Chương 306: Lâm tiểu thư, nhớ em đến nghiện
Edit: Er
Beta: Byun
Bùi Nam Nhứ suy nghĩ rồi nhớ lại một chút: "Nói thế nào nhỉ... Hôm đó cô diễn... Hình như là không thể dùng chữ "diễn" này để hình dung. Lúc đó cô không giống như đang diễn mà y như cô hoàn toàn đã là người như vậy, với lại cô..."
Lâm Yên: "Với lại cái gì?"
Bùi Nam Nhứ: "Với lại, khí chất trong mắt cô rất giống với anh của tôi. Trước đây cô có cảnh thử vai đặc sắc như thế nên cũng khó trách yêu cầu của đạo diễn Khương đối với cô lại nghiêm khắc như thế."
"Không thể nào?" Lâm Yên nghe vậy thì khiếp sợ không thôi.
Mặc dù cô vẫn luôn dùng video của Bùi Duật Thành để học tập, nhưng cho tới giờ đều diễn như một cái hình thiếu bóng, cho dù là cô có trình độ cao siêu cũng không có khả năng diễn được khí chất của Bùi Duật Thành nha.
Lâm Yên đang kinh ngạc thì lúc này điện thoại của cô đột nhiên vang lên.
Có một tin nhắn mới từ wechat.
Sau khi Lâm Yên thấy được ai là người gửi wechat thì ngay lập tức trừng to mắt.
Bùi Duật Thành!?
Một tuần không liên lạc, thế mà Bùi Duật Thành lại chủ động gửi tin nhắn cho cô!
Bùi Nam Nhứ: "Sao vậy? Tin nhắn của ai?"
Lâm Yên ho nhẹ một tiếng, hạ giọng nói: "Anh trai của anh..."
Bùi Nam Nhứ cười khẽ: "Thế mà anh trai của tôi lại chủ động gửi tin nhắn cho cô?"
Lâm Yên: "Sao vậy? Kỳ lạ lắm sao?"
Là người yêu của nhau mà lâu như vậy lại không liên lạc gì thì mới kỳ lạ chứ?
"Không có gì." Bùi Nam Nhứ ho nhẹ một tiếng, không nói tiếp nữa.
Sau đó Lâm Yên mở tin nhắn ra thì nhìn thấy được nội dung bên trong Wechat.
Bùi Duật Thành: [ Ăn không ngon, ngủ không yên. ]
Ăn không ngon, ngủ không yên?
Lâm Yên: "..."
Lâm Yên nhìn tin nhắn của Bùi Duật Thành, lông mày nhăn lại.
Có ý gì vậy?
Chẳng lẽ cơ thể của Bùi Duật Thành lại không ổn sao?
Cô đã nói rồi mà! Tình trạng sức khỏe như vậy mà còn đi xa!
Bùi Nam Nhứ bên cạnh thấy sắc mặt Lâm Yên không đúng, vội vàng hỏi: "Làm sao vậy? Anh trai của tôi nói cái gì hả?"
Lâm Yên lo lắng, trực tiếp đưa điện thoại ra cho Bùi Nam Nhứ nhìn: "Anh nhìn tin nhắn anh trai của anh gửi tới xem, có phải là bệnh tình anh ấy lại có chuyển biến xấu không?"
Bùi Nam Nhứ nghe xong thì sắc mặt cũng lập tức biến hóa, nhìn tin nhắn kia.
Ăn không ngon, ngủ không yên?
Trên thực tế với tính tình anh trai của anh thì không có khả năng nói với Lâm Yên chuyện này đâu...
Lâm Yên đang chuẩn bị gửi tin nhắn hỏi thăm một chút thì một giây sau điện thoại lại nhận được một tin nhắn khác.
Lâm Yên vội vàng xem, sau đó nhìn thấy Bùi Duật Thành gửi tới mấy chữ ——
[ Lâm tiểu thư, nhớ em đến nghiện. ]
Lâm Yên: "..."
Bùi Nam Nhứ: "..."
Bầu không khí rơi vào tĩnh lặng đến xấu hổ.
Gương mặt Lâm Yên không khống chế được ngày càng nóng lên, gần như là sôi trào.
Bùi Nam Nhứ ho nhẹ một tiếng, phi lễ chớ nhìn đánh mắt ra chỗ khác.
Trước đó Bùi Vũ Đường vẫn luôn phàn nàn với anh ta lúc mình bị kích thích, anh ta cũng không có cảm giác gì, hôm nay xem như là được cảm nhận sâu sắc.
Thời đại ngày nay lưu hành phong trào "đầu tiên lừa chó đến gần sau đó mới giết" sao?
Thức ăn cho chó này quả thực... quá bất ngờ, không chuẩn bị né kịp...
Mặt Lâm Yên đỏ lên, người đàn ông này... Ròng rã một tuần không liên lạc, vừa liên lạc đã kích thích như vậy!
Có thể nghĩ cho trái tim không đủ năng lực chịu đựng này của cô một chút không?
Bùi Nam Nhứ để tránh Lâm Yên xấu hổ nên cũng thức thời đi ra chỗ khác.
Lâm Yên lúng túng không thôi liếc nhìn Bùi Nam Nhứ, cứ như tên trộm trốn vào một góc.
Ngìn đi nhìn lại tin nhắn của Bùi Duật Thành gửi tới, trái tim đập càng mạnh.
Móa! Quả nhiên sắc đẹp là hại nước hại dân, lát nữa cô làm sao có thể tỉnh táo để diễn nữa đây a a a!