Chương 1398: Thật Ra Em Mới Chính Là Thứ Tôi Muốn
CHƯƠNG 1398: THẬT RA EM MỚI CHÍNH LÀ THỨ TÔI MUỐN
Thật ra đàn ông chỉ có bên ngoài là có vẻ bình tĩnh, trên thực tế sự tổn thương trong lòng không hề ít hơn so với phụ nữ có khi còn nhiều hơn, bởi vì phụ nữ có thể biểu hiện ra ngoài còn đàn ông sẽ chỉ giữ kín kiềm chế ở trong lòng, giày vò bản thân mình, thống khổ không chịu nổi nhưng ngoài mặt vẫn bình thản như nước như thế.
"Thiên, anh biết tình hình hiện tại của nước T như thế nào không?" Mục Uyển trực tiếp hỏi.
Trong lòng Hình Thiên lộp bộp một chút, có chút chênh lệch: "Bây giờ Hạng Thịnh Duật đang ở nước T đàm phán à."
"Ừ." Mục Uyển không hề phủ nhận, đầu tiên là hi vọng có được sự trợ giúp của Hình Thiên, thứ hai là Sở Dã Bạch có thể biết Hạng Thịnh Duật đang ở nước T thì Hình Thiên còn lợi hại hơn Sở Dã Bạch chắc chắn cũng biết.
Anh ta là người trong lúc vô thức lại trở thành người nổi tiếng thì sao có thể lại là cây đèn cạn dầu được.
"Tình hình hiện tại là hai đảng đang tranh chấp vẫn chưa có kết quả, thật ra quan hệ ổn định nhất là quan hệ kiềng ba chân, chỉ có kiềng ba chân kiềm chế lần nhau mới có thể kết thúc tất cả."
"Cho nên ý của anh là, Hạng Thịnh Duật chính là chân kiềng thứ ba để cân bằng mọi thứ?" Mục Uyển hỏi.
"Tài nguyên của nước T như thế nào mọi người đều biết, làm sao anh ta có thể trở thành chân kiềng thứ ba được, biết quy tắc của thế giới ngầm không?" Hình Thiên hỏi.
"Biết, đã mạnh bên ngoài lại càng mạnh hơn, không có ai hi vọng anh mạnh hơn bọn họ bởi vì đó chính là sự khiêu chiến đối với sự tồn tại của bọn họ, cho nên ai cũng sẽ ngăn cản sức mạnh của anh, thậm chí còn phá hỏng sức mạnh của anh." Mục Uyển nói.
"Cho nên Sở Dã Bạch ra ngoài thật ra là có việc cần phải làm chứ không phải để ngăn cản Hạng Thịnh Duật, mà nói theo lý lẽ của những nước đó chính là Hạng Thịnh Duật có được nước T thì sẽ không còn người nào có thể ngăn cản được sức mạnh của anh ta nữa, trong tương lai anh ta sẽ uy hiếp được tất cả các nước khác, cho nên người của các nước khác đương nhiên sẽ không hi vọng Hạng Thịnh Duật lấy được nước T, nói một cách khác Hạng Thịnh Duật thật sự đã thất sách, anh ta cho rằng làm như vậy có thể đối phó được với Sở Dã Bạch, nhưng thực sự Sở Dã Bạch cũng chỉ là một con kiến mà thôi, anh ta không cần để vào mắt, trên thực tế cái mà anh ta phải đối phó là tất cả các nước kia, cho nên anh ta vẫn luôn không thể đàm phán thành công." Hình Thiên nói.
Trải qua phân tích vừa rồi của Hình Thiên, cô có một loại cảm giác đột nhiên tỉnh ngộ.
Chẳng trách, thật ra cô cũng cảm thấy Sở Dã Bạch không đáng để nhắc đến, Hạng Thịnh Duật hẳn là rất dễ dàng đối phó được với anh ta, nhưng lần này Hạng Thịnh Duật lại vẫn luôn không thể giải quyết được vấn đề, cô chỉ lo lắng bên trong sẽ có thể có chuyện xấu gì hay không, kết quả khác thường cũng sẽ khiến cho người ta càng thêm lo lắng đề phòng.
Bởi vì sự lo lắng này không chắc chắn khiến cho tâm tư của cô vẫn luôn không được ổn định.
Mà lời nói vừa rồi của Hình Thiên đã khiến cho cô hiểu rõ được nguyên nhân.
"Vậy anh cảm thấy chuyện này có thể giải quyết được không? Vẫn sẽ tiếp tục giằng co thêm nữa sao, hoặc là nói, anh cảm thấy cuối cùng ai sẽ là người thắng?" Mục Uyển lý trí mà hỏi thăm.
"Sẽ không tiếp tục giằng co thêm nữa, kiểu gì cũng sẽ phải giải quyết, nhưng tôi cảm thấy trước mắt mà nói, Hạng Thịnh Duật sẽ không có được thắng lợi, trước mắt năng lực của anh ta có thể đối địch được với mấy người đứng đầu của vài nước nhưng chưa đủ khả năng để có thể đối nghịch với toàn thế giới, cho nên nếu như anh ta tiếp tục giằng co nữa chỉ sợ kết quả cuối cùng sẽ không tốt lắm." Hình Thiên phân tích nói.
"Vậy anh cảm thấy phải làm gì?" Mục Uyển hỏi.
