Cùng Trời Với Thú

Chương 616: Đánh tới sướng đã rồi nói sau.




Editor: ChieuNinh_dd.LQD

Sở Chước tấn giai Hóa Thần Cảnh xong, trừ bỏ củng cố tu vi, còn chưa từng động thủ qua cùng với ai, rốt cuộc thì mặc kệ là Sở Nguyên Thương bọn họ, hay là tộc Bạch Hổ, đều là người một nhà, hơn nữa đối với nàng vô cùng yêu quý, căn bản là không nỡ tổn thương nàng mảy may, để nàng muốn tìm bọn họ luận bàn một chút cũng không có biện pháp.

Hiện tại cơ hội rất tốt đưa tới cửa, một đống Long tộc da dày thịt béo mặc cho nàng đánh, nào có đạo lý không chiến?

Cho nên sau khi bị cuốn vào chiến trường, Sở Chước nhanh chóng bỏ xuống ý tưởng bái phỏng hoà bình hữu nghị, trước đánh cho sướng đã rồi nói sau.

Nếu đám rồng kia nghe được Phong Chiếu nói, khả năng là bị chọc giận đến hộc máu.

Bọn họ tuy rằng tính tình hỏa bạo, nhưng cũng không phải không có đầu óc, biến thành đối thủ cho một nhân tộc thử kiếm, đối với bọn họ mà nói, quả thực là một loại vũ nhục. Đáng tiếc đám rồng đã đánh đến đôi mắt đều đỏ lên, đầu óc bị chiến đấu bỏ thêm vào, hiện tại đã không phân ra thắng bại là sẽ không dừng lại.

Chỉ là một đám xông tới hôm nay, mặc kệ là Bạch Hiên tộc Bạch Hổ, hay là Sở Nguyên Thương, Sở Chước, Phong Ly, Huyền Ảnh, có tên nào mà không phải là chịu đánh chịu quăng ngã, trong xương cốt cha con Sở gia đều là thích gây sự giống nhau —— tuy rằng Sở Chước chưa bao giờ muốn thừa nhận, cho nên gặp được nhóm người này, đám long tộc thật đúng là không có biện pháp làm gì bọn họ.

Trong lúc nhất thời, nhân mã hai phương đánh đến thế lực ngang nhau, khó bỏ khó phân.

Mắt thấy đám long tộc này đã đánh đỏ mắt, còn chưa thể nào đuổi đám xâm lấn ra ngoài, không khỏi phát ra từng trận rồng ngâm, muốn triệu tập càng nhiều tiểu đồng bọn lại đây cùng nhau đánh.

Đơn ẩu không được thì quần ẩu, đối với Long tộc mà nói, chưa từng có khái niệm lấy nhiều đánh ít, chỉ cần có thể đánh thắng là được.

Không biết đã đánh đến bao lâu, mặt biển bị máu của hai bên nhiễm hồng, chỗ sâu trong Vô Quy Hải, truyền đến một tiếng rồng ngâm lảnh lót.

Tiếng rồng ngâm này làm một đám Long tộc đánh đỏ mắt đột nhiên dừng lại động tác, thậm chí có một tên thanh niên Long tộc bởi vì đột nhiên dừng lại, không thể kịp thời tránh đi, bị Sở Nguyên Thương đồng dạng nóng vội thọc một thương ngay tại chỗ.

Sở Nguyên Thương hoảng sợ, vội vàng thu tay lại, không có thành ý gì nói: “Thật là rất xin lỗi nha, không cẩn thận thọc ngươi một thương rồi.”

Thanh niên Long tộc: “…………” thật muốn đánh mông hắn!

Thấy đám long tộc đột nhiên thu tay lại, Sở Chước bọn họ cũng sẽ không thừa thắng xông lên, rốt cuộc mục đích bọn họ tới Long Đảo không phải kết thù với Long tộc, sẽ đánh một trận này, đúng là bất đắc dĩ.

Tiếng rồng ngâm chỗ sâu trong Vô Quy Hải thật lâu không dứt.

Đám long tộc đều gục đầu xuống, mặt đầy không cam lòng, lại cũng không có ý tứ động thủ nữa.

Đám người Sở Nguyên Thương nghe không hiểu ý tứ tiếng rồng ngâm kia, quay đầu hỏi Bạch Hiên: “Ý gì? Sao không đánh nữa?”

