Cuồng Long Xuất Thế

Chương 157: Mình thật sự có duyên với anh ta sao




"He he he!"

Dương Duy cười đầy nịnh nọt, mặt mũi tràn đây sùng bái: "Đại ca, anh thật sự quá lợi hại! Từ nay về sau anh phải nhớ em là đàn em của anh đó nha! Đại ca, uống trà nào!" 

Chi nhánh Thương hội Trấn Nam.

Sau khi Diệp Trấn Nam tán gẫu với Diệp Huyền một lúc, trên mặt nở nụ cười nhẹ nhàng. Huyền có tính tình rất tốt, nhưng Diệp Trấn Nam vẫn luôn rất kính trọng Diệp Huyền, tuyệt đốt luôn chấp hành nghiêm ngặt mệnh lệnh của hắn. Không lâu sau, ông lại bấm số điện thoại của Hồng U Tử.

"Anh Diệp!" Thái độ của Hồng U Tử rất cung kính. "Cậu làm rất tốt, cậu Diệp khá hài lòng!"

Diệp Trấn Nam khẽ mỉm cười, một lời khen hiếm có. Ông ở vị trí cao, có thể nói là được hàng ngàn người ngưỡng mộ, hiếm khi khen ngợi người khác. Lần này có thể nói là một ngoại lệ.

Hồng U Tử ở đầu bên kia điện thoại lập tức yên lòng: "Vậy là tốt rồi! Chỉ cần ngài Diệp hài lòng, tôi an tâm rồi!"

"Ừm"

Diệp Trấn Nam nhẹ giọng đáp: "Cậu tiếp tục nhìn chăm chằm Tập đoàn Lâm thị, nếu có chuyện gì thì thông báo cho tôi càng sớm càng tốt!"

Nghe được Diệp Trấn Nam lại ra lệnh, Hồng U Tử lập. tức xốc lại tinh thần. Đây là một cơ hội tuyệt vời để thể hiện!

"Anh Diệp, xin đừng lo lắng! Tôi nhất định sẽ tiếp tục chú ý đến Tập đoàn Lâm thị, có bất kỳ tin tức gì sẽ ngay. lập tức thông báo cho anh!"

"Được!"

Lúc ¡ kỹ

Giọng nói của Diệp Trấn Nam dịu đi một chút: trước cậu từng nói với tôi là muốn thành lập một thuật đúng không?”

"Tôi đồng ý, tôi sẽ phân bổ cho cậu kinh phí 80 triệu, khi nào dùng hết thì báo tôi!"

"Cậu là người làm việc đáng tin cậy, tôi biết cậu có thểi"

Nghe được lời này, Hồng U Tử lập tức kích động, có cảm giác giống như đang nằm mơ: "Anh Diệp, anh, anh đồng ý?"

Vấn đề thành lập đội này thật ra đã được đề cập với Diệp Trấn Nam từ ba tháng trước. Nhưng rủi ro rất lớn, lại không có nhiều kinh nghiệm, vì vậy Diệp Trấn Nam không đồng ý.

"Làm đi, thua lỗ cũng không thành vấn đề! Tuy nhiên, tôi vẫn hy vọng cậu có thể chứng minh bản thân!"

Nói xong, Diệp Trấn Nam cúp điện thoại. Hồng U Tử phấn khích đến mức khoa tay múa chân. Đương nhiên, hắn biết Diệp Trấn Nam thay đổi quyết định là vì hắn đã làm tốt trong việc của Diệp Huyền.

"Diệp Huyền thiếu gia" 

Hồng U Tử thông minh như vậy, đương nhiên hiểu chuyện này có liên quan đến Diệp Huyền. Người thanh niên bí ẩn kia, ngay cả Diệp Trấn Nam rất cung kính như: thế, vậy thì tất nhiên thân phận của cậu ấy không đơn giản!

'Từ nay về sau, khi hắn nhìn thấy Diệp Huyền nhất định phải trồng trọng gọi một tiếng thiếu gia!

Hồng U Tử vô cùng biết ơn Diệp Huyền, nếu không phải chuyện của Diệp Huyền cho hắn cơ hội thì hắn cũng sẽ không được Diệp Trấn Nam ưu ái như vậy.

"Mình quyết định, phải tổ chức một bữa tiệc, mời

Diệp Huyền thiếu gia ăn cơm, tạo mối quan hệ tốt với cậu ấy mới được!"

'Tập đoàn Lâm thị.

Tới giờ tan tầm, Lâm Thanh Nham mệt mỏi ngừng làm việc. Đồng thời, cô cũng buông bỏ tảng đá lớn trong lòng. Nghĩ đến những biến cố ngày hôm nay, những thăng trầm thực sự khiến người ta hồi hộp và xúc động.

"Đúng như Diệp Huyền nói, chuyện hôm nay quả thực là hồi sinh từ tuyệt cảnh, khổ tận cam lail"

Trong lòng cô rất biết ơn Diệp Huyền đã khẳng định và ủng hộ cô, và càng cảm ơn Diệp Huyền vì đã bỏ qua mâu thuẫn và đưa tay giúp đỡ vào thời điểm quan trọng! 

"Mình cũng phải gạt bỏ thành kiến của mình và hòa thuận với anh ta, có lẽ còn có thể..."

Lâm Thanh Nham không khỏi ảo tưởng, nếu cô và Diệp Huyền ở bên nhau, nói không chừng cũng sẽ hạnh phúc đúng không?

"Chẳng lẽ, mình thật sự có duyên với anh ta sao?”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.