Cùng Trời Với Thú

Chương 439: 439: Sở Tiểu Chước Xinh Đẹp Như Hoa




Sở Chước nhìn hắn, cặp mắt trong suốt giống như đang nhìn xoáy vào trong lòng hắn, nhìn thấu tất cả ý tưởng của hắn.

Đan Hạc Lương nheo mắt lại, đột nhiên ý thức được, nàng sẽ không vô duyên vô cớ nói tin tức này cho hắn.

Chỉ tiếc hắn không hề quen biết Sở Chước, ngay cả tên nàng, thân phận hoàn toàn không biết gì cả, càng không thể biết rõ ràng dụng ý của nàng, chỉ có thể từ trong hành động của nàng mà phân tích được một ít chuyện dễ hiểu.

Tuy nhiên đáng sợ là, nàng đối với chuyện của hắn lại rất hiểu biết, ngay cả chút mâu thuẫn giữa hắn cùng Kha Bằng Trình cũng biết rất rõ ràng.

"Kỳ thực, ta cũng không biết ai giết, hắn đột nhiên liền đã chết." Sở Chước nói, cũng không giấu diếm hắn, nói cho hắn việc và người mà Kha Bằng Trình gặp được trước khi chết.

"Những người đó tự xưng là thuộc hạ của ngươi, đặc biệt tới tìm ngươi." Sở Chước vừa nói, vừa theo dõi hắn, không buông tha bất luận cảm xúc nào trên mặt hắn.

Chỉ thấy Đan Hạc Lương cười lạnh một tiếng, có chút coi thường.

Chờ khi hắn lấy lại tinh thần, đã thấy Sở Chước dùng một loại thần sắc vi diệu nhìn hắn, nhìn đến khi trong lòng hắn đề phòng, thì nghe nàng sâu kín nói: "Ta vẫn luôn tưởng thiếu cung chủ Bát Thần Cung theo lẽ là quý không thể nói, không nghĩ tới cũng là thân bất do kỷ, không biết Đan công tử có biết có ai muốn gây bất lợi cho ngươi không?"

"Không phải chính là cô nương sao?" Đan Hạc Lương cúi đầu nhìn xem dây thừng trên người, nhíu mày nói.

"Không biết Đan công tử có tin hay không, ta đây là đang cứu ngươi?" Sở Chước vẻ mặt thành khẩn nói.

Đan Hạc Lương trầm mặc không nói.

Sở Chước thấy thế, cũng không nói gì nữa, Đan Hạc Lương tuy rằng là thiếu cung chủ Bát Thần Cung, nhưng mà từ việc hắn dễ dàng bị người ám sát đời trước đến xem, địa vị thiếu cung chủ này cũng không thế nào, ít nhất không vững chắc như thánh nữ, nếu không hắn cũng sẽ không giấu tên giấu họ, lấy thân phận một tán tu làm việc ở bên ngoài.

Chỉ không biết hắn tử vong rốt cuộc thúc đẩy cái gì ở trong đó.

Sở Chước rời khỏi vạn pháp đỉnh, sau đó để cho Huyền Ảnh chặt chẽ chú ý sự biến hóa của Huyết Linh thành.

Kha Bằng Trình chết ở Huyết Linh thành vẫn chưa gây nên oanh động quá lớn, nguyên nhân là Kha Bằng Trình bị chết rất kỳ quái, Huyết Linh thành phản ứng cực nhanh, đã lập tức áp chế tin tức.

Tiếp theo là vì Kha Bằng Trình cũng không phải là người của Huyết Linh thành, chỉ là đi ngang qua Huyết Linh thành, bằng hữu ở trong thành Huyết Linh cũng không có bao nhiêu người, có chăng thì cũng chỉ là kết giao hời hợt, những người này sẽ không bởi vì hắn chết mà gióng trống khua chiêng tìm kiếm hung thủ báo thù cho hắn này nọ.

