Cuồng Tế Vô Song

Chương 267: Phiền Toái Tới Rồi!




Vừa bước vào phòng, Lâm Tử Thanh và Trương Thiên ôm hôn thắm thiết!

Bởi vì Lâm Tử Thanh đã định với Trương Thiên một ước hẹn 5 ngày, hôm nay vừa khéo đến hạn, hai người đều vô cùng mong đợi.

Kết hôn đã được gần 5 năm, hai người bọn họ rốt cuộc cũng muốn chọc thủng lớp giấy cửa sổ, bước sang giai đoạn tiếp theo của cuộc sống vợ chồng!

Bởi vì là một ngày kỉ niệm đáng nhớ khó quên, Lâm Tử Thanh nhất quyết đòi phải đi tắm trước.

Tắm xong, cô bước ra ngoài, mặc một chiếc váy bó sát có đai lưng, dáng người, khuôn mặt đều xinh đẹp tuyệt trần!

Trương Thiên ôm lấy cô, bị hương thơm trêи cơ thể của Lâm Tử Thanh mê hoặc, cả người khô nóng bốc hỏa.

Anh không thể nhịn thêm được nữa, nhiệt độ cơ thể của hai người bỗng tăng lên nhanh chóng…

Bành!

Đúng lúc này, đan điền của Trương Thiên bỗng vang lên tiếng nổ nhỏ.

Đây là?

Tiềm năng tu luyện tuyệt thế vô cực chi môn bất ngờ rung lên một cái dọa Trương Thiên sợ hết hồn!

Đối với người tu tiên mà nói, đan điền có động tĩnh chắc chắn là chuyện lớn.

Không thể nào?

Vào thời khắc đặc biệt quan trọng này, muốn tới sao?

Là muốn đột phá cảnh giới sao?

Trương Thiên cắn răng, nhắm mặt lại, trêи mặt xuất hiện một loại cảm xúc mang tên tuyệt vọng!

Bất luận kẻ nào cũng đều không thể ngăn cản được, vậy mà lại bị chính bản thân mình đánh bại?

Lâm Tử Thanh cũng phát hiện ra sự khác thường của Trương Thiên, chớp đôi mắt to tròn, đỏ mặt hỏi: “Ông xã, anh làm sao vậy?:

Một tiếng kêu ‘ông xã’ hờn dỗi này đối với Trương Thiên mà nói càng thêm kϊƈɦ thích, đan điền lại nhói lên một cái.

“A!” Trương Thiên nghiến răng, sờ vùng đan điền của mình, ra vẻ trấn tĩnh nói: “Anh không sao.

Lâm Tử Thanh nhớ lại kiến thức mà Tô Vân Nguyệt đã phổ cập, cô ấy nói lần đầu tiên của đàn ông đều sẽ không nhịn được mà ra rất nhanh, chẳng lẽ Trương Thiên còn chưa cởi quần mà đã xong việc rồi sao…

“Anh không phải là…” Lâm Tử Thanh ngượng ngùng nói: “Nhưng không sao, chúng vẫn còn dịp khác!”

Trương Thiên trừng mắt một cái, đây là có ý gì?

Lâm Tử Thanh sẽ không cho rằng mình ‘bất lực’ đấy chứ?

Á đ…

Nhưng đan điền càng lúc càng đau dữ dội, Trương Thiên không thể đè ép được nữa, bắt buộc phải tu luyện ngay lập tức, đến nỗi Lâm Tử Thanh hiểu lầm chuyện kia cũng không có cách nào giải thích được, chỉ có thể chờ tu luyện chờ tấn thăng qua đi, sẽ dùng năng lực chứng minh cho Lâm Tử Thanh thấy.

Lại dám chất vấn mình, đường đường là Trương tiên nhân ở phương diện này…

Trương Thiên cố gắng trấn định, đưa tay đặt sau gáy của Lâm Tử Thanh, sau đó thâm tình hôn một cái: “Đừng suy nghĩ linh tinh!”

Tiếp theo, Trương Thiên nhanh chóng truyền vào bàn tay một tia linh lự, khiến Lâm Tử Thanh chìm vào giấc ngủ.

Anh bật dậy thật nhanh, sau đó ngồi xếp bằng trêи sàn nhà và bắt đầu tu luyện.

