Cuồng Tế Vô Song

Chương 340: Chap-357




Cuồng Tế Vô Song - Chương 358: Quần chúng ăn dưa hóng hớt!​

Ba tông môn liên thủ đối phó với phái Di Âm, đồng thời còn hô hào Càn Võ tông tham gia, để Càn Võ tông làm đại ca.

Cũng đồng nghĩa với việc tìm đại ca lợi hại, sau đó chiếm lợi từ mấy cô gái phái Di Âm.

Không ăn được thịt thì chí ít phải có thể húp được miếng canh!

Dù sao để người của ba tông môn này đắc tội với Càn Võ tông, bọn họ cũng không muốn lắm.

Cô gái mặc lụa trắng phái Di Âm cau mày: “Quả nhiên đám Càn Võ tông mấy người đều hạ lưu, định liên thủ thành bốn tông môn đối phó với phái Di Âm chúng tôi?”

“Cung chủ nói không sai, người của Càn Võ tông không có gì tốt đẹp, nhất là cái tên Trương Thiên gì kia…” Một đệ tử phái Di Âm khác bổ thêm một câu.

Mọi người ở quảng trường xem xong thì ấn tượng với Càn Võ tông thay đổi rất nhiều.

“Không ngờ Càn Võ tông danh xưng đệ nhất tông môn mà lại làm ra chuyện thế này?”

“Đây mà là Càn Võ tông vẫn luôn có tác phong chính phái đường hoàng sao?”

“Đệ tử top đầu mà lại có phẩm chất như thế sao?”

“Thật làm người ta thất vọng, sư huynh của chúng tôi còn tốt đẹp hơn bọn họ nhiều…”

Mấy người Trương Thiên tất nhiên cũng nghe thấy những gì đệ tử phái Di Âm nói.

Trương Thiên lập tức nheo mắt nhìn về phía đám người phái Di Âm: “Phụ nữ âm hiểm, không giữ đúng lời hứa của mình mà còn bêu xấu thanh danh của ông đây trong tông môn à?”

Cung chủ Sơ Âm không biết vì sao vừa nghe thấy những lời đệ tử nói, chân mày cau lại, vô thức nhìn về phái Càn Võ tông.

Ánh mắt hai người họ vừa đúng lúc chạm nhau!

Cung chủ Sơ Âm thế mà lại cảm thấy người này hơi quen quen, rất giống người kia, vô thức xấu hổ, đỏ mặt đưa mắt về phía khác.

Trương Thiên nhếch miệng cười: “Ha ha, đúng là phụ nữ!”

Bên trong khu vực núi U Huyền!

Tại nơi phái Di Âm và ba tông môn kia giằng co với nhau…

Đám Tô Mộc Phong bị Di Âm tông hiểu lầm cấu kết với người khác làm chuyện xấu.

Võ Hoàng vội đứng ra giải thích: “Các vị phái Di Âm đây chớ có vu khống, bôi nhọ thanh danh Càn Võ tông chúng tôi!”

“Chúng tôi đâu phải muốn gia nhập cùng nhóm với mấy người của ba tông môn xoàng xĩnh bọn họ đâu…”

Cung Nhu tự tin nói: “Chuyện mà Càn Võ tông chúng tôi muốn làm sao cần phải cấu kết với người ta giở trò được chứ?”

“Hả?” Cô gái mặc lụa trắng phái Di Âm kia nghi hoặc: “Vậy ý mấy người là đối đầu với bốn tông môn chúng tôi, sau đó cướp cờ lệnh?”

Tô Mộc Phong cười lắc đầu!

Một đệ tử khác của phái Di Âm lại hỏi: “Nói thế, mấy người muốn giúp phái Di Âm bọn tôi cùng nhau diệt trừ ba tông môn ác độc này?”

Ba tông môn nọ giật mình!

Càn Võ tông mà nhúng tay thì cũng chỉ có mấy tình huống như thế thôi.

