Cuồng Tế Vô Song

Chương 455: Dọa ngã người!




Trương Thiên vươn tay nhẹ nhàng đỡ lấy cái ót của cung chủ, linh lực theo lòng bàn tay truyền vào khiến cung chủ mê man.

Động tác đột ngột này khiến cung chủ không hiểu rõ tình hình trở nên sợ hãi, thế nhưng cô lại không có cách nào phản kháng được.

Cung chủ chỉ có thể kêu lên một tiếng sợ hãi, sau đó cả người mềm nhũn....

Trương Thiên đây là đã động sắc tâm, nảy sinh ý đồ xấu?

Đương nhiên, chiến thần Thiên gia của chúng ta sao có thể làm ra loại chuyện xấu xa này được cơ chứ!

"Mặc dù hiện tại cung chủ không biết vị trí của 'cửa sống', nhưng mình đã đồng ý với cung chủ sẽ chữa trị cho cô ấy, hay là chữa trị cho cô ấy trước đã."

Trương Thiên hừ cười: "Sau này mà không sinh được con thì cũng đừng trách tôi đấy..."

Cung chủ tu luyện mà không có tiến triển, nguyên nhân thật sự là do mắc kẹt tại giai đoạn luyện khí, không hiểu hấp nạp luyện khí như thế nào.

Chuyện luyện khí này trước hết có thể không nói với cung chủ, nhưng nguyên nhân tắc nghẽn ống X này, Trương Thiên có thể loại bỏ giúp cô ấy trước.

Còn về lý do tại sao tiến hành khi cung chủ hôn mê...

Lúc đó là bởi vì Trương Thiên lười giải thích với cung chủ, lúc nãy muốn ra tay nhưng cung chủ lại cứ gắt gao giữ chặt quần áo, như là sợ hở ra một giây Trương Thiên sẽ ăn mất một miếng thịt vậy.

Hạ châm cho cung chủ trong lúc im lặng thoải mái hơn nhiều so với việc phải giải thích loạn lên.

Trương Thiên tiếp tục nới lỏng thắt lưng của cung chủ…

Mười phút sau, cuối cùng cũng đã hoàn thành!

Trương Thiên lau trán mướt mải mồ hôi, thở dài một hơi, giúp cung chủ buộc lại thắt lưng.

Lần này giúp cung chủ châm cứu, khai thông huyết khí, về sau chỗ đó của cung chủ sẽ không có vấn đề gì nữa.

Không thể không nói, tốc độ của thánh y triêm hoa thủ Trương Thiên có vẻ như đã thụt lùi một chút, lần này chỉ hạ có hai châm mà đã mất đến mười phút.

Lúc trước nếu hạ hai châm, đoán chừng chỉ là việc trong vòng mấy giây, nhưng hôm nay lại…

Chín phút năm mươi giây còn lại rốt cuộc là đã làm cái gì, cái này chỉ có Trương Thiên mới hiểu rõ!

Trương Thiện đứng lên, khẽ phát ra một câu cảm thán: “Dáng người của cung chủ cũng chỉ bình thường thôi, không thể nào là cấp bậc F được!”

Hầu kết anh nhấp nhô, miệng đắng lưỡi khô, nhưng không biết tại vì sao máu mũi lại đột ngột chảy ra…

Cơ thể đúng là vẫn luôn thành thật hơn lời nói!

Trương Thiên hóng gió thu, dựa vào lan can gật gù đắc ý, bình ổn cảm xúc.

Ngày hôm sau!

Cung chủ thoải mái duỗi lưng một cái, chậm rãi mở mắt ra.

Đã rất lâu rồi cung chủ chưa được ngủ một giấc thoải mái như thế này…

Bùm! Cô đột nhiên nghĩ đến một số chuyện xảy ra ngày hôm qua, trái tim không tự chủ được bất giác đập mạnh.

Cung chủ biết hôm qua Trương Thiên đánh ngất mình, hơn nữa cái tên khốn kiếp kia còn cởi thắt lừn của cô ra, chỉ sợ rằng bản thân mình đã gặp tai họa rồi?

Cô mang theo sự tức giận, vội vàng kiểm tra lại quần áo trên người: “Cũng may trên người vẫn còn quần áo, cơ thể cũng không có chỗ nào cảm thấy khó chịu…Hình như còn cảm thấy thoải mái hơn nữa.”

