Cuồng Tế Vô Song

Chương 227: Đế Quốc Thái Dương Chi Quang




Trương Thiên không thể xác định lời mời của Tả Chinh Vĩ là một âm mưu, hay thật sự muốn thu nạp mình vào tổ chức Hừng Đông, cho nên lúc này anh vẫn duy trì cảnh giác.

Có lẽ mình chẳng qua chỉ là một quân cờ để giết Vũ Trường Sinh!

Sau tiếng gọi ầm ĩ, có một người đi ra từ trong bóng đêm.

Xương gò má nhô lên, mặt như con sói hám tài, đúng là Tả Chinh Vĩ!

Dưới vành mũ, hai tròng mắt của Trương Thiên sắc bén, nhếch miệng cười nói: “Nam đường chủ!”

“Lúc trước tôi cho rằng tổ chức chúng ta có tài lực hùng hậu, hẳn là có một nhã uyển làm đường khẩu, không ngờ lại gặp nhau ở những nơi tối thui thế này.

Vẻ mặt Tả Chinh Vĩ không có gì thay đổi, lạnh nhạt nói: “Tổ chức Hừng Đông chúng tôi không cần nơi tầm cỡ, chẳng qua là chỗ để đặt chân mà thôi, đường hoàng hoặc đơn sơ cũng không ảnh hưởng gì.

“Cũng đúng!” Trương Thiên trầm giọng nói: “Nam đường chủ, cái khác không nói, Thiên Vân tôi thích vào thẳng vấn đề chính.

Không phải tôi đã hoàn thành nhiệm vụ rồi ư? Không chờ nỗi nên muốn tới nhận thưởng đây!”

“Trước đó ông đã nói, gia nhập Hừng Đông là có thể được truyền thừa ánh sáng, rốt cuộc việc này làm như thế nào mới được?”

Tả Chinh Vĩ híp mắt nhìn rồi nói: “Quả nhiên là cường giả, làm hết mọi việc chính là vì trở nên mạnh hơn!”

“Có võ giả nào mà không cảm thấy hứng thú với truyền thừa ánh sáng chứ?” Trương Thiên nói.

Nghe đồn truyền thừa ánh sáng chính là võ đạo mạnh nhất thiên hạ, cám dỗ này đương nhiên đủ lớn!

Tả Chinh Vĩ cười gật đầu: “Tôi thích cậu sảng kɧօáϊ vậy đấy, hơn nữa giết người đủ tàn nhẫn, mục đích cũng rõ ràng!”

Ở trong mắt ông ta, Thiên Vân vì mạnh hơn mà có thể không tiếc mọi thứ.

Cường giả như vậy là thứ tổ chức Hừng Đông cần nhất.

Ngay sau đó, Tả Chinh Vĩ ném một cái chai về hướng Trương Thiên.

Trương Thiên đưa tay bắt được, là một chai nhựa trong suốt cao hai mươi phân, bên trong có chứa hai viên thuốc tròn màu đỏ.

Bề ngoài của thứ này đỏ chót, hình dáng giống đan dược, chỉ là thể tích nhỏ hơn đan dược rất nhiều, lớn cỡ hạt đậu đỏ mà thôi.

Trương Thiên nhìn chằm chằm cái chai nhỏ, lạnh nhạt hỏi: “Đây là cái gì?”

“Thứ tốt, đây là truyền thừa ánh sáng!” Tả Chinh Vĩ cười nói.

Nói láo!

Có ai rõ ràng Truyền thừa Thái Dương Chi Quang hơn Trương Thiên chứ?

Cái đó cần phải chỉ rõ huyết thống tu luyện, chỉ rõ tài năng tu luyện, đạt được thời cơ mới có thể xuất Quang siêu nhiên!

Đây là truyền thừa ánh sáng?

Lừa ai chứ!

Trương Thiên nhếch khóe miệng cười nói: “Nam đường chủ, chẳng lẽ dùng hai viên nhỏ xíu này để lừa Thiên Vân tôi à?”

“Ông cảm thấy tôi sẽ tin ư?”

“Tôi nhìn nó chẳng khác gì viên thuốc mạnh!”

Nam đường chủ thấy Trương Thiên không tin thì nở nụ cười.

Cũng giống như lần đầu tiên ông ta tiếp xúc vậy, đều không tin, nhưng qua một thời gian ông ta mới thật sự biết được sự huyền bí trong đó.

Nam đường chủ giải thích: “Thiên Vân, tôi không có lừa cậu, thứ này là đồ tốt chỉ có tổ chức Hừng Đông chúng tôi mới nghiên cứu ra được.