Nếu mà Càn Võ tông hợp tác đối phó với phái Di Âm thì đó là lựa chọn tốt nhất!

Nhưng Võ Hoàng đã phủ định như thế, kết quả xấu nhất chính là Càn Võ tông và phái Di Âm hợp tác đối đầu với mình.

Mà bây giờ chỉ còn lại khả năng đó mà thôi.

Tất cả chín vị đệ tử của ba tông môn đều cau mày, xem Càn Võ tông trả lời thế nào…

Kết quả Tô Mộc Phong lưu loát như nước chảy mây trôi lắc đầu, rồi nói: “Chúng tôi cũng không hợp tác với phái Di Âm!”

Cô gái mắc đồ trắng thuộc Di Âm phái trầm giọng chất vấn: “Vậy ý Càn Võ tông mấy người là gì?”

Người của ba tông môn kia hồi hộp chờ đợi câu trả lời.

Đến cả người trên quảng trường cũng cảm thấy vô cùng hứng thú với quyết định của Càn Võ tông.

Có thể nói là toàn trường tập trung chú ý!

Lúc này Tô Mộc Phong đẩy đẩy tay Võ Hoàng, đã để Võ Hoàng làm dẫn đội, thế thì chắc chắn phải thể hiện với bên ngoài tác dụng lãnh đạo chứ.

Võ Hoàng biết Tô Mộc Phong có ý gì, khó xử nói với mọi người: “Chúng tôi đến để xem náo nhiệt, làm quần chúng ăn dưa hóng hớt tí thôi mà, cũng khôngGì? hề thèm muốn nữ sắc gì của các bạn mỹ nữ phái Di Âm đây, càng không phải vì muốn cướp cờ lệnh!”

Tô Mộc Phong hắng giọng, gật đầu: “Chúng tôi chỉ là ngắm phong cảnh lâu rồi thấy cũng chán chán nên muốn xem mọi người đánh nhau, chỉ thế thôi!”

“Mấy người không cần bận tâm đến tụi tôi đâu, xem như chúng tôi chưa tới đi, mấy người cứ tiếp tục…”

Gì?

Đệ tử phái Di Âm: “…”

Chín vị đệ tử của ba tông môn kia: “…”

Đến cả Càn Võ tông và phái Di Âm ở trước màn hình, tất cả đều im lặng, khó xử, không ai nói chuyện.

Những người xem trên quảng trường đang tập trung nhìn màn hình cũng ngây người!

“Nếu tôi nghe không lầm thì đệ tử Càn Võ tông muốn làm quần chúng ăn dưa hóng hớt?”

“Ối giời ơi, ban đầu tôi còn tưởng Càn Võ tông và phái Di Âm sẽ đại chiến, không ngờ bọn họ lại định đóng vai người qua đường Giáp mà thôi?”

“Ui, ba vị đệ tử Càn Võ tông lại làm thay đổi tam quan của tôi dồi…”

“Có cờ lệnh mà lại không muốn cướp? Tôi muốn hỏi bọn họ thật sự đến để thi đấu à?”

“…”

Người của Bát Đại Tông môn bắt đầu cười trào phúng trước hành vi kì quái của Càn Võ tông.

Các trưởng lão của Quỷ Dạ tông đối địch đều lắc đầu: “Càn Võ tông đúng là càng ngày càng chẳng ra sao, mấy tên đệ tử này thật đáng cười!”

“Ai nói không phải chứ?” Một trưởng lão khác của Quỷ Dạ tông cũng cười âm hiểm.

Khu vực núi U Huyền, người duy nhất cảm thấy vui vẻ chính là chín vị đệ tử của ba tông môn kia.

Nếu như Càn Võ tông không nhúng tay vào thì đó là chuyện không thể tốt hơn.

Chuyện này mang ý nghĩa bọn họ chẳng những có thể ra tay với phái Di Âm mà thậm chí còn có thể cướp cờ lệnh, không cần chia Càn Võ tông một chén canh nào!

