Cuồng Tế Vô Song

Chương 444: Đừng khác người nữa!




Đám người Châu Vũ liền chìa tay: “Công chúa điện hạ, mời!”

Ánh mắt cung chủ lạnh lùng nhìn Trương Thiên, sau đó theo y tá vào trong phòng khám bệnh.

Sau khi cung chủ rời đi, hai người Châu Vũ và Triệu Chí Hổ lập tức thở phào nhẹ nhõm.

Châu Vũ hỏi: “Anh Thiên, anh thật sự có gì với công chúa sao? Có khi nào đứa nhỏ là của anh không?”

Triệu Chí Hổ: “Ối, Thiên gia!”

“Tưởng rằng là cường giá cấp siêu thần, thế mà lại bại dưới uy nghiêm của anh? Đáng sợ đáng sợ…”

Trương Thiên quét mắt nhìn bọn họ: “Nghĩ cái gì đấy, còn chưa được đụng vào!”

Cái này… sao lại thế?

Còn chưa được đụng vào mà lại đến khám có em bé hay không?

Nhưng hai người Châu Vũ và Triệu Chí Hổ đều hiểu ngầm, mọi người đều là đàn ông, hiểu mà, còn cười nham hiểm nói: “Ồ, hóa ra là như vậy…”

Trương Thiên hoàn toàn không còn gì để nói với hai tên này!

Một lúc sau, còn chưa đến hai ba phút, công chủ đã mở cửa phòng khám đi ra.

Trương Thiên nhìn thấy đầu tiên: “Nhanh vậy à?”

Trông thật khó tin, lại còn thấy cung chủ toàn thân tức giận bốc lên, là khí tức kinh khủng vô hình.

Vèo!

Chuyện gì thế?

Là người thuộc cảnh giới này, Trương Thiên lần đầu tiên ngửi thấy luồng hơi thở kinh khủng này.

Triệu Chí Hổ vốn muốn cùng Châu Vũ nhìn về phía trước để tiếp tục nịnh bợ lấy lòng cung chủ, nhưng cậu ta cũng là võ giả, chí ít còn là một cường giả cảnh giới tôn sư, hơi thở khủng khiếp trên người cung chủ, cậu ta cũng cảnh giác thấy!

Uy lực áp chế của cường giả cấp siêu thần…

Hai chân Triệu Chí Hổ như bị đóng đinh xuống sàn, không cử động được nữa, thân thể vẫn còn đang run rẩy, không dám tới gần cung chủ.

Người bình thường như Châu Vũ không hề cảm nhận được hơi thở đó, trong lòng cậu ta vui sướng đắc ý, mình sắp xếp cho cung chủ chu toàn như vậy, giống như một đứa nhỏ đi lĩnh thưởng chạy qua đó.

Châu Vũ: “Công chúa điện hạ sao rồi?”

“Giáo sư Mạc tôi sắp xếp cũng được đấy, không ngờ lại khám cho cô nhanh như vậy!”

“Chắc chắn là không phát hiện ra vấn đề gì rồi…”

Khoảnh khắc tiếp theo, cung chủ khẽ quay đầu, ánh mắt xuyên qua vành mũ nhìn chằm chằm Châu Vũ!

Xoẹt!

Châu Vũ không cảm nhận được hơi thở khủng khiếp, nhưng ánh mắt sắc bén như muốn giết người này thì cậu ta nhìn thấy vô cùng rõ ràng.

“Cung chủ…”

Cả người Châu Vũ đều ngây ra tại chỗ, chân cũng run rẩy…

Đó là một cảm giác chết chóc!

Đám người viện trưởng nhìn thấy tình hình vẫn muốn qua hỏi han, nhưng tất cả đều bị ngăn cản.

Cung chủ Sơ Âm còn muốn phất cánh tay, một trận gió lớn thổi tới, đây là hướng về phía Châu Vũ!

Châu Vũ cũng phải nhắm mắt bộ dạng chờ chết.

Triệu Chí Hổ ở bên cạnh hô một tiếng: “Giám đốc Chu…”

Trương Thiên nhướng mày, trong lòng thầm nghĩ: “Đã xảy ra chuyện gì vậy?”

Bóng dáng anh lóe sáng, chặn trước mặt Châu Vũ, theo gió đến là linh lực thanh tịnh, ‘xoẹt’ thoáng chốc đã chặn cương khí của cung chủ.

Trương Thiên cũng nắm chặt cánh tay cung chủ: “Cung chủ, đây là người của Trương Thiên tôi, cô đừng có mà nổi giận lung tung!”

Trong sảnh, một luồng sát khí vô hình bắt đầu biến mất.

Cung chủ nhìn Trương Thiên bằng ánh mắt trống rỗng, toàn thân dường như choáng váng, vẻ mặt cũng từ từ trở nên ngạc nhiên.

Hai người hai mắt nhìn nhau, ánh mắt Trương Thiên sâu không lường được trong nháy mắt đã chinh phục được cung chủ.

Lần đầu tiên cung chủ cảm nhận được sự kinh khủng của Trương Thiên, thực lực của người đàn ông này không thể đoán được, không biết anh mạnh hơn mình gấp bao nhiêu lần!

