Cuồng Tế Vô Song

Cuồng Tế Vô Song - Chương 369: Dị hưởng




Đối mặt với hai anh em Nam Cung Xuyên, Tô Mộc Phong không hề sợ hãi chút nào.

Trước mắt Tô Mộc Phong vô cùng tự tin vào độ mạnh linh lực của mình, mà tốc độ của bản thân cũng rất nhanh…

Một luồng linh lực được đổ vào Lang nha, vì sự tôn trọng đối với truyền thừa của Xích Tử nên gia tăng thêm chút linh lực.

Dù sao Xích Tử cũng có thực lực phi phàm trong đội ngũ!

Hai anh em Nam Cung cũng nhanh chóng tấn công từ hai phía.

Một người dùng trọng kiếm, một người dùng dao găm, đều có sở trường riêng!

Đối mặt với người đến mang theo sát khí, Tô Mộc Phong vì phải đối phó cùng lúc hai người nên tốc độ chỉ có thể nhanh hơn.

Keng keng! Ầm!

Trọng kiếm của Nam Cung Xuyên bị Lang nha ngăn rồi bị đẩy lùi, mà sức mạnh vô cùng lớn, cương khí của cường giả Siêu Thần cấp trên trọng kiếm cũng bị đánh bay, Lang nha vẫn còn dư sức có thể khiến hay tay Nam Cung Xuyên tê rần!

Tốc độ dao găm của Nam Cung Chính còn nhanh hơn Nam Cung Xuyên!

Nhưng tốc độ của Tô Mộc Phong càng kinh khủng, mắt thấy đã sắp cứa đến mạch máu trên cổ Tô Mộc Phong nhưng chỉ nháy mắt đã bị Lang nha cản lại.

Sau khi ngăn lại, Tô Mộc Phong cũng không tiếp tục truy kích, xoay người ứng chiến với chiêu thức của Nam Cung Xuyên.

Ba người bị cuốn vào trận hỗn chiến!

Tốc độ nhanh đến độ như thần tiên đánh nhau, lực lượng kinh hồn, giống như pháo hoa đang liên tục nổ lốp bốp, đồng thời còn tạo nên gió bắt đầu thổi cát bụi xung quanh cuộn lên.

Tiếng nổ càng không ngừng nổ lên từ khắp nơi.

Mặc dù không thấy rõ chiêu thức thế nào nhưng có thể cảm nhận được hai người Mộ Ảnh môn bị đè đánh.

Tô Mộc Phong vẫn luôn nhè thẳng vào Mộ Ảnh môn mà đánh!

Khi Nam Cung Xuyên nhìn thấy hai anh em sắp không theo kịp nữa, lập tức gọi thêm một cường giả Thần cấp của Mộ Ảnh môn kia tham chiến.

Ba người cùng đối phó với Tô Mộc Phong, lúc này mới hòa hoãn đôi chút!

Nhưng không quá một phút, vị cường giả Thần cấp kia liền chịu không nổi.

Qua mười mấy chiêu, vị cường giả Thần cấp cầm vũ khí lui về, hơn nữa còn phun ra một bụm máu, hai tay run rẩy.

Gã chỉ mới vào cảnh giới Thần cấp, càng không chịu nổi đòn đánh của Tô Mộc Phong.

Đại trưởng lão Càn Võ tông cười to: “Ha ha, thắng bại thế nào sẽ nhanh có thôi, tất nhiên Càn Võ tông thắng rồi.”

Tam trưởng lão đắc chí: “Ai có thể hơn Tô Mộc Phong được, đùa hoài!”

Sắc mặt Gia Cát Khải Mộ Ảnh môn bây giờ đã ngưng trọng, người bên cạnh không dám nói một câu nào, âm u đầy tử khí.

Từng tông môn bắt đầu lấy lòng Càn Võ tông: “Vẫn là Càn Võ tông lợi hại, Hào Long Lệnh lần này không vào tay Càn Võ tông thì còn ai nữa!

“Đây chính là cường giả cảnh giới Hư Không đấy, ai còn có thể sánh bằng?”

“Tôi đang nghĩ là lần này Mộ Ảnh môn sắp rơi khỏi hàng Bát Đại Tông rồi sao, đúng là không ngờ mà!”

“Hiện giờ Nguyên Dương tông và Diệt Linh tông đã lui ra ngoài, nếu Mộ Ảnh môn cũng rời luôn thì sau khi ba đại tông môn rơi khỏi bảng, nếu nhớ không nhầm thì dựa theo quy tắc chỉ cần tám môn phái cuối cùng được xếp vào thứ hạng thì chính là những đại tông môn mới.”

