Cùng Trời Với Thú

Chương 463: 463: Phụ Thân Không Đáng Tin




*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Tuy nói là tâm sự cùng Đan Hạc Lương, nhưng mà cuối cùng lại là một đám người tề tụ cùng nhau, mắt sáng như đuốc nhìn Sở Chước.

Bọn họ tham dự kế hoạch bắt giữ thánh nữ lần này, tự nhiên đều muốn biết một chút từ đầu đến cuối của sự việc, tuy rằng việc này đề cập đến Bách tộc, nhưng mà Sở Chước cũng không có ý tứ giấu diếm bọn họ.

Trong lòng Đan Hạc Lương có chút khẩn trương, hắn đã đã nhận ra cái gì, lại không muốn đi nghĩ sâu, liền hỏi Sở Chước: "Sở cô nương, bọn họ hiện tại như thế nào?"

Sở Chước trầm ngâm xuống, cẩn thận nói cho bọn họ việc hai người bị đoạt xá.

Ở đây mọi người đều kinh ngạc không thôi, hiển nhiên không nghĩ tới cung chủ cùng thánh nữ Bát Thần Cung thế nhưng là đoạt xá, hơn nữa người bị đoạt xá còn là thân thể hậu đại Bách tộc thượng cổ.

Chỉ có Đan Hạc Lương từ giật mình đến giật mình, cuối cùng ảm đạm không thôi.

"Trách không được..." Hắn lẩm bẩm: "Trách không được phụ thân sẽ khinh địch bị bọn họ gây thương tích như vậy, thì ra phụ thân cũng không nhìn lầm người, chỉ là ông ấy không nghĩ tới, người ông ấy luôn tín nhiệm, đã bị đoạt xá..."

Nói xong lời cuối cùng, hai mắt hắn đỏ đậm, hai hàng nước mắt nhẫn nhịn không được nữa mà rơi xuống.

Năm đó phụ thân sẽ thu dưỡng Chuyên Tôn Văn Địch, là vì nàng là hậu đại Bách tộc, cho nên nguyện ý tận hết khả năng của mình có, làm cho nàng trở thành thánh nữ Bát Thần Cung, gia tăng một ít vốn liếng sinh tồn cho nàng.

Lại không nghĩ tới, không biết ở khi nào, Chuyên Tôn Văn Địch chân chính đã bị đoạt xá, sau đó phụ thân ngã xuống, tính tình Chuyên Tôn Văn Địch thay đổi lớn, quả thật là vì không cần lại che giấu chính mình ở trước mặt phụ thân.

Có thể khẳng định, khi đó Chuyên Tôn Văn Địch đã bị đoạt xá.

Đồng dạng Khúc Sơn Hà cùng Tô Nghiễn Tinh làm người tu luyện Thanh Lâm Vực đều có chút đồng tình nhìn hắn, ai sẽ nghĩ đến địa vị cao thượng trong Bát Thần Cung ở trên Thanh Lâm Vực, còn có chuyện đáng sợ như vậy, hậu duệ Thần tộc thượng cổ này thật đúng là lợi hại.

Chỉ có thể thương Đan cung chủ tiền nhiệm, không biết tạo cái nghiệt gì, mới đưa tới đám sát tinh đòi mạng này, mình thì bị chết không minh bạch, ngay cả con trai độc nhất duy nhất, cũng thiếu chút bị đuổi tận giết tuyệt.

Sau một lúc lâu, Đan Hạc Lương rốt cục khống chế được cảm xúc, mắt đỏ hồng hỏi bọn hắn: "Sở cô nương, các người dự tính xử trí bọn họ như thế nào?"

"Đương nhiên là vật quy nguyên chủ." Sở Chước nói không chút do dự.

Lời này tuy là nói có chút kỳ quái, nhưng suy xét lại thì hiểu rõ, thân thể bị đoạt xá, tự nhiên trả lại chủ nhân trước đó.

Đan Hạc Lương vừa mừng vừa sợ: "Cô, ý của cô là, bọn họ còn sống?"

"Đúng vậy, không phải mới vừa nói sao?" Sở Chước buồn bực nhìn hắn, Đan Hạc Lương thoạt nhìn không ngốc như Tô Nghiễn Tinh mà, sao hiện tại mới phản ứng kịp vậy.

Đan Hạc Lương có chút ngượng ngùng, vừa rồi hắn bởi vì đột nhiên nghe được tin tức bọn họ bị đoạt xá, trong lúc nhất thời liên tưởng đến phụ thân, không nghe cẩn thận.

Nhưng mà, cái này quả thật là một tin tức tốt.

