Hứa Mặc: | Đói không? Tôi đưa cô đi ăn. |
Hoàng My: | Tôi đang ở quán cà phê XX ngay gần nhà |
Hứa Mặc: | Tôi đến đón cô |
Hoàng My ngồi trong quán cà phê, tay bấm bấm chiếc điện thoại một cách vui vẻ, dường như không để ý thời gian đã qua rất nhanh khi tách trà trên bàn đã gần như nguội ngắt.
- Ri...Minh tiểu thư, cô gọi tôi đến đây làm gì?
Jin ngồi xuống đối diện Hoàng My, dáng điệu rất thảnh thơi dù mình đi trễ hẹn. Cô ngước đầu lên nhìn, tay gõ gõ vào bàn.
- Anh thật là một người đàn ông không có chính kiến.
Hoàng My như dội một gáo nước lạnh vào mặt Jin. Anh ta vẫn chưa hiểu chuyện gì, tại sao cô lại nói anh như vậy???
- Đồng ý một cuộc hẹn với tôi, anh mất bao nhiêu phút để đưa ra quyết định? Nhưng dù có là bao nhiêu phút thì anh cũng đã đi trễ. Điều này không sai chứ?
Hoàng My vẫn nói, dường như không có ý định dừng lại. Jin cực kì yên lặng lắng nghe như một đứa con đang bị mẹ mắng.
- Tôi biết anh yêu Lya, hay đúng hơn là Hà Di. Nhưng cô ấy đã không yêu anh? Đúng! Là tôi, tôi cũng sẽ không yêu anh!
- Anh yêu một người nhưng không dám tự mình cạnh tranh dành lấy...là một người phụ nữ, tôi cực kì thất vọng trước một người đàn ông như anh!
Hoàng My nở nụ cười nhàn nhạt, lời lẽ sắc bén như Host, từng lời nói ra như đào sâu vào lòng Jin. Anh ta cúi đầu, im lặng không nói.
- Tôi nói như vậy, anh một câu cũng không phản kháng. Thật là...!
Hoàng My đỡ trán, giọng nói cũng trở lại thanh thoát bình thường. Tay cô lại tiếp tục bấm điện thoại, dường như có chút vui vẻ hơn.
Hoàng My: | Sao anh lâu vậy? |
Hứa Mặc: | Đang đứng trước cửa |
Hoàng My: | Đứng đó làm gì? |
Hứa Mặc không rep nữa, Hoàng My biết rằng Jin vẫn chưa thông não thì chưa rời đi đâu. Cô sải bước thật nhanh ra cửa.
- Sao anh không vào?
Hoàng My thấy Hứa Mặc đang đứng trước quán cà phê một mình, kéo anh vào trong. Jin đang bơ phờ, nhìn thấy Hoàng My quay lại thì cũng không có phản ứng gì.
Hoàng My rất chu đáo, đi lấy ghế cho Hứa Mặc ngồi. Hứa Mặc một bộ dạng rất thoả mãn, rất vui vẻ trước hành động của cô
- Mới bị cô ấy nói cho vài lời thì cậu đã mềm lòng rồi sao?
Ánh mắt Hứa Mặc lơ đãng nhìn Hoàng My đang ngồi bấm điện thoại, cô có vẻ rất vui. Hoàng My thì đã tìm ra được phương thức liên lạc với Hà Di và đã kết nghĩa chị em với cô ta.
Hoàng My: | Mau nhìn chàng trai yếu đuối của cô đi |
Hoàng My: | /Đây là Hình ảnh/ |
Hà Di: | Cô làm gì anh ấy à? |
Hoàng My: | Tôi hiền lành lương thiện thế này |
Hoàng My: | Có thể làm gì |
Hà Di: | Ừ thì hiền lành lương thiện |
Hoàng My: | Cô nhìn Hứa Mặc nhà tôi đi |
Hoàng My: | An an ổn ổn, có chút hướng nội và bệnh sạch sẽ nhưng cũng là lạnh lùng đẹp trai |
Hà Di: | Cần cô khoe sao?! |
Hà Di: | Ngày trước tôi cũng vì anh ấy như vậy mà yêu thích |
Trong khi Hoàng My đang tự hào với Hà Di ở điện thoại thì ngoài thực tế, Hứa Mặc cũng tiện tay gọi một ly cà phê để nhâm nhi lúc Jin còn đang bơ phờ thẫn thờ.
Bỗng Hà Di kể cho Hoàng My nghe về chuyện phiền phức vài phút trước, cô ta đang đi dạo ngoài phố thì vô tình đụng phải một cô gái. Hà Di vì bản tính tiểu thư nên đã chất vấn cô ta làm dơ đồ mình, cô gái kia cứ cúi đầu xin lỗi nhìn cô cùng thảo mai. Cuối cùng Hứa Minh đã xuất hiện giải vây cho cô gái kia.
Hoàng My nhìn từng dòng tin nhắn kể khổ của Hà Di một lúc thì trên gương mặt chợt xuất hiện ý cười. Tay cô nhấn điện thoại, nhìn lại thông tin về Jin một lượt.
- Đừng lo nữa. Cái anh cần là một ý chí kiên định, còn việc hôn ước của Hà Di và Hứa Minh...để tôi lo là được.
Jin nghe vậy thì có chút ngạc nhiên, ngước đầu nhìn Hoàng My đang rất tự tin đối diện. Hứa Mặc nhướng mày, có chút khó hiểu nhưng anh biết hành động của cô luôn có lý do, Hứa Mặc luôn tin vào Hoàng My.