Dừng ở trung cấp kì Trúc cơ cũng đã được một khoảng thời gian, trong khoảng thời gian này, anh đã ăn không biết bao nhiêu đan dược hồi khí rồi luyện mà vẫn tấn thăng không thành công, vậy mà không ngờ đến hôm nay, vào thời điểm này, lại muốn đột phá?

Thật không thể tin được, đang lúc khô nóng đan điền lại được điểm lửa trong nháy mắt.

Đoán chừng là trong cuộc đối chiến với hội Đông Xã, đối chiến với Triệu Bắc Sơn, sau khi bị thương nặng, cơ thể đã được thối luyện lại một lần nữa, mà bây giờ, cơ hội mới bộc phát.

Bây giờ đang là trung cấp kì Trúc cơ, nếu tấn thăng sẽ lên hậu kỳ kì Trúc cơ, khoảng cách với kì Kim Đan rất gần rồi.

Tổ chức Hừng Đông gần đây phát triển mạnh mẽ, cũng cần phải nắm bắt cơ hội để cường hóa thực lực, sớm ngày gỡ bỏ rắc rối là tổ chức Hừng Đông và Dương Tiêu.

Xem ra cơ hội đêm nay nhất định sẽ đột phá đến giai đoạn hậu kỳ kì Trúc cơ, thực lực nhất định sẽ tăng lên rất nhiều, nhưng đáng tiếc lại lỡ hẹn ước với bà xã xinh đẹp.

Bi kịch nhất là dường như còn khiến Lâm Tử Thanh hiểu lầm?

“Bỏ đi, mình là tiên nhân, thế nào mà lúc tu luyện còn nghĩ đến mấy chuyện này được cơ chứ?” Trương Thiên thầm nói, sau đó vẻ mặt trở nên nghiêm túc.

Vùng đan điền của vô cực chi môn, nắm giữ tám trăm sáu mươi bốn căn tiên mạch, phát ra ánh sáng chói mắt.

Loại ánh sáng chói mắt này giống hệt ngọn lửa nóng rực thiêu đốt thối thể khiến Trương Thiên cực kỳ khó chịu.

Chẳng lẽ đây chính là cái giá phải trả khi nắm giữ tiềm năng tu luyện siêu cấp hay sao?

Nhưng Trương Thiên cũng không có cách nào nghiên cứu sâu, chỉ có thể vận công cắn răng tu luyện.

Trong phòng, Trương Thiên ngồi trêи nền đất, trán toát mồ hôi lạnh, cắn răng chịu đựng, vẻ mặt vô cùng thống khổ…

Đặc biệt là đôi lúc trong đầu còn nhảy ra hình ảnh mê người của Lâm Tử Thanh, đây rốt cuộc là chuyện gì?

Ép không được lửa? Lại còn bị phân tâm!

Nếu không phải trải qua nhiều năm chinh chiến, đoán chừng sẽ thật sự phải từ bỏ cơ hội này nếu ý chí không kiên định.

Một giờ đồng hồ trôi qua, Trương Thiên vẫn không hề có chút thay đổi nào…

Hai tiếng trôi qua, vẫn cắn răng ngồi tại chỗ cũ…

Ba tiếng sau, rốt cuộc lông mày cũng giãn ra một chút…

Mãi đến bốn tiếng sau, một luồng khí tức mạnh mẽ từ bên trong cơ thể của Trương Thiên phá ra ngoài, anh mới chậm rãi mở mắt ra, lần tu luyện này coi như chính thức kết thúc.

“Rốt cuộc cũng xong!”

Bốn tiếng trôi qua, cuối cùng Trương Thiên cũng chính thức nhập cảnh giới hậu kỳ kì Trúc cơ.

Đây là lần tấn thăng đầu tiên sau khi mở ra vô cực chi môn, không ngờ sẽ đau đến vậy.

Lẽ nào sau này, mỗi một lần tấn thăng, tu luyện cũng sẽ như này sao?

Quan trọng nhất là, rõ ràng đã tấn thăng lên cảnh giới mới, nhưng vô cực chi môn vẫn như đang có một ngọn lửa thiêu đốt, đan điền như này là có chuyện gì vậy?

Chẳng lẽ còn muốn đột phá cảnh giới tiếp theo sao?

Trương Thiên nhắm mắt bước vào, nhưng không có ý định tấn thăng nữa, chỉ là vô cự chi môn vẫn khô nóng như cũ…

Không phải sẽ mãi như này đấy chứ?

“Không được!” Trương Thiên trầm giọng mở mắt.

