Cuồng Tế Vô Song

Chương 235: Thiên Tinh Tam Kiếm!




Đây là?

Linh kỹ, tiên pháp, kiếm quyết?

Điều này chứng minh, cường giả thần bí ở Đông Khôi Xã tuyệt đối là một tiên nhân.

“Dĩ nhiên còn có kiếm quyết, thực lực như vậy…”

Trương Thiên không kịp kinh ngạc, anh nhíu thật sâu chặt, vung tay tung một chiêu!

Trong sân dâng trào sóng to gió lớn, thành trường đao sắc bén trêи mái hiên của một cường giả phá cảnh để lại sau khi ngã xuống vừa rồi đã bị Trương Thiên hút đến.

Bọn người Triệu Chí Long vẫn luôn thù hận Trương Thiên, sau khi kêu la một câu muốn tiêu diệt Trương Thiên xong thì đã sớm tránh ra.

Ít nhất là tránh xa luồng kiếm ý kia đã!

Giờ phút này, bọn chúng đang nhìn Trương Thiên sắp thua dưới kiếm ý của tiên nhân, bọn chúng có thể tưởng tượng ra kết quả kế tiếp, Trương Thiên sẽ bị đánh nát thành mây khói, cả chút cặn cũng không còn.

Cứ việc người trước mắt là Thái Dương Thần khủng bố, nhưng bọn chúng vẫn tin chắc rằng anh không thể sánh bằng vị kia của Đông Khôi Xã bọn chúng!

Bởi vì một kiếm này, chưa từng thất bại bao giờ.

Rất nhiều cường giả đánh đến Đông Khôi Xã, cuối cùng đều chết thảm dưới một kiếm khủng bố kia.

Triệu Chí Long cực kỳ căm hận, tàn nhẫn mà thì thầm: “Dám đắc tội Đông Khôi Xã chúng ta, đáng chết!”

Nhìn Trương Thiên bị vây khốn trong vòng vây kiếm ý, trêи mặt bọn chúng như muốn lộ ra nụ cười thắng lợi.

Ngay sau đó, đôi tay Trương Thiên nắm chặt đường đao, nhảy dựng lên giữa không trung, đột nhiên toàn thân anh hiện ra ánh sáng đỏ, bắn ra hào quang vạn trượng, bắt mắt chói mắt.

Toàn trường bị gió lốc thổi quét, ánh sáng thái dương này có uy áp cường đại khủng bố đến vậy.

Bọn Triệu Chí Long bị cảnh tượng trước mắt làm cho chấn động, sững sờ ngay tại chỗ!

Không ít cường giả đánh đến Đông Khôi Xã, nhưng có thể để lộ ra uy lực cường đại như thế vào thời khắc cuối cùng, cũng chỉ có một mình Trương Thiên!

Thậm chí nội tâm bọn họ có chút dao động đối với kết quả dự đoán vừa rồi.

“Trương Thiên thật sự có thể chặn lại chiêu này?” Triệu Chí Long lẩm bẩm.

Mọi người chuyển ánh mắt mê mang về hướng đó.

Giờ phút này, Trương Thiên đang bay giữa không trung giống như một ma quỷ bị nung khô, toàn thân thẩm thấu ánh đỏ rực, đường đao sắc bén kia cũng xuất hiện hào quang đỏ.

Trương Thiên nâng đường đao đỏ rực lên cao cao, ra sức chém xuống!

Ánh hào quang màu đỏ càng lúc càng sáng chói, đánh về luồng kiếm ý đang xé gió chém tới kia.

Sự hùng mạnh của ánh đao đỏ kia đến từ kình lực chí cường của thái dương.

Cương khí như sóng to ngập trời, quay cuồng mà lao ra vào thời khắc này, chỉ dòng khí thôi đã có thể áp đảo mọi người, không ít phòng ốc ngói đen phía dưới đã bị thổi bay.

Đao này tên là Tu La trảm!

Cơ hồ là một chiêu chém trời, cho dù là xe tăng cũng bị chém thành hai mảnh!

Nhưng Trương Thiên vẫn cảm thấy có khả năng kình lực này không ngăn được một kiếm khủng bố kia.

Xẹt!

Một âm thanh chấn động vang, trời đất rung chuyển.

Tu La trảm chém trời va chạm với một kiếm khủng bố của tiên nhân, hai thứ sức mạnh chạm vào nhau, giống như làn sóng nổ tung, đẩy ra vầng sáng, dư chấn làm với chạm nổ tung về bốn phía!

Đồng thời, không gian luồng kiếm ý kia tỏa định cũng rách nát.

Trương Thiên tung ra kình lực cường đại của bản thân, nhưng một kiếm khủng bố kia cũng giống như linh lực cuồn cuộn không ngừng, phá tan Tu La trảm, dư âm cũng chấn động đến.

Tạc Trương Thiên lui về sau mấy mét.

Hai gan bàn tay cũng bị chấn đau, nhưng Tu La trảm vẫn miễn cưỡng chặn lại một kϊƈɦ này!

Ánh lửa tiêu tán!

Trương Thiên nhanh chóng quay đầu nhìn về phía tòa nhà ba tầng trung đình.

Vừa rồi kiếm quyết khủng bố kia hoàn toàn chấn động tới anh, không nghĩ tới Viêm Hạ còn có nhân vật như thế này?

Lúc này, có một cường giả xuất hiện ở hành lang tòa nhà, trong tay cầm một thanh kiếm, phóng ánh mắt lạnh nhạt lại đây.

Người nọ có một bộ râu dài, trắng đen giao nhau, đã bước vào tuổi già, ước chừng sáu bảy chục tuổi!

