Cùng Trời Với Thú

Chương 368: 368: Nương Của Huyền Quy




*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Sở Chước quét linh thức ra bên ngoài phát hiện cách động phủ không xa, một thiếu nữ mặc quần áo màu sắc rực rỡ, mặt tròn ánh mắt tròn đang công kích động phủ, miệng kêu: "Con rùa nhỏ, nhanh chút bước ra, chúng ta đánh một trận!"

Sở Chước tâm khẽ động, đại khái hiểu rõ thiếu nữ này là người phương nào, quay đầu nói với bé rùa đang ghé vào bên người Bích Tầm Châu vùi đầu ăn thịt nướng: "Huyền Uyên, bên ngoài đến đây một tiểu tỷ xinh đẹp tỷ, muốn tìm đệ đánh một trận."

Nháy mắt, Mặc Sĩ Thiên Kỳ bọn người ngẩng đầu nhìn qua.

Huyền Uyên cũng không ngẩng đầu lên nói:【Nàng là Hải Thố, chủ nhân, tỷ nói cho nàng, đệ không đánh nhau.】

Huyễn Ngu vừa ăn vừa thuật lại lời Huyền Uyên nói cho Sở Chước.

Sở Chước nghe xong, nghĩ đến đám bán yêu ở tại Hắc Gai Lâm phương Bắc, ôm tiểu yêu thú đứng dậy, nói: "Mọi người ăn trước, ta đi ra xem."

Mọi người nghe xong, rất yên tâm mà giao chuyện này cho nàng, dự tính ăn trước lại đi vô giúp vui.

Sở Chước đi ra động phủ, tiếp được một phong ba thủy linh thiếu nữ đánh tới.

Khi phát hiện từ trong động phủ bước ra cũng không phải con rùa nhỏ đó, mà là một nhân tu, Hải Thố hoảng sợ, khi muốn thu hồi phong ba thủy linh đánh ra thì đã quá muộn.

Nhưng mà đợi khi nàng phát hiện, nhân tu này dễ dàng đón đỡ công kích của nàng, nàng kinh hãi trong lòng.

"Ngươi là ai?" Hải Thố cảnh giác hỏi, nàng nhìn không ra tu vi của Sở Chước, trong lòng biết khẳng định là rất cao, nói không chừng còn cao hơn con rùa nhỏ cướp động phủ của nàng nữa, nhất thời trong lòng căng thẳng, hỏi: "Con huyền quy trong động phủ đâu? Ngươi có phải hay không đối với nó..."

Sở Chước thấy nàng cả mặt khẩn trương, không khỏi có chút kinh ngạc, chớp mắt, hờ hững nói: "Ngươi nói con huyền quy? Bị ta đánh một trận đuổi đi."

"Nó đi nơi nào?" Hải Thố vội hỏi.

"Ta nào biết đâu? Dù sao nó bị thương rất nặng ..."

"Ngươi, ngươi thế nhưng tổn thương nó!" Hải Thố thiếu chút nữa xù lông.

Sở Chước dù có hứng thú nhìn nàng: "Ngươi tức giận như vậy làm chi? Ta nghe nói động phủ này vốn là của ngươi, là con huyền quy cướp đoạt động phủ của ngươi, ngươi hẳn là hận nó mới đúng chứ?"

"Mới không có, chúng ta là cạnh tranh công bằng, ai thua thì người đó rời khỏi." Hải Thố phản bác.

Sở Chước nga một tiếng, ý vị thâm trường nhìn nàng.

Hải Thố lại sửng sốt, rất nhanh phản ứng kịp, nhân tu này rõ ràng đùa giỡn chơi đùa nàng, nếu không làm sao có thể kiên nhẫn vòng quanh cùng nàng, mặc nàng kêu gào như thế? Nàng tuy rằng không phải rất thông minh, nhưng cũng không phải rất ngốc, chỉ điểm ấy cũng không nhìn ra được.

Trong lòng buông lỏng, Hải Thố vội thu hồi thần sắc trên mặt, cung kính nói: "Hải Thố gặp qua tiền bối! Mong rằng tiền bối báo cho vãn bối biết, không biết huyền quy trong động phủ ở nơi nào?"

Sở Chước cười nói: "Nó tự nhiên ở bên trong, đợi lát nữa liền bước ra."

Hải Thố có được đáp án, trong lòng nhẹ nhàng thở ra.

Nàng thấy Sở Chước thần thái thân thiện, tu vi mặc dù cao thâm, lại thu liễm hơi thở, không chút để người khác cảm giác được áp lực, không khỏi hảo cảm lên, hỏi: "Vị tiền bối này, không biết ngài cùng con huyền quy đó là quan hệ gì?"

"Nga, cái này à, nó là con ta." Sở Chước mặt không đổi sắc nói.

Hải Thố chớp chớp ánh mắt, vẻ mặt giật mình: "Thì ra nó là rùa nhi tử tiền bối ngài cùng huyền quy sinh ra."

