Cuồng Tế Vô Song

Chương 329: Chap-346




Cuồng Tế Vô Song - Chương 347: Xuất ra linh lực​

“Cái gì cơ? Trương Thiên không tham gia?”

Võ Viêm chất vấn: “Lần này cậu thật sự sẽ để Mộc Phong đi tham gia cuộc thi tranh đoạt Hào Long Lệnh?”

Trương Thiên gật đầu!

Cái này?

Đại trưởng lão phản đối: “Trương Thiên, cuộc tranh đoạt Hào Long Lệnh này không phải trò đùa, chẳng lẽ cậu không rõ ở đó có biết bao nhiêu cao thủ sao.”

Nhị trưởng lão kháng nghị: “Tham gia cuộc thi tranh đoạt Hào Long lệnh ắt sẽ có nguy hiểm đến tính mạng, chẳng lẽ cậu muốn để Mộc Phong phải liều mạng sao?”

Tam trưởng lão: "Đúng vậy! Hiện tại thực lực của Mộc Phong mới chỉ bước vào Nhập Thần cảnh giới, tuy rằng không tính là yếu nhưng tham gia cuộc thi tranh đoạt Hào Long Lệnh có biết bao nhiêu nhân vật cường giả, thậm chí còn có rất nhiều người đã đạt được cảnh giới cao hơn Nhập Thần.”

Tứ trưởng lão: “Nếu để Mộc Phong tham gia, chúng ta không lo lắng đoạt được Hào Long Lệnh hay không mà lo rằng trận đấu này sẽ gây nguy hiểm đến tính mạng của thằng bé!”

Vũ Viêm khí phách nói: “Không được, không thể để Mộc Phong tham gia cuộc thi này được!”

“Trương Thiên chẳng lẽ cậu muốn hại chết Tô Mộc Phong hay sao? Cuộc thi tranh đoạt Hào Long Lệnh nguy hiểm đến mức nào lẽ nào cậu lại không biết? Bây giờ thằng bé cũng mất…”

Trong lòng ông ta rất sốt ruột, thiếu chút nữa đã lỡ miệng nói ra chuyện tô Mộc Phong bị mất tay, mãi sau mới ý thức được không ổn, ngậm miệng lại.

Nhưng Võ Viêm vẫn trừng mắt nhìn Trương Thiên!

Trương Thiên mỉm cười: “Ồ, hóa ra năm đó tôi chỉ cần mạo hiểm thì được, bây giờ tôi để cho cậu ta thử một chút thôi mà ông đã đau lòng? Ông già, ông cũng thật là thiên vị!”

Tô Mộc Phong khiêm tốn: “Sư tôn người đừng lo lắng, biết đâu con thật sự có thực lực tranh giành Hào Long Lệnh về cho Càn Võ Tông?”

“Thân là đệ tử nhập môn, con vẫn chưa có cơ hội nào làm chút gì đó cho Càn Võ Tông, lần này mong sư tôn sẽ để con góp chút cống hiến được không ạ!

Vũ Viêm vỗ vai Tiểu Lục nói: “Mộc Phong, con không cần lo lắng, cho dù Trương Thiên không đi tham gia sư tôn cũng có thể cử người khác đi.”

“Con cứ an tâm dưỡng thương, cố gắng tu luyện, một ngày nào đó con nhất định có thể trở thành đệ tử xuất sắc nhất của Càn Võ Tông.”

Nhị trưởng lão nói: “Đúng vậy, chúng ta vốn đã chuẩn bị rồi, nếu Trương Thiên không tham gia, chúng ta còn có thể cử Võ Hoàng tham gia cơ mà!”

Tam trưởng lão: “Thực lực của Võ Hoàng đã đạt Thần cấp cảnh giới, đã có cơ hội tranh đoạt được Hào Long Lệnh!”

Bọn họ vẫn cảm thấy thực lực của Tô Mộc Phong hiện nay chưa được tốt.

Tô Mộc Phong nhìn Trương Thiên, vẻ mặt tràn đầy xấu hổ.

Trương Thiên thở dài một hơi nói: “Cậu nói xem ông già này đang muốn ăn đòn phải không?”