Hơn nữa có Huyết Linh thành nhúng tay, khiến cho Kha Bằng Trình chết lặng yên không một tiếng động.

Trong lúc đó, Sở Chước lại đi Nhân Sự Đường một chuyến.

Quản sự của Nhân Sự Đường hiển nhiên còn nhớ rõ nàng, lúc này Sở Chước rốt cục biết dòng họ của hắn, họ tThái.

Thấy nàng tới đây, Thái quản sự tiếp đón rất nồng nhiệt: "Không biết hôm nay cô nương muốn biết được tin tức gì?"

Sở Chước cười cười, thói quen đi giao một khoản linh thạch trước, tiếp nhận thẻ ngọc, đưa vào tin tức mình muốn được biết.

Thái quản sự lấy thẻ ngọc đi, sau đó kêu người đi pha trà cho bọn họ.

Một lát sau, Thái quản sự cầm thẻ ngọc trở về, thần sắc trên mặt có chút ngưng trọng.

"Cô nương, tin tức lần này chỉ sợ Nhân Sự Đường chúng ta bất lực."

Sở Chước yên lặng nhìn hắn, Thái quản sự tưởng nàng không tin, vội nói: "Tin tức cô cần đề cập đến Bát Thần Cung, trong khoảng thời gian ngắn, Nhân Sự Đường chúng ta cũng không cách nào tra được tin tức trong đó.

Hơn nữa...!chuyện lần này có liên quan với thiếu cung chủ Bát Thần Cung mất tích, Nhân Sự Đường chúng ta mặc dù không sợ Bát Thần Cung, nhưng cũng không muốn là địch, cho nên không thể cung cấp tin tức tương quan cho cô."

Mấy tin tức này đồng dạng là tin tức nội bộ không truyền ra ngoài, nay người bên ngoài biết được cũng không nhiều, Thái quản sự có thể lộ ra, ý tứ trong đó có chút tế nhị.

Sở Chước hơi hơi nhíu mi, lẳng lặng nhìn hắn.

Thái quản sự vẻ mặt bất đắc dĩ, giống như thật sự rất có lỗi.

Sở Chước trầm ngâm sau một lúc lâu, thong thả nói: "Thái quản sự, nếu ta nguyện ý tăng giá thì sao?"

Thái quản sự mỉm cười nói: "Cô nương, đây cũng không phải là vấn đề tăng giá, mà là Nhân Sự Đường chúng ta không muốn làm."

Không phải không thể, mà là không muốn, có thể thấy được Nhân Sự Đường có lẽ hẳn là cũng điều tra rõ được một vài thứ, nhưng Sở Chước không có nhiều lợi thế trong tay để khiến cho bọn họ nguyện ý đắc tội Bát Thần Cung.

Nghe vậy, Sở Chước cũng không cưỡng cầu nữa, than thở nói: "Xem ra là ta ép buộc, Thái quản sự, đa tạ ngài cho biết."

Thái quản sự vẻ mặt hòa khí phát tài: "Đa tạ cô nương thông cảm, nếu như cô nương còn có tin tức khác muốn biết, cứ việc tới đây."

"Được."

Sở Chước lại hàn huyên vài câu với hắn, mới rời khỏi.

Trở lại khách đi3m, Huyền Ảnh liền hỏi: "Chủ nhân, Thái quản sự đó thật kỳ quái, nếu đã không thể nói, vì sao hắn còn kéo đông kéo tây, còn đặc biệt nói cho chúng ta biết việc này có liên quan với Bát Thần Cung?" Ngay cả hắn cũng nghe được ra trong lời nói của Thái quản sự có chuyện, chủ nhân hẳn là càng có thể nghe ra được.

Cho nên hắn cảm thấy thái độ của Nhân Sự Đường có chút kỳ quái.

Sở Chước cười cười, kiên nhẫn giải thích cho hắn: "Nhân Sự Đường nhìn thì là kiêng kị bát Thần Cung, kỳ thực chẳng qua là vì lợi thế trong tay ta không đủ mua tin tức này, không muốn vì một chút linh thạch mà chọc phải phiền toái Bát Thần Cung này.