“Chỉ cần uống nó, cậu sẽ từ từ có thể chất tu luyện truyền thừa ánh sáng!”

Hừng Đông nghiên cứu ra được?

Trương Thiên bán tín bán nghi hỏi: “Là sao?”

Nam đường chủ cười nói: “Cậu có biết vì sao khá nhiều người không chiếm được truyền thừa ánh sáng không? Hạn chế lớn nhất là gì?”

Bởi vì truyền thừa cần thể chất truyền thừa riêng!

Cho nên số người có Thái Dương Chi Quang không nhiều.

Có điều Trương Thiên giả vờ không biết mà lắc đầu, liếc mắt đánh giá Tả Chinh Vĩ, không khỏi nghĩ thầm: Chẳng lẽ một đường chủ Hừng Đông cũng biết Thái Dương Chi Quang có rất nhiều bí mật?

Tả Chinh Vĩ trầm giọng nói: “Chính vì con người có thể chất tu luyện khác nhau, dẫn tới không cách nào truyền thừa.

Lời này vừa ra, Trương Thiên nhíu mày.

Nếu Xích Tử hoặc Dương Tiêu nói với Trương Thiên câu này, anh sẽ không cảm thấy kỳ quái, nhưng Tả Chinh Vĩ chỉ là một đường chủ của Hừng Đông…

Bí mật truyền thừa Thái Dương Chi Quang lại được công khai ư?

Dương Tiêu?

Trương Thiên nói: “Theo như Nam đường chủ nói, uống viên thuốc này vào là có thể thay đổi thể chất tu luyện?”

Tả Chinh Vĩ cười nói: “Không sai!”

Tin tức này làm cho trái tim Trương Thiên chấn động.

Phải biết rằng, nếu viên thuốc này thật sự có thể tu chỉnh thể chất tu luyện, vậy thì đúng là ai cũng có thể tu luyện để truyền thừa Thái Dương Chi Quang!

Trước kia anh với Thiên Ma từng nghiên cứu đan dược sửa đổi thể chất tu luyện, nhưng không có kết quả.

Hiện tại Hừng Đông đã có kỹ thuật này?

Trương Thiên trầm giọng truy vấn: “Chưa từng nghe nói trêи đời còn có sự tồn tại của thứ này? Tôi muốn một lời giải thích!”

Tả Chinh Vĩ đánh giá Trương Thiên một chút, hoàn toàn không sợ sẽ tiết lộ kỹ thuật mà gằn từng chữ một giải thích: “Bên trong thứ này đựng máu tươi siêu tinh khiết của sứ giả ánh sáng.

“Sứ giả ánh sáng vốn là thể chất tu luyện mạnh nhất trong võ đạo, máu tươi của bọn họ có thể từ từ đồng hóa kϊƈɦ hoạt thể chất tu luyện tự thân, khiến cho cậu trở nên mạnh hơn.

Khi đồng hóa đến mức độ nhất định thì cậu sẽ có thể chất tu luyện ánh sáng, đến lúc đó là có thể tu luyện truyền thừa ánh sáng.

Lúc Tả Chinh Vĩ nói xong một đoạn này, ông ta không thấy hai tròng mắt dưới vành mũ đã trợn to hết mức, trong hai tròng mắt quả thực ẩn chứa một luồng sát khí lớn mạnh!

Rốt cuộc là ai đã nghiên cứu ra kỹ thuật này, không ngờ lại có thể đồng hóa được thể chất tu luyện?

Quan trọng nhất chính là viên thuốc này lại được hợp thành từ máu tươi tinh khiết của sứ giả ánh sáng?

Thứ dùng trong một viên này là máu của ai!

Xích Tử?

Trương Thiên đè nén tức giận trong lòng, trầm giọng hỏi: “Là ai nghiên cứu ra kỹ thuật này, có thể tin được không?”

Tả Chinh Vĩ: “Đương nhiên là cấp trêи của Hừng Đông chúng tôi mới biết, chúng tôi có ví dụ thực tế chứng minh, tỷ như người cậu quen, Gia Cát Khôn!”

Trương Thiên nhíu mày nói: “Vậy máu siêu tinh khiết của sứ giả ánh sáng làm ra như thế nào?”

Ngừng lại một chút, anh tiếp tục bổ sung một câu: “Làm sao tôi có thể xác nhận được tôi có thể lấy thêm nhiều viên thuốc này để tu luyện?”

