Cuộc biểu diễn thời trang diễn ra rất thành công và buổi đấi giá diễn ra cũng thật căng thẳng và ác liệt. Những mẫu thời gian được mua với giá cao ngất ngưởng, đến nó cũng chưa từng nghĩ tới. Cao giá nhất là chiếc váy đa năng, một mặt là để đi chơi bình thường, tới khi lật ngược lại và thả đuôi ra thì trở thành một chiếc váy dạ hội tuyệt đẹp; được giám đốc của Fashion mua với giá 4 triệu đô. Quá sức tưởng tượng. Thấp nhất là bộ tân áo vest được Bells mua với giá 500 000 đô, hơi bẽ mặt chút xíu bởi đó là mẫu sản phẩm duy nhất mà Bells sở hữu được sau buổi đấu giá. Nó sung sướng mà không thể tả nổi. Nói tóm lại, buổi tối hôm nay kết thúc trong nước mắt và nụ cười của tất cả mọi người.
- Em vui quá đi mất! – nó rạng rỡ
- Anh cũng bất ngờ thật! Không ngờ có thể bán với giá cao như vậy! Mà em tính làm gì với số tiền đó? – Huy vừa lái xe,vừa hỏi
- Giúp em thống kê lại số tiền mà mỗi thí sinh nhận được với trang phục của mình và các khoản chi tiêu đi! Sau đó, trích 50% số tiền cho 5 người có doanh thu thấp nhất và hẹn họ trong đợt tuyển chọn lần sau. 10 người còn lại thì cho họ 30% số tiền bán được từ trang phục của mình và hẹn họ 4 ngày nữa tới công ty bắt đầu làm việc – nó nói
- Vẫn còn dư khá nhiều
- Để một nửa đi từ thiện, còn một nửa thì xung vào kho bạc của tập đoàn đi! À không… đem 75% đi từ thiện đi!
- Được, anh sẽ hoàn thàn bản thống kê sớm nhất có thể
- Cám ơn anh!
…
- Chết tiệt… đúng là mình đã quá coi thường con nhỏ đó rồi! – Ben tức giận
- Buổi đấu giá không diễn ra suôn sẻ sao? – vợ ông ta hỏi
- Thật là nhục nhã mà! Mang tiếng là hợp tác với Văn thị, vậy mà cuối cùng chỉ lấy được một bộ đồ rẻ tiền nhất!
- Giờ anh tính sao?
- Ngày nữa là tới hạn kí hợp đồng rồi! Phải hành động nhanh chóng, chứ không thì Bells chỉ có nước phá sản! – Ben nói rồi lấy điện thoại ra gọi cho thư kí – Giúp tôi hẹn chủ tịch và cả trợ lí của anh ta đi ăn tối vào ngày mai!
- Vâng ạ - trợ lí Ben nói
- Phải mời cho bằng được đấy! – Ben dặn dò
- Tôi biết rồi ạ, thưa giám đốc! – đợi thư kí nói xong rồi Ben cúp máy
...
- Quả đúng như lời em nói, tổ chức cuộc thi này không những không lỗ mà còn lãi rất cao! – Huy sung sướng đưa cho nó xem tờ giấy thông kê vừa mới làm xong
- Em đã nói là tin em đi mà! – nó vui mừng khi nhìn thấy kết quả
- Đâu, đưa chú xem nào – ba Huy nói
- Dạ đây ạ! – nó đưa cho ba Huy tờ giấy
- Trời ơi! – ba Huy la to làm mọi người giật mình – Các con có chắc số liệu này là chính xác không đấy? – ông không tin vào mắt mình
- Hoàn toàn chuẩn xác ạ! Không sai đâu ba – Huy trả lời
- Đây là ...
25% số tiền mà các con kiếm được trong vòng 2 tuần sao? – mẹ Huy cũng bàng hoàng
- Dạ vâng ạ! Xác thực hơn là sau khi đã trừ hết các khoản chi tiêu rồi ạ! – nó gật đầu
- Thiên tài! Thiên tài! Chú thật sự là đã nhờ đúng người rồi! – ba Huy mừng rỡ mà ôm chầm lấy nó
- Dạ không có gì đâu ạ! Chỉ là chút sức mọn thôi ạ! – nó ngại
- Đừng khiêm tốn quá An à! Thật sự con làm cô chú rất ngạc nhiên đó! – mẹ Huy cười phúc hậu
- Anh Huy và Phương cũng đóng góp không nhỏ mà cô chú! – nó nói
- Yên tâm đi, đây là thành quả mà các con nhận được, mấy đứa sẽ không thiệt thòi đâu! – ba Huy cười
- À chú ơi...