“Không cần nói nhiều với ông ta, Tiểu Lục cậu trực tiếp đấu một trận với sư tôn của cậu, ông ta lập tức sẽ biết chuyện gì đang xảy ra.”

Tô Mộc Phong nghe xong, lập tức gật đầu: “Lão đại nói có đạo lý!”

Nếu đã không thể nói đạo lý vậy thì dùng nắm đấm để nói chuyện đi!

Trước khi tới đây Trương Thiên đã dặn dò Tiểu Lục nhất định phải ‘dạy dỗ’ lại Võ Viêm cho thật tốt.

Tô Mộc Phong cũng hy vọng cậu ta có thể giao đấu với Võ Viêm, thứ nhất là vì cậu muốn thể hiện thực lực của bản thân, thứ hai là cũng muốn đối kháng với Võ Viêm một chút xem thực lực hiện tại của mình đã đến trình độ nào!

“Sư tôn, người tới đi!”

Tô Mộc Phong cười cười: “Con với người đánh tay không, sư tôn hãy dốc toàn lực nhé!”

Võ Viêm bất đắc dĩ, nhất định phải đánh một trận hay sao?

“Con muốn ăn đòn phải không?”

Mấy vị trưởng lão đen mặt, thử hỏi đã có ai trong số bọn họ có thể chống đỡ được nếu Võ Viêm dốc toàn lực xuất chiêu.

“Mộc Phong vẫn còn trẻ như vậy mà đã muốn Võ Viêm xuất toàn lực?”

“Nhập thần cảnh giới lại đi khiêu chiến với Võ Viêm, sợ là tìm mấy ngọn núi cũng không tìm thấy được thi thể Mộc Phong!”

“Người trẻ tuổi có sự tự tin là rất tốt, nhưng quá kiêu ngạo cũng không phải là một điều tốt!”

Các đệ tử khác của Tông môn xôn xao một chỗ.

“Dám khiêu chiến Tông chủ, cậu ta cũng thật khoa trương.”

“Tuy rằng không biết thực lực của Mộc Phong sư huynh mạnh đến bao nhiêu, nhưng tuyệt đối sẽ không phải là đối thủ của Tông chủ.”

Một vài nữ đệ tử lại nói: “Mộc Phong sư huynh rất đẹp trai nhưng anh ấy lại muốn khiêu chiến Tông chủ anh ấy sẽ không bị thương chứ?”

“Hừ hừ, Tông chủ sẽ không gây tổn hại đến Mộc Phong sư huynh đâu.”

Toàn bộ gây lên một phen kinh động!

Võ Viêm hoàn toàn không để thực lực tiểu Lục vào mắt nhưng nếu Tô Mộc Phong vẫn kiên quyết như vậy thì đành: “Vậy hôm nay sư tôn đành phải ra tay dạy dỗ con một chút vậy!”

Trương Thiên cười to: “Ha ha ha, ông già, ông có tự tin như vậy không? Ai dạy dỗ ai vẫn chưa biết được đâu!”

Võ Viêm không thèm coi trọng lời nói này.

Lúc này Võ Hoàng đi tới: “Ông nội thực lực của Mộc Phong sư đệ chỉ sợ không cùng một cấp bậc với ông, nếu Mộc Phong sư đệ muốn so chiêu vậy thì để con hướng dẫn cậu ấy một chút!”

Vũ Viêm gật đầu: “Ừm, ý kiến này rất tốt!”

Nhị trưởng lão: “Võ Hoàng đã là Thần cấp cường giả cậu ta so tài cùng với Mộc Phong một chút cũng tốt.”

Đại trưởng lão: “Võ Hoàng con phải chú ý một chút lực đừng làm bị thương Mộc Phong.”

Võ Hoàng chắp tay trầm giọng nói: “Con nhất định sẽ lưu ý!”

Cậu ta xoay người hướng tới Tô Mộc Phong buông tay nói: “Mộc Phong sư đệ, xin mời!”

Tô Mộc Phong lắc đầu nói: “Tôi không đánh với anh, anh không phải đối thủ của tôi, tôi muốn đánh với Võ Viêm sư tôn!”

Một câu nói này đã làm cho Võ Hoàng phải câm miệng không nói lên lời!