Bạch Hiên không còn bộ dáng nam thần phong độ nhẹ nhàng ngày thường nữa, bạch y dính không ít vết máu, quần áo rách nát không ít. Thấy Sở Nguyên Thương còn là dáng vẻ đánh chưa đã ghiền, nháy mắt cảm thấy vị này chính là một nhân vật, rất ít có nhân tu nào hiếu chiến lại bền bỉ giống như hắn vậy, cười nói: “Tiếng rồng ngâm này là từ Long Đảo truyền đến, đảo chủ Long Đảo đang thét ra lệnh bọn họ không được đánh nhau.”

Nghe được lời này, Sở Nguyên Thương càng kinh ngạc: “Thì ra còn có Long tộc tỉnh táo à, ta còn tưởng rằng bọn họ đều là một đám rồng đều muốn giao lưu với bọn họ, trước đến làm một trận rồi lại nói chuyện chứ.”

Bạch Hiên: “…… Ngài đối với Long tộc có phải có cái hiểu lầm gì hay không?”

Long tộc xác thật tính tình táo bạo, nhưng cũng không phải không lý trí, đặc biệt là tộc trưởng Long tộc, có thể đảm nhận vị trí tộc trưởng, đều là rồng cực kỳ lý trí, bằng không làm sao kéo một đám Long tộc đánh đỏ mắt trở về? Long tộc muốn tồn tại lâu dài, cũng không thể tùy tùy tiện tiện liền chiêu họa khắp nơi, nếu không mấy tộc đàn khác liên hợp lại, cũng làm Long tộc không chịu nổi.

Sở Chước bọn họ một lần nữa trở lại trên lưng Huyền Vũ.

Một đám rồng hùng tráng uy vũ cũng sôi nổi biến thành hình người, mặt mũi bầm dập, thật là đáng thương.

Nhưng mà Sở Chước bọn họ cũng không tốt đến nơi nào, trừ bỏ Phong Ly có thân bất tử, thì trên người Sở Nguyên Thương, Sở Chước, Bạch Hiên cùng Huyền Ảnh đều treo màu.

Phong Chiếu vẻ mặt đau lòng mà kéo Sở Chước đến bên người, vừa nhét linh đan cho nàng, lại vừa đắp ngoại thương cho nàng, thứ tốt không cần tiền mà chuyển hết lên trên người nàng, làm nổi bậc mấy đứa Phong Ly ở bên cạnh đều là tiểu đáng thương không ai thèm quan tâm.

Ngay tại khi Phong Chiếu vội vàng chiếu cố tiểu cô nương nhà hắn, không gian trên không Vô Quy Hải đột nhiên vặn vẹo lên, một vết nứt không gian xuất hiện. ChieuNinh@dien~dan~lequydon{}:D^d^l^q^d

Một nam tử người mặc lân bào long văn đi ra từ vết nứt không gian.

Hắn có ngũ quan tuấn mỹ, thần sắc uy nghiêm, hơi thở toàn thân ẩn ẩn có xu thế đột phá Thần Hoàng Cảnh, bước nửa bước vào Bán Thần.

Mặc kệ tộc đàn nào, đều là cường giả vi tôn, có thể lên làm tộc trưởng Long tộc, thực lực tự nhiên cũng không kém. Một đám Long tộc nhìn thấy hắn, cả một đám uể oải chạy tới cáo trạng.

“Tộc trưởng, chính là bọn họ, là bọn họ dám can đảm xông vào Vô Quy Hải.”

“Tộc trưởng, nhóm người này bụng dạ khó lường, nhanh chóng đánh bọn họ ra ngoài đi.”

“Tộc trưởng, chúng ta không thể túng, đánh trở về!”

“Tộc trưởng……”

Nam nhân bị một đám Long tộc vây quanh kêu tộc trưởng không để ý đến bọn họ, mà là nhìn về phía Phong Chiếu.

Hơi thở trên người Phong Chiếu tuy rằng có điều thu liễm, nhưng đối với cao thủ cùng giai mà nói, vẫn là chú ý tới hắn tồn tại trước tiên, cảnh giác mà đánh giá bình phẩm. Người này vô cùng xa lạ, làm trên mặt hắn lộ ra vẻ nghi hoặc, không biết vị này chính là xuất hiện từ nơi nào, Hồng Mông khi nào thì có người trẻ tuổi lợi hại như vậy.

Phong Chiếu không sợ tộc trưởng Long tộc chút nào, một tay lôi kéo Sở Chước bôi thuốc cho cho nàng, nói cười vui vẻ.

Bạch Hiên tiến lên, cất cao giọng nói: “Tộc trưởng Long tộc, đã lâu không gặp, tại hạ Bạch Hiên tộc Bạch Hổ, đặc biệt tiến đến bái phỏng.”

