Cuồng Tế Vô Song

Cuồng Tế Vô Song - Chương 372: Phái Di Âm phát hiện âm mưu




Sau khi đệ tử dẫn đầu Dương Nam môn nói ra ý tưởng của mình xong, cả đám người Tịnh Nhất tông đều kinh ngạc mở to hai mắt.

Người dẫn đầu Tịnh Nhất tông: “Cái gì?”

“Chúng ta cùng nhau xóa bỏ những môn phái nhỏ kia, cuối cùng chờ đám người Càn Võ tông chiến xong xuôi thì…”

“Tất nhiên chỉ còn lại tám tông môn mà thôi!” Dương Nam môn âm hiểm gật đầu.

Bầu không khí giữa sáu người lo lắng vô cùng, không ai lên tiếng.

Dù sao cũng phải nói, cách Dương Nam môn đưa ra để có thể chắc ăn vào được Bát Đại Tông chính là ép những đội còn lại rơi đài, còn thừa lại đúng tám tông môn, bọn họ liền thắng.

Hiện giờ còn tất thảy mười lăm tông môn, đại tông môn, bao gồm cả Thanh Minh tông thì còn lại bảy…

Bọn họ liên thủ xóa sổ sáu môn phái nhỏ, bao gồm bọn họ thì còn chín tông môn!

Mặt khác còn Càn Võ tông và Lão Tứ môn, Thanh Minh tông đang đại chiến, tất sẽ có một bên thua trận. Thế thì Dương Nam môn và Tịnh Nhất tông có thể chắc chắn vào được Bát Đại tông!

“Thế nào, cân nhắc xong chưa?” Dẫn đội Dương Nam môn tự tin nói: “Mấy đội kia yếu như thế, nêu chúng ta liên thủ chắc chắn ăn chắc!”

Sở dĩ Dương Nam môn tìm đến Tịnh Nhất tông cũng bởi vì người dẫn đội Tịnh Nhất tông là cường giả cảnh giới Bán bước Thần cấp, còn lại sáu môn phái nhỏ kia thì có không nhiều cường giả Hóa Thần, cho nên hai tông môn liên hợp, gần như có thể quét ngang quét dọc sạch mấy môn phái nhỏ kia đi!

Chỉ là dẫn đội của Tịnh Nhất tông đang cân nhắc…

Lúc đó hai tệ tử khác liền xuôi theo, thuyết phục: “Dẫn đội, Dương Nam môn nói cách này không tệ đâu, hơn nữa còn hoàn toàn tránh được việc đối đầu với mấy đại tông môn kia!”

“Dẫn đội, tôi cũng ủng hộ làm như thế!”

“Dù sao mấy đại tông môn kia chúng ta cũng không đụng tới nổi…”

Sau khi suy nghĩ xong xuôi, người dẫn đội Tịnh Nhất tông cuối cùng cũng đồng ý với người của bên Dương Nam môn!

Dẫn đội của Dương Nam môn vỗ bả vai người kia, nói: “Người anh em, đây chính là lựa chọn chính xác.”

“Vậy chúng ta nhân lúc Càn Võ tông và Thanh Minh tông đại chiến, lén lút ra tay thôi, như thế sẽ không khiến mấy đại tông môn kia phát hiện ra!”

Dẫn đội Tịnh Nhất môn gật đầu!

Trong khi mọi người còn đang ngẩn người xem đại chiến thì sáu người hai tông môn lặng lẽ vươn tay về phía một tông phái nhỏ.

Về phần Tô Mộc Phong và bọn Thanh Minh tông, Lão Tứ môn thì vẫn đang chiến đấu kịch liệt!

Từ khi Tô Mộc Phong thực hiện Đa Trọng Huyễn Ảnh, lập tức bù được khiếm khuyết thiếu hụt nhân số…

Nhưng đầu Tô Mộc Phong vẫn còn đau đớn, toàn bộ đều nhờ vào gắng gượng!

Trong trận chiến, vừa mới đầu Tô Mộc Phong còn chiếm thế thượng phong, một lần ép được cường giả cảnh giới Bán bước Thần cấp vào đường chết, cuối cùng giải quyết được hai cường giả Bán bước Thần cấp của Lão Tứ môn cùng với một Thấp cấp Thanh Minh tông.

Ba người bị đánh bại nằm trên mặt đất, mất đi năng lực chiến đấu.

Trước mắt còn lại ba người, một người cảnh giới Siêu Thần cấp Mạc Trường Nhiên và hai cường giả Thần cấp khác.

