Cuồng Tế Vô Song

Chương 187: Châu Vũ!




Người khác nhìn thấy sắc đẹp nổi tâm, còn Thiên Ma này, nhìn thấy thuốc, nổi tâm!

Muốn chiếm kim đan hóa thể của Trương Thiên làm của riêng!

Hơn nữa lần này ông lão Thiên Ma ra tay tương đối nhanh, kim đan hóa thể giờ đã nằm gọn trong tay ông ta.

Ông ta còn hướng về phía Trương Thiên cười nói: “So tài tôi nhận thua, nhưng mà viên đan dược này bị tịch thu, cậu dùng bao nhiêu dược liệu thượng hạng của tôi, đương nhiên tôi phải lấy lại rồi!”

Cái này…Da mặt cũng quá dày rồi?

Mọi người trong phòng mặt đầy vạch đen, trợn mắt há hốc mồm!

Vì muốn có được đan dược mà không từ thủ đoạn?

Trương Thiên không những không giận mà còn cười, hơi nhíu mày nói: “Vậy phải xem ông già ông có thực lực cướp đồ khỏi tay Trương Thiên này không đã.”

Phốc!

Một luồng ánh sáng mạnh mẽ bắn ra, cương phong lưu động, kim đan hóa thể trên tay Thiên ma bắn ra ngoài, Trương Thiên phi thân nhảy lên một cái, tiếp được kim đan, nhanh tay cất vào trong áo.

Anh lớn tiếng cười nói: “Ha ha ha, cái chuyện cướp đan dược này, tôi chuyên nghiệp hơn nhiều!”

Thực sự là núi cao còn có núi cao hơn mà!

Vì đan dược suýt chuýt nữa đánh nhau!

Mọi người bó tay với hai người này, bảo trì thái độ trung lập, coi như không biết gì hết…

Ánh mắt Thiên Ma hiện rõ sự thất vọng, lớn tiếng mắng: “Chuyện cướp đan này, cậu còn không biết xấu hổ mà nói ra à?”

“Cướp của tôi nhiều đan dược như vậy, giờ là lúc tôi đòi lại một chút rồi!”

Trương Thiên mặt dày mày dạn nói: “Đòi lại còn có rát nhiều cơ hội, ông già ông gấp gáp cái gì? Tôi có bạc đãi ông khi nào chưa?”

Dứt lời, anh liền đi qua, vỗ vai ông lão Thiên Ma.

Ha ha, không bạc đãi sao?

Chính là nửa năm một năm lại đến cướp sạch mấy lần đó hả!

Thiên Ma lộ ra vẻ ghét bỏ!

Trương Thiên cười khổ nói: “Được rồi, bây giờ kim đan này mặc dù màu sắc rất tốt, nhưng vẫn còn có khuyết điểm…thật sự không phù hợp với mấy người, mấy người đều không thể ăn được đâu!”

Châu Vũ lúc này mới rướn người qua, mãnh liệt gật đầu nói: “Thiên Ma trưởng lão, anh Thiên luyện đan thật sự không thể ăn được đâu, cháu là người hiểu rất rõ điều này…”

“Sẽ như nào?” Thiên Ma dừng lại hỏi.

Châu Vũ lớn tiếng mắng: “Ăn vào sẽ bị tiêu chảy cả ngày!”

“Không đúng, mà là nhiều ngày…”

“Cháu và chị cháu đều đã ăn thử rồi, kết quả đều như thế, đau không nhịn nổi.”

Châu Nhu Nhu rất có liêm sỉ, chuyện riêng tư này lại bị Châu Vũ oang oang nói ra, khuôn mặt lập tức đỏ bừng, cúi đầu.

Ông lão Thiên Ma nhíu mày than thở: “Còn có chuyện như vậy sao?”

Trương Thiên cười hì hì gật đầu: “Cho nên lần này tôi tới, không phải là muốn tìm ông hỗ trợ nghiên cứu một chút hay sao? Xem xem rốt cuộc là bị làm sao.”

Anh lấy từ trong túi của mình ra một vài loại đan dược đã được luyện chế từ trước, đưa cho ông lão Thiên Ma.

Ông lão Thiên Ma nhận lấy cái bình, đổ đan dược bên trong ra, nheo mắt quan sát kiểm tra một chút, lại đưa lên mũi ngửi ngửi, trâm tư suy nghĩ một hồi!

“Có thể nhìn ra được nguyên nhân là gì không?” Trương Thiên trầm giọng hỏi.

Thần sắc ông lão Thiên Ma ngưng trọng, nhẹ giọng nói: “Phải xem thêm đã.”

Đột nhiên, ông lão Thiên Ma phản ứng lại, CMN ông đây vừa mới thua cậu xong? Tôi có quen cậu à?

Ông ta nở một nụ cười xấu xa, nhìn Trương Thiên ghét bỏ nói: “Nhưng mà, tại sao tôi lại phải xem giúp cậu?”

Cái này?

Tại vì nó là chuyện quan trọng có được không?

Đây là đang cùng nhau nghiên cứu vì sự phát triển của đan dược…

Ngay cả Nhị trưởng lão cũng bất lực trước cái tính khí này của ông lão Thiên Ma.

Trương Thiên rất nhanh đã liền phản ứng lại, Thiên Ma nhất định là muốn mình lấy ra viên kim đan hóa thể, nhưng cái này chắc chắn không thể đưa cho ông ta được.

Trương Thiên nhíu mày nói: “Không phải là muốn chiếm chút tiện nghi sao?”