Ánh mắt tộc trưởng Long tộc rơi xuống trên người Bạch Hiên, hơi thoáng suy tư, thì biết tiểu gia hỏa này là ai, lạnh nhạt nói: “Các ngươi tới Vô Quy Hải có chuyện gì?”

Bạch Hiên cười nói: “Chúng ta tới đây, là vì tìm người.”

“Tìm người? Tìm ai?” Trên mặt tộc trưởng Long tộc lộ vẻ nghi hoặc, không biết tộc Bạch Hổ chạy tới tìm người nào.

Lúc này, Sở Chước đẩy tay Phong Chiếu đang bận rộn ra, liền nói: “Nàng tên là Hỏa Lân, ước chừng sáu bảy chục năm trước, từng đi vào Vô Quy Hải.”

Tộc trưởng Long tộc lúc này mới chú ý tới nàng, chỉ nhìn một cái, không khỏi sửng sốt, nhìn chằm chằm ngạch ấn chỗ ấn đường của nàng thật lâu không nói gì.

Long tộc khác không biết tộc trưởng đang ngẩn người nghĩ gì, trong lòng thầm gấp gáp, có vài tên tính tình gáp gáp hận không thể để tộc trưởng lại ra lệnh một tiếng, bọn họ lập tức đánh tụi kia ra ngoài.

“Ngươi là…… bộ tộc Tư Túc?” Tộc trưởng Long tộc hỏi.

Trải qua tộc Bạch Hổ cùng tộc Huyền Vũ, Sở Chước đã biết phản ứng của đám thần thú này đối với Tư Túc, sao năm cánh trên ấn đường của nàng là tiêu chí của Tư Túc, chỉ cần nhìn qua đều sẽ không xem nhẹ, cho nên ngược lại cũng bình đạm, ôn hòa mà cười nói: “Tại hạ vừa mới thức tỉnh lực lượng Tư Túc.”

Tộc trưởng Long tộc bừng tỉnh, nói: “Thì ra là thế.”

Tiếp theo, thái độ tộc trưởng Long tộc lấy mắt thường có thể thấy được trở nên ôn hòa hơn rất nhiều, tuy rằng đối với Phong Chiếu tồn tại vẫn cảnh giác như cũ, lại sẽ không cảnh giác Tư Túc Phất Chước chuyển thế, bởi vậy có thể thấy được thái độ của Hồng Mông đối với Tư Túc, cho dù là Long tộc khó chịu nhất, ở trước mặt Tư Túc cũng cho vài phần mặt mũi.

Tộc trưởng Long tộc mời bọn họ đi Long Đảo.

Một đám Long tộc đều ngơ ngác, không rõ tộc trưởng vì sao luẩn quẩn trong lòng như thế, chỉ có những ai lớn tuổi một chút, nhớ rõ ơn trạch năm đó của Tư Túc Phất Chước lấy thân tế thiên địa, thì hiểu rõ tộc trưởng như thế chẳng qua là cho Tư Túc mặt mũi.

Khi đi tới Long Đảo, tộc trưởng Long tộc nói với Phong Chiếu: “Vị đạo hữu này, có thể thả tộc nhân Long tộc khác của ta ra không?”

Phong Chiếu chậc một tiếng, xé mở không gian, thả những Long tộc bị hắn nhét vào vết nứt không gian ra, nói: “Đám nhóc con này không biết sống chết dám công kích bổn tọa, bổn tọa chưa cho bọn nó một cái giáo huấn, cũng là nể mặt mũi của Long tộc.”

Tộc trưởng Long tộc hơi co rút khóe miệng, nếu như hắn không nhìn lầm, cốt linh vị này cũng không lớn, ở trong thần thú chẳng qua là tiểu thanh niên vừa thành niên không lâu, cũng dám gọi một vài con rồng mấy vạn tuổi là nhóc con (tiểu tể tử, ấu tể). Cố tình hắn có tư bản để kiêu ngạo, cũng không biết tộc Bạch Hổ làm thế nào để dưỡng ra quái vật như vậy, tuổi còn trẻ, thực lực cường đại đến ngay cả mấy lão gia hỏa bọn họ đều không kịp.

“Không biết vị đạo hữu này là……”

Phong Chiếu cười nói với hắn: “Nghe nói trưởng lão Bán Thần Cảnh của quý tộc đáp ứng gia mẫu mời mọc, đi bắt giữ cá lọt lưới năm đó.”

Nghe được lời này, tộc trưởng Long tộc làm sao mà còn không rõ, lại bừng tỉnh lần nữa: “Thìi ra ngươi là nhi tử của Bạch Ly cùng Phong Trảm.”