Các đệ tử Càn Võ Tông chung quanh cũng đều bất ngờ kinh ngạc…

“Võ Hoàng sư huynh chính là Thần cấp cường giả vậy mà lại không phải là đối thủ của Mộc Phong sư huynh sao?”

“Mộc Phong sư huynh kiêu ngạo khiến tôi phải thay đổi suy nghĩ đó!”

“Thật là kiêu ngạo!”

“Mộc Phong sư huynh lại dám lớn tiếng với Võ Hoàng,quả đúng không thể nhìn mặt mà bắt hình dong.”

“Thật là mạnh mẽ và uy lực!”

Hiển nhiên đây chính là câu nói đến từ đám em gái bị Tô Mộc Phong hấp dẫn. Nam đệ tử bên cạnh lại nhao nhao im lặng.

Tô Mộc Phong cất tiếng nói đầy kiêu ngạo như vậy cũng khiến mấy vị trưởng lão và Võ Viêm không biết phải nói cái gì.

“Tôi thấy tính tình hiện tại của Mộc Phong rất giống một người có đúng không?” Tam trưởng lão đem ánh mắt tràn đầy nỗi hận hướng đến Trương Thiên.

Mấy ông già Võ Viêm cũng khẳng định gật đầu.

“Đúng, chính là Trương Thiên!”

“Mộc Phong trước kia là một đứa nhỏ có tính tình tốt biết bao, nhất định là ở cùng với tên Trương Thiên này mới có thể thành ra như vậy.” Nhị trưởng lão mắng, nhớ tới lúc trước Trương Thiên dám lấy đi đan dược của ông liền tức giận.

“Đây hoàn toàn là học theo tính tình lão đại của cậu ta , bắt đầu học được cái thói kiêu ngạo tự đại!”

Võ Viêm cũng gật đầu: “Các ông nói như vậy cũng đúng tôi thấy sau này chúng ta không thể để Mộc Phong ở cùng với cậu ta sớm muộn gì Mộc Phong cũng phải chịu thiệt.”

“Tôi đồng ý với ý kiến của Tông chủ! Tam trưởng lão là người đầu tiên giơ tay tán thành!

Nhị trưởng lão cũng nói: “Tuyệt đối không thể!”

Thực ra bọn họ cũng không biết, Tô Mộc Phong đối mặt với Thần cấp cường giả mà vẫn còn có thể trấn định như vậy hơn nữa lại không sợ chút nào, cũng không phải bởi vì cậu ta tự kiêu tự đại!

Tiểu Lục đã sớm cùng Trương Thiên so chiêu, cậu ta đã có thể đánh bại Trương Thiên chẳng lẽ cậu ta lại còn phải sợ một Thần cấp cường giả hay sao?

Võ Hoàng cảm thấy Tô Mộc Phong rất kiêu ngao!

“Đầu tiên cậu cứ tiếp được một chiêu của tôi đã rồi chúng ta nói chuyện tiếp, chắc cậu chưa biết thế nào là sức mạnh của Thần cấp cảnh giới!”

Võ Hoàng tay phải nắm thành quyền, cương khí xuất hiện lập tức đánh về phía Tô Mộc Phong.

Toàn bộ đệ tử của Càn Võ Tông đều vô cùng chờ mong: “Bắt đầu đánh rồi!” “Từ khi bước vào Thần cấp cảnh giới tới nay, đây là lần đầu tiên Võ Hoàng sư huynh thể hiện sức mạnh của mình…”

“Mộc Phong sư huynh khẳng định sẽ phải chịu không ít chịu thiệt thòi!”

Mấy lão già Võ Viêm tuy rằng đã sớm biết ai là người thắng nhưng trong lòng vẫn mang chút hy vọng về Tô Mộc Phong.

Tiểu Lục nhìn thoáng qua khóe miệng khẽ nhếch lên: “Võ Hoàng sư huynh sao anh lại xuất chiêu chỉ mang theo chút lực như thế này, lẽ nào anh đang khinh thường tôi có phải hay không?”

Tô Mộc Phong hướng về phía Võ Hoàng tiện tay giơ lên tức thì có một trận gió lớn cuốn lên.

Đây là một chiêu không mang nhiều uy lực chỉ đơn giản là xuất linh lực ra ngoài mà thôi!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.