Cái này rõ ràng không phải dấu hiệu muốn tấn thăng, nhưng đan điền dị thường khiến Trương Thiên cực kỳ bối rối.

Sẽ không phải là linh lực tràn đầy đó chứ?

Trương Thiên quyết định quay lại nơi ở, lợi dụng tụ linh trận khôi phục một chút xem sao.

Cái này liên quan đến việc tu luyện, tuyệt đối không thể để tàu hoà nhập ma được, nếu không tu vi bị phế hết coi như xong.

Anh đi đến trước mặt Lâm Tử Thanh, thu hồi tia linh lực kia, duy trì trạng thái ngủ say, không để cho cô bị giật mình mà tỉnh giấc.

“Quá đẹp rồi!”

Rõ ràng chỉ liếc nhìn một cái, cũng có thể khiến Trương Thiên không nhịn được, đáng tiếc, đan điền lại đang gây chuyện…

Cuối cùng Trương Thiên vẫn ép mình rời đi, nhanh chóng trở về nơi ở tại Thiên Hải.

Anh ở trong một toà nhà ba tầng, lợi dụng tụ linh trận, bắt đầu tu luyện.

Sau khi hấp thụ một lượng lớn linh khí, ánh sáng bên trong vô cực chi môn mờ đi một chút, đan điền khô nóng của Trương Thiên cũng cảm thấy dễ chịu phần nào, thế nhưng vẫn chưa hoàn toàn biến mất!

Một tiếng sau, linh lực trong người đã tràn đầy, nhưng cảm giác khô nóng vẫn còn đó.

Ép Trương Thiên phải trực tiếp thâm nhập vào sâu bên trong.

Lại ba mươi phút nữa qua đi, cuối cùng cảm giác khó chịu kia cũng hoàn toàn biến mất.

Trương Thiên cảm thấy năng lượng toàn thân lần nữa đã được lấp đầy trở lại, trong trạng thái sung mãn.

Thực sự là không dễ dàng chút nào, trong suốt cả quá trình đều bị cảm giác khô nóng ở quấy nhiễu tu luyện, chẳng lẽ là tục tâm quá nặng, nên mới dẫn đến sắc ɖu͙ƈ bất tỉnh tâm (tâm phiền ý loạn)?

Vô cực chi môn lúc tu luyện thật sự quá kì lạ.

Trương Thiên dựa vào thiên phú tu luyện xuất sắc cùng với vô số tuệ căn tiên mạch, rất nhanh đã lĩnh ngộ được.

Tầng thứ ba của Thiên tinh kiếm quyết, Tam Sinh!

Mặt hồ phát nổ tung, bọt nước bắn tung toé, kiếm ý doạ người…

Hôm nay nhờ vào uy lực của tụ linh trận mà uy lực của tinh kiếm quyết coi như cũng không tệ, đoán chừng cũng có thể giết chết được Dương Tiêu, dù sao cũng là kiếm pháp bậc thấp trong tiên giới.

Nhưng đáng tiếc, nếu như không có sự hỗ trợ tụ linh trận, toàn bộ nếu chỉ dựa vào thực lực của chính mình , sát ý chắc chắn không có mạnh như vậy!

Trời đã lờ mờ sáng, Trương Thiên cũng không tiếp tục lĩnh ngộ kiếm pháp nữa mà bay trở lại bên trong Lâu Vũ khôi phục một chút linh lực.

Đợi linh lực được lấp đầy, chuẩn bị trở về khách sạn, anh phải ở trước mặt của Lâm Tử Thanh dùng sự thật chứng minh năng lực mạnh mẽ của mình, không thể để cô hiểu lầm được…

Một đêm này, mặc dù không cùng bã xã ‘nối dõi tông đường’, nhưng về mặt tu luyện cũng đạt được không ít lợi ích.

Nửa tiếng sau, toàn cơ thể gần như đã được phủ kín linh lực, vô cực chi môn cũng đã ổn định.

Đinh đinh đinh!

Đúng lúc này, chuông điện thoại vang lên.

Lúc này vừa tròn 7 giờ sáng, Trương Thiên cho là Lâm Tử Thanh, nghĩ thầm: “Sớm như vậy đã tỉnh rồi sao? Mình còn chưa quay lại chứng minh thực lực của bản thân mà.

Nhưng khi nhìn xuống màn hình điện thoại, người gọi đến không phải là Lâm Tử Thanh, mà là Vân Thiên!

