Lục Cảnh Minh chở Trình Ảnh đến dưới chân tòa nhà công ty, cô liền vội vã bỏ đi.
Vốn định hôn cô một cái để tạm biệt, nhưng cũng không thể làm được.
Anh ta đứng ngây người ra đó một lúc, rồi lấy điện thoại ra và gửi tin nhắn cho cô: “Chút nữa anh sẽ đến đón em.”
Anh ta nói sẽ đến công ty là vì không muốn tăng thêm gánh nặng tâm lý cho cô, trên mặt đầy dấu vết đánh nhau như vậy, anh ta vẫn cần sỉ diện mà, nên mấy hôm nay chắc chắn không dám đến công ty để bị xấu hổ rồi.
Các văn kiện quan trọng cần được ký tên, anh ta đã kêu trợ lý mang đến nhà, nên không ảnh hưởng đến công việc lắm.
Sau khi bóng của cô khuất hẳn, anh ta từ từ lái xe đến bãi đậu xe, ngồi không cũng chán, thôi thì lấy điện thoại ra đánh tiến lên vậy.
Lúc trước anh ta còn cười người khác, nói loại trò chơi này làm lãng phí não bộ, tức là lãng phí cuộc đời, không ngờ rằng bây giờ... Anh ta mỉm cười một cách bất lực, tiếp tục đánh giết với trò tiến lên.
Nhờ có kỹ thuật tính bài cao siêu, anh ta đã nhanh chóng thắng được năm sáu chục ngàn điểm thưởng.
Lúc này còn chưa tới 1 tiếng nữa là Trình Ảnh sẽ tan ca.
Anh ta đã gửi cho cô một tin nhắn định vị, báo cho cô biết mình đang ở bãi đậu xe. Trong lúc chờ đợi anh ta nhận được hai cuộc gọi, đều đến từ mẫu hậu đại nhân của anh ta.
Bà Lục vẫn không yên tâm, gặng hỏi anh ta rốt cuộc thế nào, và đứa cháu trong bụng có thể theo họ Lục hay không đều phải xem anh ta hết, nói toàn những câu đầy ẩn ý, rồi lại nói bóng gió, vì lo anh ta sẽ quên mất.
Lục Cảnh Minh rất muốn nói rằng anh ta chỉ quên một số chuyện, nên mới dẫn đến hiểu lầm.
Nay hiểu lầm đã được xóa bỏ, anh ta tin rằng Tiểu Ảnh sẽ bị mình làm cho cảm động, sẽ bằng lòng quay về bên cạnh mình.
Trình Ảnh họp xong cũng đã gần 50 chiều, cô mở điện thoại ra mới thấy Lục Cảnh Minh đã gửi cho cô không ít tin nhắn, bây giờ có lẽ vẫn đang ở bãi đậu xe.
“Giám đốc Trình, có thể đi được chưa? Nhà hàng đã đặt trước rồi, chúng ta đến thẳng đó luôn hay sao?”
Hôm nay có buổi tiệc chúc mừng phòng kinh doanh đạt doanh thu đột biến trong tháng trước, vừa rồi lỡ miệng đề cập sau khi họp xong sẽ đi, nên cô không tiện vắng mặt. Vậy nên làm gì với tên khốn này đây?
Trình Ảnh suy nghĩ một hồi rồi mở tin nhắn ra trả lời anh ta vài câu.
Lục Cảnh Minh nhìn thấy cô nói rằng cô phải đi ăn với phòng ban, mắt anh ta lập tức sáng lên. Đây chẳng phải là cơ hội tốt để tuyên thệ chủ quyền sao?
Lúc trước quan hệ giữa hai người không tốt, trong công ty cô đã có nhiều lời đồn đại, cộng thêm ảnh hưởng của những vụ bê bối tình ái của anh ta, hầu hết mọi người đều nghĩ rằng họ là một cặp vợ chồng bằng mặt không bằng lòng. Tất nhiên, nó cũng liên quan đến việc xưa nay anh ta chưa từng xuất hiện ở công ty của nhà họ Trình.
Anh ta gọi thẳng cho cô: “Anh sẽ lái xe đến công công ty em, rồi cùng em đến đó.”
“Anh đi làm gì?” Trình Ảnh đột ngột cao giọng: “Hôm nay là buổi tiệc mừng công phòng ban của công ty chúng tôi.” Cô không muốn đưa anh ta đến đó để huênh hoang đâu.
Lục Cảnh Minh nói: “Vậy là được rồi, anh sẽ mời, để làm quen với các đồng nghiệp của công ty em.”
Trình Ảnh xoa xoa thái dương: “Anh đừng quậy nữa, về trước đi.”
Lục Cảnh Minh nói: “Anh đâu có quậy, chúng ta kết cũng lâu rồi, đã đến lúc anh nói cho họ biết, em là cục cưng mà anh ngậm trong miệng thì sợ tan, nâng trong tay thì sợ rớt, bất cứ ai cũng không được tự ý gièm pha.”
Trình Ảnh thấy hơi cay ở khóe mắt, vậy là anh ta đã biết hết rồi.
“Xuống đây đi, anh sẽ đợi em ở cổng.”
Cô không từ chối nữa, nếu không ly hôn, sau này Lục Cảnh Minh sẽ ở bên cô rất lâu rất lâu, tiếp xúc với đồng nghiệp công ty là chuyện quá đỗi bình thường. Những lời đồn đại khó nghe đó, tuy cô có thể bỏ qua, nhưng lại không thể không nghĩ đến cảm nhận của ba mẹ cô.
“Giám đốc Trình, chị muốn tự lái xe hay gọi tài xế?”
Trình Ảnh cầm lấy cái điện thoại và túi xách: “Không cần đâu, chồng tôi đang đứng ở dưới chờ, cô và cậu Lưu đi chung xe với chúng tôi luôn đi.” Họ đi đông, chắc là sẽ uống rượu, nên nhiều đồng nghiệp không định sẽ tự lái xe đi.
Cô trợ lý ngạc nhiên rồi vội vàng gật đầu.
Chồng của giám đốc Trình?
Cô ta bước vào thang máy với vẻ tò mò, vì trước đó cô ta đã nhìn thấy một chiếc Maybach màu đen đậu ở cửa.
Họ vừa đi ra thì có ai đó bước xuống xe, động tác nhẹ nhàng mở cửa cho sếp của họ, còn cài dây an toàn cho chị ấy.
Woah… Ngọt ngào quá!
Không phải giám đốc Trình và chồng đang có mối quan hệ rất xấu à?
Làm ơn đi, bây giờ nhìn đâu có giống. Quan tâm từng li từng tí, ánh mắt dịu dàng và trìu mến, nhìn sao cũng thấy họ là một đôi đang yêu nhau say đắm.
Quan trọng là còn rất đẹp trai, gặp rồi thì khó mà quên được, làm người ta nổi sóng trong lòng.
Như thần tiên ở trên trời.