Cuộc Đời Nó Và Những Người Con Gái Đặc Biệt

Chương 17: CHƯƠNG 7: CẢM XÚC NHẤT THỜI VỀ CHỊ




Spoiler Tôi đi vào phòng , xả nước , thật thoải mái, nhưng cũng ê ẩm cả người, những vết bầm, vết rách mặc dù chị đã lau qua rồi những nó đau thấu xương, cuộc đời là thế đấy kẻ mạnh là kẻ thắng , 1 cánh én không thể làm nên nổi mùa xuân, tôi có nên trả thù hay không hay là chấp nhận chịu đựng yên ổn đến hết lớp 9 :]) phải chăng không có bố mẹ cũng là cái tội, cũng là thứ mà bị người ta chê cười .,đời mà có nói trước được cái gì đâu đành chấp nhận thôi.

10p sau =>

Một mùi thơm ngào ngạt bốc lên,vang nức cả nhà, trong lòng thầm nghĩ vụng đến thế là cùng có maý hút mùi chả chịu bật lại phải ra dạy đời mới đc

Tôi Hít hà* chà vk ai xào mì thơm qá

CHị linh: :]) chắc chắn không phải vk ku rồi

Tôi: :]) vk em mà xào thế này e đá như tát ngay

CHị linh: mày dám à

Tôi: ấy e đâu dám làm thế

CHị cầm mỳ đưa cho tôi, công nhận mỳ xào trứng vs thịt bò thêm hành lá ngon tuyệt cú mèo,, tôi đánh bay đĩa mì chỉ trong 5p chạy lại thơm má chị cái, chị tát yêu tôi

CHị: mồm bẩn..

Tôi: kệ e , e cứ thơm đấy..

CHị: haizzz bó tay,

TÔi: mà thôi chị ra cửa hàng đi, không bác lại chờ .

CHị chạy lại thơm má tôi, rồi dặn dò

CHị ra cửa hàng ,sữa để trong tủ, à có sô cô la đấy, bóc mà ăn, loại cột nhé có cả lẫn hạnh nhân đấy

TÔi: e biết rồi chị cứ đi đi 1h quay lại nhé. à từ từ nghe đt đã

Tôi bấm số gọi cho ông nội tôi

Tôi: alo ông à, cháu ăn cơm nhà bạn ông cứ ăn trước đi nhé

Ông: bạn nào , nhà ở đâu. ?

Tôi; à nhà chị thằng hưng ạ, chị nó đây này ông nghe máy không

Ông: thôi, nhớ về sớm,mà đi học đừng để bị đánh giấy về nhà nghe chưa

TÔi: cháu biết rồi, ông bà ăn cơm đi ạ

CHị: ông bà vẫn dễ tính nhở

TÔi: tuỳ lúc thôi

CHị nhéo tai tôi thế mà thằng cháu suốt ngày đánh nhau thế này đây]

TÔi: ái đau lúc nãy em bị đánh vào đầu đấy :'(

CHị đầu liên quan gì đến tai ku chứ.

TÔi: nó phang em nguyên bên thái dương ăn mấy phát vào tai vẫn còn ù đây nàyhi

Chị: lúc nãy thì ngoan lắm sao bây giờ kể lể thế

Tôi:chị bắt nạt em, thì em phải kể lể mới được thương chứ.

CHị: hừm lại dùng chiều *thổi thổi* đỡ hơn chưa chị không biết, mà thôi đi đây. nghỉ ngơi một chút đi

chap này khuyến mại ợ để cảm ơn các bác đã ủng hộ em trong thời gian qua. các bác cứ góp ý em xin nhận,


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.