Cuộc Sống Về Hưu Của Huyền Môn Đại Lão

Chương 36: 36: Bách Linh Hoàn 5




“Chú ba, chú đừng có suốt ngày nghĩ lung tung, cháu không có thời gian rảnh để nhằm vào chú đâu.

Tạ ca là cao nhân có bản lĩnh thật sự, anh ấy có lòng tốt mới nhắc nhở chúng ta Bách Linh Hoàn có vấn đề, chú đừng không biết tốt xấu.

”“Tao không biết tốt xấu, tao là chú ba của mày, sao mày dám nói chuyện với tao như vậy hả?”“Đủ rồi!” Chu lão tức giận gõ quải trượng, “Thằng ba, anh đang nói lung tung cái gì đó hả, tôi thấy đầu óc của anh chắc là bị nước vào rồi.

”Hứa Bội Linh nhìn thấy tình hình không đúng, đang muốn trấn an Chu Hạo Đông, nhưng Chu Hạo Đông lại bị tức giận che mắt, chỉ thấy ông ta cầm lấy Bách Linh Hoàn trên bàn, phẫn nộ nói: “Được, chuyện gì cũng đều là tôi sai được chưa, dù sao ông cũng bất công, tôi có lòng tốt nghĩ cách cầu Bách Linh Hoàn cho ông trị chân, ông không cảm kích thì thôi, còn mắng tôi là đầu óc nước vào? Đúng vậy, đầu óc của tôi bị nước vào đó, mẹ nó, nếu biết hôm nay tới đây bị nghẹn cục tức thế này, tôi sẽ không tới đây! Cái chân của ông ai muốn trị thì trị đi, lão tử không bao giờ quản nó nữa!”Chu Hạo Đông nổi giận đùng đùng rời đi, Hứa Bội Linh bất đắc dĩ cũng chỉ có thể đi theo ông ta.

Chu lão cũng bị tức giận quá mức, xém chút nữa liền suyễn.

Tạ Ngọc đứng lên, ở trên lưng ông ấy vỗ nhẹ nhẹ hai cái, lập tức giúp cho lão gia tử bình tĩnh lại.

“Tức giận quá cũng sẽ tổn thương thân thể, Chu lão cần phải chú ý.

”Chu lão chậm rãi bình tĩnh trở lại, thở dài nói: “Làm cậu chê cười rồi.

”Tạ Ngọc chờ ông ấy bình tĩnh lại mới nói: “Cái chân bệnh của ngài muốn trị cũng không tính khó, chỉ là yêu cầu một chút thời gian thôi, cũng cần có người mỗi ngày giúp ngài xoa bóp mát xa.

”Chu Thần Hạo nghe vậy, đột nhiên nhìn Tạ Ngọc, đôi mắt toả sáng nói, “Tạ ca, anh có biện pháp sao?”Cái chân đau của ông nội làm ông ấy khó chịu rất nhiều năm, vẫn luôn không tìm thấy biện pháp trị tận gốc, hắn cũng hy vọng có thể trị hết cho ông nội.

Tạ Ngọc gật đầu, “Tôi sẽ viết một trương phương thuốc, ba tháng đầu liền dựa theo phương thuốc này ngao dược uống, ba tháng sau các người cứ tới tìm tôi, tôi sẽ điều chỉnh lại phương thuốc.

Kỹ thuật xoa bóp mát xa thủ cũng không khó, tý nữa tôi sẽ đem phương pháp nói cho các người, sau khi học xong là có thể giúp Chu lão mát xa.

”Chu Thần Hạo vội vàng nói: “Tôi học tôi học.

”Lúc này, Chu lão cũng cảm thấy rất là ngoài ý muốn, ông ta không nghĩ tới Tạ Ngọc cư nhiên cũng hiểu được trị chân bệnh.

Tạ Ngọc rất nhanh liền viết xong phương thuốc, cũng đem kỹ thuật xoa bóp mát xa truyền thụ cho Chu Thần Hạo.

Chu Thần Hạo học rất dụng tâm, không bao lâu liền nhớ kỹ, sau đó ngay tại chỗ liền mát xa thử cho Chu lão.

“Ông nội, cảm giác thế nào?”Chu lão cũng không biết có phải là do tác dụng tâm lý không nữa, sau khi được xoa bóp mát xa xong, cảm giác đau chân thật sự giảm bớt một chút.

Vương quản gia cũng rất nhanh làm người đi bốc đủ phương thuốc, chờ sau khi mấy người Tạ Ngọc dùng xong cơm trưa, chén thuốc thứ nhất cũng đã ngao xong.

“Ông chủ, ông thật sự muốn uống chén thuốc này sao?” Vương thúc nhỏ giọng hỏi, Tạ Ngọc mới tới nhà lần đầu tiên, ông ta vẫn có chút không quá yên tâm.

“Uống.

”Chu lão xem rất rõ ràng, Tạ Ngọc không phải kẻ ngu dốt, nếu cậu ta dám trị, khẳng định sẽ có nắm chắc.

Sau khi uống xong chén thuốc, Chu lão liền đi ngủ trưa.

Lão nhân gia ngủ trưa cũng không dài, đặc biệt là mấy ngày nay chân bệnh lại tái phát, thường thường bị đau đến mức ngủ cũng không yên giấc, ông ta cũng đều đã quen với cuộc sống mỗi ngày như vậy, nhưng hôm nay lại rất khác thường, ông ta không chỉ có vừa dính gối đầu liền ngủ rồi, sau khi tỉnh lại còn cảm thấy tinh thần sảng khoái gấp trăm lần, ngay cả cảm giác đau chân cũng không có rõ ràng.

Chu lão ngồi ở mép giường, vô cùng kinh hỉ, không nghĩ tới phương thuốc của Tạ Ngọc thật sự có tác dụng!“Đi mời Tạ Ngọc lại đây.

” Lão gia tử sốt ruột kêu người, lại nói: “Từ từ, vẫn là để tôi tự mình qua đi.

”Vương thúc biết được phương thuốc của Tạ Ngọc thực sự có công hiệu cũng thật cao hứng, chính là: “Tạ Ngọc đã rời đi, cậu chủ Thần Hạo mới vừa đưa cậu ấy trở về.

”Chu lão nghe vậy không cao hứng nói, “Sao ông không gọi tôi dậy!”Vương thúc nói: “Là Tạ Ngọc không cho chúng tôi đánh thức ngài, cậu ấy nói, sau khi ngài uống thuốc xong đang cần hấp thu dược tính, không thể quấy rầy ngài được.

”Chu lão nghe vậy, trên mặt sửng sốt một chút, rất nhanh liền nghĩ thông suốt, tinh quang trong mắt b ắn ra bốn phía nói, “Kết giao không vội với nhất thời, Tạ Ngọc có ân với Thần Hạo và tôi, Chu gia của chúng ta muốn cảm ơn cũng không thể làm cho người ta cảm thấy khó xử, ông cho người đi hỏi thăm tình huống của Tạ Ngọc trước đi, đợi khi nào cậu ta có yêu cầu gì, chúng ta lại ra tay cũng không muộn.

”“Vâng.

” Vương quản gia gật đầu đồng ý.

-------------------------------------------.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.