Ưu thế áp chế khiến rất nhiều người lại lần nữa phải thán phục.

“Đệ tử Càn Võ tông thật đúng là quá kinh khủng!”

“Sức chiến đấu quá mạnh, đến cả cường giả Siêu Thần cấp cũng bị ép không biết làm sao.”

“Hiện giờ cậu ta hình như còn đang trong tình trạng bị thương, nếu mà cậu ta không bị thương thì chắc cả Thanh Minh tông và Lão Tứ môn có lẽ cũng sớm bị gϊếŧ sạch hết!”

Tất cả mọi người cho rằng Tô Mộc Phong có thể thừa thắng xông lên, Gia Cát Khải lại lần nữa âu lo trong lòng…

Đúng vào lúc này, Tô Mộc Phong lại lần nữa vì cơ thể suy yếu nên ngã trên đất!

Đa Trọng Huyễn Ảnh cũng đồng thời biến mất…

Lại một lần nữa trở thành cục diện lấy một địch nhiều!

Điều này khiến Mộ Ảnh môn, Lão Tứ môn như được thấy ánh rạng đông, lại lần nữa dò xét nhào lên.

Võ Hoàng và Cung Nhu đều hét to: “Mộc Phong sư huynh…”

Tô Mộc Phong thở hổn hển vì đau đớn lại đứng lên, trong lòng vẫn luôn nhắc nhở mình không thể thua, nhất định không thể thua: “A!”

Đây là một trận chiến độ sức với kẻ địch, cũng là trận chiến đọ sức với chính cơ thể của mình.

Tô Mộc Phong cảm thấy ý thức đã sắp lâm vào tình trạng hôn mê, nhưng vẫn cố ép bản thân tỉnh táo!

Giờ phút này, Mạc Trường Nhiên mang theo hai người lại lần nữa xông lên muốn gϊếŧ Tô Mộc Phong.

Nhất định phải nắm chắc thời cơ khi Tô Mộc Phong suy yếu.

Trận chiến vẫn còn đang tiếp tục…

Đại trưởng lão Càn Võ tông đau xót: “Đa Trọng Huyễn Ảnh quả thật làm chúng ta kinh diễm, nhưng Mộc Phong hình như lại bị kéo chân!”

Tam trưởng lão: “Cái đám Thanh Minh tông và Lão Tứ môn này thực lực cũng không tầm thường, bất lợi cho Mộc Phong rồi!”

Ánh mắt Trương thiên trở nên âm trầm: “Mộc Phong rốt cuộc đang xảy ra chuyện gì vậy, tại sao đột nhiên lại trở nên suy yếu?”

Trên quảng trường, không ít người xem trận đại chiến này đã sắp khóc đến nơi.

Nhiều lần bọn họ bị Tô Mộc Phong này với tinh thần bất khuất làm cảm động, thời này làm gì có bao nhiêu đệ tử có thể liều mạng vì tông môn đến thế…

Sư muội Tiểu Du phái Di Âm nói: “Lam sư tỷ, phái Di Âm chúng ta có cần ra tay hỗ trợ không? Cứ tiếp tục như thế, Càn Võ tông bọn họ chắc chắn sẽ thua.”

Một đệ tử khác liền bác bỏ: “Sư muội Tiểu Du, Càn Võ tông này là kẻ địch của phái Di Âm chúng ta, chúng ta ra tay không phù hợp lắm đâu?”

Sư muội Tiểu Du: “Nhưng lúc trước bọn họ đã cứu chúng ta mà…”

Cô gái mặc lụa trắng cau mày: “Đối mặt với một cường giả Siêu Thần cấp, xem như chúng ta có ra tay cũng đánh không lại!”

Một đệ tử khác chen vào: “Lam sư tỷ nói rất đúng, chúng ta xông vào chẳng những không giúp được gì, thậm chí có khả năng sẽ kéo cừu hận từ mấy cường giả kia, cuối cùng sẽ liên lụy đến phái Di Âm chúng ta nữa.”

Trong lòng ccô gái mặc lụa trắng và sư muội Tiểu Du vẫn muốn giúp một tay, tất nhiên không thể chịu ân mà không trả, chỉ là thực lực ba người tông môn bọn họ không đủ.

Sư muội Tiểu Du lo lắng: “Vậy làm sao bây giờ!”

Trong lúc cô gái mặc lụa trắng kia còn đang rầu rĩ thì bỗng nhiên thấy bên ngoài đại chiến của đám người Tô Mộc Phong lại có động tĩnh chiến đấu, hơn nữa còn cách sau lưng phái Di Âm không xa.