Biết hiện tại cung chủ cùng thánh nữ đều là bị đoạt xá, thì cũng hiểu rõ năm đó phụ thân nhận thức dưỡng nữ là chính Chuyên Tôn Văn Địch thật, cũng là tỷ tỷ từng quan tâm hắn khi hắn tuổi còn nhỏ.

Tuy rằng bọn họ không phải thân nhân huyết mạch chân chính, nhưng từ sau khi theo phụ thân về, quan hệ giữa hắn cùng Chuyên Tôn Văn Địch quả thật thân cận hơn những người khác.

Nếu Chuyên Tôn Văn Địch chân chính không chết, vậy tự nhiên không thể tốt hơn.

Nghĩ xong, Đan Hạc Lương lại hỏi: "Vậy khi nào thì có thể làm cho bọn họ trở lại trong thân thể?"

Sở Chước nhìn về phía Phong Chiếu, nói: "Khả năng phải qua đoạn thời gian."

Những người khác cũng nhìn Phong Chiếu, đặc biệt Đan Hạc Lương cùng Tô Nghiễn Tinh, hai người trước kia chưa từng gặp qua hắn, lần đầu tiên gặp mặt đã bị thủ đoạn lôi đình của hắn kinh sợ, ngay cả phản kháng cũng không kháng được một chút, đã bị một tay áo của hắn cuốn vào thông đạo không gian, đưa đến Bạch Ly Sơn, sau đó rốt cuộc biết thân phận của hắn, hiện tại vẫn còn ngơ ngác.

Bạch Ly vực đứng đầu hiển hách xấu danh, đất hoang mười tám vực ai không biết ai không hiểu, chân chính trực diện hắn khi, áp lực không nhỏ.

Đan Hạc Lương tưởng Phong Chiếu có kế hoạch gì, loại người tu luyện cao cấp này tự nhiên không cho phép những người khác nghi ngờ, hắn thức thời không có hỏi, ngược lại giúp cho Sở Chước đỡ phải giải thích.

Nói xong việc này, Phong Chiếu liền kêu mọi người giải tán.

Sở Chước gọi Sở Thanh Giáng lại, nói: "Nhị ca, có rảnh không? Chúng ta trò chuyện."

Sở Thanh Giáng cười nói: "Tất nhiên là có, có việc gì cứ nói."

Những người khác thức thời rời khỏi, duy nhất không thức thời ...!Sở Thanh Giáng nhìn về phía Phong Chiếu, có chút chần chờ.

Phong Chiếu coi thường liếc nhìn hắn một cái, đứng dậy rời khỏi.

Chỉ là trong chốc lát sau, một con tiểu yêu thú lông xù củng cái cửa mở ra, nhảy vài cái thì đến trong lòng Sở Chước, chậm chậm rãi rãi oa ở trong lòng nàng, một đôi mắt xinh đẹp xem xét Sở Thanh Giáng.

Sở Thanh Giáng thật đúng là không nhận ra con tiểu yêu thú này là Phong Chiếu, hắn nhận thức đối với Phong Chiếu cũng không khác gì bọn Đan Hạc Lương, đều là nghe qua mấy truyền thuyết hung tàn, đối với người thật cũng không biết, cũng không biết hắn căn bản còn có thao tác rối loạn như vậy, biến thành con tiểu yêu thú lừa gạt người đời.

Thấy Sở Chước ôn nhu ôm tiểu yêu thú đến trong lòng, vuốt vuốt lông vê nắn trảo trảo của nó, Sở Thanh Giáng tưởng hắn là yêu thú Bạch Ly Sơn, tự nhiên sẽ không đặc biệt chú ý.Hắn đánh giá Sở Chước, giọng điệu mang theo vài phần cẩn thận, nói: "Muội muội muốn nói cái gì với ta?"

Sở Chước liếc nhìn hắn một cái, hỏi: "Nhị ca ngày đó vì sao phải ra tay với thánh nữ?"

Sở Thanh Giáng như là biết nàng sẽ hỏi, cũng không giấu diếm, nói: "Bởi vì bọn họ săn bắn Bách tộc, lần này ta kế hoạch là bắt giữ thánh nữ, thuận tiện muốn biết rõ ràng thế lực phía sau thánh nữ, thật ra cũng không nghĩ tới sẽ hội ngộ đến bọn muội." Nói tới đây, hắn vô hạn cảm khái, làm sao biết được chẳng qua là một việc cực vì tầm thường, thế nhưng gặp được muội muội chưa từng gặp mặt.

Nghĩ đến cái gì, hắn nhịn không được hỏi: "A Chước, năm đó...!chúng ta không phải cố ý bỏ một mình muội ở lại đại lục Tấn Thiên.

Phụ thân đưa muội đến Sở gia Lăng Nam không lâu sau, thì tiến vào Hồng Hoang chi cảnh,

.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.