Cưng Vợ Đến Tận Cùng-Cưng Vợ Yêu Đến Tận Cùng

Chương 1349: Chap-1350




Chương 1350: Wow Wow Wow.​

CHƯƠNG 1350: WOW WOW WOW.

Bà Lan Ninh nghĩ đôi chút: “Lần này, tôi dường như đã mất tất cả, không có điều kiện để đàm phán, hoàn toàn bị người khác kiểm soát.”

“Trên thế giới không có thắng hay thua, nhìn vào tâm lý của bà đi, dù sao thì, miễn là bản thân còn sống, vẫn có thể cười đến cuối cùng, thì không cần biết ai nữa, đúng không?” Mục Uyển lạnh lùng nói.

“Đây là lý do tại sao cô luôn ôm hận phải không?” Bà Lan Ninh hỏi.

“Tôi không thể chịu đựng được, vậy thì tôi còn có thể làm gì đây? Sự bốc đồng sẽ chỉ khiến tôi trở nên vô lý, tức giận càng sẽ khiến tôi trở nên vô lý hơn, ủy khuất hay gì đó, bản thân không đủ khả năng, lại càng không cần thiết, vì vậy đây không phải là lý do cho sự ôm hận của tôi, nếu bà muốn một lý do, tôi nghĩ đó nên là lý trí của tôi.” Mục Uyển nói nhẹ nhàng.

Bà Lan Ninh bình tĩnh nhìn Mục Uyển: “Lý do tại sao cô rất bình tĩnh là bởi vì cô có hậu thuẫn phía sau như Hạng Thịnh Duật, nếu cô không có Hạng Thịnh Duật, cô sẽ không lý trí đến như vậy.”

“Ai đứng sau tôi, không ai cả, tôi không cần phải giải thích điều đó với bà, cũng không cần phải nói rõ, bà nghĩ vậy thì cứ cho là như vậy, đó không phải vấn đề, ai là cha của con bà, bà thực sự không muốn nói sao? Nếu bây giờ bà không muốn nói, thì đừng bao giờ nói nữa.” Mục Uyển mạnh mẽ nói.

Bà Lan Ninh nhìn Mục Uyển.

Mục Uyển bình tĩnh, hệt như lúc đầu, đôi mắt cô sâu thẳm, như một đại dương bao la, thật rộng lớn, không có giới hạn.

“Cô không biết đó là ai sao?” Bà Lan Ninh nói.

Mục Uyển kéo khóe miệng: “Bây giờ bà vẫn phòng bị tôi, nói mấy lời đạo đức giả kia, có ý nghĩa gì chứ? Nói dối, không chịu đựng được thử thách, có một số điều tôi không muốn nói, đối xử với mọi người bằng sự chân thành, khi thời gian trôi qua, họ thực sự có thể nhìn thấy được.”

“Đó là… Hoa Cẩm Vinh. Tôi không nói cô cũng biết mà.” Bà Lan Ninh bình thản nói.

“Bà biết đấy, Hạng Thịnh Duật đã mời ông ấy đến, cẩn thận làm tàu Vạn Niên, làm xét nghiệm quan hệ người thân, mọi người muốn thoải mái thì nên thử vài lần mới có thể yên tâm.” Mục Uyển nói.

Tiếng gõ cửa vang lên.

Người của Hạng Thịnh Duật bước vào, gật đầu về phía Mục Uyển: “Thưa phu nhân, mọi thứ đã sẵn sàng, xin hãy theo tôi.”

Mục Uyển và bà Lan Ninh đi theo, thành thật rút máu, sau đó kiên nhẫn chờ đợi.

Trong quá trình chờ đợi, Mục Uyển cũng thấy Hoa Cẩm Vinh.

Cái nhìn của Hoa Cẩm Vinh về Mục Uyển cũng rất đặc biệt, thậm chí hơi kỳ lạ, rồi ông nhìn bà Lan Ninh.

Bởi vì kết quả chưa có, mọi người cũng không nói chuyện làm gì.

Bà Lan Ninh thậm chí còn sợ nói chuyện với Mục Uyển hơn, đó là nỗi sợ hãi và trái tim yếu đuối, bà cũng sợ câu nói sau đó của Mục Uyển khiến bà không chịu đựng được.

Tuy nhiên, khi bà không thể cưỡng lại được nữa, bà thực sự cảm thấy nhẹ nhõm hơn.

Một lần, bà cảm thấy nếu Phó Hâm Ưu có một nửa năng lực của Mục Uyển, bà sẽ cảm thấy thoải mái lắm, nhưng Mục Uyển cũng là con gái của bà, bà rất tự hào.

Dù bà tự hào, bà vẫn cảm thấy hơi khó chịu vì những mâu thuẫn sâu sắc.

Thời gian trôi qua từng phút từng giây, Hạng Thịnh Duật cuối cùng cũng đến.

Mục Uyển cảm thấy như thể cô thấy hy vọng, cô nhanh chóng bước về phía Hạng Thịnh Duật.

“Mọi chuyện có tốt không?” Hạng Thịnh Duật hỏi.

“Không có nói gì cả, lúng túng biết bao nhiêu.” Mục Uyển nói.

“Anh có sắp xếp một bữa ăn, đợi biết xong kết quả, cùng nhau dùng bữa nhé, có anh ở bên em, nếu em cảm thấy xấu hổ, đừng nói chuyện với họ, nói chuyện với anh là được.” Hoa Thịnh Duật nói.