Cung chủ lại nhìn xung quanh, đây là phòng của mình mà!

Hả?

Anh ta không động tay động chân với mình sao?

Cung chủ vẫn muốn tìm thêm bằng chứng, nhưng thật sự không hề tìm ra bất cứ dấu vết nào trên cơ thể cả…

Sau hơn mười phút mày mò, cung chủ xác nhận cơ thể của mình hoàn hảo không một chút khiếm khuyết!

Cung chủ nói thầm: “Cũng may…Anh không có xòe ma trảo của anh ra, nếu không bản cung tuyệt đối sẽ không tha cho anh.”

“Thế nhưng…Đối mặt với một người không còn chút sức lực phản kháng như bản cung, anh ta lại không hề động sắc dục một chút nào hay sao?”

“Chẳng lẽ trong mắt của anh, bản cung không có…”

Bản cung đang nghĩ cái quái gì vậy?

Cung chủ gạt phăng suy nghĩ trong đầu, khôi phục lại bộ dáng lạnh như băng thường ngày, sau đó rửa mặt chải đầu, đứng dậy đi ra khỏi phòng.

Sau khi đi đến đại sảnh, trùng hợp trông thấy Trương Thiên đang ăn sáng, ngồi phía đối diện là Châu Vũ, Triệu Chí Hổ và Bạch Tiểu Mộc.

Châu Vũ và Triệu Chí Hổ nhìn thấy cung chủ, như nhìn thấy quỷ kinh dị vậy, từ trên ghế giật bắn mình nhảy dựng lên…

Chuyện ngày hôm qua giáo sư Mạc bị đánh vẫn còn rõ mồn một trước mắt, cộng thêm việc Trương Thiên thổi phồng thực lực của cung chủ lên, khiến bọn họ thật sự rất sợ hãi vị cung chủ này!

Hai người đè xuống sự e dè trong lòng, nuốt miếng cháo ngậm trong miệng xuống, sau đó khách khí tôn trọng: “Cung chủ điện hạ, cô dậy rồi sao?”

“Mau đến đây ngồi ăn sáng đi.”

Bạch Tiểu Mộc không biết cung chủ là ai, chỉ cảm thấy là một đại mỹ nữ hiếm thấy, mặc dù chưa nhìn thấy toàn bộ khuôn mặt, nhưng vẫn bị cô mê hoặc.

Nhìn thấy người đẹp, sao hai người Châu Vũ và Triệu Chí Hổ lại giống như gặp phải quỷ thế nhỉ?

Bạch Tiểu Mộc nghi hoặc: “Anh Vũ, A Hổ, hai người làm sao vậy?”

“Vị này chính là khách của anh Thiên sao? Xin chào mỹ nữ, tôi tên là Bạch Tiểu Mộc…”

Cái tên Bạch Tiểu Mộc này còn muốn đi qua đó bắt chuyện, thế nhưng cung chủ dường như lại chẳng hề đáp lại, vô cùng lạnh lùng.

Bạch Tiểu Mộc một mặt lúng túng: “Cái này?”

Thế nhưng một loạt động tác của Bạch Tiểu Mộc, ở trong mắt của Châu Vũ và Triệu Chí Hổ chính là nghé con mới đẻ không sợ cọp, đưa dê vào miệng hổ!

Bọn họ vì nghĩ cho sự an toàn tính mạng của Bạch Tiểu Mộc, vẫn là nên dùng sức bịt miệng Bạch Tiểu Mộc lại, để A Hổ trói cậu ta lại vác lên.

Châu Vũ vẫn rất khách khí: “Cung chủ điện hạ, cô và anh Thiên cứ từ từ dùng bữa, chúng tôi ăn no rồi.”

“Ưm ưm…”

Ba người chạy lùi, chật vật rời đi.

Mãi đến khi rời khỏi hậu viện, Triệu Chí Hổ mới thả Bạch Tiểu Mộc xuống…

Bạch Tiểu Mộc tức giận nói: “Mấy người làm cái gì thế? Không dễ dàng gì anh Thiên mới trở về đây một lần, chúng ta phải ngồi cùng anh ấy ăn sáng chứ.”

“Ăn ăn ăn, nếu như không phải tôi và A Hổ kéo cậu đi, thì cậu suýt chút nữa đã chẳng còn mạng rồi.” Châu Vũ quát lớn.