“Anh không nói thì tôi quên mất cái quy tắc này, không biết sẽ lợi cho tông môn nào nhỉ?”

“…”

Trong màn hình, Nam Cung Xuyên đã biết mình không thể lùi lại được, bắt đầu dùng một chiêu toàn lực.

Nam Cung Chính lợi hại ở chỗ tốc độ không ngừng tăng nhanh, lại càng tăng nhanh hơn…

Nhưng hai người đều rõ ràng rằng mình sẽ nhanh chóng đến cực hạn!

“Liều mạng!” Nam Cung Xuyên hét lên.

Sau một khắc, hai tay Nam Cung Xuyên nắm chặt trọng kiếm trong tay biến thành một luồng điện dài thẳng màu tím, giống như một luồng khí đang xoáy đều, trọng kiếm chém xuống!

“Ngũ Tử Quỷ Thuật?” Tô Mộc Phong đối diện với tình hình nguy cấp nhưng vẫn không hoảng, trái lại càng thêm hưng phấn.

Chiêu này chính là chiêu thức giúp Xích Tử thành danh xưng là biến ảo khó lường, lực lượng càng mạnh thêm, hơn nữa không phải suy xét đến điểm phát lực, chỉ cần không ngăn được chiêu thức nhắm vào chỗ cực kỳ quan trọng thì sẽ mất mạng ngay.

Đây có thể tính là tuyệt học của Xích Tử khi còn trong Thái Dương Chi Quang!

Chỉ cần chiêu này mà Nam Cung Xuyên có thể học được thì quả là không đơn giản…

Ánh sáng tím kia quét đến!

Tô Mộc Phong nhếch miệng, lập tức lùi lại rồi nhảy lên, sau đó tụ lực ngăn chiêu: “Cứ cho là Ngủ Tử Quỷ Thuật của Xích Tử cũng không nhất định không có cách nào phá được!”

Trước lực lượng cường đại trước mặt, tất cả chiêu thức đều không đáng nhắc đến!

Tô Mộc Phong ra chiêu, chiêu thức mang lực lượng cường đại thế như chẻ tre, khí thế ngất trời bay ra từ trong tay Tô Mộc Phong.

Lực lượng đó như một nắm đấm khổng lồ, chí ít phải cao ba bốnm, hơn nữa, còn tạo ra một đợt gió lốc tản ra xung quanh.

Chỉ là âm thanh do con lốc tản ra tạo nên rất đáng sợ, không ngừng rít gào, vô cùng chói tai.

Nam Cung Xuyên thấy cảnh tượng này cũng biết mình đã không còn đường lui, chỉ có thể hứng trọn con lốc này.

Nam Cung Chính thì hơi sợ, ánh mắt anh ta trừng lên, hai tay nhanh chóng lấy ra hai con dao găm, hai chiếc phi đao mang theo tử quang được phóng ra.

Phi đao gặp phải con lốc cũng nhanh chóng tránh đi, nhất quyết bay về phía nhược điểm của Tô Mộc Phong.

Những chiêu thức này bình thường đã rất khéo léo, nhìn như rất dễ khống chế nhưng không có thực lực cường đại thì không làm được.

Nhưng chiêu thức của hai anh em Nam Cung Xuyên, khi so sánh với chiêu thức của Tô Mộc Phong trước mặt, dễ dàng thấy rõ bị rơi về phía sau một khoảng lớn!

Bởi vì cái gọi không có so sánh mới không có tổn thương.

Sức mạnh do nắm đấm khổng lồ của Tô Mộc Phong mang đến cho người ta cảm giác như có thể dời non lấp biển.

Ở giữa nơi chiến đấu, Cung Nhu và Võ Hoàng đều gần như nằm rạp trên mặt đất để cơ thể không bị lực lượng đẩy bay.

Đám người ngoài sân đều lộ vẻ kinh hoàng: “Đây chính là lực lượng của cường giả Hư Không sao?”

“Shh, chiêu này rốt cuộc là chiêu gì thế? Quá kinh khủng!”

“Nghe đồn cường giả Hư Không có lực lượng siêu phàm hô mưa gọi gió, đây là nó sao?”

“Có thật như vậy hay không tôi không biết, nhưng tôi cảm thấy chỉ mỗi chiêu này thôi, với võ giả bình thường chí ít có thể đánh bại một lượt trên trăm người!”

Gia Cát Khải Mộ Ảnh môn kinh hoàng bật dậy, hơi nóng lòng nhìn chằm chằm vào màn hình.