Hình Thiên ở đầu kia trầm mặc không nói gì, nhưng trên thực tế trong một phút anh ta trầm mặc kia đã trải qua một quá trình giãy dụa giằng co mãnh liệt giữa lý trí và dục vọng, giữa ích kỷ và vĩ đại, giữa chân ái và chiếm hữu.
Mục Uyển không nói gì đang chờ câu trả lời của anh ta.
Hình Thiên hít sâu một hơi: "Vì sao em lại gọi cuộc điện thoại này cho tôi?"
"Tôi biết, người có thể chiến thắng được Thẩm Diên Dũng không phải do chênh lệch với Thẩm Diên Dũng mà là càng thêm ưu tú, có thể che giấu bản thân cố ý biểu hiện kém hơn so với Thẩm Diên Dũng mới thật sự là người lợi hại, những phẩm chất đặc biệt này thật ra đều tập trung ở trên người anh, tôi hiểu rõ chỉ có anh mới có thể giải quyết được chuyện này, anh thấy đấy không phải anh không cần tốn nhiều sức đã giải quyết được Sở Dã Bạch sao, mấu chốt là anh còn không bị Sở Dã Bạch ghi hận, đây chính là chỗ lợi hại của anh, Thiên, biết anh lợi hại như vậy chỉ sợ cũng chỉ có người ở bên cạnh anh năm năm như tôi mà thôi, còn những người khác sẽ không thể nhìn ra được, không nhìn thấu được, không phải sao? Chúng ta đã nói là sẽ làm bạn bè cả đời, câu nói này là thật lòng hay chỉ là anh nói cho có lệ?" Mục Uyển hỏi.
"Như vậy người có thể khám phá được tôi mà không nói toạc ra, cuối cùng còn xem như đánh một canh bạc đến đàm phán cùng tôi mới thật sự là người lợi hại, nếu tôi đoán không lầm em chắc chắn sẽ là nữ vương của nước Mỹ, có thể cân bằng được quyền lực giữa ba phái này thì em sẽ trở thành nữ vương." Hình Thiên suy tư nói.
"Anh luôn là người nhìn rõ mọi chuyện hơn người khác, lúc người khác đang sứt đầu mẻ trán đấu đá lẫn nhau thì anh đã đan sẵn một tấm lưới vô hình, đã sớm bày mưu nghĩ kế, tất cả đều ở trong lòng bàn tay của anh, tương lai ở trong tay Hạng Thịnh Duật hay là trong tay anh thật sự vẫn là một ẩn số." Mục Uyển cảm thán nói.
"Tôi tính toán lòng người, tính toán bố cục, tính toán rất nhiều chuyện tương lai nhưng duy chỉ có không tính toán em, muốn để cho em có một con đường thích hợp lại phát hiện ra cái này vốn không phải như tôi muốn, tôi chỉ là bị quyền lợi, bị địa vị, bị dã tâm che lấp lý trí của mình." Hình Thiên nói.
"Không phải lý trí của anh bị che đậy mà là anh vẫn luôn rõ ràng anh muốn cái gì, trong cuộc đời này cái gì mới là thứ anh muốn, cái anh muốn trong cuộc đời này chưa bao giờ có tôi, anh cảm thấy trong cuộc đời của anh không cần sự góp mặt của tôi, cho dù được quay lại một lần nữa thì tôi đối với anh mà nói cũng chỉ là dệt hoa trên gấm, không phải anh không thể không cần tới tôi đây chính là hiện thực, bây giờ anh khổ sở bởi vì đã mất đi và không chiếm được nhưng tôi cũng biết chẳng mấy chốc anh sẽ tỉnh táo lại, bởi vì thứ anh muốn, thứ quan trọng nhất không phải là tôi, cho nên Thiên à, tôi trở thành nữ vương đối với anh mà nói là một người bạn, người tri kỷ, bạn bè cảm ân sẽ càng có thể thỏa mãn dã tâm của anh, tôi biết anh có biện pháp cứu được Hạng Thịnh Duật." Mục Uyển trực tiếp đàm phán nói.
Hình Thiên lần nữa hít sâu một hơi: "Cũng không tính được cứu hay không cứu, chỉ cần tư duy thay đổi là được, cả thế giới đều đang ngăn cản Hạng Thịnh Duật, việc Hạng Thịnh Duật cần làm chỉ là giải quyết chuyện này, khi Hạng Thịnh Duật rời khỏi đây cần tìm một bên thứ ba an toàn vô hại đến giải quyết là được rồi, chỉ cần không phải là Hạng Thịnh Duật, chỉ cần mọi người cảm thấy vô hại đồng thời cảm thấy tương lai có kết quả là được."
"Nói rõ hơn một chút đi, tôi đối với tình hình của nước T không hiểu rõ cho lắm." Mục Uyển nói.
"Lãnh đạo nước T là một vương thất đang xuống dốc, để vương thất xuống dốc này cầm quyền một lần nữa đến bình định chiến loạn là được, nước T có rất nhiều tài nguyên nhưng tất cả mọi người đều cảm thấy mình có thể tranh thủ cho nên cũng sẽ không ngăn cản vương thất xuống dốc này cầm quyền." Hình Thiên nói.
Mục Uyển nheo mắt lại: "Cái vương thất xuống dốc này trên thực tế là người của anh đúng không?"
"Đúng." Hình Thiên không hề phủ nhận.
"Cho nên, tất cả đều là anh bày mưu nghĩ kế, anh chỉ đợi đến lúc bọn họ không đàm phán được, sau đó ra tay, đúng không?" Mục Uyển ngay thẳng nói.