Cưng Vợ Đến Tận Cùng-Cưng Vợ Yêu Đến Tận Cùng

Chương 213: Chap-213




Chương 213: Thủ Trưởng Không Nỡ Rời Xa Vợ Sao?​

CHƯƠNG 213: THỦ TRƯỞNG KHÔNG NỠ RỜI XA VỢ SAO?

Cô, luôn có một tâm nguyện chưa hoàn thành.

Lúc đó, cô vì ở bên Cố Lăng Kiệt, đến thôn Đường Tiền điều tra chuyện Trình Châu Trường bị giết, hại chết Đường Tiến Công.

Trước khi chết, Đường Tiến Công để lại chứng cứ cho cô.

Cô đồng ý giúp Đường Tiến Công hoàn thành tâm nguyện chưa hoàn thành này, đồng thời hứa, nếu không đem hung thủ vụ án thảm sát năm đó ra trước vành móng ngựa, cô và Cố Lăng Kiệt sẽ không thể ở bên nhau.

Đến nay, cô và Cố Lăng Kiệt vẫn chưa ở bên nhau, chính là vì, cô nuốt lời sao?

Cô mang trên mình mạng sống của cả một thôn.

Người trước mắt là ai?

Lã Mạnh Châu.

Năm đó, cô điều tra ra hai người tình nghi.

Một người là Lã Minh Thành, một người là Lã Mạnh Châu.

Quan hệ giữa Lã Minh Thành và Lã Mạnh Châu cực kì tốt.

Lã Minh Thành là do Lã Mạnh Châu một tay nâng đỡ.

Lúc anh ta có thể đảm nhiện thị trưởng thành phố Kim Dương, Lã Mạnh Châu đã là phó Thư kí Ủy ban Nhà nước.

Lúc đó, cô vì đến thành phố Kim Dương điều tra Lã Minh Thành mà cố ý thi Viện Kiểm sát, trở thành nhân viên kiểm sát trao đổi, lợi dụng quan hệ đến Viện Kiểm sát thành phố Kim Dương.

Lúc đó Cố Lăng Kiệt cũng nhúng tay vào, vốn dĩ, bọn họ có thể kề vai sát cánh, đồng tâm hiệp lực để hoàn thành nhiệm vụ này.

Chỉ là sau đó Cố Lăng Kiệt mất trí nhớ, cô lại quá đau lòng, nếu đã không có phần sức lực của Cố Lăng Kiệt , cũng không thể có hiệu quả nhanh chóng, liền rời khỏi nước A.

Không ngờ rằng, cô sẽ gặp lại cấp trên của Lã Minh Thành, Lã Mạnh Châu như thế này.

“Xin chào.” Lã Mạnh Châu duỗi tay, nhìn có vẻ rất nghiêm túc, xa cách.

“Xin chào.” Bạch Nguyệt bắt tay anh ta.

“Nghe Cẩm Vinh nói, cô rất giỏi về phương diện tâm lý, anh ấy nhờ cô chỉ điểm, tính tình tốt lên rất nhiều, tâm lý cũng cởi mở hơn.” Lã Mạnh Châu hoài nghi đánh giá Bạch Nguyệt.

“Cũng tạm được, tôi họ Bạch, tên là Bạch Nguyệt, nếu anh có bạn bè ngành tâm lý ở Mỹ, có lẽ sẽ biết tôi.” Bạch Nguyệt không tự ti cũng chả kiêu ngạo, khẽ mỉm cười.

Trình Cẩm vinh đứng dậy: “Hai người đừng đứng nói nữa, đều là bạn bè cả, ngồi xuống đi.”

Bạch Nguyệt nhìn Trình Cẩm Vinh một cái.

Trình Cẩm Vinh mỉm cười, nụ cười lại rất chân thành.

Bạch Nguyệt rũ hạ ánh mắt, ngồi vào chỗ, ngón tay gõ nhẹ lên mặt bàn: “Nói một chút tình hình của con trai anh đi.”

“Trước khi nói tình hình, tôi hy vọng cô Bạch có thể kí một bản thỏa thuận, trên thỏa thuận sẽ nói rõ chuyện trả phí, thế nhưng, tôi cần giữ bí mật hoàn toàn, nếu từ đây lộ gia chút tin tức gì, cô sẽ phải bồi thường cho tôi 3 tỉ rưỡi.” Lã Mạnh Châu giở công phu sư tử ngoạm.

“Không để lộ tình trạng của bệnh nhân là đạo đức nghề nghiệp của bác sĩ, tình hình của con trai anh không chỉ 1-2 người biết, làm sao anh có thể đảm bảo thông tin không lọt ra ngoài, hơn nữa còn là do tôi truyền ra. Xin lỗi, nếu anh không tin tưởng tôi, không cần bắt đầu trị liệu nữa.” Bạch Nguyệt đứng dậy.

“Thư kí Lã đương nhiên không phải có ý này, chúng tôi tin cô có thể giữ bí mật, tính cách cô có chút nóng vội rồi.” Nửa câu sau, Trình Cẩm Vinh nói rất dịu dàng.

Bạch Nguyệt chỉ là đánh đòn tâm lý.

Anh ta là Lã Mạnh Châu, là khách hàng, mà cô nhất định sẽ nhận.

Bạch Nguyệt lại ngồi xuống ghế, ánh mắt kiên định mà bình tĩnh nhìn Lã Mạnh Châu: “Thư ký Lã, đối với anh mà nói, bệnh của con trai anh là việc xấu trong nhà, mà đối với tôi, thông tin của bệnh nhân bị lộ ra có liên quan đến nghề nghiệp của tôi hay không? Nếu tôi là người tùy tiện để lộ thông tin của bệnh nhân, anh cảm thấy còn có người tìm tôi khám bệnh không? Vì thế, anh lo lắng vô ích rồi.”

