Cuồng Tế Vô Song

Chương 429: Trương Thiên đang hại bản cung!




Không có sự chỉ đạo của Trương Thiên, toàn bộ người trong nhóm như rắn mất đầu, rơi vào rối loạn!

Đối mặt với sự uy hiếp của đám người phái Hòa Nghĩa, Tần Quảng Nghĩa chỉ còn cách tuân theo, ông ta lo lắng Tần Lương sẽ xảy ra chuyện, không có sức mạnh để bàn điều kiện…

Cung chủ biết cái này là đại hồn đan của nhà họ Tần, không thể làm trái yêu cầu của Tần gia chủ, chỉ có thể cất bước đi về phía đám bồ câu.

Tất cả mọi người đều cảm thấy hoảng hốt, bởi vì…tất cả mọi chuyện đều khác xa so với ké hoạch ban đầu Trương Thiên vạch ra!

Cung chủ đi đến bên cạnh đám bồ câu trắng…

Cô đề cao cảnh giác, hết sức chăm chú quan sát bốn phía xung quanh.

Đầu dây bên kia điện thoại của Tần Quảng Nghĩa lại vang lên một giọng cười âm hiểm: “Tần lão, không ngờ ông vậy mà phái phụ nữ đến làm giao dịch?”

“Lại còn là một người phụ nữ đẹp như thế!”

Anh ta dường như đang chăm chú quan sát tất cả xung quanh, tất cả tình huống như nằm gọn trong lòng bàn tay.

Cung chủ cũng ngẩng đầu nhìn, thế nhưng lại không hề phát hiện có bất cứ người đàn ông đặc biệt nào đang nhìn chằm chằm mình cả.

Dựa vào việc cung chủ là cảnh giới cấp siêu thần, nếu có ánh mắt khác thường, chắc hẳn là có thể phát hiện ra đầu tiên mới đúng.

Tần Quảng Nghĩa trầm giọng hỏi: “Thứ anh muốn tôi đã cho người mang đến, thế nhưng Tần Lương giờ đang ở đâu?”

“Cô Sơ Âm, cô có nhìn thấy Tần Lương không?”

Cung chủ lạnh giọng đáp: “Không thấy.”

Người đàn ông đầu dây bên kia điện thoại nghiền ngẫm nói: “Tần lão, ông không cần phải lo lắng, tôi là người không giữ lời hứa sao?”

“Ông muốn nhìn thấy con, cái này còn cần phải xem thành ý của các người như nào!”

“Bảo mỹ nữ cho tôi xem đại hồn đan…Ai biết Tần Quảng Nghĩa ông có lừa tôi hay không?”

Tần Quảng Nghĩa nhẹ giọng hạ lệnh: “Cô Sơ Âm, đại hồn đan đang trong tay cô sao?”

Đám người Quách Dũng nhíu mày, trong lòng thầm nghĩ: “Sẽ không phải ở chỗ ông Trương đấy chứ?”

Dù sao, Quách Dũng đã đưa đồ cho Trương Thiên.

“Ừm!” Cung chủ nhẹ giọng đáp lại.

Lúc này, tất cả mọi người thở phào một hơi, nếu thật sự không có ở đó, e rằng bọn chúng sẽ giết chết Tần Lương.

Tần Quảng Nghĩa gật đầu nói: “Cô lấy đại hồn đan ra, cho bọn chúng xem!”

“Được!”

Cung chủ lấy hộp gấm đựng đại hồn đan ra….

Mọi người đeo tai nghe không nhìn thấy được tình hình xảy ra, chỉ có thể căng thẳng nghe động tĩnh phát ra trong tai nghe.

Quách Dũng và ba nhân vật thành phố Cao Lương cũng cứng đờ, mắt không chớp, tập trung lắng nghe tất cả!

Rất nhanh, cung chủ đã lấy hộp gấm ra, nâng trong lòng bàn tay….

Đầu dây bên kia điện thoại truyền đến mệnh lệnh lặng như băng: “Bảo cô ta mở hộp ra!”

Cung chủ chỉ cho xem hộp gấm, nhưng không mở hộp ra.

Tần Quảng Nghĩa nhíu mày, tuy rằng đang ở thời khắc sinh tử, nhưng ông ta cũng là một lão tướng, không hề bối rối.

Ông ta ngược lại trầm giọng hỏi: “Cô Sơ Âm, chờ một chút.”

Tần Quảng Nghĩa hướng vào trong điện thoại nói: “Tôi muốn nhìn thấy Tần Lương…”

Người đàn ông phái Hòa Nghĩa đầu dây bên kia cười lạnh: “Tần lão, ông còn muốn bàn điều kiện với tôi?”

Tần Quảng Nghĩa: “Hừ, Tần Lương sống chết chưa rõ, muốn tôi cứ như thế giao đại hồn đan cho anh, đó là chuyện không thể nào!”

