(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq"); Nhắc tới cũng đúng dịp, Đông Quách Hằng vừa vặn nghe nói chuyện tiểu bối của gia tộc bị “khi dễ”, ngẫu nhiên còn nhắc tới một câu “Con lừa đen”, làm cho hắn giống như bị sét đánh, lập tức phi thân ra.
Quả nhiên, còn không có bay đến hắn liền thấy người giơ con cháu bất tài của mình lên đúng là Chu Hằng!
Đây chính là Thánh Dược sư a, ngay cả Siêu Sáng Thế Đế cũng đều phải khách khách khí khí!
Không nói cái khác, Chu Hằng đối với Đông Quách gia có thể nói là hết lòng quan tâm giúp đỡ, không ràng buộc giúp bọn hắn luyện nhiều đan dược cửu phẩm thập phẩm như vậy, hôm nay thời điểm sáng tinh mơ còn hứa hẹn sẽ giúp Đông Quách gia luyện chế 5 đan dược bát phẩm trở lên, mà gia tộc vẻn vẹn chỉ cần trả giá một bộ tiên thuật Thăng Hoa Cảnh!
Loại giao dịch này tin tưởng bất kỳ một nhà quyền thế nào cũng sẽ tranh đoạt để làm, nhưng Chu Hằng liền đưa cơ hội cho Đông Quách gia!
Thiên đại nhân tình!
Hiện tại không ngờ tên đần độn của gia tộc đang phá hư giao tình cùng Chu Hằng, thực sự đã làm Đông Quách Hằng tức chết rồi, hiện tại chuyện hắn muốn làm nhất chính là làm thịt tên đần độn mắt không mở của gia tộc, bình ổn lửa giận của Chu Hằng.
Bởi vậy, hắn thần tình âm trầm đi tới.
Nhưng người khác không biết còn tưởng rằng Đông Quách Hằng là bởi vì tộc nhân bị đánh mà nổi giận, hơn nữa hỏa khí này, sách, sắp có thể lên tận trời!
– Hắc, hắc, hắc . . .
Kiếm thiếu cũng nghĩ đến Đông Quách Hằng là tới ra mặt vì mình, lập tức cười lạnh đối với Chu Hằng, hắn đã không kịp chờ đợi muốn xem lão tổ gia tộc đánh Chu Hằng, đánh chết người kia.
– Ngươi cười cái gì?
Chu Hằng cũng nở nụ cười.
– Tiểu tử, tử kỳ của ngươi đến rồi!
Kiếm thiếu mơ hồ không rõ nói, hàm răng của hắn đã không còn lại mấy chiếc.
Đông Quách Hằng bước nhanh về chỗ Chu Hằng. Nhưng ngoài dự liệu của mọi người chính là, không ngờ Chu Hằng không có ý tứ né tránh, sắc mặt bình tĩnh tới khó tin!
– Đại sư, thật sự là không tiện, con cháu bất tài của Hàn gia có nhiều đắc tội, lão phu nhất định sẽ hảo hảo khiển trách hắn!
Đông Quách Hằng chắp tay làm lễ, thể hiện tư thái rất thấp.
Luận về tu vi, hắn tuyệt đối miểu sát Chu Hằng, nhưng luận về địa vị ở Tuyệt Tiên Thành, Chu Hằng chẳng những sẽ không kém chút nào so với hắn, ngược lại còn cao hơn rất nhiều!
Thánh Dược sư tuyệt đối có thể so sánh với Siêu Sáng Thế Đế!
Gì?
Nhìn thấy tư thái thấp như vậy của Đông Quách Hằng, mọi người đều không tự chủ được mà há hốc mồm.
Này con bà nó rất không chân thật a!
Đường đường là Sáng Thế Đế làm sao có thể ăn nói khép nép với một thiếu niên? Coi như Chu Hằng là con ruột của Siêu Sáng Thế Đế, nhưng Đông Quách gia cũng không phải là không có lão tổ Siêu Sáng Thế Đế, hơn nữa bản thân Đông Quách Hằng lại là Sáng Thế Đế, cần ăn nói khép nép như thế đối với một con nối dòng của Siêu Sáng Thế Đế sao?
Không có khả năng!
Như vậy chỉ có hai khả năng, thứ nhất, bản thân Chu Hằng chính là Siêu Sáng Thế Đế!
Cái này . . . Không có khả năng!