“Có chuyện gì vậy?”

Lúc này, hai người Triệu Chí Hổ và Châu Vũ vậy quanh Bạch Tiểu Mộc thấp giọng giải thích…

“Suýt, hóa ra kinh khủng đến thế sao?” Bạch Tiểu Mộc sau khi biết được nguyên nhân, vô cùng cảm kích Châu Vũ và Triệu Chí Hổ: “Cảm ơn anh Vũ và A Hổ đã cứu mạng.”

Sau đó ba người bọn họ ở một khoảng cách rất xa, đằng sau tấm bình phong, lộ ra ba cái đầu nhỏ, hướng về phía Trương Thiên bên này thăm dò.

Nếu như có người biết, ba vị anh hùng danh thành phố Thiên Hải chấn một phương ngày hôm nay lại sợ hãi thành bộ dạng như này, chắc cười đến rụng răng mất!

Đối với hành vi của ba người Châu Vũ, Trương Thiên cũng im lặng không nói gì, nhưng khi quay đầu nhìn thấy cung chủ, anh chỉ vào đồ ăn sáng trên bàn: “Ngồi xuống ăn đi, ăn xong chúng ta chuẩn bị đồ quay trở về.”

Cung chủ gật đầu: “Ừm.”

Nhưng khi cô ngồi xuống, cầm bát đũa lên, lại khựng lại.

Cung chủ không khỏi nghĩ đến chuyện ngày hôm qua, lạnh giọng hỏi: “Đêm qua anh… đánh ngất bản cung?”

“Ừm.” Trương Thiên không một chút do dự đáp.

Cung chủ nhíu mày: “To gan…Vậy anh….Có làm gì vô lễ với bản cung không?”

xát!

Một luồng khí tức của cường giả cấp siêu thần xông ra, tức giận trừng Trương Thiên…

Trương Thiên vẫn mảy may không hề bị ảnh hưởng, thản nhiên ăn sáng, thậm chí còn cắn thêm một miếng!

Thế nhưng phía sau cung chủ, sau tấm bình phong ở đại sảnh bên kia, giống như có người bị ngã, còn phát ra tiếng kêu: “Ôi…cái mông của tôi!”

Trương Thiên bỏ qua mọi chuyện, cũng dường như không để ý đến cung chủ: “Có xảy ra chuyện gì hay khộng, bản thân cung chủ không biết sao?”

“Chẳng lẽ cung chủ hy vọng sẽ xảy ra chuyện gì sao?”

Cung chủ nhíu mày: “Anh…”

“Vậy sao anh lại dám ra tay đánh ngất bản cung?”

Trương Thiên lắc đầu, nhẹ nhàng nói: “Đó là bởi vì cô quá dài dòng, đánh ngất ngủ cho ngon giấc.”

Trương Thiên cũng không muốn giải thích chuyện chữa trị, tình nguyện làm một nhân vật vô lại.

“Anh chê bản cung phiền?” Ánh mắt cung chủ oán hận, cực kì tức giận.

Nếu là người bình thường, cung chủ cô chẳng thèm nói lý, bản thân nói có hai câu, là vinh hạnh của Trương Thiên, thế mà anh ta lại dám chê mình phiền?

Trương Thiên lại ăn thêm một miếng cháo: “Phiền, còn phiền phức hơn cả bà nhà tôi.”

“Ui, cô xem tôi này, làm sao lại có thể so sánh cô với bà xã nhà tôi được cơ chứ? Như vậy thật sự là đã hạ thấp bà xã nhà tôi rồi…Tội lỗi!”

Cung chủ nghe xong lời này của Trương Thiên càng thêm tức giận, quả thật là đã chạm đến giới hạn cuối cùng của phụ nữ mà!

Cô biết cô nói không lại Trương Thiên, tức đến mức không thèm nói chuyện với Trương Thiên nữa, cầm bát cháo lên húp.

Ba người đứng trong góc nhìn thấy cảnh này nhao nhao cảm thán.

Châu Vũ: “Anh Thiên đúng là lợi hại, một cường giả cấp siêu thần ngồi ở ngay trước mặt mà lại chẳng hề có tý gì gọi là uy hiếp cả, giống như là đối xử với một đứa trẻ vậy!”

“Anh xem, Thiên gia khiến cung chủ tức xỉu rồi!” Triệu Chí Hổ gật đầu: “Dường như Thiên gia cũng không để cô ấy vào mắt!”

