Cưỡng Cầu - Trúc Giản Ẩm Trà Khách

Chương 10-1




Đối với Thẩm Tùy hôm nay không phải là một ngày suôn sẻ. Dự án đã lên kế hoạch xong nhưng đối tác đột nhiên muốn bổ sung thêm vài yêu cầu nữa, thường thì tình huống này sẽ không được chấp nhận nhưng thân phận đối tác lần này khá đặc biệt, Thẩm Tùy không thể không đích thân đến thăm hỏi một chuyến để chắc chắn về sau vẫn còn có cơ hội hợp tác.

Hắn xuất phát lúc mười giờ sáng, đến khi việc xong xuôi thì đã là hai giờ bốn mươi phút chiều.

Thẩm Tùy ra khỏi cổng công ty đối tác, mặt trời sau trưa rải ánh nắng lác đác khắp đường phố, mùi cà phê thoang thoảng bay tới từ cửa hàng bên cạnh. Hắn ngồi vào ô tô đang đỗ dưới bóng cây ven đường, cài dây an toàn rồi mới lấy di động luôn đặt trong túi ra.

Điện thoại đang để ở chế độ im lặng hiện hai cuộc gọi nhỡ, một là Cố Niệm Đường, cái còn là ba hắn gọi tới.

Thẩm Tùy giật mình, trong mắt hiện lên sự khó hiểu.

Hắn tạm thời bỏ qua cuộc gọi nhỡ của Cố Niệm Đường, ngón tay dịch lên số liên lạc ghi chữ "Ba" nhưng lại chần chừ không ấn xuống.

Bài xích pheromone là hiện tượng tự nhiên giữa alpha với nhau. Thẩm Tùy là alpha đỉnh cấp nhưng Thẩm Túc Ngộ chỉ là một alpha bình thường, sự khác biệt cấp bậc pheromone giữa cha con không hay chút nào, huống chi còn là con khắc chế cha. Trong ký ức Thẩm Tùy, hắn chưa bao giờ nhận được sự quan tâm từ ba, thay vào đó là những lần nổi giận và ánh nhìn lạnh lùng không đếm xuể.

Bao năm qua nếu không phải là tình huống tất yếu thì Thẩm Túc Ngộ tuyệt đối sẽ không gọi điện cho đứa con trai này.

Trong nhà đã xảy ra chuyện gì ư?

Thẩm Tùy nới lỏng cà vạt, một tay cởi cúc áo sơ mi trên cùng ra còn một tay ấn gọi lại cho Thẩm Túc Ngộ.

Hắn tranh thủ thả lỏng trong lúc nghe tiếng truyền tín hiệu, ngả người về sau dựa vào lưng ghế lót da thật, chầm chậm thở một hơi.

Ngón tay hắn vuốt nhẹ mặt sau di động, đôi mắt liếc tới kính chiếu hậu rồi khẽ mỉm cười với hình phản chiếu của mình ở trong đó.

Sau khi vào Thụy Lợi Âu thì đủ loại chuyện lũ lượt kéo nhau tới, nói không mệt chắc chắn là nói dối. Tuy Thẩm Tùy là alpha đỉnh cấp nhưng cơ thể vẫn chỉ làm bằng xương bằng thịt, cũng sẽ cảm thấy mệt mỏi kiệt sức, cũng sẽ có rất nhiều việc không quen thậm chí không làm được. Bận rộn liên miên và học hỏi vô tận giống như hai bức tường đang không ngừng ép sát vào nhau kẹp hắn ở giữa, làm cho Thẩm Tùy không thể nào động đậy.

Thế nhưng tình trạng này được cải thiện đáng kể sau cuộc họp thường niên. Điệu nhảy kia khiến cho không ít người nhận ra Thẩm Tùy có quan hệ đáng ngờ với chủ tịch công ty, bởi vậy dù là khối lượng công việc hay xã giao đồng nghiệp đều trở nên nhẹ nhàng hơn rất nhiều.

Cô nàng omega mà mọi người đều đoán có ý với Thẩm Tùy đã lặng lẽ biến mất khỏi công ty ngay ngày đầu đi làm sau kỳ nghỉ năm mới, chống lưng của cô là giám đốc bộ phận cũng bị điều sang chi nhánh khác. Mặc dù Thẩm Tùy không cố ý tìm hiểu nhưng cũng biết trong công ty bây giờ có vô số tin đồn, mà phiên bản được nhiều người tin nhất chính là cô nàng chạm vào alpha của chủ tịch, bị cố tình trả thù.

Lần nào nghe câu này Thẩm Tùy cũng buồn cười.

Đúng là ham muốn chiếm hữu và kiểm soát của Cố Niệm Đường rất mạnh, nhưng thích ư?

Có lúc Thẩm Tùy cảm thấy Cố Niệm Đường thích mình, có lúc lại thấy thực ra chẳng phải thế. Người đàn ông hơn hắn tám tuổi đã lăn lộn thương trường nhiều năm này thật sự rất giống mèo, một con mèo hoang với hàm răng và móng vuốt sắc nhọn. Mỗi khi Thẩm Tùy chủ động thân thiết và hành xử dịu dàng thì Cố Niệm Đường đều lập tức tránh đi rồi tỏ ra lạnh nhạt, nhưng nếu Thẩm Tùy giữ khoảng cách thì anh lại lặng lẽ tiếp cận rồi như có như không quyến rũ hắn, dụ dỗ alpha ôm hôn và đánh dấu mình.

Thẩm Tùy không chiếm được thế chủ động trong cuộc giằng co này, cũng không nắm được một đáp án chính xác.

