Cửu Long Đoạt Vị - Tuyệt Thế Thái Tử

Chương 232: Luồng khí lạnh giết người!




“Đương nhiên học phái Trường Sinh của ta sẽ dốc hết toàn lực để diệt sạch phủ Hoang Châu Vương, báo thù cho bản tông!”

“Hơn nữa..."

Tân Hồng Y càng nói càng to: “Hơn nữa, sư phụ ngươi chỉ mới có được nửa đầu của Bất Lão Hồi Xuân Công dạy cách hít thở thôi, nếu như hắn muốn có nửa bộ còn lại thì không thể giết ta được”

“Bởi vì, thiên hạ này chỉ có ta biết công pháp này.”

“Nhóc con, ngươi nói có phải không?”

“Ha ha ha...”

“Đúng rồi, các ngươi không dám giết ta!”

“Nhưng rồi kiểu gì cũng có ngày ta sẽ giết các ngươi!”

Tàng Cửu läc đầu, lão yêu nữ này thực sự đáng thương!

Phiên bản hoàn chỉnh của Bất Lão Hồi Xuân Công đã đang được kiếm khách Vô Diện và trăm thương binh tu luyện rồi.

Tử sĩ tàng kiếm tu luyện Tàng Kiếm Chân Khí nên không thể thay đổi công pháp tu luyện được, bởi vậy mới không học công pháp này.

Còn các tân binh, trước khi xác nhận bọn họ trung thành tuyệt đối với sư phụ, bọn họ chỉ có thể học cách hô hấp thuộc nửa phần đầu của Bất Lão Hồi Xuân Công, lượng hô hấp lớn giúp tăng sức sống cho cơ thể, nếu cố gắng thì có thể tu được nội gia chân khí.

Cho nên, thứ mà lão yêu nữ có thể nhìn thấy chỉ là những thứ mà sư phụ muốn cho nàng ta nhìn thấy mà thôi.

Tàng Cửu không nói thêm gì nữa: “Nếu ngươi thích nghĩ như vậy thì cứ nghĩ như vậy đi.”

Bên trong xe ngựa rơi vào im lặng.

Đội xe của phủ Hoang Châu Vương vẫn không ngừng tiến về phía trước.

Các tân binh Thân Vệ Doanh của phủ Hoang Châu Vương cũng đang chạy về phía trước, mồ hôi đổ suốt đường đi.

Dần dà.

Vóc dáng của các tân binh Hoang Châu càng ngày càng thẳng tắp, hai mắt hiển hiện sát khí.

Dần dà.

Lúc chạy bộ, tiếng bước chân của các tân binh Hoang Châu ngày càng chỉnh tề, khiến mặt đất rung lên, mang tới áp. lực vô tận cho người khác.

Dần dà.

Nhịp thở của các tân binh Hoang Châu càng ngày càng

dài hơi hơn, có thể chạy bộ cự li xa hơn mà không thấy mệt mỗi.

Dần dà. Các tân binh Hoang Châu đã có thể đâm năm phát vào quả bóng gỗ thì trúng một phát... Hai phát... Ba phát... Bốn phát... Năm phát.

Dần dà.

Trên xe thương binh thỉnh thoảng xuất hiện dao động sóng chân khí.

Vết thương của các thương binh càng ngày càng mau lành.

Lão Quỷ đã sắp có thể nhảy nhót được rồi. Dần dà.

Đội xe của phủ Hoang Châu Vương đã tới gần chỗ ráp ranh giữa Thanh Châu và Hoang Châu: Núi Thiên Môn.

Nơi này có trại phỉ lớn nhất thiên hạ: Trại Thiên Môn.

Nơi này có một nữ tử khoác trên mình chiếc áo khoác đen, ngồi trên chiếc ghế có tay vịn ở đầu trại cướp, đôi mắt lạnh lùng tràn đầy sát ý, chờ đợi đội xe của phủ Hoang Châu Vương đến.

Hai bên nàng ta, mỗi bên có năm chiếc ghế có tay vịn, ngồi trên ghế là thập đại ác phi.

Bọn họ thề phải giết Hoang Châu vương Hạ Thiên, để biến vị thân vương trẻ tuổi không biết trời cao đất dày dám tuyên bố diệt sạch ác phỉ trong thiên hạ này thành một trò cười.

Để người đời biết làm thổ phỉ thì có thể ngông nghênh giữa đất trời, ngay cả thân vương cũng có thể giết!

Bên ngoài trại cướp, có ba ngàn tên hung hãn xếp thành đội hình đang chờ để giết người!

Sát ý biến gió xuân ấm áp thành luồng khí lạnh... Luồng khí lạnh giết người!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.