Tuy rằng lúc trước Chu Hằng quả thật không ra một chiêu liền đánh bại một Sáng Thế Vương đỉnh phong. Nhưng chính vì hắn dựa vào một cỗ khí thế để làm được điểm ấy, làm cho mọi người cũng có thể thoáng cảm ứng được thực lực của hắn, rất mạnh, nhưng tuyệt đối không thể vượt qua Sáng Thế Cảnh!
Như vậy chỉ có một khả năng khác, Chu Hằng ở Đan đạo hoặc là đuc khí có được thành tựu đáng sợ, là Thánh Dược sư hoặc là Thánh Khí sư!
Thánh Khí sư cũng không thể. Bởi vì từ ba vạn năm trước ở Tuyệt Tiên Thành sau khi Kim Nguyên đại sư đi về cõi tiên, đã không có sinh ra Thánh Khí sư! Mà Thánh Dược sư . . . Mấy ngày hôm trước không phải nghe nói có vị tân tấn Thánh Dược sư tới sao?
Chẳng lẽ, Chu Hằng Chu đại sư trong truyền thuyết kia chính là thiếu niên này?
Quả thật đã nghe nói qua vị tân tấn Thánh Dược sư này hết sức trẻ tuổi, nhưng tuyệt không nghĩ tới sẽ trẻ tuổi đến loại trình độ này a!
Tuy rằng mấy ngày hôm trước Chu Hằng quả thật đã thấy không ít người, nhưng Thánh Dược sư là nhân vật cấp bậc gì. Người có thể đi bái phỏng hắn ít nhất cũng phải là Sáng Thế Đế như Đông Quách Hằng, ăn chơi trác táng như tên kia người nào có tư cách nhìn lén hình dáng hắn?
Nhưng con cháu nhà quyền thế ỷ thế làm bậy là thật, nhưng lại có người nào là ngốc thật? Chỉ cần liên tưởng chuyện từ đầu đến cuối một chút, rất dễ dàng liền có thể rút ra đáp án.
Trong khoảng thời gian ngắn, toàn trường hoàn toàn yên tĩnh!
Thánh Dược sư, luận địa vị cũng là tồn tại tương đương với Siêu Sáng Thế Đế, hơn nữa nổi tiếng hơn xa Siêu Sáng Thế Đế, người ta biết luyện đan a! Đắc tội đại nhân vật như vậy, căn bản không cần người ta tự ra tay, đã có vô số người nguyện ý vuốt mông ngựa giết người thay hắn!
Kiếm thiếu cũng sợ hãi, hắn tên là Đông Quách Kiếm, phụ thân là một Thăng Hoa Đế rất có tiền đồ trong gia tộc, cách đột phá Sáng Thế Vương cũng không xa xôi, cái này cũng cho hắn sức mạnh để ỷ thế làm bậy.
Nhưng đừng nói lão tử hắn còn không có tiến vào Sáng Thế Vương, chính là thành Sáng Thế Đế thì như thế nào, gặp được Thánh Dược sư chỉ có thể kêu đại gia!
Hắn phát run, trận đánh này hôm nay chẳng những là khổ sở uổng phí, thậm chí khả năng còn bị băm sống a!
Chu Hằng có nghĩa thế nào đối với Đông Quách gia, cao tầng của gia tộc đã sớm phát ra mệnh lệnh, lệnh cho mỗi tộc nhân đều phải cung kính lễ độ đối với Chu Hằng, nhưng hắn không ngờ đã đắc tội với vị khách nhân tôn quý nhất này!
Tìm đường chết a!
Đông Quách Kiếm đã sợ choáng váng, chỉ biết là da mặt co quắp để mặc nước miếng vương vãi ra.
– Hằng lão!
Chu Hằng cười cười, tiện tay thảy Đông Quách Kiếm qua.
– Vậy giao cho ngươi! Ta còn muốn ăn cơm, sẽ không nói chuyện phiếm cùng Hằng lão!
Hắn vẫy vẫy tay với con lừa đen và hai nàng, ba người một lừa nghênh ngang vào tửu lâu.
– A!
Vài giây sau, bên ngoài vang lên tiếng kêu thảm thiết như heo bị làm thịt của Đông Quách Kiếm, hai cánh tay của hắn đều bị Đông Quách Hằng tháo ra, chính là một tên bất tài của gia tộc sao có thể hơn được tình hữu nghị với một vị Thánh Dược sư?