Nhưng chỉ cần có thể đưa ra được cái giá mà Nhân Sự Đường vừa lòng, Nhân Sự Đường chắc chắn bán tin tức đi."

Nhân Sự Đường chỉ là sợ phiền toái, nếu phiền toái tìm tới cửa, bọn họ cũng không e sợ.

Huyền Ảnh giật mình: "Bọn họ muốn dẫn dắt chủ nhân mắc mưu?"

Bên cạnh bé rù abắn lên mũi tên nước màu u lam, rất có ý tứ nếu Nhân Sự Đường mà dám hố bọn họ, nó nhất định sẽ chọc bạo ba đường phía dưới của quản sự Nhân Sự Đường.

Sở Chước không nói gì vỗ vỗ mai rùa của nó, xem ra bé rùa quả thật bị A Chiếu dạy hư.

"Lập trường của Nhân Sự Đường luôn luôn không hề có tính cố định, chúng ta mua tin tức từ Nhân Sự Đường, ai biết những người khác có phải cũng từ Nhân Sự Đường mà phản truy tung tin tức tới chúng ta hay không, nếu như ta để lộ ra một ít, chỉ sợ lập tức sẽ bị những người khác biết..."

Nói tới đây, nàng than nhẹ trong lòng.

Lập trường của Nhân Sự Đường tựa như cỏ đầu tường, lỡ như có gió lại đổi hướng thì làm sao, chuyện lần này đề cập đến Bát Thần Cung, nói không chừng người của Bát Thần Cung ở phía sau màn đã mua tin tức từ trong Bát Thần Cung, từ trong đó biết được rốt cuộc có những ai hỏi thăm Nhân Sự Đường về việc thiếu cung chủ Đan Hạc Lương, để có thể từ đó tìm ra Đan Hạc Lương biến mất.

Sở Chước lần này lấy cớ Kha Bằng Trình chết mà đi mua tin tức, kì thực cũng là muốn thử xem Nhân Sự Đường có biết là ai gi3t chết Kha Bằng Trình hay không, nào biết đâu Nhân Sự Đường trơn hơn chạch, rõ ràng ám chỉ, cũng không chịu lộ ra mảy may, hơn nữa lại nhấc lên Bát Thần Cung, ai biết Bát Thần Cung đóng vai nhân vật gì ở trong đó.

Chuyện càng ngày càng phức tạp.

Sở Chước vuốt cằm, suy tư về chuyện lần này.

Nhân Sự Đường đã chạy không được thông rồi, Sở Chước cũng không quá mức sốt ruột, mỗi ngày rảnh rỗi cũng ra ngoài đi dạo khắp nơi như cũ, cho Huyền Ảnh che giấu, để cho hắn đi tra xét cái chết của Kha Bằng Trình cùng thái độ của Bát Thần Cung.

Rất nhanh, Sở Chước liền biết sau khi Kha Bằng Trình qua đời, đám người tu luyện tự xưng là thuộc hạ của Đan Hạc Lương vẫn đảo quanh ở Huyết Linh thành mỗi ngày để tìm kiếm hắn.

Bởi vì Đan Hạc Lương mất tích, Bát Thần Cung bên kia không nhận được tin tức xác thực là hắn đã chết, có lẽ lệnh bài bản mạng trong Bát Thần Cung cũng không xảy ra chuyện, cho nên chỉ để cho người đi tìm hắn, mà không phải giống như đời trước, ở sau khi Đan Hạc Lương qua đời, trực tiếp phái ra thánh nữ.

Mặt mũi của Bát Thần Cung, Huyết Linh thành vẫn phải cho, cũng kêu người phối hợp với người của Bát Thần Cung, đi gõ cửa từng hộ tìm kiếm.