Bạch Tiểu Mộc: “Anh Thiên, đỉnh!”

“Vừa rồi cung chủ kia bày ra cái tư thế đó dọa ngã tôi rồi…”

Châu Vũ và Triệu Chí Hổ khinh bỉ: “Đó là cậu sợ!”

“Hả…”

Hai người ăn sáng xong, Trương Thiên gọi Châu Vũ.

Châu Vũ bừng bừng khí thế đi đến.

“Đồ hôm qua tôi dặn cậu mua, đã chuẩn bị đủ chưa?” Trương Thiên hỏi.

Châu Vũ đáp: “Anh Thiên, tất cả đồ ở trong sương phòng.”

Cậu ta vô cùng khách khí, cái này không phải là do cậu ta sợ Trương Thiên, mà là do cậu ta sợ cung chủ…

“Được rồi, cậu đi sắp xếp một chiếc xe, tôi và cung chủ sẽ xuất phát đi ra sân bay.”

“Vâng!”

Trương Thiên dẫn cung chủ đi đến sương phòng.

Mở cửa sương phòng ra, một căn phòng rộng năm, sáu mươi mét vuông chứa đầy những món đồ mới mua.

Có đệm mà cung chủ thích, các kiểu quần áo, bao gồm váy, đồ công sở, đồ thể thao, còn có cả đồ ăn vặt…

Tóm lại chính là tất cả những thứ mà cung chủ đã nói thích trước đó!

Cung chủ nhìn đến ngẩn người: “Mấy cái này là?”

Trương Thiên điềm nhiên như khoong: “Mua cho cô, cô chẳng phải nói là muốn mấy thứ này sao?”

“Tôi xem thì đoán chừng phái Di Âm của mấy cô không có mấy thứ này, đưa cô trở về thì thuận tiện giúp cô mang một chút đồ về, tránh đi về tay không.”

Đôi mắt to tròn của cung chủ khẽ chuyển động: “Thật sự cho bản cung hết sao?”

Những món đồ này, cung chủ nhìn là đã muốn…

Trương Thiên nhẹ giọng nói: “Cũng coi là cô đến thành phố Thiên Hải một chuyến, tặng cô một chút đồ lưu niệm.”

Anh bắt đầu bỏ tất cả những thứ này vào bên trong nạp giới, cuối cùng trên tay chỉ còn một cái hộp.

Khóe miệng cung chủ hơi cong lên, trong lòng nhất định là đang rất vui vẻ: “Cảm ơn anh!”

“Ô, hóa ra cung chủ còn biết cảm ơn người khác sao?” Trương Thiên vô lại trêu ghẹo.

Gương mặt của cung chủ bỗng đỏ bừng…

Đến bây giờ, Trương Thiên cũng coi như là đã hiểu ra được một đạo lý, chẳng có gì gọi là mua đồ không thể lấy lòng phụ nữ được cả, nếu như có, thì chính là mua chưa đủ nhiều mà thôi!

Trương Thiên trầm giọng: “Được rồi, không đùa nữa, phải trở về thôi.”

“Ừm.” Cung chủ rất hài lòng thỏa mãn.

Trương Thiên hừ một tiếng, nói: “Cung chủ, cô lấy điện thoại di động ra.”

Cung chủ lấy ra một cái điện thoại di động màn hình đen trắng.

Trương Thiên lấy thẻ sim trong điện thoại ra, sau đó lắp vào chiếc điện thoại di động kiểu mới rồi đưa cho cung chủ: “Sau này dùng cái này đi.”

Cung chủ nhận lấy, điện thoại mới đương nhiên đẹp rồi: “Cái này…Thật ngại quá…Nhận lấy sao?”

“Tất cả những thứ vừa rồi cũng đều cho cô cả, còn ngại gì cái này? Nếu cô cảm thấy ngại, thì trở về, nhớ tìm vị trí của ‘cửa sống’ giúp tôi càng sớm càng tốt là được.” Trương Thiên cười nói.

Cung chủ một lần nữa nở nụ cười quyến rũ: “Ừm, chắc chắn.”

Cô muốn mang thứ gì đó về cho đệ tử phái Di Âm.

Sau khi cung chủ nhận lấy điện thoại, thẹn thùng hỏi Trương Thiên một vấn đề không thể tin được…


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.