Đây là tiên nhân sau lưng Đông Khôi Xã?

Cũng không phải người mẹ mà mình nhớ nhung trong lòng, Trương Thiên có chút thất vọng!

Hai cường giả bốn mắt nhìn nhau, hiển nhiên người sau cũng cảm thấy kinh ngạc.

Bọn Triệu Chí Long giật mình nhìn Trương Thiên, nói:

“Hắn ta có thể chặn lại một kiếm của ông chú?”

“Thái Dương Thần cũng mạnh lắm…”

“Chẳng lẽ ông chú không bằng hắn ta?”

Bọn chúng kinh ngạc, thứ nhất là do từ trước tới nay, đây là người đầu tiên chặn lại được chiêu thức này, thứ hai là bị dọa do sức mạnh mà Trương Thiên phát ra vừa rồi!

Trương Thiên nhướng mày nhìn sang, trầm giọng nói với ông lão đứng trêи tòa nhà: “Ông là người tu tiên?”

Có kiếm quyết, có linh lực…

“Cậu là ai?” Ông lão cầm kiếm hỏi.

Trương Thiên không đáp, Triệu Chí Long lại giành trước mà nói: “Ông chú, hắn chính là Trương Thiên đã giết Tiểu Tinh, người trước đó truy tra tiên văn đấy!”

“Ngoài ra hắn còn có một thân phận, chính là Thái Dương Thần nổi tiếng ở thế giới Hắc Ám!”

“Không sai!” Trương Thiên nhướng mày bồi thêm một câu.

Triệu Chí Long hung ác nhìn lại, cười lạnh, nói: “Trương Thiên, đây là ông chú ruột của tao, Triệu Bắc Sơn, đúng là tiên nhân Đông Khôi Xã trong lời nói của mọi người!”

“Hôm nay, bất kể thế nào cũng bắt mày đền mạng cho Tinh nhi tụi tao!”

Triệu Bắc Sơn?

Ông chú?

Không phải người tới từ Tiên giới, vì cái gì lại biết tu tiên?

Trương Thiên nheo mắt lại, người nơi này sao lại biết chuyện của Tiên giới!

Giờ phút này, anh không có tâm tư để ý tới Triệu Chí Long, trực tiếp chém nhanh thanh đao, một ánh hào quang đỏ rực lộ ra đao ngân chém về phía bọn Triệu Chí Long.

Sát ý thình lình xuất hiện, bọn chúng không kịp chuẩn bị!

Sôi nổi đánh ra cương khí mạnh mẽ, va chạm thẳng về phía ánh đao đang chém đến.

Nhưng chúng chỉ là cường giả nhập thần mà thôi, sao có thể hoàn toàn hóa giải một đao đỏ rực ngập trời của Trương Thiên?

Cương khí nổ tung, một luồng nội kình vẫn đánh về phía bọn chúng, đâm vào ngực, đánh bay ba người.

Bọn chúng đụng phải vài cái mái hiên, mới dừng lại ở nơi cách đó mười mét, cánh tay ôm lấy bộ ngực đau đớn, khóe miệng chảy ra tơ máu.

Triệu Bắc Sơn đứng trêи tòa nhà cũng không ra chiêu.

Hình như cũng không kịp ra chiêu!

Ông ta chỉ nhíu mày nhìn chằm chằm Trương Thiên, quở trách: “Cậu thật kiêu ngạo, ngay trước mặt tôi mà cũng dám đụng vào của hậu nhân nhà họ Triệu?”

Trương Thiên cũng không có tâm tư quan tâm mấy chuyện vặt này, anh lạnh lùng hỏi lại: “Sao ông lại biết Luyện Khí? Ông là tiên nhân chân chính?”

Triệu Bắc Sơn cũng không đáp, ngược lại nặng nề mà nói: “Ta là người thế nào không cần cậu biết!”

“Ta chỉ biết giành mất thứ của tôi ở Khánh Giang, còn giết Tinh nhi của nhà họ Triệu, hôm nay cậu phải chết.

Nói xong, trong mắt Triệu Bắc Sơn lộ ra sát ý.

Ông ta từ hành lang nhảy lên mái hiên ba tầng, tàn nhẫn nhìn chằm chằm Trương Thiên, vươn lợi kiếm lóa mắt trong tay lên.

Thân kiếm chớp ra ánh sắc lạnh, phẩm chất cực kỳ không tồi, vừa nhìn là biết không phải vật phàm, hẳn là sản vật của Tiên giới.

Trong lúc mơ hồ, mũi kiếm như xoay chuyển linh lực, giống như đang hấp thu cái gì vậy!

Tay Triệu Bắc Sơn còn ấn ra pháp quyết.

Đây là kiếm quyết?

Trương Thiên nhanh chóng nhảy lên mái hiên.

Anh không rõ, vì cái gì Triệu Bắc Sơn có lợi kiếm của Tiên giới, còn có kiếm quyết mạnh như vậy?

Chiêu kế tiếp sẽ mạnh đến mức nào?

Trương Thiên không biết, nhưng nhất định không thể đứng ngơ ra đó mà nhận lấy cái chết!

Tựa như một kiếm vừa rồi, có lẽ nên tránh khỏi kiếm ý cường đại giống như cách của bọn Triệu Chí Long, vậy thì né thoát được…

Triệu Bắc Sơn đứng sừng sững phía trêи trêи lầu cao, khóe miệng lộ ra ý cười, ông ta cười nói: “Vô dụng, chỉ là một phàm bối, còn mơ tưởng trốn được kiếm ý của ta!”

“Có thể chết dưới chiêu này của lão, cũng coi như vinh hạnh của cậu.

“Thiên Tinh Tam Kiếm, diệt!”.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.