Cung chủ thu lại sức mạnh của mình, thả lỏng, trầm giọng nói một câu: “Buông tay!”

Trương Thiên nhìn cung chủ, cô giống như ngượng ngùng quay đầu, anh liền buông tay.

Cung chủ chắc hẳn là bị khí phách đàn ông của Trương Thiên hàng phục, giống như người phụ nữ nhỏ bé chịu uất ức…

Lúc này, Châu Vũ mới hoàn hồn, thở ra một hơi lạnh.

Cường giả cảnh giới cấp siêu thần quả nhiên kinh khủng, nếu không phải anh Thiên ra tay, e rằng mình đã chết rồi!

Triệu Chí Hổ nhìn thấy uy hiếp được giải trừ, vội vàng chạy qua đỡ Châu Vũ: “Giám đốc Chu, không sao chứ!”

“Không sao!” Châu Vũ lúng túng lắc đầu.

Mọi người lo lắng nhìn về phía Trương Thiên và cung chủ!

Trương Thiên có chút tức giận, dù sao thì đây là địa bàn của mình và người của mình, tất cả đều sắp xếp cho cung chủ, hơn nữa Châu Vũ và Triệu Chí Hổ tôn trọng cô như vậy, có thể nói là chào hỏi chu toàn không nói nên lời, cung chủ lại động một tí liền muốn ra tay làm người khác bị thương?

Trương Thiên thay đổi trạng thái bình thường, trên mặt không còn biểu cảm cà lơ phất phơ, lạnh giọng hỏi: “Làm sao vậy?”

Anh mà tức giận thò còn kinh khủng hơn so với bất kỳ ai.

Cung chủ giống như bị vẻ lạnh lùng của Trương Thiên trấn áp, cũng biết vừa nãy mình quá kích động, cô đã khôn ngoan khéo léo hơn nhiều so với trước đây, cũng không dám lộ vẻ mặt lạnh nữa, chỉ nhỏ tiếng nói: “Anh xem cậu ta sắp xếp bệnh viện gì cho bản cung đi, hơn nữa còn bắt tôi cởi quần áo…”

Cạch, két kẹt!

Lúc này cửa phòng khám đã mở ra, giáo sư Mạc được hai cô y tá kéo ra, có thể nói là kéo ra mới đúng!

Khóe miệng giáo sư nổi đầy tơ máu, một bên miệng đã sưng lên, cả người đứng không vững, thở hồng hộc giống như không còn nửa cái mạng nữa.

Hai cô y tá đỡ ông, vô cùng lo lắng: “Viện trưởng, giáo sư Mạc ông ấy…”

Đây là?

Viện trưởng, Châu Vũ và Triệu Chí Hổ, còn cả Trương Thiên, tất cả đều nhìn vào cung chủ!

Ánh mắt Trương Thiên càng kinh khủng hơn!

Cung chủ bị Trương Thiên nhìn hung dữ đến khổ sở, cô ta cắn răng, ấm ức nói: “Tên này muốn tiếp cận bản cung, làm khám còn phải cởi quần áo, còn muốn…”

“Ông ta lại còn là đàn ông!”

“Làm sao bản cung có thể để ông ta đùa giỡn như vậy? Không giết ông ta là bản cung đã để cho anh mặt mũi rồi đấy.”

Lần này mọi người đều biết đã xảy ra chuyện gì.

Trương Thiên: “…”

Người ta là bác sĩ, hơn nữa siêu âm chỗ nào cũng phải vén cao quần áo, muốn siêu âm bụng thì ít nhất cũng phải lộ da bụng chứ?

Cung chủ kiến thức hời hợt, hơn nữa còn có cái nhìn phiến diện nhìn người khác!

Những người còn lại không dám trả lời lại cung chủ, chỉ có thể nhìn xem Thiên gia sắp xếp.

Trương Thiên bình tĩnh nói: “Khám bệnh này vốn dĩ cần phải để lộ da bụng, hơn nữa người ta là giáo sư bác sĩ, chỉ là muốn khám bệnh cho cô thôi, không hề có suy nghĩ đê tiện bỉ ổi gì khác!”

Cung chủ bị Trương Thiên mắng, trong lòng bực bội oan ức, đây là lần đầu tiên trong nhiều năm cô lại khó chịu như vậy.

“Nhưng… nhưng ông ta vẫn là đàn ông, bản cung sao có thể…”

Tư tưởng của phái Di Âm ăn sâu bén rễ, cung chủ sao có thể chấp nhận lộ da bụng trước mặt một người đàn ông? Ngay cả mặt còn không được lộ ra nữa là!

“Nếu đã như vậy thì anh tìm một nữ bác sĩ cho bản cung!”

Cung chủ vẫn tuân thủ nguyên tắc của mình, cho dù là người trước mặt có là Thiên gia nhiều người cung phụng, người khác không dám đắc tội.

Hai mắt Trương Thiên chuyển động, hung dữ nói: “Sao cô lại quái đản khác người như vậy?


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.