Chẳng lẽ một sứ giả ánh sáng lại cung cấp máu tươi siêu tinh khiết cho ông ta liên tục không ngừng!

Tả Chinh Vĩ giải thích: “Sợ là chuyện về máu tươi siêu tinh khiết không phải chuyện mà cậu lo lắng?”

“Cậu chỉ cần biết rằng, chỗ tôi có thể liên tục cung cấp viên Luyện hóa hoàn này cho cậu là được!”

Liên tục?

Vậy phải dùng bao nhiêu máu tươi để luyện hóa viên này?

Dương Tiêu là muốn bồi dưỡng bao nhiêu người cho Thái Dương Chi Quang?

Ban đầu anh chỉ cho rằng người thừa kế giống như Gia Cát Khôn và Dương Ấn chỉ là số ít, nhưng hiện tại Luyện hóa hoàn này ra đời…

Trương Thiên nhíu mày rơi vào trầm tư!

Tả Chinh Vĩ tiếp tục nói: “Thiên Vân, chúng tôi chẳng những có thể cung cấp Luyện hóa hoàn cho cậu, tổ chức Hừng Đông chúng tôi còn có thể chia sẻ những võ kỹ cao cấp hơn, hoặc một số loại thuốc nước tăng cường.

“Chỉ cần cậu nỗ lực càng nhiều cho Hừng Đông, chúng tôi sẽ cho cậu càng nhiều tài nguyên.

“Nhìn như vậy, có phải cậu cảm thấy Hừng Đông chúng tôi có thể khiến cậu càng mạnh hơn không?”

Có thể cung cấp truyền thừa ánh sáng, còn chia sẻ các thứ võ kỹ và tu luyện.

Đối với một võ giả bình thường, đây tuyệt đối là cám dỗ cực lớn!

Nhưng Trương Thiên chưa bao giờ tin trêи đời lại có bữa cơm nào miễn phí!

Trương Thiên trầm giọng nói: “Ha ha, chỉ sợ Nam đường chủ sẽ không tùy tiện đưa ra thứ gì tốt?”

Tả Chinh Vĩ cong khóe miệng, cười âm hiểm nói: “Thiên Vân, cậu rất thông minh!”

“Đương nhiên là có điều kiện, chẳng qua điều kiện của Hừng Đông chúng tôi tuyệt đối sẽ khiến cậu cảm thấy công bằng.

“Giao dịch ngang hàng! Có trả có báo, cậu cung cấp thứ Hừng Đông chúng tôi muốn, chúng tôi cũng sẽ cho cậu Luyện hóa hoàn.

“Ví dụ như đưa tôi võ kỹ tốt, hoặc là trợ giúp tổ chức Hừng Đông làm việc, hoặc giúp tổ chức giết người!”

“Cũng giống như hôm nay cậu giúp tôi giết Vũ Trường Sinh, cho nên cậu mới được hai viên Luyện hóa hoàn.

“Thế nào? Tả Chinh Vĩ tôi không làm cậu thất vọng chứ?”

Đây chính là thủ đoạn dùng tu luyện để bồi dưỡng một đám tinh anh cho Thái Dương Chi Quang!

Nói là không có kiểm soát, nhưng nếu muốn tăng thực lực thì phải giúp Hừng Đông làm việc, đây không phải là kiểm soát ư?

Hừ, không thất vọng!

Quả thực không hề thất vọng!

Nhưng mấy thứ này không phải Tả Chinh Vĩ cho, mà là Dương Tiêu…

Tổ chức Hừng Đông này chẳng qua chỉ là một thứ để ngụy trang, hiện tại đã sắp trở thành một Đế quốc Thái Dương Chi Quang rồi!

Anh ta chẳng những để Thái Dương Chi Quang vào Viêm hạ, còn cho mọc rễ nảy mầm.

Lòng Trương Thiên nặng nề hơn, cười nói: “Điều kiện rất hấp dẫn!”

“Có điều tôi muốn hỏi một chút, hiện tại có bao nhiêu người cũng đang cạnh tranh Luyện hóa hoàn này?”

Mười người? Hai mươi người?

Anh còn muốn biết, đã có bao nhiêu người được truyền thừa Thái Dương Chi Quang?

Như vậy có thể biết quy mô hiện tại của tổ chức Hừng Đông rốt cuộc đã lớn đến mức nào!

Trương Thiên híp mắt nhìn chằm chằm Tả Chinh Vĩ, muốn có được một câu trả lời.

Tả Chinh Vĩ ngẩng đầu lên, nhìn về hướng Trương Thiên!.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.