Cuộc Sống Vô Sản Chết Tiệt!

Chương 14




Khả năng sinh tồn của tô bình rất mạnh.

Vậy nên, dù tụt 5000 máu sau khi mặt bộ đồ nữ tu sĩ, một chiếc đầm màu xanh đen có phần trước cổ áo được lồng cải trắng, kèm thêm khăn đội đầu. Sau bao cuộc đấu tranh tâm lý, tô bình vẫn còn sống sót để có mặt ở Haize trước ánh mắt của bao người.

Đẩy lùi về một buổi tối nào đó của tuần trước.

Ở Haize, sau khi đề cập đến thiếu hành, sơ dương thấy lục viễn không vui liền đổi chủ đề.

“ tôi bảo này thiếu thần, cậu không thấy Haize có hơi ảm đạm sao? Cậu bỏ bê cũng lâu rồi. Hay là tổ chức cái gì để tăng không khí đi.”

Hạ đình là một tên thích khiêu khích người khác nhất, chuyện càng thêm rối anh ta càng thích, liền nói thêm vào:

“ hay là cậu tổ chức hoá trang cặp đôi đi, xem cặp nào hoá trang tình thú nhất liền chiến thắng”.

Sơ dương cười khiêu khích: “ tôi và hạ đình thì siêng dẫn người theo rồi, nhưng thiếu thần cậu lâu lắm mới “xuống núi”, phải mở màn thật hoành tráng cho anh em chiêm ngưỡng chứ, nguyên phiêu hôm đó cũng đem người yêu bí mật của cậu dẫn đến đi “.

Trần nguyên phiêu đưa mắc nhìn sang bên này, chỉ cười cười không đáp.

Vì một cuộc trò chuyện chóng vánh đó nên mới có tô bình mặc đồng phục nữ sinh của mấy ngày sau đang ngồi ở chỗ ghế lô của Haize.

Lần đầu tiên tô bình đến một quán bar sang trọng như Haize.

Trước cậu rất ít đi đến những nơi này, cảm thấy ở đây ồn ào, lại đông người, rất phức tạp. Còn chỗ mà thiếu thần dẫn cậu tới, nhìn không khác gì cái động bàn tơ. Một người bình thường cũng không có. Ai cũng mặc đồ rất lập dị, bác sĩ thú y dẫn theo một cô gái mặt đồ báo đốm, lâu lâu cái vị bác sĩ kia lại vuốt cằm cô gái rồi trao nhau một nụ hôn nồng thắm, tô bình rời mắt chuyển sang anh chàng mặt đồ cảnh sát, đang cầm chiếc còng tay sáng choang nối với cổ tay của một thanh niên nhìn y như tội phạm ma tuý, tô bình nhìn cậu thanh niên kia hơi giận dữ cố giật tay ra khỏi tên cảnh sát, nhưng không được còn bị anh ta kéo lại gần ôm vào lòng. Tô bình nghĩ, “còn diễn như thật thế là? “

“Zô, lại gặp anh trai lễ Tân nữa này? Xém chút là tôi đã không nhận ra đấy? “

Tô bình nhìn sang nơi phát ra âm thanh, đấy là lục viễn, tên diễn viên mấy hôm trước cậu xin chữ ký, tô bình đến cười giả tạo như thường lệ cũng lười làm.

“ hôm nay còn làm ra vẻ lạnh lùng vậy kìa, như này coi vậy chứ hợp mắt phết? “

Tô bình nhìn lục viễn cứ để ý đến chỗ mình là khó chịu cả hết cả người.

Lục viễn quay sang hỏi thiếu thần, “ sao anh lại bắt nhân viên mặc đồ này ra ngoài vậy, đây là công việc ngoài giờ sao? “

Tô bình nghĩ lại càng thấy căm tức.

