Chương 1370: Người Khôn Ngoan
CHƯƠNG 1370: NGƯỜI KHÔN NGOAN
Khi cô còn là cô gái mới lớn, cô thích hỏi Lục Bác Lâm, anh có yêu em không?
Những câu như này, hình như một tuần cũng phải hỏi vài lần.
Trước khi cô biết chuyện của Lục Bác Lâm và Hạng Kim Thu, Lục Bác Lâm vẫn nói yêu cô.
Trên thực tế, tình yêu này, sớm đã thay đổi rồi, hoặc đã lạc lối trong những cám dỗ của thế giới bên ngoài.
Con gái, thật ra có thể mẫn cảm nhận ra tình yêu của đối phương, hoặc tình yêu của đối phương có phải ít hơn trước kia không, bởi vì nhận ra ít hơn so với lúc trước, cho nên, trong lòng càng bất an mới không ngừng hỏi, anh có yêu em không?
Chữ yêu này nói ra từ trong miệng chính là miệng hơi chuyển động, không có bao nhiêu chân thành, đặc biệt là sau khi lên giường, hoặc trước khi lên giường, chắc chắn rất dễ dàng để nói từ “yêu” bạn.
Tình yêu chân chính sao?
Sớm đã mất đi cảm xúc mãnh liệt và hứng thú rồi, thứ còn xót lại, chỉ là thói quen, an định, nhu cầu và không có sự cám dỗ lớn như vậy nữa.
Cho nên con gái khi cảm nhận được tình yêu của đối phương, sẽ cố gắng tận hưởng, khi cảm thấy đối phương không còn yêu như vậy nữa, thì sẽ giành thời gian cho bản thân, để bản thân trở thành một người phụ nữ ưu tú hơn, đặc biệt là người phụ nữ đã kết hôn.
Kết hôn rồi, người đàn ông dễ dàng cảm thấy người con gái này là của mình rồi, cũng biết người con gái này không hoàn mỹ như trong tưởng tượng, khi tiếp xúc càng lâu với câu chuyện nhỏ nhặt của cô gái, mất đi huyễn tưởng và tưởng tượng, khiến cuộc sống hôn nhân trở nên càng lúc càng không có cảm xúc.
Đặc biệt là khi kết hôn càng lâu, ngay cả phát sinh quan hệ, cũng trở nên càng lúc càng ít.
Đương nhiên, một bên là bởi vì vấn đề sức khỏe, thật ra nhiều khi thiếu mất sự duy trì cảm xúc mãnh liệt, trở thành một cuộc sống bình thường.
Nếu như cô gái vẫn cần tình yêu, hoặc, cố gắng duy trì cuộc hôn nhân, hoặc ly hôn, một lần nữa tận hưởng tình yêu, hoặc vứt bỏ tình yêu trở về với một cuộc sống bình thường, đi tận hưởng cuộc sống không có tình yêu, tâm tư đặt vào trong công việc, trên người con cái.
Cầu mà không được mà vẫn cứ cầu, tinh lực không đủ mà còn muốn cái gì cũng phải có.
Hoặc có đủ năng lực, có thể điều khiến mọi thứ, hoặc từ từ chậm nhận bản thân, từ từ thích ứng, sau đó từ từ thay đổi, khiến bản thân trở nên tốt hơn, có càng nhiều năng lực, dễ dàng khiến bản thân có thể có được tình yêu, cuộc sống, sự nghiệp, bạn bè...
Chuyện không cần nhất chính là cầu xin không được mà thương tâm, năng lực không đủ mà tức giận và suy sụp tinh thần mà trở nên trụy lạc cùng sự an nhàn của cuộc sống.
Người đang ông chờ đại bên cạnh khi có năng lực vứt bỏ bạn, khóc cũng quá muộn, vẫn là nên nhẫn nại, khắc chế khiến bản thân trở nên ưu tú, sau đó khi cảm thấy muốn yêu thì cố gắng yêu một lần, khi cảm thấy không muốn yêu, cố gắng khiến bản thân trở nên tốt hơn thì càng có được tình yêu như mong muốn.
Sau khi ăn xong thì thời gian cũng gần đến, cũng đến lúc phải đi tham gia hội nghị rồi.
Hạng Thịnh Duật đưa cô đi, trên đường, anh nắm chặt tay của cô và nói: ‘Ngày mai anh gọi bác sĩ đến khám cho em, lần trước điều dưỡng cho cô thấy cũng kgoong tồi, tay cũng không lạnh như trước nữa, ngoại ra, ừm...”
Hạng Thịnh Duật đang nói thì dừng lại.
“Ngoài ra cái gì?” Mục Uyển truy hỏi.
“Chúng ta cũng bên nhau đã lâu, anh cũng không có dùng biện pháp, để bác sĩ khám một chút, có phải đã mang thai rồi không.” Hạng Thịnh Duật nói, tầm mắt rơi vào cái bụng của Mục Uyển.
Mặt của Mục Uyển bỗng nhiên đỏ rực.