Lã Mạnh Châu do dự.

“Hay là, chờ anh nghĩ kĩ rồi hẵng tìm tôi, dùng người thì không nghi, nghi người thì không dùng.” Bạch Nguyệt rất bình tĩnh nói.

Lã Mạnh Châu thở dài, nói: “Con trai tôi chỉ có tật thích nhìn trộm, còn có trộm quần áo, thời gian trước thậm chí còn xảy ra…”

Lã Mạnh Châu không nói tiếp nữa.

Bạch Nguyệt mỉm cười, rất chắc chắn nói: “Còn cưỡng hiếp.”

Lã Mạnh Châu nhíu mày, trên mặt có vẻ lúng túng: “May là gia đình kia hiểu lý lẽ, nhưng tôi lo rằng, sau này còn sẽ xảy ra chuyện tương tự, tôi có thể hòa giải một lần, hai lần, ba lần, nhưng đi đêm lắm có ngày gặp ma, rồi sẽ có trường hợp đặc biệt, một trăm người cũng chỉ cần một người tố giác, con trai tôi sau đó sẽ xong đời.”

“Nhìn trộm, trộm quần áo đến cưỡng hiếp là một quá trình thăm dò của cậu ta, nếu như lúc đầu cậu ta chỉ rình mò nhìn trộm đã bị ngăn cản, cậu ta sẽ không phát triển đến trộm quần áo, cậu ta phạm lỗi, anh dùng tiền giải quyết, cậu ta chỉ cảm thấy chuyện gì bố mình cũng có thể dùng tiền giải quyết, vì thế, nhất định sẽ xảy ra chuyện cưỡng hiếp về sau, thậm chí, trở thành mưu sát.” Bạch Nguyệt lạnh lùng nói.

“Cô có thể chữa sao? Con trai tôi còn nhỏ, tôi cảm thấy có thể điều chỉnh lại. Đúng rồi, trước đây tôi giới thiệu bạn gái cho nó, nó đã có bạn gái, như vậy còn làm ra chuyện như vậy nữa sao?” Lã Mạnh Châu hận rèn sắt không thành thép.

“Tạo ra tâm lý bất thường có rất nhiều lý do, thường gặp nhất là do hoàn cảnh và mạng xã hội gây nên, thay đổi tật háo sắc, không chỉ một sớm một chiều, cần có kế hoạch trong thời gian dài, thậm chí khiến anh ta có được sở thích khác, tiến hành điều chỉnh thích hợp, nhất định không được giam giữ một cách cưỡng chế, sẽ phản tác dụng.” Bạch Nguyệt nói rõ ràng.

Sắc mặt Lã Mạnh Châu xấu đi vài phần: “Giờ nó bị nhốt ở nhà.”

“Lớn tầm nào rồi?” Bạch Nguyệt hỏi.

“Mười tám. Giờ đang học cấp ba, trước kia bạn học của nó nói với tôi, nó thích hoa khôi của trường, tôi lo lắng nó sẽ làm ra chuyện gì sai lầm, kì học đó không cho nó đến trường.” Lã Mạnh Châu bực dọc nói.

“Biết mặt không biết lòng, có mời gia sư tại nhà không?”

“Có mời, nhưng nó học rối tinh rối mù, giáo viên đều xin nghỉ rồi, không ai tình nguyện dạy nó, vì nó, tóc tôi cũng bạc đi rất nhiều, nó còn là đứa con duy nhất của tôi, không biết làm sao mới tốt.” Lã Mạnh Châu rất chán chường.

Bạch Nguyệt híp mắt, nhìn Lã Mạnh Châu.

Con người, thật sự là một loài động vậy kì lạ, vừa phức tạp vừa mâu thuẫn.

Có những người giết người như điên, lại cực kì hiếu thảo với bố mẹ.

Có những người keo kiệt bủn xỉn, lại có thể chốc lát quyên hết tất cả tích cóp của mình.

Lã Mạnh Châu yêu con mình đến vậy, nhưng đối với con của người khác lại không có chút thương hại, một đêm diệt thôn.

“Tạm thời tôi có thể lấy thân phận gia sư tại nhà để đến nhà trị liệu cho con trai anh, thời gian trị liệu là 3 tháng, một tháng 22 ngày, 6 tỉ, số tiền này, tôi muốn từ khi ký thỏa thuận, sẽ trả trước cho tôi coi như đặt cọc.

Một tháng sau, nếu anh cảm thấy tôi không làm được, thỏa thuận kết thúc. Nếu anh cả thấy tôi có thể làm được, phí tháng thứ 2 cần trả trước, tôi cam đoan trong 3 tháng sẽ chữa khỏi cho cậu ta, bằng không, tôi chỉ lấy tiền công 2 tháng. Ngoài ra, tôi muốn các người phối hợp làm theo yêu cầu của tôi, nếu các người không làm theo những gì tôi yêu cầu, thỏa thuận lập tức chấm dứt, thế nào?” Bạch Nguyệt nói.

“Cô đảm bảo trong vòng 3 tháng chữa khỏi cho con trai tôi? Cho dù cô không chữa khỏi, cũng cầm 6 tỉ rồi.”

“Tôi đảm bảo.” Bạch Nguyệt rất tự tin nói: “Anh nghĩ kĩ rồi gọi điện thoại cho tôi, tôi có việc, đi trước đây.”

Bạch Nguyệt mở cửa, rời khỏi quán cà phê, Cố Lăng Kiệt chắn trước mặt cô…


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.