“ không mặc”

Tô bình cự tuyệt cái bộ đồ thiếu thần đưa tới trước mặt. Nhìn mà xem,một cái áo sơ mi trắng có nơ, nhìn là biết đồ của nữ sinh, lại thêm chân váy, Oh my god, bây giờ tô bình mới biết ông chủ nhỏ của mình còn có cái sở thích quái Đảng này nữa đấy.

Thiếu thần để bộ đồ xuống cái bàn trà trước mặt.

“Tôi thấy cũng không ép anh được, nhưng hôm nay là lễ hội hoá trang, anh ăn mặc bình thường quá, người ta sẽ không cho vào đâu.”

Tô bình nhìn thiếu thần khó xử.

“ chẳng lẽ không còn cái nào bình thường hơn à? Chứ cái kia tôi mà ra đường, liền bị cảnh sát hốt lên phường ngay.”

Thiếu thần như chỉ chờ có vậy, đưa tay chỉ lên trên giường ở góc tường phía trong, cười nói:

“ anh vào giường xem thử, coi được bộ nào thì mặc bộ đó đi, bọn họ đưa tôi đến mấy bộ lận?”

Tô bình vào trong, nhìn hết một lượt, cậu thật muốn quay ra hỏi thiếu thần, rốt cuộc bọn họ là ai vậy, sao ít có biến thái thế?

Cậu nào biết, đây đều là tâm tư của một mình thiếu thần, ông chủ nhỏ đen tối của cậu.

Bên trong có đồ nữ y tá không thể nào ngắn hơn, có đồ lolita, còn có cả nữ cảnh sát đã được cải biến. Tô bình u oán:

“ sao toàn là đồ nữ thế này?”

“ chắc bọn họ nghĩ tôi sẽ dẫn bạn gái đến”

Thiếu thần đưa mắt vào trong, nhìn tô bình mặt nhăn mày nhíu, đảo hết đống đồ lên để tìm một bộ xem như có chút bình thường. Tô bình cuối cùng cũng mò được một bộ nữ tu sỉ, không đỡ biến thái nhưng được cái dài hơn, có thể che qua đầu gối của cậu, quay ngược lại hỏi thiếu thần:

“ thế họ không biết cậu thích nam à?”

Thiếu thần cười cười hỏi ngược lại anh ta:

“ ấy, anh tô bình biết tôi thích nam hay nữ sao?”

Tô bình cười “ ha ha “ lập lờ cho qua, cậu nghĩ, thiếu thần làm sao biết được mình còn thu thập được một nguồn tin bí mật từ chỗ tiêu tình,tô bình cảm thấy có chút đắc ý. Nên tô bình không để ý đến thiếu thần đã tới ngày sau lưng mình từ khi nào, cậu nhìn bộ đồ tô bình đang cầm lại nhìn một lượt thân hình của anh ta. Thiếu thần đưa ngón tay đẩy dọc sóng đùi của tô bình, làm anh ta giật bắn mình vội nhảy ra xa nữa mét, miệng là toáng lên:

“ cậu làm cái ĐM gì vậy?”

Thiếu thần ngoài cười trong không cười nói: “ cẩn thận cách dùng từ của anh”

Tô bình xoa mặt hỏi lại: “ cậu làm gì tôi vậy? “

Thiếu thần thư thả ngồi xuống giường, từ dưới nhìn lên:

“ chỉ xem thử chân anh mặc bộ đồ đó lên người có làm đau mắt người nhìn không thôi”

Tô bình lúc này mới để ý đến, phần hai bên của cái đầm tu sĩ này đã bị cắt lên tận gốc đùi, “ Đm, biến thái nó vừa vừa phai phải chứ “

Cuối cùng thiếu thần cho tô bình mặc thêm một chiếc quần tất đen ở trong. Tô bình xoay qua xoay lại nhìn ngó trong gương, thấy không lộ chỗ nào, tuy có hơi kỳ lạ, nhưng nam tủ Hán, chuyện to lớn hơn còn phải đối mặt, huống chi chỉ là một bộ đồ tu sĩ nữ. Tô bình quyết tâm ra trận.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.