Đan Hạc Lương cũng không rời khỏi Huyết Linh thành, điểm ấy có thể tra tìm được tin tức tương quan ở chỗ gác cổng thủ thành, bởi vì khi Đan Hạc Lương vào thành nắm giữ Huyết Linh lệnh vẫn chưa trả lại.

Đáng tiếc bọn họ muốn tra xét Huyết Linh lệnh từ trên tay Đan Hạc Lương, nhưng Huyết Linh thành bên kia lại không tra được vị trí của Huyết Linh lệnh, giống như tấm Huyết Linh lệnh đó cũng không tồn tại.

Vì thế, người Huyết Linh thành không thể không bắt đầu sắp xếp tra xét Huyết Linh lệnh trong tay của người tu luyện ở trong thành.

Hành động này dẫn tới không khí Huyết Linh thành trở nên khẩn trương lên, người tu luyện không biết phát sinh chuyện gì thì sợ Huyết Linh thành có động tác gì lớn, mà người tin tức linh thông, cũng sợ Huyết Linh thành hoặc Bát Thần Cung hiểu lầm thiếu cung chủ Bát Thần Cung mất tích có liên quan cùng bọn họ, rất phối hợp Huyết Linh thành sắp xếp tra xét.

Sở Chước bọn họ cũng bị kiểm tra qua vài lần.

Mỗi lần những người đến kiểm tra sẽ xem xét Huyết Linh lệnh của bọn họ mấy lần, mới chịu trả lại cho bọn họ, chờ bọn hắn rời khỏi khách đi3m, đến trên đường đi mua đồ, hoặc là khi tiến vào tửu lâu hiệu trà, cũng bị người cửa tiệm xem xét một lần, xác nhận không thành vấn đề mới để cho bọn họ đi vào.

Trừ cái đó ra, người Bát Thần Cung cũng đến khách đi3m bọn họ cư trú kiểm tra, tiến vào trong sương phòng xem xét.

Sở Chước và Huyền Ảnh đứng ở đằng kia, mặc kệ bọn họ kiểm tra, đối với ánh mắt nhìn quét của người tu luyện cầm đầu, Sở Chước rất bình tĩnh, thẳng đến khi bọn họ cái gì cũng không phát hiện, rời khỏi khách đi3m mới ngừng.

Huyền Ảnh thấy chủ nhân không khẩn trương, hắn cũng rất thoải mái, hai người biểu hiện quá mức thoải mái, không nói Bát Thần Cung kiểm tra cùng thị vệ Huyết Linh thành, cho dù là người tu luyện trong khách đi3m cũng tự động bài trừ bọn họ.

Thời gian không nhanh không chậm qua đi, khoảng cách Kha Bằng Trình chết đã qua một tháng.

Bát Thần Cung không tìm được tung tích Đan Hạc Lương ở trong thành Huyết Linh, giống như đã hết hy vọng, chỉ có thể rút khỏi Huyết Linh thành, giống như muốn tới địa phương khác đi tìm.

Nhưng mà Sở Chước vẫn chưa thả lỏng.

Nàng rất muốn đi Nhân Sự Đường một chuyến, nhưng nghĩ đến một ít chuyện, nên đã lập tức thu liễm lại, tiếp tục điệu thấp chờ đợi ở trong thành Huyết Linh.

Vì không khiến người chú ý, Sở Chước riêng biệt thuê gian động phủ tu luyện ở trong thành Huyết Linh, bình thường nếu như không có việc gì, thì giống như tán tu khác cùng nhau làm ổ ở bên đường, bày ra mấy bồn linh thảo nàng bồi dưỡng, kiếm chút linh thạch tiêu xài.

Mấy năm nay, nàng đi rất nhiều địa phương, hơn nữa bên cạnh còn có Mặc Sĩ Thiên Kỳ thậm chí còn may mắn hơn Thử Tầm Bảo hình người, số lượng linh thảo được di thực đến trong linh hộp càng ngày càng nhiều.

