Ngay khi Nạp Lan Huyền Ngọc cảm thấy tuyệt vọng , lần này hắn phải chấp nhận bỏ mạng nơi chốn hoang vu là chuyện không tránh khỏi..tại sao lại ông trời lại bất công với hắn như vậy, người cực khổ kiếm tìm giờ ở ngay trước mắt mà mình củng chẳng còn mạng để kết giao với nàng..
Tuyệt vọng , Nạp Lan Huyền Ngọc nhắm chặt mắt lại đón chờ những đợt công kích..buông xuôi tánh mạng..
Chờ đợi mãi sao chẳng thấy bản thân một chút thương tổn cũng không có , tò mò , Nạp Lan Huyền Ngọc mở to cặp mắt , chỉ thấy trước mặt một bóng dáng màu trắng lượn lờ , những mũi tên như có sinh mệnh lập tức xoay đầu bay ngược về nơi đã xuất phát..
“ A ,chạy mau..”.Một đám hắc y nhân, run rẫy chạy toán loạn..
Khiếp sợ hoàn toàn khiếp sợ vì những gì đã xãy ra..Qủy chứ không phải người…con người ai làm được như vậy..
“hừ, hừ, đâu dể thoát như vậy được..!”.Nàng vung tay những chiếc lá rơi rụng tứ tán như có sinh mệnh bay bốn phương tám hướng , tập kích những kẻ bỏ chạy , bọn chúng chưa kịp kêu một tiếng phải bỏ mạng, bốn mươi cao thủ ngã gục tại chổ , chết ngay lặp tức chỉ với một chiêu..
Một cái xoay tròn tiếp đất..nàng đep tựa thiên tiên còn đâu bộ dáng ác ma giết người không chớp mắt mới vừa rồi..
Nạp Lan Huyền Ngọc thất thần, nàng là người hắn tìm bao năm, nàng tài hoa giỏi giang. Mặc dù khuôn mặt của nàng được man che hết một nữa nhưng hắn vẫn cảm nhận nàng thật xinh đẹp..còn có chút thị huyết nữa , nhưng hắn thích .
“Đa tạ cô nương ra tay cứu giúp , xin hỏi cao danh quý danh của cô nương là gì , ngày sau Nạp Lan Huyền Ngọc nhất định sẽ báo đáp ân tình của cô nương ”.
“Công tử xin đừng khách khí ,cứu một mạng người hơn xây bảy cảnh chùa..đó là việc ta nên làm..”
“Cô nương nếu có gì cần tại hạ giúp đở quyết không từ nan..!”.Nạp Lan Huyền Ngọc vẩn ấp úng không biết nên nói như thế nào để làm quen với tri âm tri kỷ của mình.
“Cứ gọi ta Mộng Điệp, báo đáp thì tiểu nữ̉ không cần , nhưng có việc này kính xin công tử giúp tiểu nữ̉ .”
“Mộng Điệp cô nương , xin cứ nói , nếu giúp được tại hạ quyết không từ chối ”.Được mỹ nhân nhờ cậy Nạp Lan Huyền Ngọc vui như mở cờ trong bụng..
“Công tử đã nói vậy tiểu nữ cũng xin được phép nói thẳng, Mộng Điêp có một vị muội muội kết nghĩa, đối với tiểu nử mà nói nàng chính là sinh mệnh của tiểu nử..nhưng nay tiểu nữ mang kỳ độc trong người , biết mình sống không được bao lâu không thể chăm sóc cho nàng được, kính xin công tử mở lòng từ bi cưới nàng , chăm sóc nàng đến hết cuộc đời.Muội muội của tiể nữ mệnh khổ..hic..hic..nếu nàng có yêu cầu gì công tử củng đáp ứng nàng giúp tiểu nữ...Công tử !hic…hic..”.Bích Nguyệt cố gắng diễn nhập vai nhỏ ra vài giọt nước mắt,trong bụng thì cố nhịn cười đến mức sắp thọ thương rồi..haha..
“Mộng điệp cô nương xin đừng quá thương tâm khổ sở, tại hạ Nạp Lan Huyền Ngọc xin thề với trời nhất định hoàn thành tâm nguyện của cô nương.”
Nghe nàng khóc thương tâm như vậy thật sự hắn không kiềm lòng được mà nhận lời.
Dù sao nàng đã cứu hắn một mạng , nếu yêu cầu duy nhất này cũng không đáp ứng thì hắn còn gì nam tử hán đại trượng phu.
“Mộng Điệp cô nương, người cô nương muốn tại hạ giúp đỡ̉ là người phương nào?”
“Tỷ tỷ tên Mộ Dung Bích Nguyệt..là công chúa Phượng quốc..”.Nói xong nàng muốn nhìn xem Nạp Lan Huyền Ngọc sẽ là bộ dạng gì, chỉ thấy trong mắt hắn là một tia kinh ngạc, thất thần suy tư rơi vào trầm mặc.
Hừ..hừ..Nam nhân chẳng người nào tốt cả đam mê săc đẹp thay lòng như đổi áo..
Lòng nàng âm thầm khinh thường hắn , không chỉ hắn mà tất cả nam nhân trên đời này..Sinh ra co bộ mặt đẹp thì sao chứ toàn dã dối...
“Mộng Điệp cô nương, tại hạ nhất định hoàn thành nguyện vọng của cô nương..”Nạp Lan Huyền Ngọc thất thần trong giây lát sau đó nói ra quyết định của mình.
“Mộng Điệp đa tạ công tử giúp đở suốt đời không quên, ba tháng sau làm phiền công tử đến nhà cầu thân..sống luôn bên đó với tỷ tỷ..ủy khuất công tử rồi..cáo từ !”