Cường Hãn Vương Phi Và Vương Gia Phúc Hắc

Chương 56: Úp mở




- Đã nhận ra rồi à

Họa Lam nhoẻn miệng.

Lúc còn nhỏ, cha nàng có kể cho nàng về một truyền thuyết cổ xưa mà chỉ truyền đi trong dòng tộc. Tất cả câu truyện thần thoại đều là về một con hồ ly nghìn tuổi tu hoá thành người, tuy đã đủ thành hình nhưng trong lúc tu luyện do sơ suất in thành một dấu thập đỏ trên ngực vì vậy chưa được bao lâu đã bị kèm hãm trong một cái bình gỗ nhỏ, người phong ấn nó chính là mẹ thiên nhiên hùng vĩ. Chiếc bình gỗ đó sau này, được truyền lại cho gia tộc của nàng canh giữ, bảo vệ. Gia Bảo này trao nàng, sau này lại bị Trình Kỳ dòm ngó, gã ta vốn chẳng tin vào truyện thần bí nhưng lại vô cùng tin tưởng vào giá trị của đồng tiền hái được từ món đồ cổ kia... Tiếc là nàng đã ôm theo bí mật nơi giấu chiếc bình mà tự vẫn... Hôm nay, không ngờ lại may mắn gặp được vật chủ... Nàng thật là cao hứng...

Thấy nàng bí hiểm, tên thủ vệ cũng không khỏi thấy lạnh người

- Ngươi chính là người đó!

Họa Lam hạ mi mắt, gật đầu một cái rồi truyền nội lực nói vào tai tên ám vệ

- Sau ngày mai, đến cửa sau Mộc Phủ gặp ta, bây giờ không tiện nói.

Tên ám vệ nghe xong bất ngờ ngước mặt nhìn nàng, thảo nào từ lúc gặp mặt nàng tới giờ,  hắn cảm nhận được  một cỗ Hàn khí rất quen thuộc... không ngờ nhanh như vậy đã gặp được  người.

- Đa tạ ơn tha mạng của đại cô nương, ta xin cáo lui trước, sau này có duyên lại ngộ nhận.

Hắn biết nàng cũng không muốn nhiều lời trước mặt thư kỳ công chúa nên nhanh chonhs dập, rồi dùng chút sức lực cuối cùng vận khí bay đi mất.

- Khoan đã!!!!!

Thư Kỳ nãy giờ nghe không ra đầu đuôi điên tiết hét to

- Còn hợp đồng của chúng ta chẳng lẽ ngươi không định làm cho xong công việc

Tên ám vệ quay đầu, gượng cười xoa tay

- Thư Kỳ công chúa, để giết được người này là bất khả thi, ta sẽ hoàn tiền... công chưa cũng nên nhìn lại cục bộ một chút đi!

Họa Lam hài lòng cười, tốt! Nàng vẫn chưa xử xong cô công chúa điêu ngoa này đâu, từ từ đả kích mới hảo vui vẻ


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.