Mục Uyển cười thầm: “Vẻ như là ra mắt vậy, đối tượng ra mắt là Hoa Cẩm Vinh và bà Lan Ninh.”

“Bây giờ hoàng hậu đã chết, không phải là không thể để bà trở thành hoàng hậu, nhìn anh, xem anh hành động thế nào này.” Hạng Thịnh Duật nhướn mày.

Mục Uyển vẫn có cảm giác trò chơi này Hạng Thịnh Duật là người điều khiển, anh muốn chơi như nào là việc của anh, những người khác là các nhân vật trong trò chơi, họ chỉ có thể cho anh chơi mà thôi.

“Nhưng bên cạnh đó, vấn đề này không phải vội, điều quan trọng là phải đợi cho đến khi kết quả được đưa ra.”

“Vậy, em có muốn chơi game trong lúc đợi không?” Hạng Thịnh Duật hỏi.

“Được đó.” Dù sao thì Mục Uyển cũng đang chán, cô quay lại, ngồi xuống tại chỗ, liếc nhìn bà Lan Ninh và Hoa Cẩm Vinh.

Hai người họ không nhìn nhau, bầu không khí vẫn thật khó xử.

Cả hai bên lấy điện thoại ra, tự mình chơi.

Hoa Cẩm Vinh gửi tin nhắn cho bà Lan Ninh: “Mục Uyển thật sự là con gái của bà và tôi sao?”

“Thông tin tôi nhận được là như thế, nhưng tôi chưa chắc chắn, chỉ cần chờ xét nghiệm quan hệ người thân xuất hiện thôi, có người của ông bên trong không?” Bà Lan Ninh thận trọng hỏi.

“Ừa có, bà đã nói với họ cha của Mục Uyển là tôi sao?” Hoa Cẩm Vinh hỏi.

“Ông nghĩ tôi cần phải nói sao? Họ không cần đợi tôi nói đã đoán được ông rồi, thế nên ông với tôi mới được mời cùng nhau như thế này này, Hạng Thịnh Duật thông minh thế kia mà.” Bà Lan Ninh giận dữ nói.

“Nếu Mục Uyển thực sự là con gái của bà và tôi, thì đó là một điều tốt đấy.” Hoa Cẩm Vinh cảm thán.

Bà Lan Ninh không nói gì.

“Bà không nghĩ thế sao? ” Hoa Cẩm Vinh hỏi lại.

“Nếu nó là con gái của ông, ông sẽ từ bỏ vị trí cho Hạng Thịnh Duật sao?” Bà Lan Ninh hỏi ngược lại.

“Nếu Mục Uyển là con gái tôi, Hạng Thịnh Duật chắc sẽ để tôi ngồi vững, dù sao con rể đầu tiên của tôi là Hình Thiên, nó ở nước A rồi, sau này, tôi thực sự sẽ cho Hạng Thịnh Duật, không, sẽ cho Mục Uyển.” Hoa Cẩm Vinh sửa lại.

“Chà, đợi chút đi, khi kết quả được đưa ra, mọi người đều chăm chú mà, không có kết quả thì khó mà nói gì được.” Bà Lan Ninh suy nghĩ.

Một phút một giây trôi qua, mọi người đều đang chờ đợi kết quả.

Cuối cùng, tiếng gõ cửa vang lên.

Mục Uyển thực sự rất lo lắng, cô nhìn ra cửa.

Hạng Thịnh Duật bình tĩnh, nói khẽ: “Vào đi.”

Thủ hạ của anh đã đưa các bác sĩ và một số chuyên gia vào.

“Nói kết quả đi, không cần phải vòng vo, nói điều gì đó mà mọi người đều có thể hiểu.” Hạng Thịnh Duật nói trực tiếp.

Chuyên gia báo cáo thẩm định, cho biết: “Sau khi kiểm tra, kết quả như sau: An Ninh phu nhân và bà Lan Ninh có mối quan hệ thân thích.”

Nghe điều này, bà Lan Ninh cảm thấy thật nhẹ nhóm.

“An Ninh phu nhân và bệ hạ đại nhân cũng có mối quan hệ thân thích.”

Sau khi Hoa Cẩm Vinh nghe xong, ông cũng cảm thấy nhẹ lòng, nhìn bà Lan Ninh với những cảm xúc lẫn lộn.

Nếu lúc đó, ông biết con gái mình thực sự được bà Lan Ninh sinh ra, có thể mọi chuyện sẽ khác.

Hơn nữa, nếu bà Lan Ninh biết Mục Uyển là con gái mình, kết quả đằng sau chắc cũng có phần khác biệt.

Khi kết quả này xuất hiện, tâm trí mọi người có chút ỉu xìu, có một số điều cần suy nghĩ, một số điều cảm thấy khó chịu, có một số điều mặc sức tưởng tượng.

Hạng Thịnh Duật là lý trí nhất chỗ này.

Anh đứng dậy: “Bây giờ mọi người đều biết kết quả rồi, tôi đã sắp xếp một bữa ăn, buổi tối mọi người ăn tối cùng nhau nhé, đây cũng được xem là một cuộc hội ngộ, để nhận lại người thân của mình, nếu muốn trò chuyện có thể vừa ăn vừa nói.”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.