Diệt Linh tông, Nguyệt Quang tông, phái Di Âm đều phải kinh ngạc đến vô thức hé miệng.

Đại trưởng lão và Tam trưởng lão Càn Võ tông cũng không có vẻ mặt đẹp gì, đều đang há hốc miệng.

Chỉ là từ miệng họ lại có thêm một câu cảm thán: “Lão Tam à, nếu như tôi đoán không sai thì đây chính là Hám Sơn Si Quyền đúng không?”

Tam trưởng lão cũng không đến mức quá ngạc nhiên: “Tông chủ mới đưa cho cậu ta có hai ngày mà nhỉ? Thế mà Tô Mộc Phong này đã học xong rồi à?”

“Ban đầu tôi còn cảm thấy cậu ta cần chí ít năm năm…”

“Tôi còn tưởng rằng…” Đại trưởng lão ngậm miệng.

Bọn họ hiện tại không quan tâm đến thắng bại của Tô Mộc Phong nữa, mà đã bị cái thiên phú lợi hại ghê gớm kinh động đất trời này chiếm hết sự chú ý rồi!

Trương Thiên cũng không cảm thấy bất ngờ mấy…

Trong cuộc chiến!

Uỳnh!

Một tiếng vang thật lớn gần như là tiếng sấm vang lên, đồng thời ngọn núi cũng đang rung lên mãnh liệt, đến cả tất cả mọi người đang ở trên đỉnh núi đều cảm nhận được.

Đây chính là chấn động do trọng kiếm Ngũ Tử Quỷ Thuật của Nam Cung Xuyên và nắm đấm của Tô Mộc Phong va vào nhau gây nên!

Về phần hai dao găm của Nam Cung Chính hoàn toàn không có hiệu quả, trực tiếp bị Tô Mộc Phong vỗ bay về…

Nam Cung Xuyên dùng trọng kiếm thi triển Ngũ Tử Quỷ Thuật trước khi bị ngăn cản một hai giây, nhưng cuối cùng vũ khí bí mật của hai anh em Nam Cung vẫn bị đánh bay!

Hai người cuối cùng cũng lần lượt ngã xuống mặt đất, liên tục va chạm thành mấy cái hố.

Chấn động do lực lượng cường đại mang lại, trong khu vực núi U Huyền truyền đến tiếng vang vọng quái dị.

Oong!

Âm thanh này tựa như do tiếng gió rít gây nên, lại giống như khung trời đang rêи ɾỉ.

Với kiến thức rộng như Trương Thiên cũng không đoán ra được…

Tô Mộc Phong vốn nên thừa thắng xông lên, nhưng đáp lại là tiếng vang kia, anh ta lại cảm thấy như đầu oong oong lên, giống như nghe thấy kim cô chú, đau đớn khuỵu gối xuống.

Hình ảnh như vậy khiến mọi người cảm thấy bất ngờ!

Cung Như nhìn thấy tình huống này, vội vàng lao đến: “Mộc Phong sư huynh, anh sao vậy?”

Bàn tay Tô Mộc Phong chống lên đầu, cắn răng nói: “Không sao, anh gắng chút…”

Trương Thiên thấy tình hình trong màn hình, cả người căng cứng: “Chuyện gì xảy ra vậy?”

Đại trưởng lão Càn Võ tông cũng nóng cả ruột: “Hình như đầu Mộc Phong xảy ra chuyện gì đó?”

Tam trưởng lão bổ sung: “Không phải do vừa nãy thi triển Hám Sơn Si Quyền dùng quá sức nên bây giờ cơ thể không chịu nổi đấy chứ?”

Thế nhưng mọi người không một ai hiểu ra chuyện gì xảy ra!

Không ít người bên ngoài cũng thắc mắc do lực quá mạnh, kết quả của gϊếŧ địch một nghìn thương bản thân mất tám trăm!

Một lúc sau, hình ảnh bên trong có biến hóa mới.

Tô Mộc Phong còn đang ôm đầu, nhưng hai anh em Nam Cung đã từ từ đứng lên.

Mặc dù hai người Nam Cung Xuyên bị trúng một chiêu mạnh nhưng cường giả Siêu Thần cấp như bọn họ cũng không phải không chịu nổi.

Đồng thời, bởi vì vừa nãy tiếng đối chiến của bọn họ vang lên rất lớn, hiện giờ đã thu hút mấy đội ngũ khác đến.

Nguyệt Quang Tông, Lão Tứ môn cùng những môn phái lớn khác, quan trọng nhất chính là mấy người Thanh Minh tông cũng đã đến!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.