“Vân Thiên?”

Đây chính là khách quý ít gặp, không biết là có chuyện gì?

Trương Thiên cau mày nhận điện thoại: “Sớm vậy? Có chuyện gì?”

Ngữ khí Vân Thiên nhẹ nhàng, nhỏ giọng nói: “Tôi gọi để báo cho anh một tin, tâm sen ngàn năm mà anh nhờ tôi và cha tôi tìm giúp, tối ngày hôm qua tôi đã lấy được cho anh rồi, khi nào anh có thời gian thì đến mang về!”

Chuẩn bị hóa ma đan cho Tiểu Lục thì cần phải có hai loại linh dược là tâm sen ngàn năm và ngàn huyết mộc tâm.

Khi đó, lúc rời khỏi Vân Môn quả thật có nhờ Thiên Ma giúp mình tìm kiếm.

Bây giờ trong tay mình đã có ngàn huyết mộc tâm bản cao cấp tìm được dưới đáy hồ, vạn năm băng tâm quả, nếu giờ Vân Thiên đã tìm thấy tâm sen ngàn năm, vậy thì có thể luyện hóa ma đan được rồi.

Lại là một tin tức tốt!

Trương Thiên cười nói: “Quá tốt rồi, có thời gian lập tức tới!”

Vân Thiên nói: “Ừ.

“Dạo này Vân Môn vẫn ổn chứ? Không có ai đến làm loạn đấy chứ?” Trương Thiên đột nhiên nghĩ đến tin trong nhiệm vụ của tổ chức Hừng Đông có một nhiệm vụ là giết Vân Thiên, nên quan tâm hỏi thăm một chút.

Vân Thiên nói: “Không có việc gì, chỉ là hôm nay đoán chừng sẽ có người của tổ chức Hừng Đông đến đây, nhưng chắc cũng không gây được sóng gió gì đâu.

“Người của tổ chức Hừng Đông sao? Bọn chúng sao lại đến Vân Môn kiếm chuyện? Anh nhận được tin rồi sao?” Trương Thiên vẫn có chút lo lắng.

Bây giờ tổ chức Hừng Đông bồi dưỡng không ít truyền thừa thái dương chi quang, không thể xem nhẹ được.

Mấy chuyện này Vân Thiên có thể còn không biết, nhưng Trương Thiên ngược lại biết rất rõ.

Vân Thiên giải thích nói: “Tâm sen ngàn năm là do hôm qua tôi chặn đường một sứ giả tổ chức Hừng Đông cướp được, tin tức thì là do người của tôi mật báo cho tôi biết.

“Sau khi tôi cướp được tâm sen ngàn năm, hình như tổ chức nội bộ Hừng Đông muốn tập hợp người kéo đến Vân Môn chúng tôi đòi nợ, xem ra thứ này cũng rất quan trọng đối với bọn chúng.

“Nhưng giải quyết đám người Hừng Đông đấy hẳn là cũng không có vấn đề gì, dù sao bọn chúng muốn ở Huyền Tây giết Vân Môn của chúng tôi, bọn chúng vẫn chưa có cái thực lực đấy.

Trương Thiên nghe xong, không khỏi nhíu mày.

Bây giờ tổ chức Hừng Đông cũng không còn đơn giản nữa rồi!

Miền Nam có một hang ổ Hừng Đông, miền Đông cũng có, ngay cả Huyền Tây cũng đã có.

Trương Thiên hoàn toàn không hiểu rõ thực lực của tổ chức Hừng Đông ở miền Nam như nào, không biết một trong một phiến khu rốt cuộc có bao nhiêu cường giả, nhưng nếu đúng như lời Tả Chinh Vĩ nói, đã có hơn một trăm truyền thừa thái dương chi quang, thì cũng không đơn giản rồi.

Trương Thiên trầm giọng nói: “Không ổn, thực lực của tổ chức Hừng Đông bây giờ không thể xem thường, tất nhiên bọn chúng tập hợp nhân lực giết đến tận Vân Môn, chắc chắn có lòng tin.

“Tôi bây giờ sẽ đến đó ngay lập tức, anh cẩn thận ứng phó!”

Vân Thiên nghi hoặc, nhưng từ trước đến nay, chuyện có thể khiến Trương Thiên phải nghiêm túc đều không phải là chuyện đơn giản.

Anh ta ngưng trọng đáp: “Được!”

….


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.