Sau khi bỏ Jin ở lại quán cà phê thì Hứa Mặc có ý định đưa Hoàng My về nhà nhưng cô đã bảo anh đến nhà hàng mới mở ở trung tâm thành phố.
Bước vào nhà hàng, Hoàng My dường như rất vừa lòng với phong cách ở đây, không quá đơn sơ cũng không quá màu mè. Thấp thoáng liền thấy một cặp đôi đang cãi lộn ở góc nhà hàng.
- Nhìn cô ta như vậy, có chỗ nào dán chữ "người hầu Hứa Gia" à?!!
- Nhưng cô ta vẫn là người hầu thân cận của nhà tôi, sau này cô về làm dâu cũng phải quen với sự xuất hiện của cô ta thôi.
- Ai thèm làm lấy anh?!! Tưởng tôi thèm cái chức Hứa Nhị Thiếu Phu Nhân này sao!?
- Chắc tôi cũng muốn lấy cô à!?
Tiếng cãi nhau ầm ầm ở một góc nhà hàng làm bao người chú ý. Hứa Mặc hơi nhíu mày, đây chẳng phải là Hứa Minh và Hà Di sao? Anh ta nhìn sang Hoàng My, mắt cô long lanh chớp chớp tỏ ra mình vô tội. Hứa Mặc cũng hết cách!
- Thôi nào! Sao hai người lại cãi nhau thế này?
Hứa Minh và Hà Di nhìn sang thì thấy một cặp đôi vô cùng hoà hợp đang đến trước mặt họ. Bộ dạng cẩu lương đến khó tin.
- Anh trai và chị dâu cũng đến đây ăn sao?
Hứa Minh đang rất không vui, nhìn thấy hai người trước mặt thì lại càng không vui. Hoàng My không để ý mấy đến thái độ của Hứa Minh, cô chỉ nhìn Hà Di đang bực mình ngồi khoanh tay khó chịu.
- Tôi nghĩ nên cậu học tập anh trai mình một chút đi!
Đúng lúc này thì bỗng một người đàn ông từ trên lầu đi xuống, tiến đến bàn của Hà Di và Hứa Mặc. Khỏi phải nói thì có vẻ hai người này gây sự đã ảnh hưởng đến sự khai trương ngày đầu tiên của người ta, người đàn ông này có lẽ là chủ đi.
- Tôi nghe nhân viên nói rằng hai người cãi nhau ồn ào ở nhà hàng của tôi.
Người đàn ông cất giọng đều, không lớn tiếng, không e dè, không khinh thường, không khó chịu, chỉ là một kiểu nói chuyện bình thường.
Hà Di và Hứa Minh chỉ "hứ" một cái rồi quay đi. Hoàng My cũng chỉ khúc khích cười thầm, một màn này cũng vui mà.
- Cho tôi thay mặt họ xin lỗi anh. Nếu có tổn thất hay ảnh hưởng gì thì chúng tôi sẽ đền bù.
Hoàng My cũng cúi người xuống xin lỗi người đàn ông. Anh ta cũng không phải kẻ không biết điều, chỉ gật đầu nói thêm vài câu nhắc nhở rồi bỏ đi.
Hoàng My rất hài lòng trước con người hiểu chuyện như vậy. Cô với Hứa Mặc ngồi xuống kế bên hai con người đang giận hờn này.
- Hà Di à, Jin sẽ không thích bộ dạng như vậy của cô đâu.
Hoàng My lắc lắc chiếc điện thoại đang hiện bức hình Hà Di bĩu môi giận dữ. Cô ấy thấy thế thì liền nhào đến cô giật chiếc điện thoại. Hoàng My cũng không vừa, dễ gì cho Hà Di lấy được.
- Jin!? Ai vậy?
Hứa Minh đặt ra câu hỏi. Hai cô gái vẫn đang gây lộn nên không thèm để ý đến cậu ta. Hứa Minh thấy không có câu trả lời thì cũng tự biết im miệng.
Hai anh em nhà Hứa ngồi đối diện nhìn hai cô gái, cũng không có ý nói chuyện với nhau. Sau khi hai cô gái ổn định lại thì mới ngồi nói chuyện một cách bình tĩnh.
- Hai người không thích nhau sao?
- Đương nhiên!
Hứa Minh và Hà Di đồng điệu đến kì lạ. Hoàng My cười, cũng không vòng vo nữa, vào thẳng vấn đề chính.
- Vậy hủy hôn đi.
Hứa Minh và Hà Di có chút ngạc nhiên, Hứa Mặc cũng không có phản ứng gì như đây là chuyện bình thường. Gương mặt của cặp đôi kia có chút căng thẳng.
- Chuyện này không có gì khó. Dù gì vẫn là sự chấp thuận của hai bên. Cậu có thể nài nỉ lăn lóc xin cha mẹ cho hủy hôn mà, Hứa Minh.
- Chị nghĩ làm sao mà tôi làm điều đó.
Hoàng My híp mắt cười nhẹ, như rằng chỉ đang nói đùa. Nhưng trong ánh mắt cô, hoàn toàn không có một ý đùa cợt.
- Được rồi. Tôi sẽ cố gắng!
Hứa Minh cũng cảm thấy điều không ổn trước ánh mắt đó, vẫn là chị dâu này đáng sợ. Cậu ta mới không dám cãi.