Mà bản thân nàng là người tu luyện thuộc tính thủy, thủy sinh mộc, bồi dưỡng linh thảo tất nhiên không nói chơi, lấy ra cũng có thể hù dọa người.

Sở Chước có dung mạo tú mỹ, thanh lệ thoát tục, rất dễ dàng có thể khiến cho đám người chú ý, lập tức hỗn ra chút danh tiếng trong nhóm tán tu ngay tại Huyết Linh thành

Tán tu tuy rằng không so được với những đệ tử môn phái, nhưng mà có con đường tin tức của mình, Sở Chước sau khi quen thuộc với bọn họ, ngẫu nhiên cũng có thể từ trong miệng bọn họ biết được một ít tin tức nội bộ không muốn người biết.

Trong đó để cho nàng để ý, vẫn là tin tức Bát Thần Cung.

"Nghe nói thiếu cung chủ Bát Thần Cung cho tới bây giờ cũng chưa có tin tức, Bát Thần Cung bên kia lại phái người tới đây." Một tán tu trung niên thần thần bí bí nói.

"Lại phái tới nữa? Không phải người lúc trước đã đi rồi sao?"

"Đi là tùy tùng bên người thiếu cung chủ, lần này người đến thân phận cũng không bình thường, nghe nói có liên quan với thánh nữ Bát Thần Cung đấy, là người bên cạnh thánh nữ."

Nghe nói như thế, người chung quanh ồ lên thành tiếng.

So với thiếu cung chủ nghe danh mà chưa biết mặt, người tu luyện Thanh Lâm Vực đối với thánh nữ Bát Thần Cung càng nghe nhiều nên quen thuộc, đối với người bên cạnh thánh nữ cũng cực kì cảm thấy hứng thú.

"Một thiếu cung chủ dẫn nhiều chuyện như vậy, cũng thật sự là chẳng nói nổi." Một tán tu cảm khái nói: "Cũng không biết thiếu chủ đó đang ở phương nào, phát sinh chuyện gì."

Sở Chước nghe nói như thế, âm thầm gật đầu, nếu không phải biết rằng một thiếu cung chủ nghe danh mà chưa biết mặt còn có thể dẫn ra nhiều chuyện như vậy, nàng sẽ đặc biệt bắt hắn nhốt lại đến vạn pháp đỉnh sao? Quả nhiên không phụ nàng chờ mong.

Sở Chước rất chờ mong người Bát Thần Cung sẽ đến.

Trao đổi xongn tin tức sau với tán tu, Sở Chước liền thu quán quay lại động phủ thuê.

Trong khoảng thời gian này, vì không khiến người chú ý, nàng đã không quá hành động cùng nhau với Huyền Ảnh, mỗi lần ra ngoài bày quán đều là một người, làm đủ hình thức một người đơn độc, lại bởi vì dung mạo xinh đẹp của nàng, sẽ rất dễ dàng khiến cho người tu luyện không có hảo ý khác chú ý, đều bị nàng gọi vào Chiến Huyết đài giải quyết.

Đến tận đây, rất nhiều người tu luyện Huyết Linh thành đều đã biết một vị nữ tu nào đó có được mỹ mạo đẹp tuyệt, thoạt nhìn ôn nhu yếu ớt cũng không dễ chọc, một thanh trọng kiếm trực tiếp đập người ta đến xuất huyết sọ não, trừ phi là người tu luyện Thánh Đế cảnh ra tay.

Không phải không có người tu luyện Thánh Đế cảnh có ý đồ với nàng, ám chỉ muốn nạp nàng đảm nhiệm làm tiểu thiếp thứ n, chẳng qua đều bị Huyền Ảnh phụ trách kéo đi rồi.

Huyền Ảnh vô cùng làm hết phận sự che chở trong sạch của chủ nhân, không cho bất luận giống đực nào có thể thừa dịp tìm cơ hội, bằng không lão đại trở về, biết hắn không hộ tốt chủ nhân, đến lúc đó ăn không hết còn gói mang đi..


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.