“Ông nếu như tìm ra được nguyên nhân, chỉ cần ông chuẩn bị đủ dược liệu, tôi luyện thêm mấy viên đan dược trả lại cho ông, giao dịch này oke không?”

Thiên Ma nghe vậy, lật mặt ngay lập tức, mỉm cười nói: “hì hì, một lời đã định! Cái vấn đề của đan dược này cứ giao cho tôi!”

“..”

Mọi người trong phòng cười khổ.

Thiên Ma cầm đan dược đi đến lò luyện đan, bắt đầu nghiên cứu.

Mọi người cũng chuẩn bị rời đi.

Trương Thiên ở U Tĩnh Các cạnh đại điện, một mình ở trong phòng chuẩn bị nuốt xuống viên kim đan hóa thể, tiến hành thối thể.

Vân môn tọa lạc ở chỗ này, lính khí so với các nơi khác dồi dào hơn nhiều, hơn nữa ở đây yên tĩnh không có ai làm phiền, là một nơi lý tưởng để tiến hành tu luyện.

Kim đan hóa thể đã luyện thành, bây giờ không tu luyện thì còn chờ đến khi nào?

Trương Thiên cầm kim đan hóa thể lên, hít thở sâu một hơi, anh biết, nuốt xuống viên kim đan này là đại biểu cho việc tiên lộ sẽ bắt đầu từ đây…

“Mẫu thân, con của người sắp quay về rồi, con muốn cái tên lão cha thiên sát kia phải trả lại sự trong sạch cho người!”

Anh nhét viên kim đan hóa thể vào trong miệng, nuốt xuống.

Đinh đinh!

Nhưng vào đúng lúc này, tiếng chuông điện thoại đột nhiên vang lên!

Nhìn lướt qua, là Tiểu Lục, nhưng Trương Thiên cũng không nghe, bởi anh vừa mới nuốt kim đan, chuẩn bị thối thể.

Thật không ngờ, điện thoại của Lâm Tử Thanh cũng gọi đến.

Đáng chết!

Nếu nhận điện thoại, chẳng may dược lực kích phát…

Nhưng Trương Thiên vẫn nhanh chóng nhận điện thoại, trầm giọng hỏi: “Tử Thanh, làm sao vậy?”

Lâm Tử Thanh bối rối vội vàng sốt ruột nói: “Trương Thiên…mẹ…Bà ấy ở nhà ông ngoại ầm ĩ mấy câu, rồi đột nhiên té xỉu, sắc mặt không tốt.”

Mẹ vợ hôn mê?

Còn cãi nhau ở nhà ông ngoại?

Chẳng lẽ Lâm Diệu Đông đưa bọn họ trở về nhà mẹ vợ sao?

Lý Tú Cầm bị cao huyết áp, bị tức choáng còn tốt, chẳng may vỡ mạch máu thì phiền phức to.

Trương Thiên hỏi: “Tay chân như thế nào rồi?”

“Tay chân bây giờ lạnh buốt, không thể cử động được, em bây giờ đang trên đường đi đến bệnh viện trung ương Hải Thị…” Lâm Tử Thanh hốt hoảng nói: “Anh có thể trở về sớm được không?”

Cô đã từng thấy Trương Thiên châm cứu cho Tiểu Lục, biết rõ năng lực của Trương Thiên, bây giờ mẹ đang trong tình huống nguy cấp, người mà cô có thể nghĩ đến, chỉ có Trương Thiên!

Tay chân bắt đầu cứng rồi?

Vậy khẳng định là vỡ mạch máu, nếu chẳng may xuất huyết não thì..

“Anh…”

Đột nhiên, dược lực trong cơ thể của Trương Thiên bắt đầu phát tác, một giọt mồ hôi lạnh từ trên trán chảy xuống!

Giờ đang thối thể, tuyệt đối không thể đi được, muốn đi, ít nhất cũng phải nửa ngày sau.

Trương Thiên đầu óc linh hoạt, suy nghĩ một chút, thở hổn hển nói: “Anh bây giờ cách Hải Thị rất xa, e rằng không tới được!”

“Anh lập tức sẽ phái người đến đó, em yên tâm, sẽ không xảy ra chuyện gì đâu!”

Lâm Tử Thanh vẫn còn khẩn trương nói: “Được, anh nhanh lên một chút, mẹ dường như sắp không chịu nổi nữa rồi!”

Đầu dây bên kia còn loáng thoáng nghe thấy tiếng Lâm Diệu Đông đang chửi nhau với người nào đó, tức giận mắng to.

Là ai?

Trương Thiên cau mày, nổi giận, cắn chặt răng kiềm nén.

Nhưng abay giờ không phải là lúc truy xem là kẻ nào.

Tự nhiên lại xảy ra chuyện vào lúc quan trọng như này…

Mà quan trọng nhất chính là, mình vừa nuốt kim đan hóa thể, thực sự không thể rời đi được!

Anh dùng linh lực trên người mình đè nén dược lực của kim đan hóa thể, toát mồ hôi lạnh nói: “Ừ, tin anh, sẽ không có chuyện gì đâu.”

Trương Thiên quả quyết cúp điện thoại của Lâm Tử Thanh.

Anh nhắm mắt, đột nhiên nghĩ đến một người, lập tức mở mắt, hướng về phái bên ngoài cửa lớn tiếng gọi: “Châu Vũ!”

Tiếng gọi đầy hung ác, vang dội cả ba đại điện Vân môn.

Còn không ngừng vang vọng khắp núi Hắc!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.