Cửu Tinh Thiên Thần Quyết

Chương 394: Chém giết (1)




Lâm Cầu ý đồ dùng những lời này chấn nhiếp Diệp Thần, lại không phát hiện Diệp Thần có bất kỳ thần sắc biến hóa, trong nội tâm thoáng có chút thất vọng.

Trong nội tâm Diệp Thần khẽ nhúc nhích, nguyên lai Chấp Pháp điện là tồn tại mạnh mẽ như vậy, khó trách có thể khống chế trật tự Đông Đại Lục, khó trách dám nuôi âm hồn.

Không biết Lâm Cầu nói là thật hay giả, có thành phần khoa trương hay không, không nghĩ tới Chấp Pháp điện rõ ràng còn có Huyền thú tham dự, cái tổ chức này rốt cuộc là kiến lập lên như thế nào?

Diệp Thần chưởng kình phun ra nuốt vào, không quản các ngươi mạnh cỡ bao nhiêu, nếu A Ly ra ngoài ý muốn, ta sớm muộn sẽ giết đến nơi ở của các ngươi! Nếu A Ly không có việc gì, cái kia còn dễ nói một ít. Bất quá sự tình Cấm Vực Chi Địa, cũng nên có một cách nói, đến cùng là người nào nuôi âm hồn, có âm mưu gì!

- Ngươi nên hỏi, cũng nói tất cả, hôm nay chỉ có một người có thể bước ra toà đảo này!

Ánh mắt Diệp Thần tập trung Lâm Cầu, dùng thực lực Thiên Tôn cấp của Diệp Thần, căn bản không phải đối thủ của Lâm Cầu, cái kia cũng chỉ có thể dùng thần hồn rồi. Phóng Lâm Cầu trở về, không khác thả hổ về rừng!

Diệp Thần nguyên lai tưởng rằng phái những quái vật biển kia ở trong biển rộng ra tay. Đầy đủ đem Tề Nam cùng Lâm Cầu tiêu diệt, chỉ là không nghĩ tới bọn hắn mạng lớn như vậy, rõ ràng chạy ra.

Không biết trong khoảng thời gian này thành quả tu luyện thế nào, trong đôi mắt Diệp Thần tràn đầy chiến ý.

Trong nội tâm Lâm Cầu sốt ruột, hắn nhìn không thấu thực lực Diệp Thần, nhưng mà minh bạch, Diệp Thần là không thể nào thả mình đi, nếu như Diệp Thần thả mình đi, như vậy Diệp Thần chẳng khác nào chọc Chấp Pháp điện, sẽ gặp phải Chấp Pháp điện không chừng mực đuổi giết.

Ở trong vài vạn năm, Chấp Pháp điện đều là dùng phương thức như vậy dựng nên uy tín , thuận người sống, nghịch người vong, dám tập kích chiến hạm Chấp Pháp điện, đây là tội lớn! Xem ra đây là muốn không chết không ngớt rồi!

Chiêm chiếp!

Kim Dương điêu cũng cảm nhận được chiến ý trong lòng Diệp Thần, kêu to mấy tiếng, bay lên không trung.

Không đợi Diệp Thần động thủ, Lâm Cầu đã cực nhanh lấy ra Trường Cung ở bên trong Túi Càn Khôn, nhanh chóng rút ra mấy mủi tên. Giương cung cài tên, sưu sưu sưu, ba đạo mũi tên hướng Diệp Thần kích bắn đi, bên trong vài đạo mũi tên này, mang theo sấm sét chi âm bén nhọn, phá không mà đến.

- Chạy!

Lâm Cầu chắc chắc chủ ý không cùng Diệp Thần chiến đấu, ba mươi sáu kế tẩu vi thượng. Bắn hết mũi tên, căn bản không nhìn kết quả như thế nào, lập tức hướng một chỗ khác trên hòn đảo chạy như điên.

Ba mũi tên nhanh như thiểm điện hướng mình kích xạ mà đến, Diệp Thần nhíu mày, bên trong ba mũi tên này, ẩn chứa chính là Huyền Khí của một Huyền Tôn trung kỳ cao thủ, không thể địch nổi, nhưng mà mũi tên quá nhanh, phong bế phương hướng Diệp Thần chạy trốn.

Diệp Thần chìm quát một tiếng, thần hồn nhập vào cơ thể mà ra, ngưng hóa Kim Giáp binh sĩ, một đao chém xuống, bành bành bành, ba mũi tên kia ở trên trường đao của Kim Giáp binh sĩ nổ tung, Huyền Khí bạo tạc sinh ra uy lực đem Kim Giáp binh sĩ chấn đến rút lui một khoảng cách, Diệp Thần cũng bị cổ uy lực này ảnh hướng đến, liền lui lại mấy bước.

"Rống!" Kim Giáp binh sĩ nổi giận gầm lên một tiếng, vung vẩy trường đao, hướng Lâm Cầu đuổi theo.

