mọi mặt Lý hô to, thả Đường Na xuống phim trường.

Đường Na tạm thời cứu vãn tình huống được rất nhiều người cho rằng hôm nay lại phải tam làm muộn nhiệt liệt hoan nghênh. Lúc đạo diễn nhíu mày vì mái tóc vàng óng của cô, bọn họ nhao nhao biểu thị tẩu hỏa nhập ma có thể biến tóc bạc, đương nhiên cũng có thể biến tóc vàng!

Dưới ý kiến của quần chúng, đạo diễn chỉ có thể quyết định quay nhân vật đầu tiên vì tẩu hỏa nhập ma biến thành tóc vàng từ trước tới nay.

Quá trình quay phim rất thuận lợi.

Biểu hiện của Đường Na tốt hơn dự đoán của phần lớn người ở hiện trường.

Lúc đạo diễn hô to: "Cut", tất cả mọi người thở phào nhẹ nhõm, rốt cuộc cảnh quay này đã qua.

Rất nhiều người đều vây quanh, chúc mừng Đường Na lần đầu tiên đóng phim thuận lợi như vậy, bọn họ mồm năm miệng mười nói chuyện, không ai để ý đến cảm nhận của Đường Na khi bị vô số bắp đùi vây vào giữa, chỉ có thể hít thở CO2.

Một lần nữa Đường Na hoài niệm cỗ xe sức người của cô.

Lúc được Ngu Trạch ôm, cô luôn luôn hít thở không khí một mình.

Thật vất vả, cô mới thoát khỏi đám người quá nhiệt tình, cô đi đến một nơi thưa người hơn, cởi áo ngoài ra trả cho nhân viên công tác.

Mặc dù thời gian không lâu, nhưng trên cánh tay cô vẫn xuất hiện vết đỏ vì tiếp xúc trực tiếp với đồ hoá trang thô ráp.

Lúc cô nhíu mày xoa xoa vết đỏ trên cánh tay, Trì Linh Âm đi tới: "Na Na sao thế?"

Sau khi cô ta nhìn thấy dấu vết dị ứng trên tay Đường Na thì nhăn mày: "Đây là có chuyện gì? Cần phải đi bệnh viện không?"

Đường Na để cánh tay xuống, giấu vết đỏ kia sau lưng, nói: "Lát nữa là khỏi thôi."

Trì Linh Âm gọi lại một người đi ngang qua hỏi thời gian, cười nói với Đường Na: "Chờ chị thay quần áo, chúng ta có thể cùng đi ăn cơm. Ngu Trạch đâu? Gọi anh ấy đi cùng nữa."

Đường Na lập tức cảnh giác.

Cô nói: "Tôi không đói, tôi muốn đi trước."

Trì Linh Âm cũng không ép cô ở lại, cô ta cười nói: "Chị tiễn em."

Lần này Đường Na không từ chối.

Sau khi đưa Đường Na lên xe bảo mẫu, Trì Linh Âm cũng đi vào ngồi.

Cô ta cười nói: "Trong khoảng thời gian này chị đều quay phim ở đây, nếu em muốn tới chơi thì gọi điện thoại cho chị, chị phái người tới đón em."

Lúc Đường Na trở lại phim trường "Hiệp đạo", đúng lúc bắt gặp Lâm Phong Tư liên tục vỗ vai Ngu Trạch.

"Không ngờ cậu còn có bản lĩnh võ thuật, làm tôi mừng quá! Xem ra sau này tôi không cần lo lắng pha hành đồng của cậu, nếu cậu có thời gian, cũng có thể chỉ điểm Lê Hoằng một chút, cậu ấy diễn tốt, như những pha hành động thì hơi cứng nhắc, hai người vừa vặn có thể học tập bổ sung."

"Tôi rất hài lòng về hiệu quả của đoạn vừa rồi, có thể cắt nó vào trailer, sau đó lại phối hợp âm nhạc mạnh mẽ, hào hùng..."

Lâm Phong Tư còn chưa nói xong, Đường Na tung


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.