Nhỡ chẳng may Tần Lương đã bị sát hại, ông ta cũng sẽ không để người phái Hòa Nghĩa được như ý.

Tần Quảng Nghĩa dùng đại hồn đan để đổi lấy một mạng của Tần Lương, đây chính là ranh giới cuối cùng!

Tất cả mọi người đều căng thẳng đợi đám người phái Hòa Nghĩa đáp lại…

Một lát sau, đầu dây bên kia truyền đến tiếng cười ha ha, sau đó, một giọng nam trầm vang lên: “Được, tôi để ông gặp một chút.”

“Tôi cũng không tin, các ông phái một người phụ nữ đến thì có thể làm được trò trống gì!”

“Tuyệt đối đừng có giở trò với tôi, nếu không tôi sẽ khiến tất cả các người phải chết!”

Ngay sau đó, người đàn ông hét lên với những kẻ tùy tùng: “Kéo Tần Lương đứng lên, cho cô ta nhìn một chút.”

Bên trong tai nghe hoàn toàn yên tĩnh…

Tất cả mọi người đều mong chờ nghe được tin tốt từ phía cung chủ.

Cung chủ lúc này cũng bắt đầu tìm kiếm xung quanh, xem người rốt cuộc đang ở chỗ nào!

Thế nhưng xung quanh, nhà cao tầng mọc lên như nấm, trước mặt là biển lớn mênh mông, không có bất cứ bóng người nào cả.

Ngữ điệu Tần Quảng Nghĩa có chút gấp gáp: “Cô Sơ Âm, cô có nhìn thấy Tần Lương không?”

“Vẫn chưa nhìn thấy…” Cung chủ nhíu mày bình tĩnh đáp lại.

Mọi người có hơi hụt hẫng, cho dù là Tần Quảng Nghĩa hay đám người Quách Dũng cũng bắt đầu lộ vẻ tức giận.

Tần Quảng Nghĩa hướng vào trong điện thoại quát: “Các anh dám chơi tôi? Người đâu?”

Lúc này, đám người phái Hòa Nghĩa cười lạnh nói: “Hướng tây nam tầng thứ chín, các ông nhìn lại xem!”

Cung chủ nghe thấy âm thanh, chuyển hướng đến tòa nhà phía tây nam…

Tần Quảng Nghĩa thấp giọng nói vào trong tai nghe: “Cung chủ Sơ Âm, thế nào rồi?”

Tích tích..

Một giây, hai giây!

Cung chủ nhìn thấy trên bệ cửa sổ ở góc tây nam, có một người đàn ông đang bị trói, trong miệng bị nhét một đống đồ, hai tay bị bẻ ra sau, giống như đang bị người ta áp giải đi.

Người đàn ông kia không ngừng giãy dụa cơ thể, hai mắt trừng lớn, vẻ mặt rất hốt hoảng….

Đây chính là Tần Lương!

“Thế nào?” Người phái Hòa Nghĩa ở đầu dây bên kia phát ra tiếng cười lạnh.

Tần Quảng Nghĩa tiếp tục hỏi lại một lần nữa.

Mấy người Quách Dũng cũng thông qua tai nghe: “Cô Sơ Âm, cô có nhìn thấy thiếu chủ Tần Lương không?”

Đại lão Trần và Ông Tuần: “Cô Sơ Âm?”

Chủ tịch Hoàng thở dài: “Tại sao lại không nói chuyện?”

Cung chủ mới chỉ nhìn qua ảnh chụp của Tần Lương, vẫn chưa quen lắm, nhìn mọt hồi mới xác nhận được.

Vào lúc mọi người đang sốt ruột cực điểm, cung chủ mới đáp lại một tiếng: “Thấy rồi, người bị trói kia là Tần Lương.”

“Vẫn còn sống!”

Phù…

Trong tai nghe truyền đến mấy tiếng thở phào nhẹ nhõm.

Tần Quảng Nghĩa thở hắt ra, Quách Dũng cũng thở dài một hơi.

Tần Quảng Nghĩa nhẹ giọng nói: “Vậy là tốt rồi!”

“Hừ, Tần lão, người tôi cũng đã cho ông xem rồi, nhưng ông vẫn chưa mở đại hồn đan cho tôi xem!” Người phái Hòa Tông ở đầu dây bên kia hạ lệnh: “Bây giờ lập tức bảo người phụ nữ kia mở hộp gấm ra, tôi muốn nhìn thấy đại hồn đan.”

“Ông nên biết, Tần Lương vẫn còn đang nằm trong tay chúng tôi, các người nếu muốn giở trò quỷ gì, anh ta chắc chắn không thể sống…”

Sự việc vẫn còn chưa kết thúc.

Nhưng Tần Quảng Nghĩa đã xác nhận được Tần Lương vẫn còn sống, ông ta cũng định dùng đại hồn đan để trao đổi, cũng không có ý kiến khác.