Cô thật ra cũng rất thích trẻ con, hơn nữa, còn muốn rất nhiều con, nếu đã xác định quan hệ với Hạng Thịnh Duật rồi, cuộc sống sau này, có con, cũng có thể khiến bản thân chuyển rời không ít tâm tư sang cho con, có lẽ, cũng là một loại gửi gắm khi cuộc sống không có tình yêu.
“Có kết quả, em đã nói với anh ngay lập tức.” Mục uyển nói, nghĩ một chút, lại nói tiếp: “Kinh nguyệt của em không chuẩn, trường hợp này không dễ mang thai đâu.”
“Không có liên quan, chúng ta từ từ điều dưỡng, con cái lúc nào cũng sẽ có, cứ thuận theo tự nhiên, anh dù sao không vội, nếu như có thì chúng ta sinh ra, nếu như không có, vậy thì chúng ta cứ tận hưởng thế giới chỉ có hai người, được hay không?” Hạng Thịnh Duật mỉm cười nói.
Loại chuyện như con cái cũng chỉ có thuận theo tự nhiên thôi.
Không lâu sau họ đã đến hội nghị.
Trong hội nghị, mỗi một người vào đều cần phải kiếm tra, hơn nữa, đều phải kiếm tra gượng mặt, đồng tử và dấu vân tay thì mới được vào trong. Mỗi một vị trí đều có tên đối ứng trên đó.
Vị trí của cô và Hạng Thịnh Duật ở cùng nhau, đều ở hàng đầu tiên.
Bên cạnh cô là chỗ của Lan Ninh phu nhân.
Hội nghị ngày hôm nay đối với Lan Ninh phu nhân mà nói, là sự nhục nhã, cô còn tưởng bà ta sẽ không đến cơ.
Một giây một phút trôi qua, mọi người cũng từ từ vào đủ, ngồi xuống chỗ của mình.
Gần đến 10 giờ rồi thì Lan Ninh phu nhân xuất hiện.
Mục Uyển rất bội phục dũng khí của Lan Ninh phu nhân, loại tình huống này vậy mà dám xuất hiện, đủ chứng mình sức mạnh tinh thần của bà ta rất mạnh.
Lan Ninh phu nhân hơi mỉm cười với Mục Uyển, nụ cười rất điềm tĩnh giống như lệ khí và khí lạnh trên người đều biến mất, vô cùng sắc bén.
“Đến rồi ạ.” Mục Uyển chào hỏi trước.
Lan Ninh phu nhân ngồi bên cạnh của Mục Uyển, bĩnh tĩnh nhìn Hoa Cẩm Vinh trên bục: “Tôi đêm qua ngủ rất ngon, cũng có chút lưỡng lự, hôm nay có nên đến không, thế nhưng, cuộc đời có thăng có trầm, tôi không nên khi tốt thì đắc ý, cũng không nên khi xấu mà trở nên u ám, mà bình tĩnh đối mặt với vinh nhục. Khi vinh quang, muốn bao nhiêu người nhìn vào, thì càng phải làm điệu bộ thấp, khi bị sỉ nhục cũng thừa nhận, đây chính là cuộc đời.”
“Phu nhân nhìn thấu thì tốt, thật ra, hạnh phúc, tiền bạc, quyền lợi và địa vị của con người không có liên quan, mà là tâm thái và nhận định, khi phu nhân có thể bình tĩnh đối mặt với những điều tốt và xấu này thì cũng biết ý nghĩa của hạnh phúc, trở thành một người khôn ngoan, chúc mừng phu nhân đã làm được.” Mục Uyển nhàn nhạt nói.
Lan ninh phu nhân khóe miệng khẽ nhếch lên, nhìn Mục Uyển: “Nhưng điều càng khiến tôi yên tâm chính là con gái của tôi còn nhỏ như vậy, so với tôi còn hiểu chuyện hơn, trở thành người thông minh trong cuộc sống này.”
“Người không ngoan chân chính ngược lại không có, chỉ là hy vọng lần kiểm điểm này có thể suy ngẫm về cách làm của bản thân, cùng người mình yêu, đối tốt với chính mình, sống tốt hơn, cuộc đời có nhiều trắc chở, quá nhiều trái ngang, quá nhiều chỗ thần bí cần chúng ta đi khám phá, suy nghĩ, thích nghi.” Mục Uyển chậm rãi nói.
Lan Ninh phu nhân gật đầu: “Ừm, sau chuyện này, tôi định đi du lịch, cô nếu như có gì cần thì gọi điện cho tôi.”
“Được.” Mục Uyển đáp ứng.
Cô cảm thấy Lan Ninh phu nhân có một câu nói đúng, khi bà ta thắng, không nên đắc ý, càng phải che giấu, bởi vì vô số người đang nhìn chằm chằm vào bà ta.
Trong hội nghị, mọi người đang bàn bạc về trường hợp của Lan Ninh phu nhân, bây giờ bên ngoài cũng đang phát sỏng về câu chuyện cuộc đời của Lan Ninh phu nhân, coi như cũng có chút thành tích, nay bị đừng chỉ chức vị, tạm thời nghỉ phép, trong thời gian này, chức bộ trưởng bộ ngoại giao sẽ do An Ninh phu nhân đảm nhiệm.
Hội nghị còn chưa kết thúc thì Hạng Thịnh Duật có tin nhắn điện thoại...