Cưng Vợ Đến Tận Cùng-Cưng Vợ Yêu Đến Tận Cùng

Chương 1352: Chap-1353




Chương 1353: Có Nhiều Hơn Hai Người Yêu Cô.​

CHƯƠNG 1353: CÓ NHIỀU HƠN HAI NGƯỜI YÊU CÔ.

“Hóa ra anh mới là người thực sự bày mưu tính kế. Không cần phải nói gì nữa, mọi thứ đều nằm trong kế hoạch của anh, những điều em làm lúc nãy không phải là vô ích sao?” Mục Uyển đã hiểu rõ mọi chuyện nói.

“Đương nhiên không phải, chuyện này em không nói, với tính cách của Hoa Cẩm Vinh, vẫn sẽ nghĩ là những chuyện sau này là do em làm, em nói, cho ông ta thời gian, lúc này lại xảy ra chuyện, em nói em đã đoán ra, Hoa Cảm Vinh sẽ chắc chắn 100% không liên quan gì đến em, nếu không, với cái tính đa nghi của Hoa Cẩm Vinh, nói không chừng sẽ nghi ngờ em.” Hạng Thịnh Duật nói.

“Bây giờ anh đang an ủi em, nếu như em không nói, ông ta không thể nghi ngờ em, dù sao, bị người bị nghi ngờ là ông ta và phu nhân Lan Ninh, bọn họ là ba mẹ của em, em cũng sẽ gặp họa, em không cần phải tự lấy đá đập chân mình.” Mục Uyển lý trí nói.

Hạng Thịnh Duật mỉm cười: “Em nói đúng, dù sao tất cả đều đúng, cho dù em nói gì, đều đúng, dù sao, có anh ở đây, có thể không kiên nể gì cả tùy ý nói, tùy ý làm, cho dù sai, cũng không sao, anh cảm thấy đúng là được.”

Mục Uyển không ngờ có một ngày bản thân mình sẽ được nuông chiều như thế này.

Nhớ có một khoảng thời gian, cô đã quên mất đã cùng nói chuyện với những người nào.

Một người trong đó nói, có một số người đàn ông sẽ không dịu dàng, không nói chuyện ngọt ngào, cũng sẽ không dỗ dành các cô gái.

Lúc đó, một người khác liền đưa ra một ví dụ, nói: Anh ta có một người bạn, đã yêu đương với năm người bạn gái, mỗi người đều không chịu được mà phải chia tay, lý do đều là vì anh ta không biết dỗ dành những người bạn gái của mình, câu trả lời của anh ta là, một người đàn ông như tôi, sẽ không có chuyện đi dỗ dành con gái.

Đến một ngày, những buổi tụ họp anh ta đều không đi, gọi anh ta mấy lần, anh ta đều không đi, sau đó cuối cùng có một lần, anh ta đi, bọn họ hỏi anh ta tại sao không đi. Anh ta nói, anh ta đi, một mình bạn gái của anh ta ở trong nhà sẽ cảm thấy sợ, anh ta lo lắng cho cô ấy, không yên tâm, nên muốn ở nhà cùng cô ấy.

Nên, mỗi người đàn đều biết dịu dàng, đều biết dỗ dành con gái, chỉ là xem bạn có phải là người anh ta muốn đối xử dịu dàng không.

Có vẻ như cô….đã lỡ mất sự dịu dàng của Hình Thiên, nhưng, cô muốn quý trọng sự chân thành của Hạng Thịnh Duật, nhón chân lên, hôn lên khuôn mặt của Hạng Thịnh Duật.

Hạng Thịnh Duật sững sỡ một lúc, nhìn Mục Uyển.

Mục Uyển không cho anh nhìn rõ chỗ trống, bước về phía trước.

Hạng Thịnh Duật mỉm cười, nắm lấy tay Mục Uyển, quay về phòng….

Sáng hôm sau.

Mục Uyển không có trực tiếp đi đến bộ ngoại giao, đưa An Kỳ và Sở Giản rời đi trước.

“Phu nhân. Cảm ơn.” An Kỳ nói.

“Tôi cũng không biết, quyết định này là tốt hay xấu, bảo trọng.” Mục Uyển nói.

“Tôi và phu nhân quen biết không lâu, video của nữ hoàng cũng có người đưa cho tôi, có thể là vì muốn làm tăng thêm mâu thuẫn giữa phu nhân và hoàng tộc, tại sao phu nhân còn giúp tôi.” An Kỳ vẫn không hiểu hỏi.

“Muốn giúp cô là cảm thấy con người cô không tồi, đây chính là lý do.” Mục Uyển khẽ nói.

“Phu nhân.” An Kỳ gọi một tiếng, từ trong túi lấy ra một chiếc USB, nhét vào trong tay của Mục Uyển: “Đây là tất cả bằng chứng tôi đã thu thập được trong mấy năm nay, có một ít liên quan đến quan chức của các quốc gia khác, có thể giúp được cô trong lúc người xử lý chuyện ngoại giao.”

Mục Uyển mỉm cười: “Cảm ơn, đợi đến khi an toàn rồi, tôi sẽ báo cho cô biết để cô trở về.”

An Kỳ cau mày: “Tôi thực sự không muốn đi, tôi là người bảo vệ cô, lại phải để người bảo vệ tôi.”

“Để cô đi ra ngoài du lịch, là lựa chọn tốt nhất, cô ở lại, cũng không bảo vệ được tôi, còn sẽ cản trở tôi, đợi cô an toàn rồi hãy quay lại, lúc đó bảo vệ ta thật tốt.” Mục Uyển nói.

