Cùng Trời Với Thú

Chương 420: 420: Năm Đại Gia Tộc Mời




*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Đã qua đi mấy tháng, trong băng cung không hề động tĩnh như cũ, điều này làm cho đám người Cơ Phỉ vốn chặt chẽ chú ý băng cung có chút thất vọng ở trong lòng.

Ngày này, Hàng Lam cùng Cơ Phỉ thừa dịp lúc nghỉ ngơi, lại tìm đến Khuyết Quan Bình.

"Quan Bình, bọn họ đi vào thời gian không ngắn, trong băng cung vẫn luôn không có động tĩnh, có phải cũng giống những người khác, đã bị lạc ở trong băng cung hay không?" Hàng Lam mặt lộ vẻ ưu sầu.

Nàng lo lắng tự nhiên không phải đoàn người Sở Chước xông vào băng cung, mà là người năm đại gia tộc trong băng cung.

Năm đại gia tộc đưa nhiều người tu luyện tiến vào băng cung như vậy, lại chỉ có vào không ra, đến nay chưa từng có tin tức, bọn họ mặc dù lo lắng trong lòng, nhưng tộc trưởng gia tộc chỉ kêu bọn họ canh giữ ở này chờ đợi tin tức, không cho phép bọn họ dễ dàng tiến vào, để tránh mất đi càng nhiều đệ tử.

Chỉ là như thế cũng không có biện pháp, người năm đại gia tộc đóng tại nơi đây vẫn luôn chờ tin tức trong băng cung, cũng do dự đối với việc có nên tìm kiếm giúp đỡ từ vực chủ hay không.

Vực chủ Băng Vân Vực là tu vi Thần Hoàng cảnh, người tu luyện Thần Hoàng cảnh có được thần thông có thể xé rách không gian, chỉ cần không phải bí cảnh phong bế tuyệt đối, tự nhiên không cần lo lắng lâm vào trong băng cung thì không thể bước ra.

Chỉ là người tu luyện Thần Hoàng cảnh không dễ thỉnh, cho dù là vực chủ trong vực bọn hắn cũng vậy, nếu không cần thiết, bọn họ sẽ không dễ dàng đi quấy rầy đến vực chủ thanh tu, càng không cần phải nói thỉnh ra tay.

Nhưng mà nếu như lại lâu thêm nữa, người năm đại gia tộc vẫn chưa có tin tức, cho dù phải trả giá đại giới, bọn họ cũng chỉ có thể kiên trì đi thỉnh vực chủ ra tay.

Giai đoạn hiện tại, người tu luyện cao cấp năm đại gia tộc kỳ thực còn đang do dự ngóng đợi.

Đương nhiên, phía trước đó, bọn họ vẫn hy vọng người trong băng cung có thể bình an đi ra, có thể không tìm tới vực chủ xử lý là tốt nhất.

Ở khi Sở Chước bọn họ tùy hứng xông vào băng cung tìm người, trong lòng đám người Khuyết Quan Bình cũng là nổi lên một loại chờ đợi, hy vọng Sở Chước bọn họ có thể mang đến kỳ tích, nói không chừng thật sự có thể làm ra chút gì, làm cho người bên ngoài cùng người tu luyện bị vậy ở trong băng cung lấy được liên hệ.

Chỉ là mấy tháng trôi qua, trừ lúc ban đầu đám người Sở Chước xông vào dẫn tới người tu luyện cao cấp năm đại gia tộc tức giận, đến nay không có tin tức gì, cũng làm cho tâm tư đám người Khuyết Quan Bình có chút thất vọng.

Khuyết Quan Bình do dự, nói: "Kỳ thực mới mấy tháng, có lẽ đợi thêm đoạn thời gian nữa, thì có tin tức thì sao.

"

Cơ Phỉ nhịn không được nhìn nàng, thong thả nói: "Khuyết cô nương, cô dường như rất tự tin đối bọn họ?"

Khuyết Quan Bình bình tĩnh nghênh đón ánh mắt của hắn, hờ hững nói: "Nếu nói trong lòng ta cảm thấy có thể tin tưởng bọn họ, có lẽ các ngươi cũng không tin, dù sao băng cung vẫn luôn không có tin tức, kết quả có tệ đi nữa thì không gì hơn cái này, lại gấp cũng vô dụng, không bằng thử tin tưởng.

"

Cơ Phỉ bị nàng làm nghẹn.

Hàng Lam biết tính cách của bạn tốt, sợ nàng oán giận đến người trong lòng thì mặt mũi khó coi, vội hỏi: "Ta hiểu rõ ý tứ của Quan Bình, quả thật, dù sao tình huống đã không thể tệ hơn, chúng ta gấp cũng vô dụng, vẫn tiếp tục kiên nhẫn nhìn xem tình huống, nói không chừng ngày nào đó thì có kỳ tích thì sao?"

Cơ Phỉ nghe nói như thế, nhịn không được không nói gì nhìn nàng, nếu không phải ngày đó Sở Chước vạch trần tâm tư Hàng Lam, hắn đều tưởng Hàng Lam là giúp đỡ bạn tốt đến oán giận hắn.

Lúc này xấu hổ rồi.

Nhưng mà giọng điệu lạc của Hàng Lam quan, vẫn là làm cho tâm tình Khuyết Quan Bình cùng Cơ Phỉ đều tốt hơn một chút.

Quả thật, dù sao tình huống đã không thể tệ hơn rồi, nếu Sở Chước bọn họ cũng bị vây hãm ở trong băng cung theo, kết quả cũng chỉ như vậy, cuối cùng bọn họ vẫn phải thỉnh vực chủ ra tay, chỉ có thể coi như Sở Chước bọn họ xui xẻo.

Khi nghĩ như vậy, qua mấy ngày, người tu luyện trong tộc Cung thị đóng trước lối vào băng cung đột nhiên cảm giác được băng cung động tĩnh, vội truyền âm cho người tu luyện dưới thanh nhai tuyệt địa.

Chớp mắt, người tu luyện đóng ở dưới thanh nhai tuyệt địa đều tề tụ ở trước lối vào băng cung Cung thị canh giữ, gắt gao nhìn chằm chằm cánh cổng chính lối vào băng cung chậm rãi mở ra ở trong mắt bọn họ.

Đám người Khuyết Quan Bình, Cơ Phỉ, Hàng Lam cũng xen lẫn trong đám người, khi nhìn đến một đám người đi ra từ trong băng cung, trong lòng không hẹn mà cùng nhớ tới lời Hàng Lam nói ngày ấy.

Nói không chừng ngày nào đó sẽ có kỳ tích thì sao?

Kỳ tích này tới thực mau.

Ở trong ánh mắt kích động của người tu luyện ở trước lối vào băng cung, cùng với thần sắc của mấy người Khuyết Quan Bình xem kỳ tích, đám người tu luyện năm đại gia tộc tiến vào băng cung thăm dò rốt cục bước ra từ trong băng cung.

"Mọi người rốt cục ra rồi ! "

Người tu luyện Thánh Đế cảnh đầu lĩnh năm đại gia tộc kích động nói, chỉ là lời còn chưa nói xong, bọn họ liền thấy được mấy gương mặt xa lạ kẹp ở trong đám người, thanh âm chợt nghẹn ở trong cổ họng, nhất thời nói không ra lời.

Mấy người Khuyết Quan Bình cũng chú ý tới Sở Chước bọn họ, thần sắc có chút vi diệu, nhưng

.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.