Lâm Cầu quay đầu lại nhìn thoáng qua, sợ tới mức thiếu chút nữa hồn phi phách tán, cái này, đây là tập trung tư tưởng suy nghĩ Hóa Hình ah! Hẳn thằng này là một Yêu Vương cường giả? Nếu như là Yêu Vương cường giả, vậy hắn còn đánh cái rắm ah, Yêu Vương cùng nhân loại Thần Tôn là một cấp bậc, Huyền Tôn cấp cùng Thần Tôn, Yêu Vương tuy chỉ kém một cấp, nhưng thực lực kém không phải nhỏ tí tẹo, Yêu Vương cường giả ý niệm trong đầu khẽ động, có thể truy tung ngàn dặm, hắn còn chạy chỗ nào?

- Không, không đúng, hắn không phải Yêu Vương!

Trong nội tâm Lâm Cầu bỗng nhiên nghĩ tới, mới vừa rồi Kim Giáp binh sĩ kia bị ba đạo mũi tên của hắn bức lui, nếu thật sự là Yêu Vương tập trung tư tưởng suy nghĩ Hóa Hình, như thế nào lại không chịu được như thế?

Một hồi cuồng phong gào thét tới, Kim Giáp binh sĩ đã đến phía sau của hắn.

Liệt Hỏa đao trảm… Hỏa Long Bái Nhật!

Kim Giáp binh sĩ bạo rống một tiếng, trường đao trong tay bốc cháy lên ngọn lửa màu tím hừng hực, một đao chém xuống, ngọn lửa màu tím như là Hỏa Vân áp đỉnh, hướng về Lâm Cầu đè xuống.

Cho dù Kim Giáp binh sĩ không phải Yêu Vương, uy thế kinh khủng như vậy, cũng làm cho Lâm Cầu sợ thêm vài phần, lúc này hắn nào còn dám dùng phía sau lưng đối mặt Kim Giáp binh sĩ, vội vàng quay người, Trường Cung trong tay đột nhiên sáng rọi, như bông hoa đại phóng, giơ lên Trường Cung ngăn cản.

"Oanh" một tiếng vang thật lớn.

Lâm Cầu lui lại mấy bước, tóc rơi lả tả, bị đốt trọi một mảng lớn, có chút chật vật, mà Kim Giáp binh sĩ, cũng bị chấn đến kịch liệt chấn động thoáng một phát.

- Huyền sư Sơ cấp, mới là Huyền sư Sơ cấp!

Lâm Cầu rốt cục xác định thực lực của Kim Giáp binh sĩ, tuy bị bức phải cực kỳ chật vật, nhưng mà trong lòng thì dấy lên một tia sinh cơ mãnh liệt, trên mặt lộ ra một tia dữ tợn.

- Huyền sư Sơ cấp, cũng muốn giết ta!

Giết Diệp Thần, liền có thể sống!

Trên người Lâm Cầu bộc phát ra khí thế cường hoành, đạo đạo Huyền Khí ở bên ngoài thân ngưng hóa ra một tầng cương khí rậm rạp, như là mặc một thân kim giáp .

Trường hồng quán nhật!

Lâm Cầu phi tốc rút ra vài mũi tên, sưu sưu sưu, vài đạo mũi tên kia kích xạ mà ra.

Bành! Bành! Bành!

Kim Giáp binh sĩ vung vẩy trường đao, đem những mũi tên kia đánh nát.

- Chết!

Trong đôi mắt Lâm Cầu hiện lên một đạo ngoan lệ chi sắc, thừa dịp Kim Giáp binh sĩ vung chém mũi tên, "Vèo" một tiếng, một mũi tên hướng Diệp Thần kích xạ mà ra.

Lâm Cầu đương nhiên biết rõ, nhược điểm của Huyền thú ở chỗ bản thể. Dưới tình huống bình thường, thời điểm Huyền thú chiến đấu, đều có một hai yêu thú ngang cấp hộ vệ, thực lực yêu thú hộ vệ càng cường, bản thân Huyền thú càng an toàn. Nhưng mà bên người Diệp Thần, lại không có yêu thú hộ vệ đắc lực gì!

Diệp Thần đang chuẩn bị để cho Kim Giáp binh sĩ bứt ra trở về. Chỉ thấy trên không Kim Dương điêu đột nhiên thấp minh một tiếng, đáp xuống, đánh về phía mũi tên kia, "Bành" một tiếng, bên trên mũi tên ẩn chứa Huyền Khí ở trên người Kim Dương điêu nổ tung, Kim Dương điêu bị tạc bay đi ra ngoài, ầm ầm rơi vào địa phương hơn 10m, gào thét không thôi.

Một mũi tên này xuyên thủng thân thể Kim Dương điêu, trên người Kim Dương điêu máu tươi dạt dào tuôn ra, chảy đầy đất.

Kim Dương điêu trí tuệ tương đối thấp, đối với một ít chuyện phức tạp, cũng là khó có thể lý giải, ở trong lòng của nó, chỉ có một ý niệm trong đầu, cái kia chính là bảo hộ chủ nhân!

Diệp Thần đối với Kim Dương điêu này, vốn là cũng không có cảm tình quá mức thâm hậu, nhưng chứng kiến Kim Dương điêu xả thân ngăn lại mũi tên, bảo vệ mình, nội tâm Diệp Thần bị sờ nhúc nhích. Diệp Thần biết rõ, đây chẳng qua là cử động bản năng của Kim Dương điêu. Nhưng cử động như vậy, lại để cho Diệp Thần rất là cảm động.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.