Lại nhìn đám tộc nhân chung quanh bị đánh đến mặt mũi bầm dập, tộc trưởng Long tộc cảm thấy, bọn họ bị đánh thành như vậy, một chút cũng không oan uổng, nhóm người này nơi nào là Long tộc có thể trị?

Có tộc trưởng Long tộc tự mình dẫn đường, bọn họ liền đến Long Đảo rất nhanh. ChieuNinh tại: diendanlequydon.com

Long Đảo ở vào chỗ sâu trong Vô Quy Hải, giống như một tòa đại lục loại nhỏ, chung quanh từ mấy ngàn cái đảo nhỏ lớn lớn bé bé bất đồng vây quanh lại cùng với nhau, là nơi nhóm Long tộc sinh sống.

Đương nhiên, Vô Quy Hải ở nơi cực bắc, còn có một ít địa phương khí hậu càng lạnh băng, đồng dạng cũng có Long tộc sinh sống, Long tộc đối với lựa chọn địa bàn, đều là xuất phát từ tự thân yêu cầu, thích hợp liền chiếm cứ làm long sào, thậm chí có vài Long tộc là ở tại Long Cung chỗ sâu trong đáy biển Vô Quy Hải.

Long Đảo là ngoại giới gọi chung đối với nơi làm tổ của Long tộc.

Chờ khi bọn họ đến Long Đảo, tin tức của Hỏa Lân cũng truyền tới trong tai tộc trưởng Long tộc.

Hỏa Lân đúng là ở Long Đảo, nàng là đi vào Long Đảo ở hơn sáu mươi năm trước, tuy rằng trên người nàng có hơi thở Long tộc, nhưng rốt cuộc cũng không phải là Long tộc chính thống, cũng không được Long tộc tiếp thu. Long tộc trời sinh tính cao ngạo, không rộng rãi giống như bộ tộc Huyền Vũ, có thể tiếp thu phi chính thống chuyển hóa mà thành Long tộc, Hỏa Lân vô ý xông vào Vô Quy Hải, sau đó thực sự ăn một phen đau khổ.

May mắn, bởi vì nàng hiện tại đã hoàn toàn chuyển hóa thành Long tộc, cho dù không được Long tộc tiếp thu, Long tộc cũng không nghĩ tới đuổi nàng ra khỏi Vô Quy Hải.

“Vậy nàng hiện nay ở nơi nào?” Sở Chước dò hỏi.

Một người Long tộc tiến đến bẩm báo liếc nhìn nàng một cái, ánh mắt ngừng lại ở chỗ ngạch ấn trên ấn đường của nàng, mới nói: “Nghe nói vài thập niên trước, nàng ở tu hành vùng Huyền Thủy, còn như hiện tại, chúng ta cũng không biết.”

Long tộc sẽ không đi chú ý một Long tộc phi chính thống, có thể cho phép nàng lưu lại Vô Quy Hải tu hành đã không tệ rồi, cho nên đối với hướng đi của Hỏa Lân, đám long tộc này cũng không để ý, chỉ là ngẫu nhiên khi gặp được ở Vô Quy Hải, tùy ý mà nhìn một cái thôi.

Có thể khẳng định, Hỏa Lân hiện tại còn tại Vô Quy Hải.

Nghe tin tức như thế, Sở Chước cũng không thất vọng.

Chỉ cần xác nhận người ở Vô Quy Hải, muốn tìm nàng thì rất dễ dàng, không phải còn có một ổ Long tộc có thể hỗ trợ sao?

Lập tức Phong Chiếu liền nói: “Chúng ta muốn tìm nàng, việc này liền giao cho Long tộc các ngươi đi.”

Một đám thanh niên Long tộc bị đánh đến mặt mũi bầm dập rống giận trong lòng, dựa vào cái gì chứ?

Tộc trưởng Long tộc thực sảng khoái mà đồng ý: “Được, ta sẽ để Long tộc trong Vô Quy Hải tìm nàng.”

Tuy rằng có ôm thiện ý đối với Tư Túc, nhưng Long tộc thật sự tính bài ngoại, hơn nữa tu vi của Phong Chiếu bày ra ở nơi đó, tộc trưởng Long tộc chỉ nghĩ mau chóng tìm được Hỏa Lân, sau đó tiễn nhóm người này đi, tránh cho lưu lại ở Vô Quy Hải, tương lai không biết sẽ phát sinh chuyện gì.

Không thể không nói, tộc trưởng Long tộc vẫn rất là hiểu biết đàn Bạch Hổ này, chính là một ổ lông xù xù thích gây sự, hoàn toàn bất đồng với đám mọc vảy bọn họ, hoàn toàn không có biện pháp chung sống hoà bình.

Hết chương 616.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.