“Vâng.” An Kỳ nói: “Vậy phu nhân, tôi và Sở Giản đi trước đây.”

“Ừ.” Mục Uyển nhìn bọn họ bước vào.

Cô biết Hạng Thịnh Duật sẽ sắp xếp ổn thỏa, sau khi tiễn bọn họ đi, quay người lại, Hạng Thịnh Dật đã đứng ở sau lưng cô.

Mục Uyển có chút ngạc nhiên: “Sao anh lại ở đây?”

“Sao anh lại không ở đây được, anh nhất định phải qua đây đi cùng em, liền nhìn thấy em đang nói chuyện với An Kỳ nên cho em một chút thời gian và không gian, bây giờ anh sẽ đưa em đến bộ ngoại giao, em hãy chuẩn bị tâm lý thật tốt, người của bọn họ đã trốn ở đó chờ sẵn rồi.” Hạng Thịnh Duật nói.

“Em tự hỏi, nếu như em trực tiếp nói với truyền thông, có tốt không, dù sao, Hoa Cẩm Vinh vẫn chưa đưa ra quyết định.” Mục Uyển nói.

“Vậy em nói là không thể thông báo, người của anh sẽ đưa em vào một cách an toàn, cũng sẽ không để bọn họ đến gần em, chúng ta giao quyền quyết định cho Hoa Cẩm Vinh.” Hạng Thịnh Duật nói.

“Trên thực tế, Hoa Cẩm Vinh cũng không có quyền quyết định, ông ta nhất định phải công khai, bởi vì đang bị những người khác nhắm vào, em cũng chưa từng nghĩ muốn che giấu, chỉ là sau khi nhắm vào, làm như thế nào, sau khi công khai lại phải làm sao để mức độ tổn thương đến mức thấp nhất, tin tức này là một tin tức lớn, ước tính cả thế giới sẽ biết.” Mục Uyển nói.

Hạng Thịnh Duật mỉm cười: “Phu nhân Lan Ninh bình thường làm việc rất chân thật, bà ấy không có gây thù chuốc oán với ai, mạng lưới quan hệ xử lý cũng không tồi, cho dù em là con gái của bà ấy và Hoa Cẩm Vinh cũng không có vấn đề gì, ngoài chuyện của nội các là Hoa Cẩm Vinh thiên vị bà ấy, thì những nơi khác, phu nhân Lan Ninh đều dựa vào thực lực của mình.”

“Nên….Hoa Cẩm Vinh đồng ý công khai, thật sự cũng không có vấn đề gì, đúng không?” Mục Uyển muốn chắc chắn chuyện này nói.

Hạng Thịnh Duật nói đúng, cô cũng không cần lo lắng, cô tin tưởng phán đoán của anh.

“Như em nói, chuyện này là sự thật, không cần phải trốn tránh, vấn đề là quan hệ xã hội sau khi công khai, dẫn dắt dư luận, quan điểm của mọi người, đây mới là điều quan trọng, xem anh chơi thế nào, bỏ qua cho bọn họ hay là giết chết tất cả bọn họ, chỉ cần một câu của em thôi.” Hạng Thịnh Duật tự tin nói.

Mục Uyển vừa nghe đã hiểu: “Điểm yếu của phu nhân Lan Ninh trên tay chúng ta, giống như Tôn Ngộ Không trên năm ngón tay của Như Lai Phật tổ, bà ấy đã không thể đứng lên được, tối qua em đã nghĩ một cách cẩn thận, bà ấy nhắm vào em là vì lót đường cho con gái của mình, nếu như em là con gái của phu nhân Lan Ninh….”

Mục Uyển cảm thấy lời này của cô còn có ý khác: “Ý của em là nếu như em vẫn ở bên cạnh phu nhân Lan Ninh, bà ấy cũng sẽ nhắm vào người khác như vậy để bảo vệ con gái của mình.”

“Cuối cùng bà ấy nhắm vào Phó Hâm Ưu, có thể là đã biết Phó Hâm Ưu không phải là con gái của bà ấy. Con gái của bà ấy bị một người phụ nữ khác hoán đổi, ở bên ngoài chịu khổ, bà ấy chắc chắn rất hận người phụ nữ kia, tiến tới hận Phó Hâm Ưu, bước tiếp theo là tiêu diệt Phó Hâm Ưu, điều này cũng bình thường.” Hạng Thịnh Duật nói.

“Em muốn cho bà ấy một cơ hội.” Mục Uyển khẽ nói.

“Anh biết, anh cũng đã đoán được suy nghĩ của em, nên anh cũng đã lên kế hoạch tẩy trắng cho bọn họ rồi. Sau khi phóng viên phỏng vấn, anh sẽ đưa lời khai của Hoa Quán Lâm ra giúp bọn họ tẩy trắng.” Hạng Thịnh Duật nói.

“Cảm ơn.” Mục Uyển chân thành nói.

“Cảm ơn cái gì, ba mẹ em sau này không phải cũng là ba mẹ anh sao, mặc dù trước đây họ đối xử với em không tốt, anh luôn nhìn vào tương lai, nếu như họ đối xử với em tốt không phải là có nhiều hơn hai người yêu thương em sao, trong lòng em có lẽ cũng sẽ thoải mái hơn một chút.” Hạng Thịnh Duật mỉm cười nói.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.