Sở Chước: "...!..."

Phong Chiếu: "...!..."

Sở Chước ho nhẹ một tiếng, yêu thú Thiên Hà có phải đều ngốc như vậy hay không? Hay là con Hải Thố này cùng bán yêu là trường hợp đặc biệt thôi?

Đợi huyền quy ăn uống no đủ, khi bước ra, liền nhìn đến cách động phủ không xa, Hải Thố cô nương đang trò chuyện thật vui vẻ với Sở Chước.

Hải Thố cõng một cái xiên hồng gai từ Bụi Gai luyện chế mà thành, mặc một bộ quần áo màu sắc rực rỡ, quả nhiên xinh đẹp hoạt bát.

Nàng thấy Huyền Uyên bước ra, vội vẫy vẫy tay với nó, nói: "Rùa nhỏ, thì ra là mẹ ngươi tới tìm ngươi, sao ngươi không nói với ta? Ngươi có phải rời khỏi Thiên Hà cùng với mẹ ngươi hay không? Bán yêu rìa Tây Bắc này làm sao bây giờ? Ngươi mặc kệ à?"

Mọi người: "...!..." Ai là nương Huyền Uyên?

Bé rùa cũng là vẻ mặt không hiểu ra sao, mắt đậu đen có chút choáng váng:【Mẹ ta ở đâu?】

Hải Thố chỉ vào Sở Chước.

Sở Chước vẻ mặt thánh mẫu cười, vô cùng vô tội.

Bé rùa mắt đậu đen càng hôn mê, trong lòng cũng vô cùng buồn bực:【Đây là chủ nhân của ta, cốt linh chủ nhân chỉ lớn hơn ta mười tuổi, nàng làm sao có thể sinh ra ta?】

Hải Thố chớp chớp ánh mắt, đúng lý hợp tình nói: "Cái này thì có là cái gì? Nhân tu cùng yêu tu chúng ta là bất đồng, nghe nói nhân tu thiên phú khác thường, mười tuổi có thể sinh con cũng không thiếu."

Bé rùa càng hôn mê.

Một đám người Mặc Sĩ Thiên Kỳ cũng bị nữ yêu này nói cho choáng váng, rốt cuộc là ai dạy nàng loại nhận thức nhân tri sai lầm này?

Hải Thố tu vi không cao, tu vi Nhân Vương cảnh tầng tám, ở Đại Hoang giới tu vi bậc này không tính là cái gì.

Còn động phủ trong rừng Bụi Gai, kỳ thực đều không phải là là nàng tự mình làm ra, mà là trước kia một yêu tutiềm tu ở trong rừng Bụi Gai lưu lại.

Sau đó yêu tu đó rời khỏi Thiên Hà, động phủ này thuận tiện tiện nghi Hải Thố lớn lên ở trong rừng Bụi Gai.

Lúc trước Huyền Uyên mang theo một đám bán yêu đi đến Bụi Gai Lâm, phát hiện phiến Bụi Gai Lâm này không chỉ có bí ẩn, hơn nữa thủy tảo phong phú tươi tốt, bầy cá đông đúc, là một bãi chăn nuôi thiên nhiên trong nước, mặc kệ con yêu thú nào an gia ở trong này, cũng không lo ăn uống, rất thích hợp để cho bán yêu bị bắt làm hại trốn tránh sinh sống, nên đã chạy tới đánh một hồi cùng nguyên chủ nhân trong rừng Bụi Gai, làm cho Bụi Gai Lâm đổi chủ.

Địa bàn Hải Thố cứ như vậy bị một Uyên Đồ Huyền Quy hiếu chiến cướp đoạt.

Hải Thố tuy rằng không tranh với đời, tính cách đơn thuần, nhưng bị một con huyền quy tuổi còn nhỏ hơn nàng tranh giành địa bàn, tự nhiên mất hứng, vì thế cũng không có việc gì thì liền chạy tới tìm bé rùa đánh một trận, xem như ma luyện chiến đấu của mình.

Bé rùa đánh bại Hải Thố, trừ bỏ cướp động phủ của nàng, vẫn chưa đuổi nàng đi, mà là để cho nàng ở tại phía Đông Bụi Gai Lâm.

Trong thời gian hơn một năm, một rùa một thỏ này thường xuyên đánh nhau luận bàn, trong bất tri bất giác, cũng nói chuyện được lẫn nhau.

Biết lai lịch Huyền Uyên, cùng với mọi chuyện nó làm, làm cho nàng tràn ngập tò mò, trong bất tri bất giác, cùng Huyền Uyên lui tới trở nên thường xuyên.

Hải Thố là đứa tính tình hoạt bát đơn thuần, rất nhanh cũng quen thuộc cùng nhóm bán yêu Tây Bắc bên này, vô cùng đồng tình cùng tình cảnh của bán yêu, là yêu tu

.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.