Cường giả dẫn đầu ba tông môn kia chắp tay với đám Võ Hoàng: “Vậy thì cám ơn ba vị đại lão Càn Võ tông, tông môn chúng tôi không khách sáo cướp cờ lệnh nữa!”

Tô Mộc Phong cười cười: “Anh cứ việc!”

Ba người phái Di Âm vốn không ôm hy vọng gì với ba người Càn Võ tông, chỉ cần không phải hợp tác với ba tông môn kia thì đã coi như là chuyện tốt rồi.

Các cô không nhìn đến ba người Tô Mộc Phong, bắt đầu hằm hằm nhìn chín vị cường giả trước mặt.

Một đệ tử của phái Di Âm: “Nói cứ như chín người có thể cướp được cờ lệnh từ phái Di Âm bọn tôi.”

Cô gái áo trắng dẫn đội: “Tiểu Du sư muội, sao lại lắm lời với bọn họ, tiếp chiêu đi!”

Chín vị cường giả thuộc ba tông môn kia cười to.

Vị dẫn đầu càng cười âm hiểm: “Ha ha, tôi thích tính tình này của con gái phái Di Âm mấy người, nhưng đáng tiếc phải nói với các cô rằng, chúng tôi có chuẩn bị trước cả rồi…”

“Đại ca nói rất đúng, phụ nữ dễ dàng khuất phục em cũng không thích đâu.”

“Ba em gái ơi, chỉ cần các em không từ bỏ, bọn tôi sẽ tặng các em chút màu chút sắc đấy nha!

“Chút màu chút sắc gì, là cái kiểu cưỡi xe kia ấy à?”

“Ha ha ha…”

Đệ tử phái Di Âm không chịu nổi sự chế nhạo, hét to: “Đám dâm tặc, chúng ta lên!”

Người của hai phe lập tức nhào vào đánh nhau.

Hiện trường đánh nhau quả là rất kịch liệt!

Thực lực đệ tử phái Di Âm không hề thấp, người dẫn đầu đã là cường giả Thần cấp, hai đệ tử khác cũng cảnh giới Hóa Thần…

Dù sao các cô cũng là một trong Bát Đại Tông, thực lực đệ tử không hề tệ.

Mà phe bên kia, mặc dù không có cường giả Thần cấp, nhưng lại có ba người Bán bước Thần cấp, ngoài ra còn có hai người cảnh giới Hóa Thần, hai người Nhập Thần và hai cường giả Phá Cảnh.

Đội hình như thế, trong các tông môn cũng được xem là tông môn hàng đầu.

“Ha ha, khó trách bọn họ lại dám khiêu khích với mấy cô em phái Di Âm.” Tô Mộc Phong trêu chọc.

Võ Hoàng: “Thực lực chín người này không hề kém, chỉ sợ mấy cô gái phái Di Âm sẽ thua…”

Cung Nhu thở dài: “Mặc dù bọn họ liên thủ tấn công là vô liêm sỉ nhưng giới tu luyện trước nay đã thế, đáng tiếc cho các chị gái phái Di Ân.”

Trong tình huống, cỡ thực lực thế này mà nhân số không cân bằng thì nhất dịnh phái Di Âm sẽ đối mặt với bi kịch.

Không chỉ Tô Mộc Phong bọn họ nghĩ thế mà đến những người ngồi ngoài màn hình cũng nhìn ra được…

Người ngoài sàn đấu vốn muốn tập trung xem xem đám người Càn Võ tông sẽ thể hiện thực lực đại chiến, hoàn toàn không ngờ rằng nhìn qua ống kính chỉ có thể thấy ba quần chúng ăn dưa đang thảo luận về đại chiến của người khác!

Từng khán giả ở các tông phái cũng không biết phải nói gì.

Hiện trường chiến đấu lâm vào hỗn loạn.