Đừng nói chỉ là phế đi một cánh tay của Đông Quách Kiếm, cho dù là phế đi toàn bộ 5 chi của hắn, Đông Quách Hằng cũng sẽ làm không do dự!
. . .
Sau khi Chu Hằng bọn họ tiến vào tửu lâu, lập tức liền được phục vụ mời vào trong bao sương, chỉ một lúc sau, liền bưng tới ba món ăn, nói là vị đầu bếp Siêu Sáng Thế Đế kia cố ý đưa tới để Chu Hằng nhấm nháp.
Tin tức truyền ra, tất cả mọi người đều rung động.
Tuy rằng vị thần trù kia mỗi ngày sẽ nấu ba món ăn là lệ thường, nhưng cho tới bây giờ đều là làm theo tâm trạng, nếu muốn cho người nào thì cho người đó, ai cũng đều không có tư cách đồng thời ăn được ba món ăn này!
Nhưng hôm nay Chu Hằng liền phá vỡ lệ này!
Suy nghĩ một chút, cái này cũng bình thường, Chu Hằng chính là Thánh Dược sư, luận địa vị không hề thấp hơn so với Siêu Sáng Thế Đế, như vậy người ta tự mình chạy tới ăn cơm, đưa lên ba món ăn cũng bình thường.
Hâm mộ a!
– Cái gì đó, hương vị thật không được tốt lắm!
Sau khi Phong Liên Tình nếm hai miếng, lập tức lè lưỡi nói.
Những lời này truyền đi, khẳng định sẽ đưa tới vô số người dùng ngòi bút làm vũ khí, lại dám chỉ trích tài nấu nướng của một vị Siêu Sáng Thế Đế!
Chu Hằng không khỏi cười, vị đầu bếp Siêu Sáng Thế Đế này tuy rằng cực kỳ yêu nấu nướng, nhưng thiên phú loại vật này đúng là tồn tại, vị đầu bếp Siêu Sáng Thế Đế kia thực sự không có thiên phú gì ở trù nghệ, hương vị của ba món ăn này nhiều nhất chỉ có thể nói là trên mức tiêu chuẩn, vẫn có khoảng cách tương đối xa với đồ ăn cao cấp.
Nhưng lời nói thành thực như vậy phỏng chừng cũng chỉ có Phong Liên Tình mới có thể không chút do dự mà nói ra khỏi miệng.
– Ha ha ha, tiểu cô nương ngươi là đến bây giờ ngăn cản, là một người duy nhất chịu nói thật ra!
Trong một tiếng cười to, trong phòng vô thanh vô tức xuất hiện một bán lão đầu tử, trên thân còn mặc quần áo đầu bếp.
Thấy ba người một lừa đều nhìn mình, bán lão đầu tử nhếch miệng cười, nói:
– Ta chính là chủ nhân của căn tửu lâu này, tên là Thạch Phá Chung!
– Phá Chung? Ha ha ha ha!
Phong Liên Tình cười luôn luôn là rất thấp, sau khi sửng sốt lập tức cười ha hả, không thèm để ý vị trước mặt này chính là tồn tại Siêu Sáng Thế Đế chút nào!
Nói đi nói lại thì, nàng và Lam Long nữ hoàng cũng là xưng tỷ gọi muội, Siêu Sáng Thế Đế quả thật không dọa được nàng.
Thạch Phá Chung cũng không cho rằng nàng ngang ngược, ngược lại cười ha hả, nói:
– Tiểu nha đầu, nhìn ra được ngươi là Tên Ăn Tạp, có hứng thú đi theo ta học nấu ăn hay không?
– Không cần! Bổn cô nương từ trước đến nay chỉ ăn không làm!
Có thể trả lời lý trực khí tráng như thế, cũng chỉ có Phong Liên Tình, trong bản chất Tên Ăn Tạp còn ẩn chứa một cái tâm vô cùng lười biếng.
Thạch Phá Chung không khỏi tiếc nuối, hắn vốn thấy Phong Liên Tình thuận mắt, không nghĩ nha đầu kia không ngờ không có hứng thú đối với trù nghệ của hắn chút nào! Hắn hưng trí ỉu xìu, sau khi gật gật đầu xem như lên tiếng chào Chu Hằng liền rời đi.