Tần Quảng Nghĩa lại thở dài một hơi, ổn định lại tâm trạng, nhẹ giọng nói cung chủ hành động: “Cô Sơ Âm, mở hộp gấm ra cho bọn chúng nhìn một chút!”

“Được!” Cung chủ Sơ Âm cũng chỉ là theo lệnh mà làm việc.

Cung chủ lắc lắc hộp gấm, biết bên trong nhất định là có đồ.

Nhưng đang chuẩn bị mở hộp ra, đột nhiên cô nhớ đến một chuyện…

Chính là mới vừa rồi cùng Trương Thiên thảo luận, lần này Trương Thiên để cho mình hành động, liệu có bán đứng mình hay không?

Để mình chôn thây ở nơi này trong khi làm giao dịch?

Vốn là không quá tin tưởng, Trương Thiên cũng đã giải thích, nhưng bây giờ Trương Thiên giống như đã biến mất, tại sao anh ta phải làm như thế?

Cung chủ nhíu mày một cái, thầm nghĩ: “Người đàn ông này thật sự nhẫn tâm như thế sao? Thật sự muốn để mình và cốt nhục cùng chết?”

Những lời tổ tiên dạy đàn ông không đáng tin cũng hiện ra trong đầu.

Cung chủ quyết định, mở hộp ra, tự mình nghĩ xem thử.

Cô chậm rãi mở he hé hộp ngấm ra, cho đến khi viên đại hồn đan có thể nhìn thấy qua khe hở nhỏ.

Bộp!

Khi nhìn thấy hình dạng viên đại hồn đan bên trong, cung chủ lập tức khép lại!

Cung chủ nghiến răng, lông mày nhíu chặt lại, thậm chí ngực cũng bắt đầu phập phồng, trong lòng hung hăng mắng một câu: “Khốn kiếp, tên đàn ông khốn nạn!”

“Anh ta thật sự đang mưu hại bản cung!”

“Cái này không phải là đại hồn đan, bản cung thế mà lại tin anh ta…”

Cung chủ nhìn thấy được bên trong hộp gấm, mặc dù cũng là một viên đan dược, nhưng so với viên đại hồn đan rực rỡ lộng lẫy mà lúc nãy Quách Dũng đưa cho Trương Thiên còn kém xa.

Giờ khắc này, trong hộp gấm đừng nói là một viên đan dược cao quý, chỉ là một viên tròn đen sì, so với quả cầu dùng đất sét nặn thành cũng chẳng khác là mấy!

Vào lúc mọi người đang căng thẳng, cung chủ ngừng lại.

Người của phái Hòa Nghĩa ở đầu dây bên kia lớn tiếng truy vấn: “Sao thế? Không dám mở sao?”

“Tần Quảng Nghĩa, trong đó căn bản không hề có thứ gì cả, ông lại lừa tôi?”

Đám người vừa mới thả lỏng cơ thể lập tức căng thẳng trở lại…

Tần Quảng Nghĩa nhíu mày: “Cô Sơ Âm, có chuyện gì vậy?”

“Mở hộp gấm, cho bọn chúng nhìn đại hồn đan bên trong một chút!”

Quách Dũng: “Cô Sơ Âm, không có xảy ra chuyện gì đấy chứ?”

Đại lão Trần: “Cô Sơ Âm, chuyện này liên quan đến tính mạng của thiếu chủ, cô cần phải nghe theo lệnh!”

Ông Tuần: “Tuyệt đối đừng vào thời điểm này tuột xích* nha.”

(tuột xích: vào thời điểm quan trọng hoặc một việc quan trọng không được thực hiện tốt, hoặc bị phá hỏng).

Cung chủ lập tức rơi vào thế khó!

Giờ khắc này, cô không biết phải làm sao, bên trong căn bản không hề có đại hồn đan!

Đều do cái tên đàn ông không tim không phổi Trương Thiên hại, thế mà dám kêu tất cả đều là tính toán vì mình.

Đoán chừng hiện tại anh ta tham lam đại hồn đan của nhà họ Tần, cao chạy xa bay rồi…

Cùng chủ cảm giác như mình bị tính kế, mà là lần đầu tiên bị một người đàn ông tính kế, cô ta hận chết Trương Thiên.

Cô ta hận bản thân không giữ vững niềm tin vào lời dạy của tổ tiên!

Nhưng suy nghĩ một chút, mình cũng không còn đường lui nữa rồi…

Tất cả mọi người đều bị uy hiếp, tính mạng của Tần Lương vẫn còn đang chờ mình cứu!

Dưới sự thúc giục của Tần Quảng Nghãi, cung chủ cuối cùng chỉ có thể lựa chọn mở hộp gấm ra.

Một khắc sau, cung chủ một lần nữa nâng hộp gấm lên, nín thở, bắt đầu tập trung tất cả các giác quan cảm nhận xung quanh, từ từ mở hộp gấm ra.

Cạch!

Hộp gấm mở ra, một viên đan dược tròn trịa đen thui hiện ra.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.