Cô ta nhìn chăm chú một lúc, rồi nhướng mày, vừa cười vừa nói: “Bên kia sao lại có người đánh nhau rồi?”

Cuộc chiến quy mô nhỏ cỡ này, động tĩnh kém xa so với động tĩnh lớn do đám người Càn Võ tông và Thanh Minh tông tạo ra nhiều, nếu không phải mấy người phái Di Âm đang dừng lại thảo luận thì hoàn toàn không để ý thấy.

Đệ tử phái Di Âm sau khi nghe thấy thì lập tức nhìn theo phía hướng mắt của cô ta.

“Là người của những môn phái nhỏ kia sao?” Một đệ tử khác nhìn những gương mặt lạ lẫm, buộc miệng hỏi.

Sư muội Tiểu Du nghi hoặc: “Bọn họ sao lại đánh nhau thế?”

Vấn đề này lập tức khiến ba người bọn họ phải cùng nhau suy nghĩ!

Ngay vào thời khắc đó, ba người trăm miệng một lời cảm thán: “Là tranh cờ lệnh, tranh cờ để vào được Bát Đại Tông!”

Sau khi các cô nói xong, lập tức nhìn về phía vừa rồi môn phái nhỏ xuất hiện.

Mấy đội đã không thấy đâu!

Cô gái mặc lụa trắng kia lại ngờ vực: “Hai tông phái đó hợp tác diệt trừ những đội khác, chỉ cần Càn Võ tông đại chiến xong thì chỉ thừa còn lại tám tông môn, bọn họ liền có thể bước vào hàng ngũ Bát Đại Tông.”

Sư muội Tiểu Du: “Những tông môn này biết mình không có cách nào đấu lại đại tông môn nên nghĩ đến cách này?”

Một đệ tử còn lại nói: “Thật là âm hiểm, cuộc thi không cấm được tổ đội, cũng không có nghĩa không thể.”

Cô gái mặc lụa trắng không lên tiếng, hình như đang suy nghĩ gì đó.

Sư muội Tiểu Du thúc giục: “Lam sư tỷ, hay chúng ta nghĩ cách gì đó cứu mấy đệ tử của Càn Võ tông đi, tỷ xem đi, cứ như thế nữa là có người chết mất!”

Hiện giờ Tô Mộc Phong chỉ dựa vào một mình mình chống lại ba người Mạc Trường Nhiên, cơ thể đau đớn không nói, linh lực cũng đã lâm vào trạng thái khô kiệt…

Đám Mạc Trường Nhiên đã chiếm được thế thượng phong!

Cho nên sư muội Tiểu Du phái Di Âm vô cùng sốt ruột, còn lắc lắc Lam sư tỷ của cô.

Lúc này, sắc mặt Lam sư tỷ đột nhiên thay đổi, nói một câu: “Có cách rồi!”

Sư muội Tiểu Du kinh ngạc: “Lam sư tỷ, là nhập chiến trợ giúp đệ tử Càn Võ tông sao?”

Cô gái kia lắc đầu nói: “Không phải, cuộc chiến giữa các cường giả cảnh giới Siêu Thần cấp trở lên chúng ta không tham gia nổi, nhưng chúng ta có thể chọn cách diệt được hai tông môn kia ra, vị trí Bát Đại Tông không phải đã xác định được rồi sao?”

Sư muội Tiểu du trừng to mắt: “Vị trí Bát Đại Tông được xác định cũng có nghĩa cuộc thi kết thúc, vậy trận chiến này cũng sẽ kết thúc theo!”

Cô gái mặc lụa trắng gật đầu!

Sư muội Tiểu Du hình như rất vui vẻ, lập tức tán thành: “Vậy chúng ta nhanh hành động thôi, hiện giờ vị đệ tử kia sắp chịu không nổi rồi.”

Đệ tử còn lại thì cự tuyệt: “Lam sư tỷ, Càn Võ tông mới là kẻ thù của Cung chủ, chúng ta làm như vậy là giúp Càn Võ tông…”

Cô ta không thể quên được thù hận giữa hai tông môn.

Sư muội Tiểu Du nói: “Nhưng Càn Võ tông bọn họ đã cứu chúng ta, hơn nữa còn để cờ lệnh lại cho chúng ta, lần này nếu không nhờ có họ ra tay thì sợ là phái Di Âm chúng ta đã rời khỏi đây rồi?”

“Lam sư tỷ, chúng ta không thể lấy oán trả ơn được?”

Cô gái mặc lụa trắng gật đầu: “Xem như phái Di Âm chúng ta trả lại ân tình cho họ đi, sau này xem như hết… nợ!”

Trong khi đang nói đến đây, ba người phái Di Âm vẫn còn đang chú ý đến động tĩnh bên hai môn phái nhỏ kia.

Giờ phút này, Tịnh Nhất tông và Dương Nam môn vừa lúc đuổi được môn phái nhỏ cuối cùng khỏi cuộc thi cướp cờ lệnh,

Hai đội bọn họ còn đang chúc mừng lẫn nhau!

Dẫn đội Dương Nam môn cười nói: “Ha ha, các anh em Tịnh Nhất tông, tôi không tệ với các người chứ? Kế hoạch này thành công!”

Dẫn đội Tịnh Nhất tông trả lời: “Cảm ơn người anh em, bất kể thế nào thì chỉ còn lại chín đội mà thôi, chỉ cần trận chiến bên Càn Võ tông có kết quả thì chúng ta lập tức có thể tiến vào hàng ngũ Bát Đại Tông!

“Sau này còn cần phải chiếu cố nhiều hơn!”

Dẫn đội Dương Nam môn cũng nói: “Yên tâm, sau này hai tông môn chúng ta đều thuộc Bát Đại Tông, cùng một chiến tuyến.”

“Giúp đỡ lẫn nhau…”

“Ha ha ha, anh em tốt!”

Viu!

Ba đệ tử phái Di Âm xuất hiện ngày trước mặt sáu người Tịnh Nhất tông và Dương Nam môn.

Cô gái mặc lụa trắng nói với sáu người kia: “Kế hoạch các người nghĩ ra cũng tốt lắm, đáng tiếc là chỉ có nhiều nhất một tông môn có được thôi!”

“Tôi, với tư cách người dẫn đội phái Di Âm lệnh cho các người, một đội tự nguyện rời khỏi cuộc thi, nếu không… hai đội cùng rời khỏi!”

Tịnh Nhất tông và Dương Nam môn còn chưa kịp ăn mừng thì người của phái Di Âm lại đến, đây là điều bọn họ không ngờ đến!

Còn bị đệ tử phái Di Âm phát hiện âm mưu nữa chứ?

Dẫn đội Tịnh Nhất tông nhíu mày: “Hai tông môn chúng tôi cũng đâu có ném ý định đến đệ tử phái Di Âm các người, tại sao lại muốn làm khó bọn tôi?”

Dẫn đội Dương Nam môn cười: “Các sư tỷ cao thủ phái Di Âm đây, các cô là đại tông đại phái, tại sao lại để mắt đến chúng tôi vậy?”

Phái Di Âm vốn chính là một trong Bát Đại Tông, mấy môn phái nhỏ như Dương Nam môn tất nhiên không dám gây ra điều chi đắc tội.

Cô ta hung ác nói: “Tôi không phải đang cho thời gian để các người hỏi, mau lựa chọn xem ai rời đi nào?”

Khi cô ta bạo phát khí tức của cường giả Thần cấp, đồng thời rút ra một thanh trường kiếm chỉa vào hai của hai tông môn kia, hỏi.

Nhìn thấy khí tức của cường giả Thần cấp, vẻ mặt sáu người kia hơi khó coi.

Dẫn đội Dương Nam môn buồn rầu nói: “Sư tỷ bớt giận, xin các cô bỏ qua cho hai tông môn chúng tôi, hiện giờ chỉ cần trận chiến bên kia kết thúc là chúng tôi và phái Di Âm có thể cùng nhau bước vào hàng ngũ Bát Đại Tông rồi!”

Dẫn đội của Tịnh Nhất tông cũng nóng cả ruột: “Các sư tỷ, cùng lắm thì hai tông môn chúng tôi thề, sau khi vào được hàng ngũ Bát Đại Tông, nhất định sẽ theo đuôi phái Di Âm mà…”

Lúc này sư muội Tiểu Du vẫn luôn chăm chú vào trận chiến bên phía Tô Mộc Phong!

Cô nhìn thấy Tô Mộc Phong hình như bị trúng phải mấy chiêu của Mạc Trường Nhiên, mấy lần đối chiêu đều bị thua thiêt…

Sư muội Tiểu Du thúc giục: “Lam sư tỷ, người của Càn Võ tông hình như sắp chịu không nổi rồi, chúng ta ra tay luôn đi!”

Lúc này cô ta tối sầm mặt, chỉ vào mấy người Tịnh Nhất tông và Dương Nam môn hét to: “Vậy thì cả hai tông môn các người đều rời khỏi đây đi…”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.