Thực lực của hai người hoàn toàn là khác biệt như trời cùng đất, nhưng Chu Hằng với thành tích Thánh Dược sư thì địa vị đã không thể thấp hơn hắn. Bởi vậy về tình về lý Thạch Phá Chung đều phải tự mình đi ra gặp Chu Hằng.
Không thể không nói, tuy rằng tay nghề của Thạch Phá Chung chỉ là trên tiêu chuẩn, nhưng rất nhiều đầu bếp nơi này lại là là siêu nhất lưu chân chánh, sau khi thay đồ ăn mà những đầu bếp khác làm, Phong Liên Tình lập tức ăn như bay.
– Chuẩn tỷ phu, thực lực của ngươi dường như đã tăng lên rất lớn!
Tướng ăn của Băng Tú Lan tốt hơn nhiều nếu so với Phong Liên Tình, nàng tò mò nhìn Chu Hằng, tuy rằng trước kia Chu Hằng cũng từng chiến thắng Thăng Hoa Vương, nhưng tuyệt đối không có nhẹ nhàng như thế.
– Ha ha!
Chu Hằng chỉ lo ăn, không để ý đến nàng.
– Tỷ phu, ngươi có nắm chắc đả bại đại Công Dương kia?
Băng Tú Lan cũng không nổi giận, lại hỏi.
– Ha ha!
– Thối tỷ phu, ngươi chỉ nói ha ha sao?
– Ha ha!
Sau một bữa ăn ngon, Chu Hằng với nhị nữ, con lừa đen về tới chỗ ở, cũng không lâu lắm, Đông Quách Hằng tự mình tới cửa nói là xin lỗi Chu Hằng về chuyện Đông Quách Kiếm, cũng đưa tới rất nhiều lễ vật tlaftoiws.
Chu Hằng thật ra không muốn thu, nhưng con lừa đen há lại sẽ bỏ qua cơ hội phát tài lớn, lập tức ôm đồm nhiều việc, đem tất cả thứ tốt quét vào trong không gian pháp khí của mình.
– Chu Hằng, quyết đấu bốn ngày sau, ngươi có nắm chắc chứ?
Đông Quách Hằng cũng không phải chỉ vì xin lỗi mà đến.
– Đủ để chiến một trận!
Chu Hằng thản nhiên nói, nhưng trong giọng nói lại là tràn đầy tin tưởng.
– Công Dương Thái Tôn kế thừa Độc Cô Huyền, phụ thân lại là Thánh Dược sư, năm nay còn chưa tới 2000 tuổi, nhưng đã là Thăng Hoa Vương 15 tướng, còn nắm giữ rất nhiều Tiên pháp, tuyệt không thể coi thường!
Đông Quách Hằng dùng từ rất cẩn thận, một phương diên nhấn mạnh sự cường đại của Công Dương Thái Tôn, một phương diên khác lại tránh cho thương tổn tự tôn của Chu Hằng.
– Chu Hằng, ngươi là Thánh Dược sư, thực ra hoàn toàn không cần động võ với đối phương!
Hắn nghĩ nghĩ lại nói, Đông Quách Hằng cho rằng, Thánh Dược sư là chí cao vô thượng, lợi hại hơn nhiều so với Sáng Thế Đế đỉnh phong như hắn, làm gì cần để ý tới một Thăng Hoa Vương nho nhỏ?
– Ngươi nếu không chê, lão phu có thể thay ngươi cầu thân với Thái Nhất Giáo!
A?
Chu Hằng sửng sốt một chút, không khỏi mỉm cười, Đông Quách Hằng cũng coi như có lòng.
Thực ra đối với người khác mà nói, thắng bại trận này của Chu Hằng căn bản không sao, hắn là Thánh Dược sư, vũ lực tự nhiên là thứ yếu! Nhưng Đông Quách Hằng vẫn là sợ hắn trẻ tuổi khí thịnh, bởi vì sự kiện này mà kết làm đại thù với Công Dương Thái Tôn.
Nên biết rằng phía sau Công Dương Thái Tôn chính là một vị Thánh Dược sư khác cùng với một vị Siêu Sáng Thế Đế, chính là Đông Quách gia cũng không thể tùy tiện nhúng tay.
– Không cần làm phiền Hằng lão, ta tâm lý nắm chắc!
Chu Hằng cười nói, trong tiếng nói tràn đầy tự tin.
Nếu không ai xem trọng hắn, hắn liền cố tình muốn cho mọi người đều thất kinh!
(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq");