Edit: TPL
Beta: Kali
(*街南绿树春饶絮 - một câu thơ của Yến Kỷ Đạo thời Bắc Tống, bài thơ này nói về mùa xuân và tình yêu trai gái...
Dịch nghĩa: Phố Nam xuân đến tràn trồi biếc.
Hoặc: Ngày xuân hoa lá rợp phố Nam
- ---có sự tham khảo)
Lâm Yên hít sâu một hơi, "Tôi chẳng qua chỉ muốn video sinh hoạt hàng ngày thôi, bởi vì anh của cậu từ trước tới nay bình thường đều không tiếp nhận phỏng vấn, ngay cả ảnh chụp bên ngoài cũng không nhiều, càng khỏi nói tới video, cho nên tôi chỉ có thể tìm cậu hỗ trợ!"
"Nhưng, chị muốn video làm gì?" Bùi Vũ Đường khó hiểu.
Lâm Yên lườm cậu ta một cái, "Yên tâm, tôi không phải biến thái, chỉ là vì gần đây tôi nhận được một vai, nhân vật này là nữ tổng giám đốc bá đạo, tôi cần phải bắt chước khí chất của anh cậu một chút."
Cô hoàn toàn không ngờ chính mình sẽ dùng phương pháp không thể tưởng tượng này mà đạt được vai nữ phụ số bốn.
Thế nhưng, nếu đã lấy được, dù có phải đa nhân cách hay không, cô nhất định sẽ không từ bỏ cơ hội này.
Hiện tại chẳng mấy chốc nữa cô sẽ vào đoàn làm phim, cần phải nhanh chuẩn bị kỹ càng cho vai nữ phụ số bốn này.
Dù sao trước mắt cô còn chưa tìm ra rốt cuộc mình bị bệnh gì, không thể gửi gắm hi vọng ở cái nhân cách xuất quỷ nhập thần kia được.
Mà cô suy nghĩ nửa ngày, trong các nội dung phim truyền hình điện ảnh, kiểu người như nữ tổng giám đốc bá đạo trước giờ không nhiều, diễn tốt càng ít, rất khó tìm phim tham khảo được mà xem.
Mà khí chất của Bùi Duật Thành là hoàn hảo nhất, thích hợp nhất.
Hôm nay ở thời điểm đang thử vai, cô suýt nữa thì tưởng mình bị Bùi Duật Thành nhập vào người!
"Được, không thành vấn đề, cứ giao cho em, em giúp chị giải quyết!" Bùi Vũ Đường sảng khoái nói.
"Được rồi, vậy thì làm phiền cậu!" Lâm Yên gật đầu, dù sao Bùi Vũ Đường cũng là em ruột Bùi Duật Thành, kiếm được video hằng ngày của anh ta chắc chắn rất dễ dàng.
"Đến lúc đó em làm thế nào gửi video cho chị? Chúng ta add wechat* nhé?" Bùi Vũ Đường nói xong lấy điện thoại ra.
(*Wechat hay còn gọi là weixin một ứng dụng chat chit của Trung Quốc, chi tiết tra google)
"Hả, được thôi!"Lâm Yên cũng lấy điện thoại di động ra, mở mã QR của bản thân, hai người nhanh chóng kết bạn với nhau.
Thêm bạn tốt xong, Bùi Vũ Đường nhìn chằm chằm trên Wechat ảnh đại diện và ID của Lâm Yên, lại liếc mắt nhìn cô một cái, ánh mắt lóe lên ý tứ sâu xa.
Lâm Yên không hiểu: "Làm sao thế? Làm gì nhìn tôi như vậy?"
Bùi Vũ Đường bừng tỉnh ngộ, nói: "Chị Yên, khó trách sao chị nói đối với anh cả em không có ý gì, hoá ra chân ái của chị, là anh hai của em!"
Lâm Yên: "Hả???"
Bùi Vũ Đường bộ dáng như đã hiểu, chỉ vào điện thoại di động, "Không cần giả vờ, chị xem ảnh đại diện của chị, là ảnh chụp anh hai em, còn có ID của chị cũng là tên anh hai!"
"Ấy..."
Lâm Yên vội vàng cúi đầu xem điện thoại di động của mình, này mới nhận ra, giống như nhiều fans hâm mộ khác, ảnh đại diện là idol của mình, mà ID của cô là... Phố Nam Lục Thụ Xuân Nhiêu Nhứ.
Câu này xuất phát từ câu thơ cổ của danh gia Yến Kỷ Đạo thời Bắc Tống, vừa vặn trong câu thơ này có hai chữ "Nam Nhứ".
Hiểu lầm này quá lớn!
Lâm Yên tranh thủ nói rõ lí do, "Cấm nói nhảm, anh hai cậu là siêu sao Ảnh Đế, cũng là tiền bối tôi hết sức kính phục, tôi chỉ là fan hâm mộ anh hai cậu mà thôi! Chỉ có thể đứng từ xa nhìn! Tôi ngay cả chữ kí của anh hai cậu cũng không cướp nổi!"
Lâm Yên cực lực bảo vệ sự trong sạch của thần tượng.
Mặc dù trước kia cô cọ nhiệt* với rất nhiều nghệ sĩ nam để nổi tiếng, thế nhưng, thần tượng của cô, tuyệt đối cô sẽ không đi nhúng chàm** đâu!
(*Từ cọ nhiệt này ai hay hóng phốt từ showbiz hiểu ngay, kiểu giống tung tin đồn xấu, tung tin tình ái với nhà bên nam để được hot lên, có thể là bịa đặt 100% hoặc chỉ tương tác nhẹ như chạm mắt hay chào hỏi bắt tay cũng bị xào nấu lên thành yêu đương...
** Nhúng chàm = Chấm mút, một hành động với ý xấu xa đê tiện)
Bùi Vũ Đường bĩu môi nói, "Không có gì khác nhau, chẳng lẽ chị không muốn gả cho idol của mình sao? Các fans hâm mộ không phải đều gọi idol của mình là chồng đấy à?"
Lâm Yên: "..."
Thằng ranh này, cậu hiểu biết quá đấy!