Ba cường giả Bán bước Thần cấp đối phó với cô gái mặc lụa trắng dẫn đội.

Hai vị nữ đệ tử cảnh giới Hóa Thần khác, mỗi người phải đánh với một Nhập Thần và một cường giả Phá Cảnh.

Ngay từ lúc bắt đầu, các nữ đệ tử phái Di Âm đều dựa vào tuyệt học của phái để ứng phó.

Nhưng hai bên đánh nhau mười mấy phút, các cô vẫn thua vì số người lép vế, lâm vào thế yếu.

Chín vị kia của tông môn vô sỉ càng đánh càng hăng, có thể chinh phục được đại mỹ nữ của phái Di Âm, bọn họ có thể không vui sao?

Ban đầu cô gái mặc lụa trắng cảnh giới Thần cấp có thể đánh qua đánh lại với ba người cảnh giới Bán bước Thần cấp, nhưng nhìn thấy các sư muội của mình đã bại, cô ta vừa phân tâm, cũng bị dưới cơ.

Có một thằng nọ trong số chín người cười hô hố: “Ha ha, các lão đại, chèn ép mấy cô gái xinh đẹp này thật suиɠ sướиɠ mà!”

“Hì hì, tôi cũng cảm thấy thế!”

“Bình thường đám phụ nữ phái Di Âm cao ngạo lạnh lùng kinh khủng, hiện giờ lại thua dưới chân chúng ta!”

Tên cường giả dẫn đầu kia nói với cô gái mặc lụa trắng: “phái Di Âm các người mau ném cờ lệnh ra đây, sau đó đầu hàng đi!”

“Từ đây xem như phái Di Âm các người vô duyên với danh hào Bát Đại Tông rồi!”

Chỉ cần khi đệ tử dự thi cảm thấy không địch lại được đối thủ thì có thể lựa chọn từ bỏ. Như thế, nhân viên công tác, hộ pháp hoặc trưởng lão của tông môn cũng sẽ đưa người đi.

Đây chính là cơ chế bảo vệ, nhưng một khi bắt đầu dùng đến nó thì cũng sẽ đại diện cho một điều rằng tông môn không còn quan hệ gì với giải đấu sau này nữa.

Nhưng phái Di Âm là một trong Bát Đại Tông, giờ mà thua ở đây thì lại càng thêm khó xử?

Cô gái mặc lựa trắng dẫn đầu: “Hừ, chúng tôi không bỏ cuộc!”

“Phái Di Âm chúng tôi vẫn chưa thua, cũng tuyệt đối sẽ không thua đám người các người…”

“Hả?” Tên dẫn đầu kia cười, nói: “Chết cũng không nhận thua sao? Vậy cũng đừng trách bọn tôi không khách sáo…”

“Các anh em, mấy cô em không biết lỗi, thế thì để bọn họ mở mang tầm mắt với bản tính của mọi người tí đi, ha ha ha!”

Sau khi nói xong, cô gái mặc lụa trắng kia lại hỗn chiến thêm lần nữa với ba tông môn kia.

Tô Mộc Phong nhìn say sưa: “Mấy cô gái ở phái Di Âm cũng khá cứng đầu nhỉ? Chết cũng không nhận thua?”

Võ Hoàng: “Nhưng thực lực của các cô ấy không đủ, tiếp tục như thế sẽ thua thôi.”

Cung Nhu gật đầu: “Các cô ấy không có cơ hội thắng, nhỉ? Bọn đàn ông kia tính làm gì vậy?”

Xoẹt!

Trong khi chiến đấu, mấy tên đàn ông kia ra chiêu bất thường, rút kiếm chém đao, nhát nào cũng không nhắm vào điểm yếu mà nhắm vào quần áo trên người các cô!

Không gϊếŧ người mà chuyển sang chém rách quần áo.

Tên cường giả cầm đầu đám đàn ông còn lộ vẻ háo sắc, cười lên hô hố…


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.