Nhưng nhìn chung thì chuyện hai người rất ngọt ngào trong vài tháng vừa qua.

Sau khi đi làm lại, nhờ tra mạng nên Thẩm Tùy mới biết omega bị đánh dấu lần đầu rất cần alpha bầu bạn cả về tinh thần lẫn thể xác, sẽ trở nên cực kỳ dính người. Cho dù là do pheromone gây ra nhưng Cố Niệm Đường thật sự đáng yêu không chịu được. Mấy tháng nay ngoại trừ lúc làm việc thì hai người gần như dính lấy nhau 24/24, không làm tình thì cũng ôm ôm hôn hôn, tay chân tiếp xúc và pheromone giao hòa.

Cố Niệm Đường là omega đầu tiên của Thẩm Tùy, cũng nhờ anh mà Thẩm Tùy mới biết cho dù độ phù hợp không cao thì alpha vẫn có thể được xoa dịu bởi pheromone và sự ỷ lại của omega nhà mình.

Thế nên trong khoảng thời gian này tâm trạng hắn vẫn luôn rất vui vẻ.

Vui đến mức dù bây giờ hắn đang gọi điện thoại cho ba thì cảm xúc cũng không tồi tệ lắm.

Tiếng bíp bíp biến mất, cuộc gọi được kết nối.

"Alo?" Thẩm Tùy rời mắt khỏi kính chiếu hậu, ngồi thẳng lại ngay ngắn, "Ba."

Hai giây sau giọng Thẩm Túc Ngộ mới truyền tới, cực kỳ ngắn gọn thiếu kiên nhẫn, "Có phải mày có người yêu mới không?"

Thẩm Tùy khẽ nhăn mày, hắn gác cánh tay còn lại lên vô lăng rồi đáp: "Đúng là có người yêu, nhưng không phải "mới", anh ấy là omega đầu tiên con hẹn hò."

"Đừng chơi chữ với tao." Thẩm Túc Ngộ trả lời rất lạnh lùng, nếu nghe kĩ còn có vẻ tức giận.

Tức giận?

Thẩm Tùy hỏi: "Có chuyện gì thế ạ?"

Thẩm Túc Ngộ bực mình, "Phải là tao hỏi mày câu này mới đúng. Tao vừa tan lớp sáng thì đã bị gọi đến văn phòng hiệu trưởng, mày đoán xem người ta nói gì? Hiệu trưởng chúc mừng tao là con trai sắp có chuyện tốt, lại còn gửi trước tám vạn tệ tiền mừng!"

(8 vạn tệ bằng khoảng 280 triệu tiền Việt)

Thẩm Tùy nghe vậy thì sửng sốt, hắn lập tức hiểu ra chuyện này là do Cố Niệm Đường nhúng tay.

Alpha trời sinh đã có tính lãnh đạo, ghét nhất là bị người lừa lọc hay ép buộc làm chuyện mình không thích mà không hề hay biết. Thẩm Túc Ngộ và Thẩm Tùy đều vậy.

Nhưng giờ phút này hắn nghe giọng nói bực bội của ba mình, khóe môi lại hơi cong lên vì tưởng tượng đến cảnh nực cười đó.

"Xem ra ngài hiệu trưởng nắm bắt tin tức nhanh hơn ba đấy." Bàn tay đang gác lên vô lăng của hắn khẽ gõ gõ, "Vốn con cũng tính hai ngày nghỉ tới dẫn anh ấy về gặp mặt ba mẹ."

Thẩm Túc Ngộ khựng lại vài giây, trầm giọng quát như đang cảnh cáo: "Thẩm Tùy, mày có hôn phu rồi! Đã hai mươi ba tuổi mà còn muốn ba mẹ dạy mày thế nào là tự trọng là chung thủy à?"

"Con chưa từng nói muốn kết hôn với Phương Dao và cũng chưa từng chạm vào em ấy, cái gọi là hôn phu chỉ là lời bàn ngoài miệng của ba mẹ cô chú, con và Phương Dao đến cả tiệc đính hôn còn chẳng có. Hơn nữa ba à, con hiểu rất rõ thế nào là chung thủy, đây cũng là lý do con muốn dẫn người yêu về ra mắt gia đình."

"Độ phù hợp giữa mày và Phương Dao là 99%!" Thẩm Túc Ngộ hoàn toàn bùng nổ, ông giận dữ hét lên, "Nếu mày biết suy nghĩ thì không nên bỏ bạn đời định mệnh của mày!"

Thẩm Tùy bật cười, "Xin lỗi con nói thẳng. Chính vì con là con người có suy nghĩ có lý trí, không phải là thú vật nên mới không khuất phục trước độ tương thích, mà làm điều đúng đắn là lắng nghe trái tim mình."

Thẩm Túc Ngộ im lặng, chỉ có thể nghe thấy tiếng thở dốc tức tối ở đầu kia điện thoại. Vài phút sau ông mới lên tiếng: "Người đó là ai? Độ phù hợp của chúng mày là bao nhiêu?"

Người khôn ngoan sẽ không để hai cơn bão xảy ra cùng một lúc, Thẩm Tùy không trả lời mà chỉ cười nói: "Con sẽ dẫn anh ấy về nhà gặp ba mẹ."

Dứt lời hắn ngắt máy rồi ấn ấn giữa mày.

Hắn không đoán được ý đồ của Cố Niệm Đường, cũng cảm thấy không vui vì anh chưa bàn bạc với hắn mà đã làm chuyện này. Trong lòng nửa là hoang mang nửa là bực bội, hắn khởi động xe phóng về tòa nhà Thụy Lợi Âu.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.